Điều đáng gờm mà không thể tin được nhất đó chính là đi căng tin mà cũng có thể gặp được đại ‘ soái ca ‘ của trường được . Haizz , Lộ Khiết không biết sẽ lại nổi cơn điên lên cho mà xem - Aa ....Cao Tuấn kìa , trời đất đẹp trai quá - Thật không đấy , anh ấy rất ít xuất hiện ở trường lắm mà . Hôm nay còn xuất hiện ở căn tin nữa ... Aizzz , Tư Hạ thở dài người ta cũng là con người chứ có phải thần tượng gì đâu ?? Chỉ là đẹp trai , dáng đẹp , choei thể thao tốt ( bây nhiêu cũng đủ để cả ngàn phụ nữ muốn rụng trứng rồi đóoo ) - A , Cao Tuấn ..là Cao Tuấn kìa Việc này Tư Hạ chỉ có thể vắt tay lên trán mà thầm than thôi . Khi có con dân mê trai ngồi ngay bên cạnh đúng là chẳng vui vẻ tí nào - Đẹp trai quá đii , mình ước có thể được đứng cạnh anh ấy . Nếu có thể đứng gần , sánh đôi cùng anh ấy . Mình chết cũng thoả mãn - Cậu điên thật sự , cậu ngồi mà ngắm Cao Tuấn của cậu đi Tư Hạ thật sự không chịu nổi được bản tính háo sắc của Lộ Khiết nữa . Muốn nuốt cơm mà còn không trôi nổi nữa - Ê , ê ...cậu ăn no rồi hả , vậy cậu về mình nhé . Tớ đi ngắm Cao Tuấn của tớ đây bye bye ... Cao Tuấn , Cao Tuấn suốt ngày Cao Tuấn . Bộ ăn được Cao Tuấn hả ... Tư Hạ vừa đi vừa lẩm bẩm , cô từ trước đến nay không hề như vậy . Thật sự là bực mình đến mức không thể chịu nổi nữa mà - Này , em hoa khôi ! Mộ Dung Tư Hạ Huhm , Tư Hạ quay người lại thấy người đang gọi là ...tên là gì nhỉ ...Trần ...Trần - Anh là Trần Phong , e lại không nhớ ra anh à A , lại là anh ta hả ? - Là anh à , tìm tôi có chuyện gì không - Cũng không có gì quan trọng lắm , chỉ là tôi muốn hỏi vết thương của em đã lành hẳn chưa Trần Phong à , mày đúng là đồ vô dụng mà . Đối mặt với em ấy , sao lại run như vậy chứ Trần Phong đút một tay trong túi quần , thật ra hai tấm vé xem phim sắp bị nhàu nát trong túi rồi . Thật là vô dụng mà - Cái này ...cũng khá lâu rồi . Tôi không sao hết - Vậy thì tốt quá rồi Một câu truyện quá là nhạt nhẽo , Tư Hạ không mấy quan tâm nữa . Định quay gót trở về thư viện thì một lần nữa lại có người gọi . Nhưng lần này lại không ngờ đến chính là đại soái ca của Lộ Khiết . Không biết anh ta gọi cô có chuyện gì nữa - Có chuyện gì gọi tôi sao Cao Tuấn không nói gì mà chỉ đưa cho Tư Hạ một tờ giấy . Nói chính xác đấy chính là biên bản dự hội thảo và nội dung hội thảo . Gì vậy , đưa cái này cho cô làm gì . Anh ta không nói thì làm sao mà cô biết được đây ? Cao Tuấn như con sâu trong bụng cô vậy , biết được suy nghĩ của cô . Nhưng mặt vẫn không đổi sắc , hai tay vẫn ung dung đút túi quần - 2 tuần nữa khoa chúng ta sẽ dự hội thảo ở thành phố A . Cô là người được chọn , vậy nên chuẩn bị dần đi Cao Tuấn nói xong liền đi luôn mà không cho Tư Hạ quyền được phép từ chối . Cái này , sao lại chọn cô đi chứ ! ————————- Kí túc xá khu nam sinh Thấy Cao Tuấn vừa mới tắm xong , vừa mới ra khỏi cửa phòng tắm đã bị Trần Phong lôi lại - Cao Tuấn , cậu chọn em Tư Hạ khoa dưới đi sao . Cậu quen em ấy khi nào thế . Mình quyết định mình cũng muốn đi ... - Đủ người rồi , lúc đầu là các cậu từ chối đi . Tớ không có ý kiến Trần Phong không can tâm , rõ ràng lúc đầu Cao Tuấn không hề đề cập là những ai được đề cử trong danh sách . Làm mọi người đều tưởng , cả đoàn chỉ toàn là đàn ông . Nhưng lần này lại khác , là hai nam hai nữ . Hai nam : một là Cao Tuấn và Trần Lực khoá trên . Hai nữ : một là Tư Hạ , còn một chính là Lạc Bối Bối ... - Cậu ... Reng reng reng Trần Phong còn muốn nói lí tiếp , nhưng bỗng dưng lại bị tiếng chuông điện thoại của Cao Tuấn cắt ngang . Chỉ đành bất lực mà thôi . Đúng là cơ hội vụt qua mặt mà ...Mộ Dung Tư Hạ !!! Cao Tuấn ra ngoài nghe điệnn thoại , khi quay lại thì gương mặt trở nên rất nặng nề , khó coi - Là ông già lại gọi sao Gương mặt Cao Tuấn không biến đổi , lại bàn tự rót cho mình một cốc nước . Uống xong mới nặng nề ‘ ừ ‘ một tiếng - Năm nay là năm thứ 3 rồi , còn một năm nữa thôi . Cậu đã quyết định được chưa Gia đình Cao Tuấn thật là phức tạp , vậy nên trong trường không ai biết bối cảnh của gia đình Cao Tuấn cả . Trừ hội người chơi chung với anh Giàu có như Trần Phong , chỉ đơn giản vậy thôi thì không nói . Nhưng không những giàu mà còn có cả quyền lực và vị thế thì chẳng còn bình thường nữa . Sống trong cuộc sống như vậy cũng chẳng an nhàm gì . Ngược lại khiến cho Cao Tuấn thật sự rất mệt mỏi . Đặc biệt là cha của Cao Tuấn , ngay cả Trần Phong cũng cực kì sợ ông ấy - Chuyện của mình , mình sẽ tự có hướng giải quyết tốt nhất . Tương lai của mình sẽ không phụ thuộc vào ông ấy đâu . Ông ấy có quyền lực muốn phải đối hướng đi của mình , mình cũng có quyền lực ngăn cản ông ấy