Anh hùng 2
Chương 53 : Thất sát trảo vs đạp không bộ
Điều này sao có thể?
Trong nháy mắt này, hầu như tất cả học viên đều kinh hãi nhìn về TiVi chiếu cảnh Hùng, gần như tất cả học viên đều cho rằng một chưởng của Vũ khiến Hùng không chết cũng bị thương, không ngờ Hùng khoẻ như trâu còn lao lên đàn áp hai Bán Quân của Y Dược viện.
Đám học viên Hoa Sen viện đều vô cùng khiếp sợ, im bặt không dám nói gì.
Còn vẻ mặt của mấy người Bách Khoa viện thì lại dại ra, Tiểu Vi càng khoa trương cười lớn, vẻ mặt hớn hở nói to:
-Oa haha! Ta biết tướng công lợi hại mà!
-Thật đẹp trai.
Tiểu Vi si mê nhìn vào màn hình, nuốt nước miếng ực ực như muốn lao tới ăn Hùng luôn.
Trên mặt Vân nở nụ cười, cho dù xảy ra chuyện gì nàng luôn tin Hùng.
Có học viên ghen tức bất mãn trong lòng:
-Có gì lợi hại chứ hai Bán Quân mà không ăn được.
-Hừ chưa biết chừng dùng đan dược nghịch thiên nào đó.
-Võ vương muốn tấn cấp Võ Quân ít nhất cũng phải vài ngàn năm nữa.
-....
Vũ thấy Hùng mạnh mẽ ép hai Bán Quân không có sức hoàn thủ liền hoảng sợ, tưởng Hùng giả heo ăn thịt hổ đùa bỡn mình, chân Vũ nhũn ra bỏ chạy ra hướng khác. Hắn chỉ là sơ cấp Võ Tôn ở lại chắc chắn bị làm thịt.
Lúc này bầu trời trở nên âm u, mây đen giăng kín, còn chưa tới chạng vạng mà bóng tối đã sớm bao phủ, Dương toả ra sương khói màu đen sát khí phô thiên địa lao tới năm người Hàng Không viện.
-Con mẹ nó.
-Trung cấp Võ Tôn mà ngáo như vậy.
-Chém nó anh em.
Trường đỉnh Võ Tôn, thêm 2 cao cấp, 2 trung cấp Võ Tôn giết tới Dương.
Cảm nhận sát ý Dương toả ra, Ảnh Đế lo lắng lao xuống võ đài.
Ngọc Sương thánh nữ vội chặn Ảnh Đế lại, nói:
-Ngươi muốn làm gì?
-Ta cảm thấy tên Bách Khoa viện kia rất mạnh, khí tức hơi giống nơi sâu trong cấm chế.
Hai Võ Đế khác ngưng trọng nhìn nhau cuối cùng lắc đầu:
-Sống chết có số ngươi cần gì làm vậy!
Hừ!
Ảnh Đế tỏ vẻ không vui đứng sang một bên.
Sát khí trên người Dương cuồng chuyển hình thành cự trảo lao tới năm người Hàng Không viện:
-Thất Sát Trảo! Đệ Nhất Sát: Chiêu Hồn Sát.
Roẹt! Roẹt!
-A.....
Hai trung cấp, hai cao cấp Võ Tôn bị cự trảo màu đen vài chục mét của Dương phách bay. Cự trảo hướng tên mạnh nhất Hàng Không viện “Trường” oanh tới.
-Ngươi dám.
-...
-Mẹ nó liều mạng.
Đầu Trường đau nhói, tinh thần bị sát khí tổn thương. Bất quá, hắn cũng không có bận tâm cái này, cự chảo đã phóng tới khiến linh hồn bị bóp chặt, hắn hoảng sợ vận thân pháp chấn viện hét lớn:
-Đạp Không Bộ! Đệ Nhất Bộ: Kiến Bộ Công.
Tốc độ Trường tăng vọt dồn hết linh lực vào chân phải đạp tới cự chưởng.
- Phá cho ta!
Ầm!
-Đệ Nhị Bộ: Thế Vân Tung.
Cự chưởng bị đạp nổ. Trường quát lên một tiếng, hai chân không ngừng xoay chuyển, tung vô số cước ảnh thẳng tới Dương. Sắc mặt Dương cuối cùng hơi biến hóa:
-Đệ Nhị Sát: Tuyệt Đại Sát.
Vô số chảo ảnh hình thành phòng ngự đánh tan cước bộ. Hai người không ngừng lao vào nhau trên không trung, sóng âm chiến đấu đáng sợ không ngừng quét qua các nơi, chảo, cước va chạm tạo thành trăm ngàn lỗ trên võ đài.
-Đệ Tam Bộ: Đạp Ba Hành.
-Đệ Tam Sát: Phân Thi Sát.
Rầm rập!
Uỳnh!
Hai người càng đánh càng hăng, sóng thuộc tính cường đại bắn ra bốn phía, tiếng nổ mạnh truyền ra liên tục.
Bên ngoài Võ Đài số đông học viên đang xem TiVi. Bọn họ nhìn chằm chằm vào hai người chiến đấu thì thần sắc kinh hãi.
- Là Dương Bách Khoa viện cùng Trường Hàng Không viện!
- Thật mạnh a!
-.......
Thúy 20 tuổi từng gặp hỏi chuyện Hùng với Dương, nàng luôn si mê Dương. Thấy hắn như vậy nàng nắm chặt tay, mồ hôi ướt đẫm áo.
.....
Sau ngàn chiêu, Trường sơ hở bị oanh bay đi vài trăm mét, ống quần rách tả tơi, hai chân run lên, máu tươi chảy dài từ bắp chân xuống mắt cá chân. Hắn không ngờ tên Dương kia mạnh vậy, gần như vô hạn Võ Tôn rồi. Hắn không cam lòng, nhớ lại lời Lê viện trưởng, lúc này hắn mà bị thương tranh đoạt võ đài chắc chắn bị thua thiệt. Trường cắn chặt răng vận lực đấm vào ngực mình phun ra ngụm máu, khí thế kéo lên hô lớn:
-Đạp Không Bộ! Đệ Thất Bộ: Lăng Không Đạp Hư.
Trường thiêu đốt tinh huyết sử dụng thức cuối Đạp Không Bộ, thân ảnh hắn loé lên, tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, liên tục tạo ra vô số tàn ảnh, huyễn hoá thành 40 phân thân từ các hướng lao thẳng qua phía Dương.
Người chung quanh cảm nhận được chiêu này, không ai không hoảng sợ.
-Bộ pháp thật đáng sợ.
-Chỉ sợ Võ Quân đối mặt một chiêu này cũng phải né tránh.
-Tên này quá biến thái, dùng lực lượng mình hắn đối phó bốn mươi người đồng cấp cũng không thành vấn đề.
Người xem Ti Vi thấy bốn mươi thân ảnh tung cước, kinh hô lên.
Sắc mặt đám thiên tài trên võ đài biến hóa, động dung. Hùng nhìn sang sợ hãi than:
-Không ngờ thân pháp tên kia lợi hại như vậy.
-Phi Cơ Quyết so với nó đúng là cặn bã.
-Hừ! Tìm chết!
Hai Bán Quân thấy Hùng đánh nhau mà không tập trung tức giận liều mạng công kích Hùng.
-Moá! Hai ngươi để ca xem tí không được sao?
-Về nhà mà xem!
Bùm Bùm!
Hùng vận toàn lực oanh tới khiến hai Bán Quân kêu thảm, 5 đỉnh Võ Tôn thấy vậy lao qua trợ giúp khiến áp lực Hùng tăng mạnh.
.......
Bị bốn mươi đạo phân thân của Trường vây quanh, thần sắc Dương mặc dù trở nên ngưng trọng nhưng không có nét lo lắng, chỉ thấy hắc khí quanh người hắn càng thêm nồng đậm, sát khí của hắn tăng lên nhiều, mắt chuyển thành màu đỏ, thanh âm lạnh băng vang lên:
-Thất Sát Trảo! Đệ Thất Sát: Đoạt Mệnh Sát.
Tay phải Dương vung lên, một cự chảo ngàn mét được tạo ra che phu cả vùng trời đón đỡ công kích của Trường.
Ầm! Ầm! Ầm!
Bốn mươi đạo phân thân bị đánh tan, dư kình oanh vào người Trường, Dương cũng trúng vô số cước. Bốn phía của cuộc chiến không còn một nơi nào lành lặn, trung cấp Võ Tôn vây công đều bị oanh bay trọng thương, bùn đá trên võ đài bị tung lên trời, sau đó bị lực lượng kinh khủng đè ép tới nát bấy.
-Cái gì??
Trường phun máu rơi xuống, kinh hãi đến mức con ngươi cũng muốn rớt ra ngoài, đây cũng không thể trấn áp Dương! Lấy bốn mươi mốt chọi một a, tiểu tử này đến tột cùng là yêu quái gì.
Dương cũng không khá hơn, sát khí tán loạn, phun một ngụm máu, mặt tái nhợt. Quan sát tình huống xung quanh thấy Ý chiến 3 Bán Quân hơi chiếm thượng phong, Hùng bị hai Bán Quân + 5 đỉnh Võ Quân vây đánh, Gia Luật áp đảo 5 anh em siêu nhân, Minh chiến 3 đỉnh Võ Tôn + gần 10 cao cấp Võ Tôn.
Trường ngồi xuống điều tức, được bốn học viên Hàng Không viện lao tới bảo vệ.
Minh, Ý bay tới bên Dương. Ý lo lắng hỏi:
-Ngươi có sao không?
-Ta bị thương chỉ còn 1,2 phần chiến lực thôi.
Ý gật đầu quay sang Minh:
-Ngươi bảo vệ Dương chữa thương, ta cuốn lấy mấy tên Võ Tôn kia luôn.
-Ừ, cẩn thận.
Nói xong Ý lao lên cuốn lấy 3 Bán Quân, 3 đỉnh Võ Tôn, mười cao cấp Võ Tôn.
Nhìn Hùng, Ý khổ chiến Minh thở dài:
-Mong tên Gia Luật giải quyết xong bọn Công Nghệ viện.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
134 chương
82 chương
105 chương
52 chương
42 chương
2897 chương
6 chương