Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em
Chương 37
Editor: ChiMy
Ra khỏi quán bar, Quan Hạo Lê liền ôm cô chạy thẳng tới xe của mình, đặt cô đang say bí tỉ lên ghế lái phụ, thắt chặt dây an toàn, khóa chặt cửa, mới trở lại vị trí của mình.
"Tôi muốn xuống xe! Thả tôi xuống!" Tiết Giai Ny không thuận theo đấm cửa xe.
Quan Hạo Lê rất nhức đầu, quả nhiên phụ nữ uống say rất ồn ào, không ngừng làm ầm ĩ.
Sau một hồi la hét ầm ĩ, Tiết Giai Ny cũng mệt mỏi, yên tĩnh tựa vào cạnh cửa xe, ngủ.
Khi tới nhà trọ , Quan Hạo Lê ôm cô đang ngủ say lên lầu, có lẽ là do xóc nãy, cô ói toàn bộ lên trên người Quan Hạo Lê.
Mặt Quan Hạo Lê đầy vạch đen, khóe môi hung hăng co quắp mấy cái, anh thích sạch sẽ, anh thích sạch sẽ!
Nhưng bây giờ có biện pháp gì đây? Anh chỉ có thể chịu dơ ôm cô tiếp tục đi, hận không thể lập tức bay vào trong nhà.
Mắt thấy Tiết Giai Ny lại muốn nôn, anh nhanh chóng móc chìa khóa ra mở cửa, chạy thẳng tới phòng vệ sinh, đặt cô trên mặt đất, mình thì cởi bỏ quần áo dơ.
"Hì hì. . . . . . Dáng người anh rất đẹp!" Tiết Giai Ny nghiêng đầu mông lung nhìn anh, trong tròng mắt đen tựa như nhiễm một tầng hơi nước trong suốt.
Trên trán anh chảy ba đường vạch đen, quả nhiên cô gái này đã uống say, vội vàng rót ly nước súc miệng cho cô, dịu dàng hỏi: "Bây giờ đỡ hơn chút nào chưa?"
"Chưa! Trên người tôi rất thúi, tôi muốn tắm."
Tiết Giai Ny chu môi, oán giận nói, vừa nói còn kéo chiếc váy ngắn trên người mình, muốn cởi nó ra.
Trong lòng Quan Hạo Lê rung chuông báo động mãnh liệt, sau khi Giai Ny uống rượu say, quyến rũ hơn nhiều so với bình thường, mọi cử động đều như đang trêu chọc lòng anh, mặc dù anh vẫn rất muốn làm cô, nhưng tối nay cô uống say rồi, có phải hơi không có chút đạo đức hay không?
Anh đang khổ sở đấu tranh tư tưởng, Tiết Giai Ny thì đang đấu tranh với quần áo của mình, sau lưng có khóa kéo, cô với không tới.
"HUHU. . . . . . Không cởi được quần áo thúi." Cô chợt ngồi dưới đất khóc lên.
Quan Hạo Lê có chút dở khóc dở cười, dáng vẻ giờ phút này của cô. . . . . . Thật đáng yêu.
"Sao không cởi được?" Anh dịu dàng nhìn cô.
Tiết Giai Ny cắn môi, trong tròng mắt đen phủ một tầng sương mù, tội nghiệp nhìn anh, "Không biết, nó cố ý chống đối lại tôi."
"Anh giúp em cởi được không?" Đột nhiên Quan Hạo Lê cảm thấy mình giống như đang dụ dỗ trẻ em.
Tiết Giai Ny ngơ ngác gật đầu, điều này lại càng làm cho Quan Hạo Lê cảm thấy tội nghiệt nặng hơn, hai tay cởi quần áo đều run rẩy, khi thấy da thịt trắng muốt như ngọc của cô thì trong cơ thể anh dâng lên một trận nóng ran.
Đáng chết! Anh cũng không phải là Liễu Hạ Huệ gì!
Lúc tắm còn làm cho a đau đầu hơn, mỗi lần chạm vào da thịt trơn nhẵn mềm mại của cô, nơi nào đó của anh liền cứng rắn thêm một phần, nhuyễn ngọc ôn hương gần trong gang tấc, nếu anh nhịn được thì không phải là đàn ông bình thường!
Sau khi Tiết Giai Ny uống rượu say thì giống như là một con mèo nhỏ lười biếng, nằm ở trên bồn tắm mặc cho Quan Hạo Lê giúp cô tắm rửa, trong đầu cô đã sớm trống rỗng, vô tri vô giác, không biết mình đang làm những gì, cồn rượu làm cô mơ hồ.
Hơn nữa khí nóng bốc hơi, cô cảm thấy mình rất muốn ngủ.
Trong lòng Quan Hạo Lê âm thầm thề: sau này sẽ không bao giờ để cho cô uống say ở trước mặt người đàn ông khác, bộ dáng này quá nguy hiểm, không có phòng bị đối với bất kỳ người nào, bị người ta bán cũng không biết!
Tắm xong, anh dùng khăn tắm bao lấy cô, ôm ra phòng tắm, trực tiếp đặt ở trên giường lớn.
Cô cũng khéo léo, nhắm mắt lại liền chuẩn bị ngủ, ngọn lửa vô danh trong lòng Quan Hạo Lê từ từ dâng trào, sao có chuyện dễ dàng như vậy, thành công trêu chọc anh xong liền muốn ngủ?
Lấy khăn tắm trên người cô xuống, lấn người đè lên, môi bạc lạnh dán chặt môi đỏ mọng mềm mại của cô, không đợi anh có hành động, ngược lại người nào đó đã đưa cái lưỡi thơm ra liếm liếm trôi môi anh, miêu tả hình dáng đôi môi mỏng, sau đó tỉ mỉ gặm cắn.
Quan Hạo Lê gần như sắp mất đi tất cả lý trí, há mồm ngậm lấy cái lưỡi nghịch ngợm này, trằn trọc mút, làm cô đau nức nở nghẹn ngào kêu thành tiếng, tiếng rên uyển chuyển ngâm nga càng làm cho tròng mắt đen của anh them sâu thẳm.
Tiết Giai Ny mới từ trong bồn tắm ấm áp ra ngoài, chợt tiếp xúc với hơi lạnh trên giường, không nhịn được khó chịu, đôi tay cũng không khỏi tự chủ dùng sức kéo hơi ấm về phía mình.
Trong thoáng chốc, đột nhiên có gì đó lạnh như băng đặt trên môi, cô theo bản năng liếm một cái, lại phát hiện mùi vị không tệ, cảm giác say đốt trong cơ thể thiêu cháy lý trí của cô, cô thực sự muốn xích lại gần nguồn ấm áp này hơn, hoàn toàn không biết mình đang làm những gì.
Quan Hạo Lê nhiệt liệt hôn cô gái trong ngực, cường hãn ôm cô vào trong ngực, hung hăng trêu đùa lưỡi cô, tiến quân thần tốc càn quét nước bọt của cô, hung hăng hôn cô, cho đến khi hai người sắp hít thở không thông, anh mới buông lỏng cánh môi hơi sưng của cô ra.
Bàn tay không nhịn được nhanh chóng chạy chạy trên da thịt cô, lướt qua hông của cô, leo lên nơi mềm mại của cô, tùy ý vuốt ve, quả anh đào no tròn bị anh vân vê, nhanh chóng đáp lại sự trêu chọc của anh.
"Ưmh. . . . . ." Trong lúc mơ hồ Tiết Giai Ny cảm thấy có người đang mình, hơi nặng, hơi khó chịu, còn có loại cảm giác khác thường không nói được.
Tay của Quan Hạo Lê từ nơi mềm mại của cô chạy một đường thẳng xuống, bàn tay ấm áp vuốt ve phía dưới thân thể mềm mại đang run rẩy, eo thon như gấm tơ lụa, xúc giác mềm mại làm cho anh kích động muốn ôm thật chặt, rồi lại sợ sẽ làm gãy eo của cô.
Mặc dù trước đó từng có kinh nghiệm vuốt ve qua hai lần, nhưng lần này mới thật sự làm anh rung động.
Môi chậm rãi đi xuống, khẽ cắn cằm của cô, dời xuống một chút xíu, chút nhẹ chút mạnh, cổ, xương quai xanh, nơi đẫy đà, bụng, khắp nơi đều lưu lại dấu hôn thấm ướt, giống như những cánh hoa đào, mập mờ mà kiều diễm.
Tay của anh, dò hỏi da thịt trên chân cô, bàn tay mơn trớn địa phương cỏ mọc um tùm, Tiết Giai Ny non nớt bị anh chọc cho không kiềm chế được ưỡn ẹo cơ thể.
"Ừ. . . . . ." Cô không nhịn được khẽ rên một tiếng, mềm mại đáng yêu nhộn nhạo.
Cô chỉ cảm thấy nhiệt, rất nóng, trong cơ thể vừa nóng lại trống rỗng, mơ hồ tựa như đang chờ đón cái gì, nhưng cô lại không biết là cái gì, chỉ có thể khó chịu ưỡn ẹo.
"Giai Ny. . . . . ."
Anh động tình hô tên cô gái nhỏ nằm phía dưới, đầu ngón tay tách cánh hoa nhỏ của cô ra đâm vào, cô nhạy cảm mềm mại giống như là cái miệng nhỏ nhắn, cắn ngón tay thon dài của anh. Anh không nhịn được thở dốc một tiếng, bên trong nóng như vậy ướt át như vậy, từng hơi thở hổn hển của cô không ngừng kích thích anh, có chất lỏng ấm áp tràn ra theo ngón tay của anh, thấm ướt tay anh.
Tiết Giai Ny không chịu nổi ngửa đầu rên một tiếng, tê dại tận xương.
Bên trong phòng dâng lên một tầng lưu luyến màu hồng, tiếng hít thở của hai người đan vào, lay động lòng người.
Quan Hạo Lê không chần chờ nữa, ngồi thẳng lên dán chặt vào người cô, không dung sức mà dịu dàng đi vào trong nơi mềm mại của cô.
"A! Đau. . . . . ." Cô kinh hô lên tiếng.
Mặc dù đã có rất nhiều khúc dạo đầu, ở trong đó cũng đủ ướt át, nhưng lưỡi dao sắc bén đâm vào, vẫn cảm thấy đau đớn khó nhịn.
"Ngoan, thả lỏng một chút, lập sẽ hết đau." Anh dịu dàng vuốt ve cô, giờ khắc này anh đã chờ lâu rồi, bắt buộc phải làm.
"HUHU. . . . . ."
Tiết Giai Ny có chút không chịu nổi, ngón tay dùng sức báu chặt vai ai, muốn anh rời đi, thật sự rất đau!
"Ngoan, nhịn một chút là tốt."
Trên trán của Quan Hạo Lê đã đổ đầy mồ hôi, cô quá chặt, bao quanh anh thật chặt. . . . . .
"Đau. . . . . . Anh đi ra ngoài!"
Tiết Giai Ny không tuân theo muốn đẩy anh ra, tròng mắt đen đầy nước mắt trong suốt, Quan Hạo Lê nhìn mà không đành lòng, chỉ có thể dần dần rút khỏi một chút, ngược lại hôn cánh môi của cô, muốn phân tán lực chú ý của cô.
Lúc cô đang bị hôn mơ màng, anh lặng lẽ đẩy lửa nóng của mình vào cơ thể của cô, từng chút một dẫn cô vào con đường tình dục. . . . . .
"Ưmh. . . . . ." Tiết Giai Ny rên lên một tiếng, mặc dù vẫn có chút đau, nhưng đỡ hơn lúc nãy nhiều.
Quan Hạo Lê không ngừng hôn vuốt ve cô, môi mỏng từ tai của cô khuếch tới khuyếch lui đuôi lông mày, bên trán, mi tâm, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua cô lông mi dài, gương mặt, chóp mũi của cô. . . . . . Vô số nụ hôn rơi xuống mặt cô.
Cuối cùng, môi của anh, rơi vào khóe miệng của cô.
"Ngoan, lần này không đau."
Nói xong, liền hoàn toàn để mình chìm vào trong cơ thể cô, tầng tầng lớp lớp thịt non bốn phía tuôn qua, giống như tơ lụa bóng loáng mềm mại.
Anh từ từ động, loại cảm giác mất hồn này cho tới bây giờ anh cũng chưa từng thể nghiệm qua, dục vọng chiếm làm của riêng cũng càng ngày càng bộc phát, một lần lại sâu hơn một lần. Cơ thể xinh đẹp làm cho anh mê luyến không dứt.
"Ừ. . . . . ."
Anh mang đến cảm giác lạ lẫm, Tiết Giai Ny không nhịn được khẽ rên, từng đợt khoái cảm mãnh liệt bao trùm lấy cô, làm cho cô thở dốc càng kịch liệt.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
183 chương
501 chương