Anh hùng tụ nghĩa

Chương 10 : Thôi vạn kiếm

Thành Cô Phong là một địa bàn nổi danh trong võ lâm. Sở dĩ Cô Phong được nhiều người biết đến là bởi trong tòa thành này có một tửu lâu có tiếng tăm. Tửu lâu này không bề thế, cũng không có rượu ngon nhưng lại là đệ nhất tửu lâu trong võ lâm. Bởi vì chủ nhân của tửu lâu này từng là thiên hạ đệ nhất cao thủ Thần Long Tuyết Kiếm Long Phi Tuyết. Sự tích anh hùng của Long Phi Tuyết, giang hồ ai ai cũng biết. Kiếm thuật của ông tinh thâm cỡ nào, võ lâm ai ai cũng bội phục. Ngay cả chưởng môn Võ Đang là Thiết Vân Tử và phương trượng Thiếu Lâm Khổ Nạn Đại Sư cũng từng bại dưới kiếm của Long Phi Tuyết. Năm Long Phi Tuyết tám mươi tuổi, Tụ Nghĩa lâu đã được dựng ở thành Cô Phong. Nơi này đã trở thành chỗ tụ tập của các cao thủ trong giang hồ. Chỉ cần là anh hùng hảo hán trong giang hồ, đểu có thể ngồi trong Tụ Nghĩa lâu. Sau khi Long Phi Tuyết qua đời, tửu lâu này do một bằng hữu của ông ta trông nom. Trong võ lâm ai ai cũng phải kính nể người bạn này của Long Phi Tuyết. Bởi vì ông ta từng là bang chủ của bang hội lớn nhất trong thiên hạ. Long Xảo Công, bang chủ của Long Tuyệt Bang. Nhưng đó là chuyện của mười năm về trước, khi mà Long Tuyệt Bang còn ở thời kì hoàng kim. Sau khi Long Xảo Công qua đời, các bang phái các đã nổi lên làm Long Tuyệt Bang suy yếu. Hiện tại có tới ba bang hội đủ sức lay đổ Long Tuyệt Bang. Một là Bá Vương Hội của Thâu Thiên Thần Thủ Lôi Đạo. Hai là Diêm La Đường của Thượng Quan Ngân Phụng. Ba là Âm Sát Lâu của Túy Nguyệt Công Tử. Hôm nay, ba bang hội ấy đều tề tựu ở Tụ Nghĩa lâu. Cả ba bang hội đều chung một mục đích. Đó là giết một người. Người mà cả ba đại bang hội muốn giết là ai ? Những nhân sĩ trong giang hồ không ai dám hỏi. Bởi mọi người ai mà không biết thủ đoạn tàn bạo của Lôi Đạo, dính vào lão chỉ có chết mà thôi. Độc kế của Thượng Quan Ngân Phụng lại càng khiến mọi người không dám đến gần. Lòng dạ độc ác của Túy Nguyệt công tử càng làm cho nhân sĩ chính phái phải tránh xa còn người trong hắc đạo ai cũng khiếp vía sợ hãi. Bởi vậy, hôm nay Tụ Nghĩa lâu nằm trong một biển gươm giáo trùng trùng của tam đại bang hội. Không một ai đứng ra giúp đỡ, xem ra người bị tam đại bang hội truy sát khó lòng mà toàn mạng. Nhưng có một kẻ tin chắc người bị truy sát ấy sẽ không chết. Y chính là Thôi Vạn Kiếm, chủ nhân hiện tại của Tụ Nghĩa Lâu. Thôi Vạn Kiếm là người như thế nào? Trong võ lâm không có mất người biết tường tận về y. Chỉ biết khi Long Xảo Công qua đời, toàn bộ cơ ngơi của Tụ Nghĩa Lâu đều được trao cho Thôi Vạn Kiếm, khi ấy y mới chỉ có chín tuổi, lại đang là môn hạ của phái Thương Hải. Nghe đồn năm mười chín tuổi, Thôi Vạn Kiếm rời khỏi phái Thương Hải, chính thức trở thành lâu chủ của Tụ Nghĩa lâu. Từ đó đến giờ, mọi việc của Tụ Nghĩa lâu đều do một tay y quán xuyến. Lúc này, cũng chỉ có y mới đương đầu với tình huống hiện tại. Ngày hôm nay Thôi Vạn Kiếm cho đóng cửa Tụ Nghĩa lâu, không tiếp bất cứ khách khứa nào. Bởi vì trong Tụ Nghĩa lâu đang có một vị khách cực kì quan trọng. Đó là con trai của Long Xảo Công, Long Hiền Vân. Y cũng chính là bang chủ hiện tại của Long Tuyệt Bang. Có điều từ lúc Long Xảo Công quy tiên, Long Tuyệt Bang cũng chỉ còn hư danh mà thôi. Long Hiền Vân vô tài không những không thể phát huy cho Long Tuyệt Bang mà còn khiến nó ngày càng suy yếu. Lúc này Long Hiền Vân mặt mày tái mét. Thôi Vạn Kiếm thì ung dung tự tại, ngay cả một chút hoảng sợ cũng không. Trên gương mặt anh tuấn của y còn ẩn chứa một nét cương nghị. Cho dù bên ngoài có là thiên binh vạn mã, tử thần giáng lâm cũng chưa chắc đã khiến y bấn loạn. Thôi Vạn Kiếm cầm một chén trà đưa cho Long Hiền Vân rồi ôn tồn nói: - Long công tử yên tâm. Công tử đang ở Tụ Nghĩa lâu là an toàn rồi. Long Hiền Vân đón lấy chén trà nhưng vẫn vô cùng lo lắng. - Làm sao ta yên tâm được. Bị cả tam đại bang hội truy sát, há có thể sống yên ổn sao? Hóa ra kẻ bị tam đại bang hội truy sát là Long Hiền Vân. Chỉ cần y chết, Long Tuyệt Bang sẽ lập tức sụp đổ. Điều này Thôi Vạn Kiếm hiểu quá rõ. Bởi vậy y quyết tâm bảo vệ người con của Long Xảo Công. Thôi Vạn Kiếm khẽ vuốt thanh kiếm bên hông mình rồi cười nói: - Chỉ cần bọn chúng vào đây, tôi sẽ giết không chừa một tên nào. Long Hiền Vân cười khổ nói: - Cậu biết những ai đang ở ngoài kia không? Thôi Vạn Kiếm đến bên cửa sổ. Y nhìn bên ngoài một lượt rồi hững hờ nói: - Có khoảng năm trăm tráng nam tay cầm binh khí. Nhưng bọn chúng không đáng ngại. Trong tửu lâu có tới ba mươi người từng là cao thủ, có thể chống chọi được. Ba mươi người mà Thôi Vạn Kiếm nói chính là gia nô của Long Phi Tuyết. Nghe đồn trong những năm cuối đời, Long Phi Tuyết thu nhận không ít những cao thủ vào làm việc ở Tụ Nghĩa Lâu. Họ đều là những anh hùng thất thế sa cơ, không còn đường nào để đi nên buộc lòng phải tới chỗ Long Phi Tuyết nương nhờ. Cũng vì thế, Tụ Nghĩa lâu hiện tại đã có một số lượng cao thủ hộ vệ. “Binh quý hồ tinh bất quý hồ đa”, ba mươi người này không chừng còn lọi hại hơn năm trăng tráng nam ngoài kia. Long Hiền Vân nói: - Năm trăm tráng nam ấy không đáng sợ, đáng sợ là Song Đao Tam Kiếm của Bá Vương Hội và Thất Đại Ma Thần của Diêm La Đường. Không biết Lục Đại Sát Thủ của Âm Sát Lâu có đến không nữa. Song Đao Tam Kiếm, Thất Đại Ma Thần, Lục Đại Sát Thủ, tất cả đều là những cao thủ khét tiếng. Thôi Vạn Kiếm đương nhiên không thể không biết những người này. - Xem ra sẽ có một trận đánh lớn đây. Y vừa nói vừa cảm thấy phấn chấn trong lòng. Thôi Vạn Kiếm là vậy, vô cùng phấn khích trước những trận đánh lớn, cho dù trận đánh đó nguy hiểm cỡ nào. Đúng lúc ấy, một tiểu nhị chạy lại chỗ Thôi Vạn Kiếm. Người này thấp lùn, gương mặt khắc khổ, dường như đã trải qua không ít chuyện đau buồn trong cuộc đời. Y đến đưa cho Thôi Vạn Kiếm một phong thư. Thôi Vạn Kiếm mở thư ra xem, sắc mặt y trở nên rất vui vẻ. Long Hiền Vân ngạc nhiên hỏi; - Trong thư viết gì vậy ? Thôi Vạn Kiếm cười nói: - Các bằng hữu của tôi sắp tới đây để giúp sức. Chỉ cần có họ tương trợ, cho dù Lôi Đạo, Thượng Quan Ngân Phụng hay Túy Nguyệt Công Tử đích thân xuất mã, tôi cũng không hề phải bận tâm. Long Hiền Vân tò mò hỏi: -Rốt cuộc bằng hữu của Thôi Vạn Kiếm là ai mà có bản lĩnh đến vậy? - Thôi Vạn Kiếm tôi kết giao rất nhiều bằng hữu. Nhưng được gọi là sinh tử chi giao thì chỉ có bốn người. Trong bốn người đó, có một người tuyệt đỉnh thông minh, từng là bổ đầu của Lục Phiến Môn. Lại có người nổi tiếng về phi đao, chưa bao giờ xuất thủ thất bại. Có người được mệnh danh là “thần trộm”, không có món đồ nào là không lấy được. Lại có người được mệnh danh là đệ nhất bảo tiêu trong thiên hạ. Thôi Vạn Kiếm vừa nói vừa nhìn ra ngoài cửa sổ. Lúc này y vô cùng tự tin với trận chiến sắp tới. Chỉ cần có bằng hữu đến cứu viện, hôm nay y có thể bảo vệ được giọt máu của Long Xảo Công.