Anh đã đợi rất lâu

Chương 30 : sự thật

22h30 phút . sân bay văng người . loa phát thanh vang lên từng hồi và cũng sắp đến thời gian Mễ Lưu phải đi . hôm nay côn mang một chiếc váy ngắn màu trắng kem . đôi giày bata trắng tonge sut tonge . gương mặt từ lâu đã không còn nét buồn . Giỏi thật , nhìn cô quả thật chẳng nhận ra là vừa mới có một cuộc tình đỗ vỡ . Chẳng mấy ai có thể làm được như cô đâu !! " chuyến bay mang số hiệu 2007 sắp khởi hành mời quý hành khách nhanh chân ổn định chỗ ngồi " Đứng trước cửa cách ly . Mễ Lưu nhắm nghiền mắt , hít thật sâu . Thẳng lưng bước vào trong tay chắc chắn kéo chiếc vali đen phía sau ,hiển nhiên bước vào . Như thể chẳng có gì có thể níu cô ở lại được nữa . Tạm biệt Nhược Triều . tạm biệt thứ tạm bợ duy nhất của cuộc đời này . Trái ngược hoàn toàn với phong thái ngang nhiên ấy là một con sâu rượu bét nhè trong quán ba . Anh đã ở một ngày trong đó rồi . còn gì có thể làm anh buồn hơn nữa không hả ? Thiếu gia anh chưa bao giờ buồn như vậy . một tên say xỉn chẵng biết trước sau phải trái là gì nữa . Bổng có một anh chang bước vào . giật chai rượu trên tay Tường Hy . - Tôi biết anh buồn chuyện gì ? Đó là ảnh ghép . tôi vừa tìm thấy ảnh gốc ở đây . tốt nhất là nhanh chóng ngồi dậy nói chuyện với tôi Chẵng nghe được gì cả nhưng cái gì gì mà chứng cứ đó . anh cũng nhoàm người ngồi dậy xem thử Người có khả năng cao giọng trươc anh và có khí chất ngút ngàn kia không ai khác chính là Nhạc Đằng . xung quanh còn có đám Viễn Phong và Thượng Huyền lắc đầu ngao ngán