Anh Hùng Ngục Giam

Chương 292 : Trái tim thứ hai​

Tốc độ thú cưỡi của Hoàng Dật và Bá Vương đều rất nhanh, không một hồi thì đi tới gần mục tiêu."Ủa? Chỗ đó sao có thể có một khu rừng?" Đúng lúc này, Bá Vương bỗng nhiên nhìn phía trước nói, trên mặt đầy nếp nhăn có một tia kinh ngạc. Chỉ thấy trong sa mạc cực nóng phía trước, đột ngột xuất hiện một khu rừng rậm, xanh mượt, trong sa mạc cực nóng khô hạn dường như một thiên đường. Khiến cho những người đi trong sa mạc, không nhịn được muốn đi vào thăm dò một phen, tìm kiếm nguồn nước."Vậy nói rõ chúng ta tìm đúng chỗ." Hoàng Dật cũng nhìn khu rừng xa xa, "Đây là ảo ảnh, là ảo cảnh do Sa Đạo Vương làm ra, hấp dẫn mọi người tiến vào khu vực đó, bọn họ sẽ lạc đường, sau đó bị dẫn tới địa điểm giấu trái tim, cuối cùng bị nhốt chết, sinh mệnh tinh hoa bị trái tim hấp thu. Vô số năm trôi qua, cũng không biết hắn đã hấp thu sinh mệnh tinh hoa của bao nhiêu khách qua đường.""Chúng ta đi qua đi, tôi nhận ra được trái tim quả thật là ở hướng kia." Bá Vương nói xong, kẹp bụng của Phong Long, khiến cho nó chạy nhanh hơn một ít. Rất nhanh, hai người tiến vào bên trong ảo cảnh, lạc mất phương hướng, lại đi một hồi sau đó, bọn họ đi tới một ốc đảo.Ở giữa ốc đảo này là một hồ nước hình trăng tròn, xung quanh sinh trưởng một vài cây thụ sa mạc, vài con thỏ trốn trong bụi cỏ, đề phòng nhìn Hoàng Dật và Bá Vương hai người khách không mời mà đến này."Hẳn cũng là ở đây." Bá Vương nói xong, thúc Phong Long giảm tốc độ lại, bắt đầu di chuyển chung quanh ốc đảo."Lưu ý nhiệt độ một chút, nhiệt độ lối vào của địa cung sẽ thấp hơn một chút." Hoàng Dật nhắc nhở. Hắn lần đầu tiên phát hiện địa cung của Sa Đạo Vương, cũng là bởi vì nhận ra nhiệt độ của lối vào có vấn đề, cho nên mới tìm được lối vào. Hai người tìm kiến có mục đích, đi qua đi lại mấy lần trong ốc đảo, cẩn thận cảm nhận. Rất nhanh, Hoàng Dật tập trung vào khu vực dưới tàng cây của một gốc cây sương rồng lớn, nhiệt độ ở đây thấp hơn một ít so với nơi khác. Kế tiếp, Hoàng Dật lấy ra quyển trục "Nê Bạo thuật" chuẩn bị từ sớm, phóng đến hướng khu vực đó."Ần!" Nhất thời, mặt đất của khu vực đó bị nổ tung lên, bùn đất toàn bộ văng ra, biến thành một hố sâu, lộ ra sự vật bên dưới. Phía dưới là một thứ có hình miệng giếng, hàn khí từ chỗ đó lộ ra, tựa như một hàn động vạn năm bình thường."Tìm được rồi, ở đây cũng là lối vào." Hoàng Dật nói xong, thu hồi Tấn Mãnh Long, nhảy xuống hố sâu, đem miệng giếng đào lên. Giây phút miệng giếng bị dời ra, một cổ hàn khí bỗng nhiên tung lên tận trời, mặt nước của ốc đảo xung quanh cấp tốc biến thành màu trắng, kết thành băng. Da của Hoàng Dật và Bá Vương cũng ngưng kết ra một tầng bông tuyết nho nhỏ, đông lạnh thấu nội tâm. Cảnh này, cũng giống như lúc Hoàng Dật lần đầu tiên tiến vào địa cung Sa Đạo Vương, nguyên tố băng bên trong nồng nặc không gì sánh được, tất cả đều là do trái tim phát ra."Chúng ta xuống phía dưới đi!" Hoàng Dật nói xong, cử động thân mình, đem bông tuyết trên người phủi xuống, sau đó nhảy xuống."A! Thật lạnh, bộ xương già này của tôi sắp bị đông cứng rồi." Lúc này, Bá Vương cũng nhảy xuống, không khỏi đưa tay phủ quanh vai, run run nói."Kế tiếp, ông chuẩn bị thăng cấp rất nhanh, bên trong sa đạo địa cung có vô số quái tinh anh, điểm kinh nghiệm vô cùng cao, tôi lần đầu tiên đến liên tục thăng vài cấp." Hoàng Dật mỉm cười, sau đó lần thứ hai triệu hồi ra Tấn Mãnh Long, tiến vào chỗ sâu trong địa cung. Kế tiếp, hai người quả nhiên phát hiện vô số binh sĩ bị đóng băng phía trước, liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối, dường như tượng binh mã, tản mát từng trận hàn khí, dường như lọt vào thế giới băng đăng. Hoàng Dật trực tiếp thúc Tấn Mãnh Long vọt vào, Tấn Mãnh Long thoáng cái đụng ngã một đám binh sĩ, chúng nó đều tỉnh lại. Đều triển khai công kích hướng Hoàng Dật và Bá Vương, đẳng cấp của chúng nó đều là cấp 65, cao hơn rất nhiều so với địa cung lần trước Hoàng Dật gặp phải, hẳn là hệ thống căn cứ đẳng cấp của người chơi tiến vào mà tự động điều chỉnh. Bất quá chúng nó dưới sự tấn công bạo lực của Hoàng Dật và Bá Vương hai người, chỉ là một đống điểm kinh nghiệm mà thôi." Kinh nghiệm của quái ở đây thật cao, tôi thoáng cái tăng 10%." Rất nhanh, Bá Vương cảm khái một tiếng, cưỡi Phong Long, quơ quải trượng trong tay chỉ xuống hướng binh sĩ, một ít quang hoa màu tím nhất thời trút xuống, công kích tới đám binh sĩ. Còn Phong Long, thì thổi ra một cơn lốc xoáy, đem binh sĩ cuốn lên không trung, sau đó cho rơi xuống."Đây là phúc lợi của người chơi loại mạo hiểm. Người chơi loại mạo hiểm, bọn họ có thể mười ngày nửa tháng không có biện pháp luyện cấp, cho nên gặp phải loại địa cung này, sẽ có một bữa đại tiệc điểm kinh nghiệm, thoáng cái thăng vài cấp." Hoàng Dật vừa thả Ngải Độc Bệnh, vừa dành thời gian nói."Dựa theo loại tốc độ này, chờ lấy xong 98 trái tim, chúng ta sẽ được bao nhiêu điểm kinh nghiệm?" Bá Vương cười hắc hắc, chờ mong nói, quải trượng trong tay nhất thời vẽ ra nửa vòng tròn, phun ra quang hoa nửa một vòng cung tròn, thoáng cái bao trùm một khu vực lớn, đám quái nhất thời bắt đầu tự công kích lẫn nhau, giống như đột nhiên phát điên. Hoàng Dật thấy cây quải trượng của Bá Vương, trong lòng có một ít tò mò, không khỏi hỏi: "Cây quải trượng của ông từ đâu tới? Sao chưa thấy ông đổi qua vũ khí?""Đây là vũ khí thuộc về nghề nghiệp dành riêng, tôi vừa lựa chọn nghề nghiệp thì có, có thể phát triển theo tôi, tôi không cần đi đánh vũ khí, trực tiếp đem một ít tài liệu tới thăng cấp vũ khí nghề nghiệp dành riêng là được." Bá Vương nói xong, vuốt ve cây quải trượng, giống như vuốt ve một bảo bối. Kế tiếp, hai người cấp tốc đem những binh sĩ này thanh lý, điểm kinh nghiệm của Hoàng Dật nhất thời tăng lên một đoạn, nhanh hơn rất nhiều so với Chúng Thần chi tháp luyện cấp."Tôi thăng một cấp." Lúc này, Bá Vương cảm khái một tiếng, thần sắc có chút không thể tưởng tượng."Kế tiếp hẳn là còn một đám quái tinh anh, còn có rất nhiều điểm kinh nghiệm." Hoàng Dật nói xong, tiếp tục thúc Tấn Mãnh Long đi xuống. Quả nhiên, hai người tiếp tục đi một khoảng, phía trước lần thứ hai xuất hiện một đám quái, bất quá những con quái này nhìn qua uy mãnh hơn, rõ ràng là quái tinh anh phẩm chất cao hơn. Kế tiếp, Hoàng Dật và Bá Vương lại một phen chiến đấu, sau khi tiêu tốn một thời gian, hai người mới đem bầy quái tinh anh này giết chết, tiếp tục thu được một đống kinh nghiệm, rơi ra rất nhiều trang bị."Được rồi, kế tiếp, đánh chết BOSS thủ hộ cuối cùng, chúng ta có thể lấy được trái tim Sa Đạo Vương." Hoàng Dật nói xong, cưỡi Tấn Mãnh Long đi tới chỗ sâu nhất của địa cung.Ở cuối địa cung này lại có chút không giống với địa cung đầu tiên, chỗ sâu nhất trực tiếp là một bục cao. Trên cao là một hộp kim loại màu vàng, hàn khí vô tận từ bên trong bay ra, chính là trái tim của Sa Đạo Vương. Mà phía trước bục cao, thì có một pháp sư bị hàn băng đông cứng, pháp bào trên người là màu xanh, tựa hồ là một băng hệ pháp sư, trong tay cầm một thanh pháp trượng, cả người thoạt nhìn giống như là một miếng hổ phách to lớn."Răng rắc!" Đúng lúc này, hàn băng trên người của pháp sư bỗng nhiên vỡ vụn ra, tên pháp sư nhất thời khôi phục năng lực hành động, nó nhìn Hoàng Dật và Bá Vương một chút, trực tiếp vung pháp trượng, phóng ra hai mũi tên hàn băng đến đây. Hoàng Dật và Bá Vương trước đó đều ngưng thần đề phòng, từ lúc pháp sư vung tay, hai người đã đều tự thúc thú cưỡi tránh ra một bên. Thấy loại tình huống này, trong lòng Hoàng Dật hơi trầm xuống, dưới loại tình huống này hắn thật không thể triệu hoán Anh Hùng ngục giam, chỉ phải hợp lực với Bá Vương hai người đem BOSS này đánh chết. Đẳng cấp của pháp sư BOSS là cấp 70, nếu như đổi thành hắn đây trước, vậy khẳng định là đánh không lại. Nhưng sau khi hắn thu được vũ khí truyền kỳ thực lực tăng lên, còn có một con Tấn Mãnh Long cường đại, vậy có thể liều mạng, hơn nữa bên cạnh còn có một Bá Vương và một con Phong Long hiệp trợ, khả năng đánh chết lớn hơn."Vù!" Tốc độ của Tấn Mãnh Long vô cùng nhanh, thoáng cái vọt qua, lực lượng so với man ngưu còn lớn hơn, hầu như trong chớp mắt liền đụng tới trên người pháp sư! Pháp sư nhất thời bị đụng trúng làm đầu óc có chút choáng váng, bất quá không tiến vào trạng thái mê muội, đây dù sao không phải kỹ năng, rất khó có hiệu quả khống chế."Trọng Phán!" Sau một khắc, Hoàng Dật nắm cơ hội, trực tiếp tung ra kỹ năng công kích đơn thể cường đại nhất của mình, thoáng cái làm giảm không ít giá trị sinh mệnh. Con BOSS này là pháp sư máu ít giáp mỏng, rất khó chống đối Hoàng Dật loại nghề nghiệp công kích loại hình vật lý bạo lực cực đoan. Pháp sư bị đập như thế một chút, lập tức hồi phục tinh thần, muốn thoát ra!"Ầm ầm!" Đúng lúc này, Hoàng Dật thúc Tấn Mãnh Long phát ra một đạo thiểm điện, bổ vào trên người pháp sư, hiệu quả tê liệt thêm vào của kỹ năng lôi hệ lập tức có hiệu lực, làm cho nó tê liệt đến cả người run lên, ngay cả chạy trốn đều không thoát."Trọng Phán!""Trọng Phán!"Điểm nộ khí của Hoàng Dật tiêu hao như nước chảy, cả đám Trọng Phán nện trên người BOSS, đập cho lượng máu của nó càng ngày càng ít. Rất nhanh, trạng thái tê liệt của pháp sư liền bị biến mất, nó cấp tốc vung pháp trượng, sau đó thân ảnh bỗng nhiên chợt lóe, xuất hiện ở một chổ khác, rõ ràng là sử dụng kỹ năng chạy trốn chiêu bài của tất cả pháp sư -- dịch chuyển tức thời. Ngay sau đó, pháp sư lập tức phóng ra một đạo tường băng, vững vàng chắn phía trước của Hoàng Dật, không cho hắn tiến lên, sau đó pháp sư hé miệng, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, hiển nhiên là muốn phóng ra một kỹ năng uy lực lớn."Linh Hồn Gào Thét!" Đúng lúc này, Bá Vương bỗng nhiên hét lên một tiếng hướng pháp sư, một vòng khí nhất thời tràn ra, bắn trúng pháp sư! Sau đó pháp sư bưng kín lỗ tai, khí tức trở nên hỗn loạn, chạy lung tung bốn phía, ngâm xướng nhất thời bị cắt đứt. Hoàng Dật nắm cơ hội, thúc Tấn Mãnh Long vòng qua tường băng, sau đó nhảy lên cao, nhảy đến không trung, mang theo vạn quân chi lực nhào xuống pháp sư phía dưới."Rầm!" Pháp sư bị Tấn Mãnh Long nhào trúng, lực tấn công cường đại thoáng cái trút xuống trên người nó, làm nó giẫm ngã xuống mặt đất, trong lúc nhất thời không đứng dậy được. Hoàng Dật nắm cơ hội, lập tức đem hình thái rìu hai tay chuyển đổi thành rìu một tay, cúi người xuống, đập ra một Trọng Phán kế tiếp hướng pháp sư trên mặt đất. Hoàng Dật và Bá Vương hai người phối hợp, đạt được một khởi đầu không tồi.