Trước ban công của một toà nhà lộng lẫy mang phong cách cổ kính châu Âu có một bóng người đang đứng đấy, bóng hình của sự cô đọc, lạnh lẽo. Mái tóc màu hạt dẻ của cậu khẽ bay theo làn gió se lạnh , tuy trời có lạnh nhưng không làm cho con người ta cảm giác lạnh sống lưng như khi đứng gần cậu, khẽ ngẩng đầu nhìn cảnh vật phía xa. dôi môi của cậu nhếch thành một đường cong tuyệt đẹp nhưng.không phải cười, mà là,,,,,,,,,,,,,,đau......... và khóc...." Lia , tôi hận em"
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang : ANGLE - HOANG GIA, TÌNH YÊU CỦA SỰ BĂNG GIÁ - Truyện Tình Cảm Tuổi Teen - Truyện Teen Đang Sáng Tác - Diễn Đàn San Truyen http://SanTruyen.com/forum/44-619-1#ixzz3KWc4Cs5C
Đám gia nhân trong toà nhà đứng bên trong thấp thỏm, thiếu gia của họ đã đứng như vậy rất lâu rôi, tuy thời tiết chuyển sang xuân nhưng vẫn còn lành lạnh, đêm qua cậu thức trắng để làm việc, liệu có thể chịu nổi không cơ chứ,nếu chuyện này mà để đến tai lão gia, lão phu nhân và chủ tịch, mạng họ khó mà giữ nổi, hầu hạ TRỊNH GIA này, tuy sống khá an nhàn nhưng mức độ nguy hiểm cũng không nhỏ, TAM THIẾU GIA TRỊNH THẦN ÂU của họ là ai cơ chứ? Là người mà cả gia tộc hết mực bảo vệ, cả đại thiếu gia và nhị thiếu gia cũng còn nể vài phần,thì thử hỏi nếu như họ không chăm sóc cậu cẩn thận,sẽ ra sao đây
_" Thiếu gia......nên giữ sức khoẻ, người đã đứng ngoài này suốt 2 tiếng rồi.."
Vị quản gia già cung kính nói, ông đã hầu hạ TRỊNH GIA 40 năm nay, chuyện gì cũng biết ,sao ông lại không biết nguyên nhân khiến cho thiếu gia trở nên như vậy chứ. Nhưng bổn phận của một quản gia mãi chỉ là một người làm, ông không nên nhiều chuyện vẫn hơn.
_" .............." - THẦN ÂU
Đáp lại là sự im lặng, quản gia khẽ thở dài,hôm nay ông xem ra phải đắc tội với thiếu gia rồi
_" Thiếu gia, cậu vào trong nghỉ ngơi 1 chút đi, cậu như vậy khiến lão không chịu nổi đâu, coi như nể mặt lão già này chăm sóc cậu từ nhỏ mà nghe lão nói .........thiếu gia..." - quản gia
THẦN ÂU khẽ nhìn quản gia TRƯƠNG, cậu xỏ 2 tay vào túi quần xoay người bước vào trong, không quên gật đầu với ông. Cậu kính trọng ông, dĩ nhiên không muốn ông buồn,đem qua ông đã đứng bên ngoài phòng thức cùng cậu , sao cậu không biết, 18 năm qua ông đều chăm lo cho cậu, bù dắp 1 phần tình thương cậu không có, và cả bây giờ cũng không có..... năm xưa đã có tình yêu, nhưng nó đã chỉ còn là quá khứ
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
74 chương
34 chương