Sở Bắc Dực không một chút động đậy, hắn đương nhiên biết ý tứ của Lâm Thuần An là gì
Những hắn vô cùng ghét nữ tử chuyên đeo bám như cô ta, huống hồ hiện giờ trong lòng hắn chỉ có mình Hàn Lam Nguyệt, lại càng không muốn nhận ly rượu này.
Lâm Thuần An nét mặt vẫn rất vui vẻ trông đợi nhìn Sở Bắc Dực.
Những người xung quanh cũng chăm chú nhìn, nếu Cửu vương gia không nhận ly rượu thì sẽ làm bẻ mặt Quận Chúa trước đám đông.
Chu Trọng Sinh nãy giờ quan sát thấy thái độ chán ghét của Sở Bắc Dực dành cho vị Quận Chúa kia thì cuối cùng cũng đứng dậy rời khỏi bàn, y cầm theo ly rượu rồi tiến đến chỗ của Sở Bắc Dực.
Thần Chu Trọng Sinh, ngưỡng mộ vương gia đã lâu, hôm nay không biết có được vinh hạnh uống cùng ngài một ly không?
Lục hoàng tử quá lời rồi.
Nói rồi Sở Bắc Dực nâng ly uống cùng Chu Trọng Sinh, trực tiếp bỏ qua Lâm Thuần An, xong lại gật đầu một cái với Chu Trọng Sinh như để cảm ơn hắn đã giúp mình giải vây.
Chu Ngân Sa trước khi xuyên không đã làm trong đoàn phim bao nhiêu năm, chẳng còn lạ lẫm gì với những tình huống như này.
Cô lại cầm theo ly rượu đi đến hất khéo Lâm Thuần An qua một bên để chen vào chính giữa đến trước mặt Hàn Lam Nguyệt, xong lại tươi cười hoà ái một cách vô tội dạ mà kính rượu với Hàn Lam Nguyệt.
Vương phi, chúng ta quen biết cũng đã lâu, hôm nay mới có dịp được gặp mặt, Ngân Sa xin kính người một ly.
Lam Nguyệt cung kính không bằng tuân mệnh
Hàn Lam Nguyệt từ chỗ ngồi đứng dậy vui vẻ uống cùng Chu Ngân Sa.
Cư nhiên lại không một ai đếm xỉa đến Lâm Thuần An khiến cô ta bị mất mặt và tức giận đến run người.
A...!quên mất Quận Chúa
Nào, bổn Công Chúa kính Quận Chúa một ly nhé
Chu Ngân Sa quay lại tươi cười giả trân với Lâm Thuần An khiến cô ta càng thêm tức giận, đường đường là một Quận Chúa thân phận cao quý lại bị bọn người này đối xử như vậy, thật không thể tha thứ.1
Nhưng đang ở trước mặt hoàng thượng và thái hậu nên cô ta không thể làm càn, chỉ đành nhẫn nhịn uống hết ly rượu trên tay với Chu Ngân Sa.
Xong, ai nấy đều trở về chỗ ngồi của mình, Lâm Thuần An tuy ngồi đó nhưng tâm trạng lại chẳng mấy gì là vui vẻ.
Chợt một ý nghĩ loé lên trong đầu Lâm Thuần An, trước giờ có tin đồn nữ tử Tây Chu sinh ra ở trên thảo nguyên, tính cách thẳng thắn cường hãn không một nam nhân là mấy, giỏi nhất đều là mấy trò cưỡi ngựa bắn cũng.
Không yểu điệu thục nữ giống như nữ nhi ở trung nguyên, Thất công chúa nước Tây Chu từ lâu đã có tiếng là một nữ nhân hung bạo nhất Tây Chu, suốt ngày chỉ rong ruổi ở trường đua ngựa và so tài võ học cùng các tướng quân.
Thêu thùa may giá, ngâm thơ đối ẩm nàng ta còn chưa từng học qua huống chi là cầm Kỳ thi hoạ, hay ca múa biểu diễn vũ khúc.
Nghĩ là làm, Lâm Thuần An đứng lên cung kính hướng lên chỗ Hoàng Đế mà bẩm.
Hoàng thượng, thần nữ từ lâu nghe nói ở thảo nguyên có một điệu múa rất đẹp và độc đáo, trong lòng vô cùng muốn chiêm ngưỡng, mà điệu múa này chỉ những nữ tử có thân phận cao quý nhất mới biết được
Vừa hay Thất Công Chúa cũng là nữ tử có thân phận cao quý ở thảo nguyên Tây Chu, không biết người có thể vì lòng ngưỡng mộ từ lâu của Thuần An mà biểu diễn một khúc không.
Lâm Thuần An vừa nói vừa quay xuống nhìn Chu Ngân Sa với vẻ mặt đầy thách thức.
Vậy sao, vậy không biết Thất Công Chúa có sẵn lòng trình diễn một khúc để trẫm và mọi người cùng chiêm ngưỡng không?
Hoàng đế vuốt chòm râu bạc vừa cười hiền hoà hỏi Thất Công Chúa.
Chu Ngân Sa nghe vậy thì nét mặt liền trở nên hoang mang.
Hoàng đế đã mở miệng thì làm sao cô có thể từ chối!
Vậy nhi thần xin phụ hoàng cho phép Lam Nguyệt được cùng thất công chúa hiến nghệ góp vui cho hoàng thượng và thái hậu ạ
Hàn Lam Nguyệt đứng lên nói.
Được, mấy khi ta cao hứng như vậy, các con lui xuống chuẩn bị đi.
Được ân chuẩn, Hàn Lam Nguyệt và Chu Ngân Sa cùng nhau lui xuống để chuẩn bị trình diễn.
Không lâu sau, hai người bọn họ cùng nhau bước vào, Hàn Lam Nguyệt phong thái ưu nhã đoan trang khiến bao người phải tán thưởng trong lòng.
Vì đề phòng có kẻ giở trò bỉ ổi nên cô đã tự mình ôm cổ cầm đi vào.
Chu Ngân Sa đã thay ra một bộ y phục dùng để biểu diễn kinh kịch, màu sắc của bộ áo là màu vàng kim phù hợp với phong cách cao quý xa hoa của hoàng cung, thêm phần nhan sắc và khí chất bất phàm của Chu Ngân Sa lại càng nổi trội giữa buổi yến tiệc.
Bẩm Hoàng thượng, nhi thần xin được trình diễn một đoạn hí khúc mang tên,, Xích Linh,,
Hàn Lam Nguyệt khởi tấu cùng hoàng đế.
Được, các con bất đầu đi
Vâng ạ.
Chu Ngân Sa mặc trên người bộ y phục được thêu dệt tỉ mỉ bằng chỉ tơ vàng, trâm hoa mũ phượng đều làm bằng vàng kết bằng ngọc.
,, Tinh,, tang,,
Vài tiếng đàn trong trẻo khẽ vang lên, mọi người cũng ngưng lại mọi hành động mà im lặng chăm chú lắng nghe.
Âm thanh du dương truyền đi khắp nơi trong buổi yến tiệc, rồi giọng hát trầm lắng mang đầy da diết của Hàn Lam Nguyệt vang lên, giọng hát truyền cảm khiến người nghe cảm nhận được nổi lòng của giai thoại trong lời bài hát.
Chu Ngân Sa đứng giữa chính điện cũng bắt đầu lây chuyển thân thể uỷ mị theo từng câu hát của Hàn Lam Nguyệt.
Hí một khúc, tay áo nâng lên rồi lại hạ xuống
Dù hát khúc bi thương hay vui vẻ
Chia ly hay đoàn tụ
Cũng đều chẳng còn liên quan đến ta.
Mở quạt ra rồi khép lại
Tiếng trống vừa rồi còn vang dội mà nay lại im bặt
Cuộc tình trong kịch
Người ngoài cuộc dựa vào đâu mà kể
Đã quen mang hỉ nộ ái ố hoà vào cùng lớp phấn
Hát mãi Những câu chuyện cũ thì sao?
Có thành xương trắng tro tàn thì vẫn là ta
Thời thế loạn lạc thân như bèo dạt
Đành phải nhẫn nhịn
Nhìn khói lửa thiêu đốt non sông
Cho dù thân phận thấp hèn
Cũng không dám quên nổi lo nước nhà
Nào sợ không ai hiểu thấu.
Phía dưới đài
Người qua người lại
Nhưng chẳng nhìn thấy những gương mặt khi xưa
Người phía trên đài hát lên khúc ca ly biệt
Cõi lòng tan nát
Thật khó đặt bút viết chữ tình
Nàng phải dùng máu để hoà ca
Tấm màng sân khấu kéo lên rồi lại hạ xuống
Cuối cùng thì ai sẽ là khách nghe.
.......!
Tiếng đàn lưu luyến kết thúc, điệu múa tuyệt trần cũng ngưng lại, đôi mắt Chu Ngân Sa cũng thấm đẫm bi thương vì quá nhập tâm.
Không gian rơi vào tĩnh lặng một lúc, như thể còn chưa bước ra khỏi cảm xúc của lời hát.
Khúc hát như nổi lòng oán than của một đào kỹ khiến cho người nghe không khỏi động lòng trắc ẩn.
Hay cho câu,, Dù thân phận thấp hèn cũng không dám quên nổi lo nước nhà,, hay lắm
Tiên tư ngọc sắc, Không hổ là nữ tử cao quý nhất của Tây Chu, điệu múa thật kinh diễm.
Yến ngữ oanh đề, thanh hầu kiều chuyển, cửu vương phi quả thật là tài hoa xuất chúng.
Những vị quan viên không ngớt dành lời khen ngợi cho Hàn Lam Nguyệt và Chu Ngân Sa.
Không khí càng thêm rộn ràng nao nức tiếng cười nói.
Chỉ có Lâm Thuần An là ấn đường tâm tối ngồi gục mặt tại chỗ.
- ----------
Tên bài hát: Xích Linh.
Tác giả: Chấp Tố Hề.
Tiên tư ngọc sắc: Dung mạo như tiên, khí chất như ngọc.
Yến ngữ oanh đề, thanh hầu kiều chuyển: Giọng hát trong trẻo yêu kiều, thanh thoát như oanh yến..
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
23 chương
87 chương
123 chương
243 chương
28 chương
102 chương