Anh đã đợi rất lâu
Chương 28 : Anh lạ lắm !
Họng cô cứng ngắc bởi cái quay lưng của Tường Hy . Mễ Lưu cảm thấy hơi sợ hãi anh rồi . Da gà nổi cộm lên trên mặt trắng ngần . Chân run đến đứng không vững . Anh bước lên chiếc xen đua và chạy đi . Mễ Lưu nghĩ . Mình cần nói một lời giải thích với anh dù sao mình cũng là người sai . Nhưng cô không tài nào bước tiếp được dùng hết sức lực bản thân có được chạy ra giữa sân nhưng bỗng giậm phải dây giày bị tuột nên ngã xuống đất và....
Rầm rầm rầm . Tiếng sấm sét vang dội . Rồi từng đợt mưa lạnh buốt rơi trên sân . Rơi trên cơ thể nhỏ bé của Mễ Lưu . Hạt mưa nặng trĩu , rát buốt , cơ thể như không thể ôchịu nỗi được sức nặng ấy . Sức nặng của sự Bất lực của sự thiếu tín nhiệm và của cả cơn mưa này nữa . Cô đã khóc . Nước mắt và mưa hòa lẫn tạo ra vị lờ lợ . Phải chăng đó chính là sự bất lực . Cô để bản thân cảm nhận thật rõ sự đau đớn ấy .
Trên chiếc siêu xe là một khuôn mặt đầy tơ máu lạnh ngắt không kém đôi mắt sắc kiếm ánh lên tia chết chóc. Quay đầu lại là một thân ảnh nhỏ bé nằm trên đất mái tóc mượt mà óng ả anh vuốt ve mỗi ngày bị ướt sũng chẳng ra hình thù gì . Gương mặt tái nhợt . Bàn tay níu lấy ngưc môi mím chặt. Anh yêu cô như vậy . Trên tay vẫn là hai cái vé xem phim anh mua cùng cô đi coi tối nay . Nhưng không sự thật quá tàn khốc . Tường Hy mở điện thoại xem lại tin nhắn cũ . Đập vào mắt . " em muốn cho anh xem cái này " sau đó là hàng loạt những tấm ảnh tương tự như trên bảng thông báo . " tất cả đều là ảnh thật , người bên cạnh là anh họ em " . Còn gì nữa đây khi tia tín nhiệm duy nhất Tường Hy dành cho cô đã biến mất .Anh nở một nụ cười rất đẹp, rất đau , rất tàn nhẫn , chợt ngửa người ra sau nhắm nghiền mắt lại .
Đứng lên trong sự phẩn nộ của trời đất Mễ Lưu lấy nhanh điện thoại nhắn tin cho cậu nhưng
" Bạn không thể tiếp tục trò chuyện với* Anh * . Mời bạn kiểm tra lại cuộc trò chuyện "
Đúng . Anh đã chặn cô . Mễ Lưu buông thỏng tay xuống ,đồng thời chiếc điện thoại rơi theo trên mặt đất ướt nhẹp . Còn gương mặt trên chiếc xe đua qua tấm cửa kính ướt nhem là một cái nhếch mép đầy tự kiêu và bất mãn . Chiếc xe đua vẫn băng băng trên con đường lấp đầy nước mưa mà đích đến vẫn chưa xác định được
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
42 chương
23 chương
21 chương
12 chương
34 chương