Chị Hy và Tiêu Dĩnh bảo vệ Tống Như đi vào cổng lên máy bay. Sua khi Tống Như lên máy bay, vẫn nhìn về phía bên ngoài cửa kính, các fans của cô tay vẫn giơ poster, trong lòng cô vừa cảm động vừa cảm khái, bởi vì có sự yêu mến và ủng hộ của họ, cô mới có động lực để tiếp tục cố gắng. Cô nhất định sẽ quay những bộ phim tốt hơn, để các fans của cô không phải hối hận vì đã ủng hộ cô. "Tống Như, chị như là nhìn thấy trước đây." Chị Hy cảm động nói: "Lúc đó các fans của em cũng đều nhiệt tình như bây giờ." Tống Như cười mỉm, không trả lời. Con đường cô phải đi vẫn còn rất dài... Sau khi máy bay hạ cánh, có rất nhiều fans vẫn đợi ở sân bay, nhưng thật ra chuyến bay của Dương Vũ Mịch và Bùi Lạc Phong cũng là vào ngày hôm nay! Nhưng mà ở sân bay này không có một fan nào là đang đợi họ cả, lúc Tống Như đang bị fans vây quanh xin chữ ký, Bùi Lạc Phong cùng với Dương Vũ Mịch lại từ phía khác rời đi, hiu quạnh đến nổi không ai hỏi han. Trên đường đi, Bùi Lạc Phong cố gắng an ủi Dương Vũ Mịch, lo lắng cô bị đã kích sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe và đứa bé trong bụng, nhưng anh càng an ủi thì Dương Vũ Mịch lại càng phát hiện, cái sai của mình lớn đến nhường nào, anh hiểu sai tính cách của Tống Như, nhìn sai thực lực của cô ấy, nếu như lúc đầu anh không tuyệt tình như vậy có lẽ bây giờ vẫn còn chỗ để xoay xở. Nghĩ đến thái độ bình tĩnh của Tống Như, lại cảm thấy hối hận, trước đây Tống Như chưa bao giờ đối xử với anh như vậy, nhưng bây giờ, cô ấy muốn hoàn toàn đàn áp Dương Vũ Mịch thậm chí là còn nuôi tham vọng ngự trị trên đỉnh vinh quang. Vào một thời điểm nào đó trong tương lai, thành công mà Tống Như đạt được có lẽ anh ta cũng không thể nào tưởng tượng được. Cứ như vậy mà buông cô ấy, hay nghĩ một cách khác... Tống Như trở mình ngày càng nổi tiếng điều này đối với giải trí Huy Hoàng mà nói lại là một chuyện tốt, nhưng hễ Bùi Lạc Phong nhìn thấy Dương Vũ Mịch lại trở nên không vui, Tống Như hôm nay chà đạp Dương Vũ Mịch như vậy, sau này có lẽ sẽ tới phiên anh! Trực giác nói cho anh biết, anh không thể ngồi yên chờ chết được nữa. Sau khi đưa Dương Vũ Mịch về nhà, Bùi Lạc Phong trực tiếp đến công ty xử lý một số chuyện. Dương Vũ Mịch đứng trên ban công lầu hai, vẻ mặt âm trầm đen sầm lại. "Tôi muốn biết giám khảo của cuộc thi Ảnh bậu Kim Vũ này là ai?" Cô ta lạnh lùng nói với trợ lý của mình. Vốn dĩ muốn mượn buổi chụp hình này để làm cho mình thật nổi bật, ai ngờ lại thành đem chuyện tốt cho Tống Như, nếu như lần bình chọn Ảnh hậu Kim Vũ này lại thất bại, cô còn giữ đứa bé trong bụng để làm gì nữa chứ! Đúng là cô đã giành được tình yêu của Bùi Lạc Phong, nhưng tham vọng của cô đâu chỉ có như vậy là hết. Nữ chủ nhân của giải trí Huy Hoàng thì sao? Cô muốn thắng, phải thắng Tống Như. "Thật sự phải làm như vậy sao?" Ánh mắt phức tạp của trợ lý nhìn Dương Vũ Mịch: "Nếu như để Bùi tổng biết, tôi sợ chúng ta..." Ngoại trừ quy tắc ngầm, Dương Vũ Mịch còn thứ gì để trao đổi nữa chứ? Nhưng nếu như cô thật sự đi tới biết này, thì gương vỡ e cũng khó lành. "Tôi không sợ cô sợ cái gì? Sau lần quay phim này, thái độ của Bùi Uyển Linh đối với tôi cũng khác trước rất nhiều, cô ta còn muốn đi tâng bốc Tống Như! Nói như vậy, đợi tới khi Tống Như thật sự thành công, tôi ở giải trí Huy Hoàng còn có đất dung thân chắc?" "Cô sắp đính hôn với Bùi tổng, có lẽ nên nhân dịp này, nghỉ ngơi một chút..." Trợ lý tiếp tục khuyên giải. "Nghỉ ngơi? Làm người phụ nữ của Bùi Lạc Phong tôi phải chấp nhận hy sinh cuộc sống của mình ư? Không, tôi không thể sống như vậy!" Dương Vũ Mịch không giống với Tống Như, đến khi bị đàn ông ruồng bỏ, mới biết tìm đường lui cho mình, qua sự việc lần này, cuối cùng cô cũng ý thức được Bùi Lạc Phong không làm cho cô nổi tiếng được. Cô ta chỉ muốn tìm một người đàn ông có thể đem lại lợi ích cho cuộc sống của mình nhiều nhất. ... Dương Gia Cửu vừa bước vào cửa, liền ngửi thấy mùi vị thơm ngon của bữa tối, anh sải bước vào nhà bếp, hai tay ôm Tống Như lên, hôn vào môi cô thật sâu. "Anh..." Cô chỉ vừa nói được một chữ, liền bị anh ấy ôm vào phòng ngủ. "Đôi tay này là của một địa minh tinh trong tương lai, sau này việc bếp núc, cứ để anh lo!" Đôi mắt anh chăm chăm nhìn vào cô một cách sủng nịnh, con ngươi sáng lên tràn ngập tình yêu. "Nhưng mà, em cũng muốn làm điều gì đó cho người đàn ông của em mà!" Tống Như vươn tay ôm lấy cổ của anh, nhẹ nhàng hôn lên làn môi mỏng đẹp của người đàn ông trước mặt: "Ăn cơm trước đã, sau đó... em tùy anh xử lí." Tống Như nũng nịu khiến anh thật thoải mái, anh nhẹ nhàng cởi bỏ cà vạt: "Lát nữa em đừng hòng bỏ trốn." "Tuân mệnh!" Tống Như tinh nghịch cười cười, tiếp tục ra nhà bếp làm cơm. Một lát sau, một món canh cùng hai món rau được bày len bàn. "Nếu không ngon, Dương tiên sinh cũng đừng chê em đó." Tống Như tỉ mỉ múc cơm cho anh, nở nụ cười ngọt ngào. "Tống Như, em chính là người phụ nữ đẹp nhất anh từng gặp." Trước mắt người khác, cô chính là Ảnh hậu nổi tiếng, nhưng ở nhà cô chỉ là cô vợ bé nhỏ của anh thôi. "Anh cũng là người đàn ông hoàn mĩ nhất em từng gặp đó." "Khen qua khen lại như vậy, cơm canh cũng sắp nguội rồi." Dương Gia Cửu cong môi tà mị, bắt đầu ăn cơm. Cuộc hôn nhân không bình thường này nhưng lại chứa đựng một hạnh phúc bình thường như vậy, đây chính là điều mà nhiều người trong giới nghệ thuật khó mà có được. Sự đơn thuần của Tống Như tỏa ra ánh sáng lấp lánh rực rỡ, Dương Gia Cửu buông đũa xuống: "Lần này danh tiếng của Dương Vũ Mịch và giải trí Huy Hoàng đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng, em nên cẩn thận một chút." Anh nắm bắt tin tức luôn rất chuẩn xác, ngay lúc này đây anh có thể nhìn thấy trong mắt Tống Như mang theo một nỗi lo âu. Không phải không tin thực lực của cô, mà tỏng vòng xoáy showbiz này, người tâm cơ tính toán hơn thua quá nhiều, anh có thể bảo vệ Tống Như, nhưng không hy vọng cô gặp bất kì thương tổn nào. "Em hiểu, em vẫn chưa nhận được bất kì cuộc gọi nào từ công ty, họ có lẽ vẫn đang bận rộn nghĩ đối sách, Bùi Lạc Phong tuy là Tổng giám đốc của giải trí Huy Hoàng nhưng có nhiều chuyện, vẫn phải thông qua ý của Hội đồng quản trị, em mới nhận lời làm người phát ngôn của LKU, bọn họ sẽ không thể nhắm vào em." Bốn mắt chằm chập nhìn nhau, tình cảm của đôi vợ chồng trẻ ngày càng nồng đậm, tựa như thế giới này chỉ còn hai người họ mà thôi. Trong khi đó, giới điện ảnh trong nước nổi lên một trận bão táp. Nghệ sĩ được lăng xê ở giải trí Huy Hoàng Dương Vũ Mịch dần trở nên hết thời, những chuyện xấu trong quá khứ bị người ta bơi móc ra, bao gồm việc cô ta làm sao mà chen chân vào tình cảm giữa Bùi Lạc Phong và Tống Như, chuyện cô ta vì muốn thượng vị mà bất chấp làm tiểu tam. Fan club của cô ta lúc này chỉ còn một mảnh trống không, danh tiếng của Dương Vũ Mịch bị các hình ảnh trên mạng làm cho rơi xuống vực thẩm, cả giải trí Huy Hoàng này đều vì Dương Vũ Mịch mà bận rộn tới tối mặt tối mũi, nếu không, đừng nói tới cạnh tranh giải Kim Vũ Ảnh hậu, cô ta ngay cả một bộ phim cũng khó mà có được, tất cả tài lực mà công ty dùng để lăng xê cho cô ta đều đổ sông đổ biển cả rồi. Sau khi sự việc đó được phát ra, cũng đủ để chứng minh năng lực của cô ta rồi, cô ta đích thực chỉ là một bình hoa di động, một ả chỉ biết lợi dụng thân thể để trở thành ngôi sao nữ hạng ba. Có rất nhiều cứ dân mạng đã đem hết tất cả ảnh trước đây lưu lại đăng lên, vả lại còn tập hợp lại đem ra so sánh biểu cảm thần thái của Dương Vũ Mịch trong tất cả các bộ phim cô ta đóng đều như một, nét diễn cứng ngắt, ánh mắt luôn lườm nguýt, kỹ năng diễn xuất không một chút tiến triển. Sự thật đã chứng minh, kỹ năng diễn xuất của cô ta vẫn còn nhiều thiếu xót cần cải thiện. Nếu như không thể thay đổi cục diện này, thì không lâu nữa ba chữ Dương Vũ Mịch sẽ hoàn toàn biến mất khỏi giới giải trí, đây chính là điều tàn khốc nhất của thế giới nghệ thuật này. Khi bạn thành công và nổi tiếng, cả thế giới sẽ luôn nhìn vào bạn, nhưng một khi đã đi sai đường thì vĩnh viễn sẽ không còn chốn quay đầu.