Ảnh hậu ma giáo giáo chủ
Chương 11 : cố vấn bí mật
Làm một kẻ muội khống* thì điều khổ sở nhất là gì? Đương nhiên là muội muội không vui, mà hắn lại không có cách nào giúp!
*những người có sự yêu thích đặc biệt với em gái mình.
An Tuấn Phong nhìn muội muội uể oải xem video, trong lòng hắn cực kỳ khó chịu, lo lắng hỏi: "Em có nghĩ rằng chúng ta nợ cô ấy không?"
"Anh, chúng ta hẳn là quá ích kỷ? Bởi vì một cái số mệnh không chắc chắn mà trói buộc cô ấy cả đời." An Nhược Thủy tắt video, nghiêm túc hỏi An Tuấn Phong.
An tổng tài cúi đầu xuống, hắn cũng không muốn làm chuyện xấu, chỉ là thầy bói phán rằng nếu không phá bỏ số mệnh, em gái hắn sẽ không thể sống qua tuổi 25. Thời điểm hắn đưa tiền cho Lạc Huyền Ca, còn hỏi cô có cần hắn giúp đỡ về công việc hoặc là sinh hoạt hay không, nhưng Lạc Huyền Ca đều cự tuyệt.
An Nhược Thủy thấy dáng vẻ buồn bã của anh trai, cũng không đành lòng nói gì thêm, cứ để hắn chui vào một góc tự trách.
"En muốn tham gia cuộc tuyển chọn này. Anh có thể sắp xếp một chút hay không?" An Nhược Thủy muốn tiếp cận Lạc Huyền Ca, bất luận là xuất phát từ lý do gì, nàng đều muốn tới gần người mà mình đã hiểu lầm trong suốt thời gian dài.
An tổng tài liên tục gật đầu: "Anh dự định ngày hôm sau sẽ mời hai vị cố vấn đến để thí sinh giao lưu với các minh tinh hạng nhất, sau đó có thể học tập kinh nghiệm từ tiền bối. Công ty đã an bài tiểu hoa đán Hứa Như, còn có tiểu thịt tươi La An. Bất quá đây chỉ là quyết định nội bộ, vì để duy trì sự bí mật nên chưa công bố danh sách cố vấn. Nếu em muốn tham gia, anh sẽ để em thay thế Hứa Như."
"Được." An Nhược Thủy gật gật đầu, nhưng lại cảm thấy có lỗi với Hứa Như, vì vậy liền nói: "Nên sắp xếp cho Hứa Như một tài nguyên thật tốt."
"Yên tâm yên tâm, mọi chuyện anh sẽ sắp xếp chu toàn, tuyệt đối không bạc đãi cô ấy." An Tuấn Phong biết rõ tính tình em gái, hắn nhất định sẽ tận lực đem tài nguyên vào tay Hứa Như.
Cả đêm bận rộn công bố thay đổi cố vấn của cuộc tuyển chọn cho nhân viên công tác, giờ phút này An Nhược Thủy đã bình tĩnh hơn một chút, liền trở về nghỉ ngơi.
An Tuấn Phong một mình một người ở lại công ty tăng ca, đến lúc tờ mờ sáng, hắn đột nhiên đứng dậy khỏi ghế giám đốc.
"Không ổn!"
Hắn bất chợt nhớ ra vì sao lúc trước lại chọn Hứa Như làm cố vấn, bởi vì tài nghệ nấu nướng của nàng rất tốt, mà nội dung thi đấu ngày hôm sau chính là trù nghệ, còn muội muội nhà hắn lại được mệnh danh là sát thủ phòng bếp. Xong rồi, phát sóng trực tiếp ngày mai, em gái hắn có mạnh mẽ thế nào cũng sẽ bị sụp đổ. Hiện tại An Tuấn Phong còn tưởng tượng đến chuyện nàng cầm con dao lớn kề vào cổ mình. Nhìn đồng hồ một chút, lúc này có lẽ muội muội đang trên đường tới cuộc thi tuyển rồi, hắn có muốn cứu vãn thì cũng không còn kịp nữa.
......
Dậy sớm, Lạc Huyền Ca và Mạnh Tiểu Manh làm vệ sinh cá nhân xong xuôi liền đi đến đại sảnh. Mọi người tụ lại thành tốp năm tốp ba, sôi nổi thảo luận về nội dung thi đấu hôm nay.
Lạc Huyền Ca biết trước sẽ biểu diễn trù nghệ, cho nên không quá chú ý vào những cuộc trò chuyện đó. Ngược lại, Mạnh Tiểu Manh mang theo một sự tò mò, nhìn đông nhìn tây, dựng thẳng lỗ tai nghe trộm những người khác bàn tán.
Tới thời điểm dùng cơm, tất cả mọi người đi theo nhân viên công tác đến phòng ăn, nhưng đáng ngạc nhiên chính là, ở đó ngoài MC Mục Lăng ra thì còn có hai vị khác mà cho dù bọn họ nghĩ nát óc cũng không thể tưởng tượng được hai người đó sẽ xuất hiện.
Các thí sinh không hẹn mà cùng phát ra tiếng thét chói tai, chào mừng hai vị khách quý bí ẩn. May là chưa phát sóng trực tiếp, hơn nữa sau buổi thi đấu ngày hôm qua đã loại đi khá nhiều tuyển thủ, nếu không sẽ không chỉ có các thí sinh ở đây la hét kinh ngạc khiến một số người yêu cầu đổi lỗ tai. Chẳng hạn như Lạc Huyền Ca, lúc này đang nấp sau đám đông để xoa tai.
"Huyền Ca a, là La An. Mau nhìn kìa, thật sự là La An. Còn có nữ thần An Nhược Thủy, trời ạ. Đều là thần tượng của tôi." Mạnh Tiểu Manh ôm lấy trái tim bé nhỏ trước ngực, dựa vào trên người Lạc Huyền Ca, bày ra biểu tình như sắp tắt thở.
Khóe miệng Lạc Huyền Ca hơi hơi run rẩy, đẩy đối phương ra: "Ngày hôm qua cô còn nói thần tượng Hứa Như và Hàn Dục. Như thế nào hôm nay đã thay đổi rồi?"
"......" Mạnh Tiểu Manh có chút ủy khuất, nàng bác ái* không được sao?
*có lòng yêu thương rộng khắp.
Thời điểm Lạc Huyền Ca đẩy Mạnh Tiểu Manh ra, phát hiện có một ánh mắt nhìn mình chằm chằm. Cô nhìn theo tầm mắt đó, vừa lúc cùng An Nhược Thủy bốn mắt nhìn nhau.
Lạc Huyền Ca vừa kinh ngạc vừa khó hiểu, vì sao ở trong mắt An Nhược Thủy lại thấy được nỗi u oán, sờ sờ cái mũi: Nữ nhân này lại làm cái quỷ gì? Thật đúng là âm hồn không tan, sao mình đến chỗ nào cũng đều gặp nàng?
An Nhược Thủy: Uổng công mình tự trách suốt đêm qua, người ta lại ở chỗ này cùng tiểu nha đầu ôm ôm ấp ấp?!
Tầm mắt của An Nhược Thủy rơi xuống trên người Mạnh Tiểu Manh, ngày hôm qua nàng tựa hồ còn nhìn thấy tên CP của bọn họ ở trên mạng, hình như là vợ chồng ngốc manh?! Hai kẻ gia hỏa ngốc nghếch làm sao có thể ở bên nhau đây? Chẳng lẽ các nàng còn trông cậy vào phụ phụ đắc chính? Hay là muốn diệt sạch chỉ số thông minh?
Mạnh Tiểu Manh đột nhiên rụt rụt cổ, trong nháy mắt nàng cảm thấy bầu không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo, có phải ai đó đang chửi thầm mình hay không?
Mục Lăng đột nhiên mở miệng, ngăn chặn mấy trường hợp sắp mất đi kiểm soát.
"Các thí sinh vui lòng bình tĩnh một chút, mỗi người hãy tìm ghế ngồi theo số báo danh của mình, thưởng thức bữa sáng phong phú."
Sau khi tất cả mọi người yên vị, thời gian vừa lúc là 7 giờ sáng, bắt đầu phát sóng trực tiếp. Không ít khán giả nhanh chóng chạy tới xem. Kết quả khi nhìn thấy cố vấn, kênh Livestream lập tức bùng nổ.
Võng hữu 1: Mau véo tôi một cái đi, đôi mắt mù của tôi giống như nhìn thấy An ảnh hậu!
Võng hữu 2: Tôi giống như cũng bị mù, thật sự là An ảnh hậu. Trời ạ, mới sáng sớm đã chịu kích thích lớn như vậy?
Võng hữu 3: Vốn dĩ cho rằng chương trình này không có khác biệt gì, thật không ngờ a...... Vẫn là tôi quá non. Tổ sản xuất lại có thể mời được An nữ thần của tôi, cổ vũ nhiệt tình cho team!
......
Sau khi an vị, Mục Lăng cầm tập tài liệu trong tay, quét ánh mắt sắc bén khôi phục dáng vẻ tự tin thường ngày. Kỳ thật nàng cũng vừa mới nhận được thông báo thay đổi cố vấn từ Hứa Như chuyển thành An Nhược Thủy. Cho nên những đề tài nàng chuẩn bị lúc trước đã không thể sử dụng đến, suốt đêm qua bàn bạc với tổ sản xuất nghĩ ra phương án phù hợp.
"Hôm nay nhiệm vụ của mọi người rất đơn giản, chính là lặp lại phương thức của minh tinh để kiếm được tiền mua nguyên liệu nấu ăn, sau đó tự làm cơm trưa cho mình." Mục Lăng vừa nói vừa âm thầm đánh giá thần sắc của An Nhược Thủy, theo tin tức đáng tin cậy, vị ảnh hậu này dùng cả dao sắt để đánh trứng gà, có thể thấy được trù nghệ vô cùng kì diệu. Bất quá hiện tại nhìn An Nhược Thủy rất nhàn nhã, cho nên Mục Lăng cũng tạm thời yên tâm hơn, có lẽ đó chỉ là tin vịt, có ai lại nấu ăn tệ đến không thể tưởng tượng nổi như thế chứ?
Người hiểu rõ An Nhược Thủy sẽ biết, thời điểm nàng càng căng thẳng thì lại càng cố biểu hiện ra dáng vẻ nhẹ nhàng tự nhiên, giờ phút này trong lòng nàng thầm nghĩ: Anh trai à, đừng trách em về sau không nhận anh.
Lạc Huyền Ca vừa ăn sáng, vừa ngồi một bên nghe Mục Lăng thông báo nhiệm vụ. Đến khi đã lấp nửa cái dạ dày, cô ngẩng đầu nhìn An Nhược Thủy, vô tình phát hiện sự hoảng loạn và khẩn trương trong mắt nàng.
Ngồi cạnh An Nhược Thủy là La An, bữa sáng phong phú mà La An đang ưu nhã dùng kỳ thật không có quá nhiều calo, chuyện ăn uống của nghệ sĩ luôn rất nghiêm ngặt.
Thời điểm Lạc Huyền Ca thu hồi tầm mắt, buông dao dĩa xuống, Mạnh Tiểu Manh đột nhiên đến gần, mềm nhẹ hỏi: "Huyền Ca, cô sẽ nấu cơm hay sao?"
"Ừm." Lạc Huyền Ca lần này không nói về chuyện ngự trù trong cung nữa, bởi vì có nói cũng không ai tin, nhắc lại sẽ rất mệt mỏi.
Vẻ mặt Mạnh Tiểu Manh ngay lập tức sùng bái: "Huyền Ca, cô thật tuyệt! Tôi chỉ biết nấu mì sợi, còn nấu rất tệ nữa."
"Kỳ thật tôi thấy chuyện nấu ăn khá dễ dàng, lúc tôi bảy tuổi đã học qua."
Mạnh Tiểu Manh: "Thật tốt, vậy cô có thể dạy tôi được không?"
"Không vấn đề gì, về sau rảnh rỗi tôi sẽ dạy nấu ăn cho cô." Lạc Giáo Chủ đối đãi với môn đệ của mình luôn rất khoan dung nhân ái.
[Kênh Livestream]
Võng hữu 1: Ha hả, tôi chỉ nhìn thôi chứ không có gì để nói.
Võng hữu 2: Bảy tuổi đã học nấu cơm? Thần đồng? Cũng không sợ mình bị thổi lên tận trời.
Võng hữu 3: Hai người này thăng cấp rồi? Bằng cách khoác lác và tỏ ra ngốc nghếch hay sao?
Võng hữu 4: Tôi thật sự không phải bình xịt, nhưng mấy lời Lạc Huyền Ca nói đã kích thích bản chất bình xị tiềm tàng trong lòng tôi. Muốn hỏi một chút, hai người này vì sao có thể nói ra những câu não tàn như vậy?
Võng hữu 5: Bảy tuổi, ha ha ha ha. Không nói nhiều, chỉ lẳng lặng chờ đợi lát nữa cô ấy tự vả mặt.
Võng hữu 6: Chờ mong tự vả mặt.
Võng hữu N: Chờ mong +10086
Truyện khác cùng thể loại
71 chương
186 chương
97 chương
62 chương
78 chương