Anh hùng 2
Chương 60 : Lão nhân tóc bạc
Ầm!
Thức hải của Hùng rung lên, vô số tin tức tràn vào trong đầu, đợi tiêu hóa xong, Hùng lập tức toát ra vẻ mặt mừng rỡ. Tâm niệm vừa động liền xuất hiện tại không gian bên trong Trấn Thiên Bi.
Mở to mắt quan sát xung quanh, Hùng không ngờ Trấn Thiên Bi là không gian độc lập, linh khí bên trong đậm đặc gấp năm lần bên ngoài. Phạm vi không gian cao 500 mét, rộng mười km, có thể cất chứa được rất nhiều đồ vật này nọ? Thậm chí cả khu nhà lớn. Hùng cười cười:
-Không hổ là đồ vật trên Nguyên Giới, khi trở về ca xây nguyên khu biệt thự bên trong làm hậu cung. Hắc hắc.
Hùng vừa động tâm niệm, Trấn Thiên Bi lập tức thu nhỏ lại, từ hình chiếc nhẫn biến thành một hạt cực nhỏ, giống như hạt bụi bình thường không có gì khác lạ, bất cứ người nào nhìn thấy cũng không hề chú ý tới. Hắn tiếp tục động ý niệm muốn Trấn Thiên Bi lớn hớn nhưng không ngờ chỉ bằng nắm tay không lớn hơn được.
Kỳ thật còn có thể lớn thêm nữa, lúc mới gặp nó Hùng thấy nó cao trăm mét, không gian bên trong vô cùng vô tận. Nhưng hiện tại nó bị thương rất nặng không thể biến lớn hơn được. Bi hồn như đứa trẻ lúc thức lúc ngủ, Hùng cảm nhận được nó mà không câu thông được. Thời gian cấp bách, tâm niệm vừa động Hùng xuất hiện bên ngoài. Sau khi lui ra ngoài, Trấn Thiên Bi trở lại hình chiếc nhẫn đeo trên ngón tay phải Hùng. Hùng vận lực bay nhanh hướng bên trong bí cảnh.
.....
Bí cảnh dị biến, Luật với con mèo toàn lực chạy thẳng vào bên trong, ai ngờ ma hồn chạy loạn ra ngoài, trong đó có cả ma hồn khủng bố. Liên tục khổ chiến mấy ngày Luật với con mèo gần như kiệt sức. Luật tóc tai rối bời, quần áo dính nhiều vết máu. Bộ lông màu trắng con mèo vón cục, hở thịt nhiều chỗ, nó thở phì phì:
-Cứ như này kiểu gì chúng ta cũng ngỏm.
Luật lo lắng nhìn lên trời, hiện tại đừng nói cứu Dương muốn sống rời khỏi đây cũng chưa chắc.
Khặc Khặc!
Tiếng cười quái dị lại một lần nữa truyền đến. Thân thể Luật đang căng thẳng bỗng nhiên cứng lại. Trước mắt hắn đã xuất hiện một Ma Hồn mình cao hai mét, cánh tay dài quá gối, cơ bắp cuồn cuộn. Nó đang nhìn chằm chằm hắn với con mèo.
Ma Hồn xuất hiện trước mặt Luật có tu vi Bán Thánh toả ra khí tức lạnh lẽo âm trầm khiến Luật với con mèo kinh hãi, cho dù toàn thịnh cũng không giết được nó huống chi hiện tại chỉ còn vài phần sức lực.
Con mèo trợn trắng mắt, nằm bệt ra đất giả chết. Nó thè lưỡi, cổ nghiêng sang một bên.
Đúng lúc này, Ma Hồn bỗng nhiên dậm chân một cái,"Oanh!" một tiếng vang lên.
Trên mặt đất cứng rắn nhất thời xuất hiện một cái hố sâu thật to, cát đá văng ra, khói bụi cuồn cuộn. Thân thể cao hai mét của nó nhất thời nhanh như thiểm điện đánh về phía Luật.
-Kiếm Tâm Quyết thức thứ 10: Nhất Niệm Hoá Vạn Kiếm.
Gia Luật quát một tiếng dùng toàn bộ linh lực còn lại thi triển thức cuối cùng Kiếm Tâm Quyết. Kiếm ý nhất thời liên miên tuôn ra cuộn lại thành lốc xoáy oanh thẳng tới Ma Hồn.
Bùng!
Ầm!
Một tiếng nổ nặng nề vang lên. Ma hồn bỗng nhiên rít lên một tiếng, thân hình lảo đảo lùi lại phía sau mấy bước. Thân thể nó bị chém mờ nhạt đi nhiều.
Đồng dạng, Luật cũng không chịu nổi. Khi cùng Ma Hồn va chạm một đòn cường bạo vừa rồi, một tia tinh linh lực cũng không còn, đan điền kinh mạch trống rỗng, khí huyết trong ngực nhộn nhạo.
Gào!
Ma Hồn giận gầm lên lao thẳng tới Luật.
Đúng lúc này, một thanh âm nhàn nhạt vang lên:
-Một đám tàn hồn bệnh tật mà ngáo như vậy!
Một đạo thân ảnh lóe lên, cả người đụng tới Ma Hồn.
Phanh.... Ma Hồn nháy mắt bị đụng nát bấy hoá thành đốm sáng nhỏ phiêu tán giữa thiên địa.
Rầm! Hùng rơi xuống đất khiến mặt đất tụt vài chục mét, bụi mù cuồn cuộn bốc lên.
Trên đường tới đây Hùng đánh nổ vô số ma hồn, hiện tại ở trạng thái Trấn Thiên Thể, hắn có thể khống chế hoạt động bình thường. Nhưng vừa rồi dùng lực quá lớn lên mới trấn sập mặt đất như vậy.
- Má ơi!
Con mèo cùng Luật thấy một màn như vậy há to miệng, phát ra kinh hô bất khả tư nghị, cảnh tượng như vậy đừng nói là từ trước bọn họ chưa từng thấy qua, ngay cả nghe cũng không có nghe nói qua.
Ma Hồn Bán Thánh mạnh bao nhiêu?
Luật vận dụng Kiếm Tâm Quyết tầng cuối cũng không làm gì được nó. Không ngờ Hùng đụng một cái nó ngỏm luôn.
Mạnh mẽ cỡ nào?
Không thể hình dung được bằng ngôn ngữ a!
Trên đời này có Võ Thần nào dám nói chỉ bằng thân thể đụng chết Bán Thánh.
Hùng phế vật như nào, bọn họ đều biết, lúc trước cả 3 liên thủ khó khăn lắm mới hạ được ma hồn Võ Quân, không ngờ mới hơn hai ngày mà hắn mạnh như vậy, chuyện này cũng quá khoa trương đi! Con mèo thậm chí hoài nghi đây không phải Anh Hùng họ quen.
Hai mắt con mèo nhất thời trừng rất tròn, dùng ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm Hùng, nước miếng nơi khóe miệng lập tức chảy thành dòng rớt xuống, đầu lưỡi đỏ rừng rực sắp rớt xuống đất. Nó cũng muốn sau vài ngày trở thành vô địch thiên hạ a.
-Để sau hãng nói, chúng ta mau đi cứu Dương thôi.
Nhìn vẻ mặt Luật đang ngơ ngác Hùng vội nói rồi phi thân vào bên trong.
Luật với con mèo vội lao nhanh theo Hùng.
....
Vừa đi vừa giải thích, một ngày sau, trước mặt họ xuất hiện vùng năng lượng vặn vẹo khoảng 2m toả ra dao động không gian khủng bố.
-Đây.. đây là cái gì?
Luật cảm ứng được nguồn năng lượng khủng bố kia khiếp sợ hỏi.
-Đây là lối vào một không gian độc lập nào đó!
Hùng ngưng trọng nói, vùng năng lượng kia hắn đã từng thấy trước Trấn Thiên Bi. Hùng dẫn đầu bước vào trong, Luật với con mèo cũng theo vào trong.
-Xoẹt!
Sau một tiếng xé gió rất nhỏ, nhóm Hùng cảm thấy khí tức xung quanh đột nhiên biến đổi, từng cơn gió lạnh thổi đến trên người, họ không ngờ lại có thể trực tiếp đi xuyên qua không gian xuất hiện tại phiến thiên địa khác. Phiến thiên địa này rộng 1 ngàn km vuông.
Đập vào mắt họ, tất cả đều là vô số hài cốt có lớn có nhỏ, hơn nữa tất cả những di hài vô cùng mục nát này toả ra khí thế khủng bố. Những hài cốt này có đủ loại màu sắc, nhưng chủ yếu là màu đen. Tính sơ sơ cũng phải đến vài trăm bộ hài cốt. Nhưng cái làm cho họ khiếp sợ nhất chính là phía giữa không gian, cũng chính là quảng trường vài trăm mét kia có vô số xích sắt đứt gãy, xung quanh quảng trường lượn lờ hắc vụ nhàn nhạt. Dương đang nằm tại đó, hắn bị một vầng sáng trong suốt màu bạc bao phủ bên trong. Mà bên vầng sáng, một lão nhân áo trắng đầu bạc khoanh chân mà ngồi đang mỉm cười nhìn nhóm Hùng. Thân hình của lão nhân này dĩ nhiên lại gần như trong suốt, khiến người ta có một cảm giác mờ ảo, trên người lão không cảm giác được một tia khí tức.
Phát hiện như vậy khiến Hùng và Luật liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh hãi trong đó. Ngay cả một tia khí tức cũng không cảm giác được, có thể tưởng tượng mạnh hơn mình bao nhiêu lần.
Hít sâu một hơi, hai người một mèo bước tới quảng trường.
Lão nhân quan sát Gia Luật trong mắt có một tia nhu hòa, cánh tay mạnh mẽ vung lên, sau lưng Gia Luật hình thành cự kiếm màu cổ đồng.
-Không ngờ vũ khí của Thái Tổ Đại Thần sản sinh linh trí.
Ánh mắt lão bỗng sáng ngời nhìn tới Hùng:
-Lực lượng thân thể thật mạnh.
- Tiền bối, ngài là?
Cảm nhận lão nhân thân thiện, Hùng ôm quyền hỏi.
-Lão phu tên Võ Nguyên Giáp, ba trăm triệu năm trước phân thân này của lão phu dẫn quân phá hủy nơi đây chấn áp ma đầu.
Lão nhân nhàn nhạt nói.
- Cái gì?
Con mèo, Luật trừng to mắt nhìn lão nhân, Hùng chỉ vào lão lắp bắp:
-Ngài nói phân thân ngài đạt tới Võ Thần.
Gật gật đầu, lão nhân nói tiếp:
-Thế giới này có vô số đại lục, Việt Nam đại lục thời viễn cổ hình thành muộn, thiên đạo chưa hoàn chỉnh, thường bị vô số dị tộc xâm chiếm.
Truyện khác cùng thể loại
129 chương
10 chương
48 chương
167 chương
800 chương
78 chương
47 chương
17 chương