Ánh sáng phía cuối con đường

Chương 9 : Hóa ra chỉ là không muốn làm phiền anh mà thôi .

Chương 9 :Hóa ra chỉ là không muốn làm phiền anh mà thôi . Lần đầu tiên, em mời anh đi xem phim, anh cũng là người đầu tiên mà em mời. Ngày hôm đó ,em đợi anh 3h đồng hồ dưới trời nắng nóng vậy mà anh không đến. Em nghĩ anh bận nên lại thôi. Lần thứ hai, anh trực tiếp mời em đi xem phim , em đồng ý. Anh cho em số điện thoại để liên lạc . Em vui mừng , em nghĩ anh đã hiểu được tấm lòng của em nhưng không phải vậy.Ngày hôm ấy, trời mưa rất to. Em đã gọi cho anh hàng chục lần vào số điện thoại đó nhưng đầu dây bên kia không nhắc máy . Em ảo tưởng vị trí của mình trong trái tim của anh. Em đã khóc , khoảng thời gian đó đối với em là tồi tệ nhất, em ghét anh vì ngày hôm đó anh không đến, hận anh vì anh rời xa nơi đây mà không báo cho em một tiếng. Rất nhiều năm sau đó em đã gặp lại anh nhưng có vẻ anh không nhớ em nữa rồi . À mà cũng phải, chúng ta là gì của nhau mà phải nhớ đến nhau chứ ! Em lấy tất cả sự dũng cảm để hỏi anh rằng:Em có một người bạn ngày xưa rất thích anh . Anh đã cho cô ấy cách thức liên lạc đó là : 09807****56 mà . Anh có phải là nhớ nhầm không? . Anh thản nhiên đáp lại câu trả lời của em : Hai số cuối của tôi là 65 chứ không phải 56. Tại tôi không muốn bị làm phiền nên tôi thường cho cách thức liên lạc sai. Sau khi nghe câu trả lời của anh , em vội rời đi. Hóa ra ngày hôm ấy là anh cố tình làm vậy, là anh trêu đùa tình cảm của em. Em không ngờ anh lại là loại người đáng ghét như vậy. Em cười-một nụ cười tràn đầy sự đau khổ . Những giọi nước mắt không đáng rơi vì anh mà nó lại rơi xuống. Em để những giọt nước mắt đó mang đi hình ảnh của anh trong tim và sự khổ đau mà em đã phải trải qua vì anh. Trước sau gì cũng đau vậy sao anh không nói sự thật cho em biết từ mấy năm trước để bây giờ em thẫn thờ khi nghĩ về thời thanh xuân của mình . #Zumi . -Mong cac bạn ủng hộ nhiều .