Nửa năm sau, thành phố B.
Phương Niên đang đọc kịch bản trong phòng ngủ, cô đã sinh con được 4 tháng, vóc dáng gần như đã trở lại như cũ, nhờ <Dung Phi Truyện> hot mạnh, mấy diễn viên chính cũng được nổi theo, tuy cô mãi chưa quay lại được với công việc, nhưng độ nổi tiếng trên mạng vẫn tăng cao, fans trên Weibo đã vượt 10 triệu, lời mời đóng phim và tham dự gameshow ùn ùn kéo tới.
Đợi một lát, cô bỗng cảm thấy ngực hơi trướng, cho nên cởi áo ra, cầm bình lên hút sữa.
Lúc Giang Ngộ vào cửa, thứ đầu tiên đập vào mắt anh là một đôi tuyết nhũ đầy đặn, tiếp đó mới là gương mặt xinh đẹp của bà xã.
Hô hấp của anh trở nên nặng nề, nhưng vẻ mặt vẫn như thường.
Anh đến gần, nhận bình sữa từ cô, vừa ấn, vừa hỏi cô: "Điềm Điềm đâu?"
"Ba mẹ dẫn con bé ra ngoài chơi rồi."
Sau khi đủ trăm ngày, em bé sẽ trở nên hoạt bát, hiếu động, trừ chị Nguyệt ra còn có bốn ông bà chăm sóc cho bé, nâng trong lòng bàn tay thì sợ vỡ, ngậm trong miệng thì sợ tan.
Thời tiết hôm nay đẹp, Phương Niên muốn ở nhà chọn kịch bản, vì thế mà công chúa nhỏ liền bị những người khác đưa ra ngoài.
Biết thế, ánh mắt Giang Ngộ lại sâu thêm vài phần.
Hút xong một bên, anh đặt bình sữa xuống, hỏi vợ mình: "Cần hút bên phải không?"
"Ừm."
Nghe vậy, Giang Ngộ ngồi xổm xuống trước mặt cô, ngay sau đó, anh há miệng ngậm đầu vú cô, bắt đầu liếm mút theo nhịp.
"Ư..." Cả người Phương Niên run lên, vội đẩy anh ra: "Anh làm gì đấy?"
"Hút sữa giúp em."
Đầu óc cô như nổ tung, khuôn mặt nhỏ trắng nõn bỗng chốc đỏ bừng.
"Không được, anh... Ưm..."
Từ khi phát hiện cô mang thai, hai người liền tạm dừng chuyện giường chiếu.
Sau này, tuy đến giữa thai kỳ ổn định hơn một chút, Giang Ngộ vẫn không dám làm động tác quá mạnh, lần nào cũng ưu tiên sự thoải mái của cô, không quan tâm đến mình nhiều.
Sau nữa là sinh em bé rồi ở cữ.
Vào giai đoạn nào, cô cũng hết sức vất vả.
Anh ở bên cạnh thấy vậy thì chỉ biết đau lòng, nào dám có tâm tư khác?
Có điều hôm nay, thấy cô lộ đôi tuyết nhũ trước mặt mình như vậy, không hiểu sao, dục vọng của anh bỗng cuộn lên điên cuồng.
Anh đã không làm bao nhiều thì Phương Niên cũng không làm bấy nhiêu.
Mấy tháng qua, ngày nào cũng chăm bẵm con gái, trong lòng chỉ còn nhu tình của người mẹ, cô bỗng quên rằng, đôi nhũ của mình trừ là nguồn thức ăn của con gái thì cũng có thể mang đến cảm giác sung sướng đến như vậy.
"A..."
Lực của miệng lưỡi anh không biết lớn hơn em bé bao nhiều lần.
Sữa của Phương Niên nhanh chóng túa ra từng tia, tất cả đều bị anh nuốt lấy.
Anh vừa liếm láp một nhũ cầu, vừa không quên an ủi bên còn lại, anh vươn tay ra, nhẹ nhàng xoa nắn.
Đôi tuyết nhũ vốn trướng sữa căng tròn dẫn nhũn xuống, hệt như bánh ngọt vừa ra lò, vừa mềm vừa ngọt.
"A...Ưm..."
Phương Niên dựa vào ghế sofa, đầu ngửa ra sau, đầu vú bị người đàn ông ngậm trong miệng, hết gặm rồi lại liếm.
Cô cực kì ngứa ngáy, nhưng đã lâu không làm, cô hơi ngại mở miệng.
May mà người đàn ông đã phát hiện, bàn tay anh mò mẫm vào giữa hai chân cô, mân mê lúc mạnh lúc nhẹ qua lớp quần.
"A..."
Nơi đó của cô đã lâu chưa được chạm vào.
Chỉ mới được vuốt ve vài cái, hai chân cô liền run rẩy, cả người đều run run, khát vọng ngày một dâng cao.
"Bà xã." Giang Ngộ vừa thăm dò huyệt nhỏ của cô vừa hôn, miệng anh vẫn còn dính mùi tanh của sữa, rất nhạt, không giống như sữa bò, anh gặm đầu lưỡi cô rồi hỏi: "Muốn côn thịt không?"
"Ừm..."
Môi lưỡi của cô đã bị anh ngậm, không thể nói thành lời, chỉ có thể gật đầu.
"Anh cũng muốn, ngày nào cũng muốn đi vào huyệt của em."
Anh vừa nói vừa cởi quần cho cô.
"Ông xã..."
Phương Niên yêu kiều run rẩy, nhìn động tác của anh thì hơi sợ hãi.
Cô sinh thường, quá trình tương đối thuận lợi, vừa không rách tầng sinh môn, vừa không phải rạch một bên, nhưng mấy tháng trước có một đứa bé chui ra, cô không biết nơi anh từng mê luyến có biến hóa gì không. Hơn nữa, có lẽ cô vẫn còn ở trong thời kì nuôi con bằng sữa mẹ, bị prolactin ảnh hưởng, bị anh xoa nắn lâu như vậy mà cô vẫn chưa ướt.
Giang Ngộ cởi quần lót cô ra, anh cũng biết vì sao cô căng thẳng.
Huyệt nhỏ của cô hơi run lên, tuy vẫn hồng nhuận như lúc chưa sinh, nhưng lại hơi khô khốc.
Anh tách hai chân cô ra, cúi đầu ngậm nhuỵ hoa, nhẹ nhàng liếm.
"A..."
Nhuỵ hoa bị đầu lưỡi của anh làm cho vừa tê vừa nhột, Phương Niên cất tiếng rên kiều mị, hô hấp ngày càng nhanh.
"Bà xã." Anh liếm viên đậu kia, đồng thời không quên khen vợ mình: "Em vất vả rồi."
Con gái của bọn họ rất khoẻ mạnh, rất xinh xắn, vừa sinh ra đã có nước da trắng nõn, mái tóc đen đậm, thừa hưởng tất cả những ưu điểm của ba mẹ.
"A..."
Phương Niên không ngờ anh sẽ nói thế trong khi làm chuyện này, cô vô cùng cảm động, bên cạnh đó, khi anh nói chuyện, hơi thở kích thích phát ra càng khiến cảm xúc thăng hoa mãnh liệt.
Đến khi hạt ngọc của cô hơi sưng đỏ, Giang Ngộ mới tiếp tục đi xuống, hôn lên hai cánh hoa.
Phương Niên run bật, hai chân đặt trên sofa không ngừng cựa quậy.
Núi đôi phổng phao hơn so với trước khi mang thai cũng nảy lên, đầu vú hồng hài thỉnh thoảng lại tiết ra vài tia sữa.
"Ở đây vẫn chặt như vậy:"
Dứt lởi, đầu lưỡi của anh liền thử xâm nhập. Nhưng chỉ mới vào, cô liền thét thất thanh.
"A...a..."
"Ừm." Giang Ngộ cười khẽ, cô vợ của anh vẫn nhạy cảm như vậy.
Đầu lưỡi vừa chen vào thì lập tức bị âm đạo chật hẹp của cô bao vây.
Nghĩ đến việc chỉ với côn thịt của anh đi vào đã khiến cô căng trướng đến thế, vậy mà cô có thể sinh con thuận lợi, Giang Ngộ thật không thể không kính nể.
"Bà xã." Miệng anh vừa nhấm nháp huyệt nhỏ của cô, vừa mập mờ thổ lộ: "Anh yêu em."
"À...Giang Ngộ....A...."
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
12 chương
199 chương
184 chương
92 chương