Anh Hùng

Chương 42

Một số cao thủ chạy tới Ngọc Kiếm môn nhìn khắp bốn phía rải đầy huyết dịch, mùi máu tươi vẫn còn gay mũi đều khiếp sợ. Ngọc Kiếm môn bị diệt, một sơ cấp võ vương giết hơn vạn người khiến đại lục sôi trào. Thanh niên tài tuấn khắp nơi nhiệt huyết bừng bừng, vô số thanh niên cảm thấy mình vô địch, liền bắt chước Hùng. Bảo, 18 tuổi tu vi sơ cấp võ vương, người khá mập. Khi nghe tin một thanh niên diệt Ngọc Kiếm môn, nhiệt huyết hắn bốc lên cao. Hắn chạy thẳng tới Hà Nội thành tuyên bố diệt Bách Khoa viện. Mới đầu mọi người tưởng hắn điên không để ý ai ngờ hắn thực sự ra tay giết vài học sinh. Cuối cùng Minh thiên tài học viện ra chụp một cái Bảo chết ngắc. ..... Hà Tây thành, hôm nay nơi này rất náo nhiệt, con gái thành chủ My kén rể. Cho nên, hôm nay trước phủ thành chủ không chỉ tụ tập mấy chục vạn thành dân trong thành mà còn đám thanh niên tài tuấn của các đại gia tộc các thành trì phụ cận chạy tới, đều hy vọng có thể được My ưu ái, trở thành con rể của thành chủ. Hùng đang tính về Bách Khoa viện ai ngờ đi qua nơi này thấy vô số thanh niên tài tuấn chải chuốt đông nghịt tụ tập tại đây, hắn tò mò lại xem. Một số thiếu nữ hoài xuân thấy Hùng bộ dáng anh tuấn, nụ cười tà mị, tóc dài buông xoã liền nháy mắt đưa tình, dán sát vào người hắn. Có thiếu nữ bạo gan đưa tay tóm lấy chim Hùng. Cảm nhận được nhiều thiếu nữ si mê mình, Hùng rất đắc ý, thi thoảng đưa tay vuốt ve mông ngực các nàng cười hắc hắc. Hùng tới gần đám thanh niên kéo một tên khá đẹp trai tóc vuốt vuốt lại: -Vị đại ca này cho tại hạ hỏi hôm nay là ngày gì mà mọi người tụ tập đông vậy? Tên kia sửng sốt: -Không phải ngươi tới tham gia kén rể sao! -Kén rể! Hùng nghi hoặc. -Hôm nay My, đệ nhất mỹ nữ Hà Tây thành tuyển chọn lang quân. Nghe hai chữ mỹ nữ mắt Hùng sáng lên, hắn tự sướng nghĩ: ca anh tuấn vô địch chắc chắn được nàng chọn. Hùng quay sang khen thanh niên kia. - Huynh đài anh tuấn tiêu sái, võ nghệ cao cường chắc chắn được ôm mỹ nhân về. -Haha! Huynh đài thật có nhãn lực! Hắc hắc, khi đó ta sẽ cho huynh chơi nàng thử. Thanh niên tóc vuốt nở nụ cười hèn mọn. Hùng khinh bỉ:” Con mẹ thằng điên. Ai dám đụng tới nữ nhân ca, ca chém cả nhà hắn. “ Không thèm để ý tới hắn Hùng bước vào trong. Hùng liếc nhìn, chỉ thấy trước quảng trường rộng lớn tập trung nam nữ già trẻ và số đông thanh niên, một mảng lớn đông nghịt, khiến nội tâm Hùng rung động không thôi, không hổ đệ nhất mỹ nữ a. Lúc này từ trong phủ thành chủ chậm rãi đi ra hai đội người mặc áo choàng màu đen, bọn hắn tất cả đều che dung mạo lại, căn bản không phân biệt được là nam hay nữ, hơn nữa hai đội thân người cao không hơn kém bao nhiêu, trong tay mỗi người đều cầm một cây thương tản ra tia sáng chói mắt. Hùng nhìn những người này trong lòng rung động không thôi, hai đoàn người này, mỗi một đội đều có chừng hai mươi người, tổng cộng bốn mươi người, thực lực mỗi người đều trên sơ cấp võ vương. - Nhiều cao thủ vậy! Hùng âm thầm trở nên cẩn thận. Chỉ riêng đội hộ vệ đội đã đều là cao thủ võ vương, có thể thấy thực lực Hà Tây thành tuyệt đối không kém gì Ngọc Kiếm môn rồi. Hai đội người sau khi phân ra đứng ở trái phải, đều giơ cao thương trong tay lên, vẻ khí thể bừng bừng. Ngay sau đó, lại đi ra mười người áo xanh những người này toàn bộ thực lực Võ Tôn. -Cái gì! Mười Võ Tôn thị vệ, trong đó năm đỉnh Võ Tôn. Hùng cảm thấy hơi sợ nếu bị thế lực này đuổi giết, hắn chết chắc. Nhưng sau đó, lại đi ra bảy người, ba người đi tuốt ở đàng trước là hấp dẫn ánh mắt người nhất. Một người tuổi già sức yếu, râu dài đến ngực, lông mày dài che mặt, tóc bạc trắng, thân thể còng xuống, tay cầm quyền trượng, đi lại nhẹ nhàng chậm chạp; vịn hắn là một thiếu nữ dáng người yêu kiều mảnh khảnh, thiếu nữ này mặt che khăn lụa, tóc màu vàng nhạt, lộ ra khí chất ung dung cao quý, một bộ váy áo tơ lụa màu vàng mơ hồ có thể thấy được nơi riêng được được vải màu đen che lấp, da thịt màu lúa mạch khoẻ mạnh, ít đi vài phần trơn bóng tinh tế tỉ mỉ, lại nhiều thêm vài phần hương vị cuồng dã mê người. Đứng bên cạnh là trung niên mặt chữ điền dáng dấp hiên ngang uy vũ, hắn chính là thành chủ Nguyễn Nhạc. Đằng sau họ là bốn người già ăn mặc mộc mạc,giản dị, mắt khép hờ. Hùng thầm đánh giá nhóm bảy người này. Lão già nhất kia Võ Thánh, thành chủ, bốn người Võ Quân, cô nương tên My kia võ vương. -Thật mạnh! Hắc! nhìn My ngon phết, tràn ngập hương vị cuồng dã, không biết để nàng nằm trên thế nào nhỉ? Haha. Lúc này, thành chủ Nguyễn Nhạc giữa sân rộng cất cao giọng nói: -Đa tạ mọi người tham dự, thanh niên 25 trở xuống có thể tham gia trả lời ba câu hỏi, nếu My hài lòng sẽ chọn người đó. Trong chốc lát sau, trong sân rộng đã tập hợp mấy trăm người trẻ tuổi. Những người này tuyệt đại đa số là anh kiệt của Hà Tây thành, ngoài ra còn có thiên tài các thành trì khác, mỗi người đều hưng phấn tung tăng như chim sẻ, không ngờ không phải tỉ võ chiêu thân, trả lời câu hỏi quá dễ. Sau tất cả người trẻ tuổi đứng vững, My đi tới. Chỉ thấy nàng để trần chân ngọc, bước chân nhẹ nhàng, đi tới trên một đài cao màu đỏ đã sớm dựng tốt. Tất cả nam tử trẻ tuổi nhìn qua My vừa xuất hiện, mỗi người đều lộ ra cực độ khát vọng. Tuy rằng, nàng che mặt, không tháy rõ dung mạo, nhưng da thịt như ẩn như hiện, vòng eo như xà, giơ tay nhấc chân đều lộ ra cực kỳ thùy mị... khiến đám thanh niên nước dãi chảy thành dòng. -Oa! mặc dù không thấy mặt nàng nhưng vóc ngươi thật đẹp a! Hùng si mê nhìn mông ngực nàng. Lúc này năm thị nữ xinh đẹp dịu dàng bước tới: -Xin mời các công tử trả lời 3 câu hỏi! -Ta trước! Một thanh niên cầm quạt giấy, quần áo trắng bước ra. Thị nữ kia nhẹ giọng: -Xin hỏi? Mục tiêu sống của công tử mà gì? Thanh niên áo trắng phe phẩy quạt, lộ ra khí chất nho nhã: -Mục đích sống của ta là cứu giúp vạn dân thiên hạ, giúp họ ăn lo mặc ấm. Thị nữ tiếp tục câu thứ 2: -Công tử hiểu thế nào là yêu? -Yêu là sẵn sàng hi sinh tất cả vì một người. -Câu thứ 3: Sau khi cưới tiểu thư, công tử sẽ làm gì? -Ta sẽ chăm sóc, giúp nàng trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất thiên hạ. -Mời công tử qua bên. -......... Sau một đám người cuối cùng cũng tới Hùng. Hùng trả lời luôn: -Mục đích sống của ca là cưới hết mỹ nữ thiên hạ làm vợ. -Theo ca yêu là chịc không cần quan tâm gì khác. -Cưới My về ca sẽ chịc nàng hàng ngày. Đám đông xôn xao. -Cái gì tiểu tử kia nói bậy gì vậy. -Dâm tặc cút cmn đê. ...... My trên đài cao khẽ hô lên: -Xin hỏi công tử tên gì? Hùng ngớ ra như vậy mà nàng chọn mình: -Ca tên Hùng! Bảo bối gọi một tiếng ca nghe xem nào. Mọi người trố mắt, như vậy mà cũng tán gái được, quá trâu rồi. Các thành dân ở xa nhao nhao thấp giọng nghị luận. -Cái gì? -Hắn được nhận! -May măn vãi. -Ghen tị v l. ------------- - Tân lang đã định, lễ cưới được tổ chức ngay bây giờ tại phủ thành chủ mong bà con tới chung vui. Lúc này âm thanh thành chủ vang lên khắp quảng trường. Cơ hồ tất cả dân chúng kinh hô lên. Hùng còn chưa phản ứng, liền bị hộ vệ nâng lên. - Này, các ngươi, ca thật sự được chọn à? Hùng vẫn không tin được tự dưng đi đường lượm được mỹ nữ. Hùng được đưa tới phủ thành chủ mặc quần áo tân lang màu đỏ, cùng với My tới bái đường. Nhìn My mang khăn trùm đầu, mặc bộ đồ cưới màu đỏ khiến đường cong lồi lõm hiện ra, Hùng nuốt nước bọt ừng ực. -Hùng con có nguyện ý cưới My làm vợ, bên nhau trọn đời không. Hùng đáp ngay: “con đồng ý.” -My con đồng ý cưới Hùng làm chồng, yêu thương chăm sóc Hùng suốt đời không? My nhẹ hô: “con đồng ý.” - Chúc mừng thành chủ chúc mừng chúc mừng.... ..... My về tân phòng trước, Hùng tiếp rượu tới khuya, hắn mới vào động phòng. Hùng tới căn phòng được trang trí toàn màu đỏ. Hùng cảm nhận mình nâng nâng, hắn đã cưới vợ. - Chẳng lẽ thật sự động phòng? Cái này... Quá nhanh rồi! Hùng lao tới giật khăn trùm đầu của My xuống. Lập tức một gương mặt thuần khiết hiện ra trong mắt Hùng, làm cho hắn trì trệ! Nhìn qua nữ nhân trước mặt, Hùng kìm lòng không được khen một câu. - Đẹp quá! Gương mặt xinh xắn, tỏa ra khí chất như trăng rằm, đôi mắt hạnh lưu chuyển phong tình nói không nên lời, đôi môi mỏng đỏ thẫm xinh đẹp, vòng tai tròn khảm châu ngọc tăng thêm nét hấp dẫn lung linh của nàng lên vài phần. My tuyệt đối có thể nói là đại mỹ nữ. Thấy Hùng ngây ngốc nhìn mình, My thẹn thùng đi tới trước bàn lấy hộp nhỏ, xuất ra một bầu rượu và hai ly, rót rượu vào trong. Mùi rượu khác thường bao phủ gian phòng. - Rượu thuốc? Hùng ngửi được mùi rượu này thì hắn đoán được nàng đang rót không phải rượu thường, mà là rượu thuốc. Nhưng mà không biết rượu thuốc này có công dụng là cái gì. - Tướng công, tới uống chén rượu giao bôi đi. My nhìn Hùng kêu lên. “Chúng ta động phòng luôn đi” Hùng không nhịn được nữa thúc giục. Sau khi uống rượi giao bôi, Hùng cảm thấy người nóng bừng bừng, hít một hơi, Hùng tiến lên lên ôm My, cúi đầu hôn lên môi ngọc của nàng. Thân thể My khẽ run lên, cảm giác khác thường đánh úp. Ngay sau đó nàng nhắm mắt lại, trở tay ôm lấy eo của Hùng, động tình giãy dụa thân thể. Thoả thích mút lưỡi My, dục hỏa trong lòng Hùng đã tăng lên cực hạn, sau khi hôn thỏa thích người ngọc trong ngực, hắn bắt đầu xoa bóp bộ ngực nhô cao của nàng. - Ah... My bị Hùng sờ mó, thân thể bắt đầu nhũn ra, trong miệng khó kìm rên rỉ, gương mặt kiều diễm đỏ hồng lên. Tay Hùng luồn xuống giữa hai chân My vuốt nhẹ. Bỗng hắn bật dậy lắp bắp: -Ngươi.... ngươi...ngươi có chim! Vừa rồi vuốt xuống dưới, Hùng vuốt trúng ngay cái trụ với hai hòn bi khiến hắn giật mình đứng giậy. My nhìn Hùng ra vẻ đáng yêu: -Ca! Không phải ca nói yêu không quan tâm gì khác sao, ca muốn chịc muội mỗi ngày sao. Hùng lạnh run gào to: -Nghiệt súc mau hiện nguyên hình! Hùng tung ngay một đấm vào mặt My, khiến khuôn mặt xinh đẹp trắng trẻo biến dạng từ từ thành khuôn mặt hình chữ điền đen xạm, hai má hồng hồng, râu quai nón, lông mũi thò cả ra ngoài. Nghĩ tới mình vừa đá lưỡi với hắn Hùng hoảng sợ, cảm nhận được hoả khí bốc cao, Hùng kêu to: -Không xong, rượu có dâm dược. Nói xong Hùng phá cửa lao thẳng ra ngoài chạy trối chết.