Anh đã đợi rất lâu

Chương 4 : Gặp nhau

một buổi tối với tiết trời se lạnh . Dưới ánh đèn trập trùng đủ sắc lấp lánh . khu phố nhộn nhịp tưng bừng . Đã 10h đêm nhưng mọi hoạt động dường như vừa bắt đầu . Tường Hy khoát trên mình chiếc áo thun đen bị che phủ bởi chiếc hoodie xám , mái tóc hơi ướt rối nhẹ . Chiếc quần jean rách gối đen ống dài . Đôi giày bata cao cổ Nike xám họa tiết đơn giản . Chỉ vậy đã khiến cho chàng trai nổi bậc hơn cả ánh đèn nhấp nháy ấy . Dưới màn đêm anh như một thanh niên ăn chơi thực thụ . Anh đứng trước quán bar nhấc điẹn thoại lên và nói - Này ! tới chưa Trong điện thoại âm thanh vui vẻ cất lên - chúng tôi sắp tới rồi . đợi chút Vùa bỏ điện thoại xuống thì đằng xa có thêm 4 thanh niên khác , ăn mặc cũng toàn đồ đắt tiền thôi a . Chưa hết còn rất đep trai nữa . Thật đúng với câu nói trai đẹp chơi theo bầy đàn a . - vào thôi Một thanh niên trong số bốn người ấy cất tiếng . Cả bọn bước vào . Bỗng " ập " . Tường Hy bị một ai đó va trúng . câu cửa miệng của cô nàng - xin lỗi , xin lỗi . tôi thật sự xin lỗi Tường hy nói : - đi đứng kiểu gì vậy , không có mắt à . Cô gái dường như cũng khó chịu: Này anh , tôi đã xin lỗi rồi . Anh làm gì mà hung dữ vậy . Mà cũng tại anh , tại anh không nhìn kĩ - A ! cô gái này to gan thật . Tôi bảo cô mù mà còn dám quát lại tôi à ? Cô muốn ngày mai cô không thể xuất hiện ở cái đất Nhược Triều này được nữa à . Tường Hy dở thói hiếp người . Cô gái cũng không chịu thua - anh tưởng có tiền là ngon sao. A tôi quên mất . Anh làm gì có tiền . Anh sài tiền hiện giờ là của cha mẹ anh nha . Vậy thì ngoài cái gương mặt này . Anh quả thực chẳng có gì nữa rồi . -Cô .... .Tường Hy cứng họng . Cô gái khoái chí cười . Trước khi đi . còn cho anh một cước trên chân trái . Mặt anh trắng bệt nhưng không dám la lên. - Này lão đại . Có sao không . Cảm giác thế nào . Viễn Phong cậu em út của nhóm trêu chọc. làm cả nhóm phì cười