Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

Chương 220 : Tây phương cung đình. Đẩy ngã thị vệ trưởng (12) (H)

Lúc Margaret tỉnh lại, chỉ cảm thấy cả người đau nhức. Chỗ bắp đùi nóng bừng căn bản cũng không thể khép, hạ thể tuy rằng được cẩn thận thanh lý, nhưng thời gian dài thao làm khiến nhục phùng vốn khép chặt bị căng ra, trong hoa đạo còn lưu lại cảm giác bị vật to lớn nhồi vào. Nàng cố hết sức động đậy thân thể, lập tức có một đôi tay vươn tới, đỡ lưng nàng. "Điện hạ..." Arthur cúi đầu, căn bản không dám nhìn mắt thiếu nữ. Trời biết khi hắn thanh tỉnh rồi phát hiện công chúa điện hạ cả người xanh tím nằm ở trong lòng mình, hắn có bao nhiêu mong muốn đem bản thân tối hôm qua điên cuồng kia đánh một trận. Tiểu huyệt bị chà đạp sưng đỏ sung huyết còn hàm chứa côn th*t hắn, hắn vừa nhẹ nhàng động, còn có niêm trù bạch tinh bị đè ép xuất ra. một màn tình dục đó nhất thời khiến cổ họng Arthur siết chặt, hắn vội vã rút côn th*t ra, thân gậy rời khỏi hoa kính ẩm nóng, còn có thể nghe được một tiếng vang nhỏ. Chuẩn bị nước ấm lau cho điện hạ, trà lau dao động lên người thiếu nữ giăng đầy dấu hôn dấu tay khắp nơi, Arthur cảm giác hắn thế nhưng lại cứng. Nhưng hắn quyết không thể lại mạo phạm điện hạ nữa, bị lòng đố kị làm choáng váng đầu óc gây ra tối chuyện đại nghịch bất đạo hôm qua kia, hiện tại thế nhưng còn có tâm tư xâm phạm điện hạ. Arthur vừa thẹn vừa xấu hổ, tỉ mỉ thanh lý một lần cho Margaret, hắn cúi đầu canh giữ ở bên giường nàng, đến khi nàng tỉnh lại. "Lúc nào rồi?" Thiếu nữ mệt mỏi dựa vào trong lòng hắn. "Sắp, sắp giữa trưa." Nàng thế nhưng ngủ lâu như vậy? Cũng đúng, tối hôm qua suýt chút nữa bị chó săn nổi điên ép buộc đến chết, bây giờ còn có thể tỉnh táo lại đã là vạn hạnh. Margaret giương mắt, thấy Arthur chán nản không nói chuyện, không khỏi buồn cười: "Thế nào, đang hối hận?" "Ta..." Arthur dừng một chút, vẫn là đem ý tưởng ti bỉ của mình nói ra, "Ta hối hận đã đối đãi với ngài thô bạo như vậy, nhưng không hối hận... ngăn cản nam nhân khác hầu hạ ngài." thật lâu sau đó, hắn không nghe được Margaret nói gì, trong lòng càng không yên. Điện hạ quả nhiên tức giận, một thị vệ đê tiện thế nhưng có ý niệm muốn độc chiếm nàng, điện hạ lâm hạnh hắn, cũng đãlà vinh quang lớn nhất cho hắn. Nhưng hắn không nghĩ tới, tay nhỏ bé của thiếu nữ nhẹ nhàng dừng trên đỉnh đầu của hắn: "Ta khôngđể Ellen hầu hạ ta." Cái gì? Arthur kinh ngạc ngẩng đầu, Margaret mày cong cong: "Triệu hắn đến gác đêm, cũng chỉ đơn thuần là gác đêm thôi. Cởi áo, tắm rửa, khẩu giao... còn cả làm tình, việc này, đều chỉ có mình ngươi làm." "Điện, điện hạ..." Arthur nói không ra lời, thấy hắn bộ dáng ngốc ngơ ngác, thiếu nữ cười càng mềm mại, sao nàng cảm thấy, con chó to này của mình thoạt nhìn giống như muốn khóc? "Đừng cho là ta nói như vậy chính là tha thứ cho ngươi", thiếu nữ lại lạnh giọng, "Ngươi cần nhận trừng phạt, hiểu chưa, Arthur?" "Vâng, ta cam nguyện bị phạt." Arthur vội vàng quỳ xuống, trong đầu quanh quẩn vẫn là câu nói kia vừa rồi. Điện hạ nàng, là đang giải thích với mình sao? hắn không dám có loại hy vọng xa vời này, nhưng vui sướng sắp phá tan lồng ngực khiến cả người hắn đều tràn đầy hơi thở nhẹ nhàng, theo Margaret, đại khái chính là con chó to vừa rồi còn cúi đầu, phục sinh một giây đã liều mạng phe phẩy đuôi muốn lao tới. Đáng tiếc nguyện vọng của Arthur thất bại, "Đỡ ta đứng lên" thiếu nữ đưa tay cho hắn, "Ta muốn đitắm." Ôm lấy điện hạ đi đến phòng tắm, Arthur vẫn muốn giúp nàng lau rửa, lại bị ngón tay ngọc thon thon để lên ngực."Ta nói rồi, muốn trừng phạt ngươi, " Margaret lộ ra nụ cười giảo hoạt, "Cho nên... ngươi không thể chạm vào ta." Sau đó Arthur chìm trong tình dục nhìn thiếu nữ đi vào trong nước, tay nhỏ bé nhẹ nhàng cọ lên da thịt tuyết trắng, từ hai vú thật căng đến mông thịt rất tròn, ngón tay vói vào trong hoa khâu còn khép kín không mở, kẹp lấy tiểu chân trâu nhô ra để xoa nắn. "Ưm ô..." Nam nhân kìm lòng không đậu từ trọng họng hừ nhẹ, cuối cùng hắn minh bạch điện hạ trừng phạt cái gì. Quả thật, loại trừng phạt này thật sự thật cho người ta thống khổ. Biết rõ thấy hết lại ăn không được sẽ chỉ làm mình khó nhịn hơn, nhưng Arthur lại không có cách náo rút tầm mắt ra khỏi thân thể kia. Bàn tay to dừng ở đũng quần đang phồng lên, đang chuẩn bị vụng trộm thư giải, giọng điện hạ mát mát truyền tới: "Thủ dâm cũng không thể." Được rồi... Arthur nản lòng buông tay, đuôi vừa dựng thẳng lên lại cụp xuống. khảo nghiệm lớn hơn nữa còn ở phía sau, Arthur bị điện hạ ra lệnh lau sạch sẽ thân thể cho nàng, ngón tay cách khăn lau dừng ở kiều khu, vốn Arthur dục hỏa dâng cao, cố tình nàng còn mở hai chân lớn hơn, đem chỗ mềm mại bí ẩn giữa hai chân nhìn không sót gì triển lãm ở trước mắt Arthur, tay nhỏ bé dừng ở huyệt khẩu chỉ chỉ: "Nơi này, khả nhất định phải lau tỉ mỉ." "Vâng." Arthur cắn răng, khăn lau mềm nhẹ xẹt qua bối thịt, bên tai là tiểu nữ nhân kiều kiều mềm yếu rên rỉ câu nhân, mồ hôi từng giọt chảy ra, Arthur cảm giác bản thân còn nghẹn xuống, có thể sẽ nổ mạnh. Trước kia hắn cũng không phải không từng nghẹn, nhưng hưởng mĩ vị thân mình điện hạ rồi, còn để hắn sờ sờ xoa bóp như vậy, saocó thể làm hắn thỏa mãn. Huống chi tối hôm qua hắn đem điện hạ trong trong ngoài ngoài đều làm mấy lần, hiện tại hiểu ra, cảm giác tiểu dâm khẩu hút dương v*t tuyệt vời còn rành rành trước mắt. Hỏng bét, vừa nghĩ đến tối hôm qua, dương v*t hắn lại cứng vài phần. Nhưng Margaret vẫn mặc kệ, muốn người kia nghẹn một lần, miễn cho hắn bất ngờ nổi điên. Thở hổn hển ôm thiếu nữ trở về giường, Arthur hơi cong người: "Điện hạ, hôm nay ta còn chưa xuất hiện ở đội thị vệ, có thể ngài..." Tầm mắt dừng ở dưới khố nam nhân, khóe môi gợi lên: "Được rồi, ngươi có thể cáo lui trước." Nghe thế, Arthur nhất thời thở phào nhẹ nhõm, hắn khó nén sốt ruột xoay người, vừa mới chuẩn bị đi, lại nghe thấy điện hạ nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Ngươi đi nói cho Antony, thân thể ta không khoẻ, chính vụ để hắn thay ta xử lý trước. đi nhanh về nhanh, ta còn chờ ngươi hầu hạ." Arthur không khỏi lộ ra cười khổ, vẫn cung kính đáp: "Vâng." Xem ra điện hạ đã biết hắn muốn đi làm gì. Trở lại trong phòng nghĩ cảnh đẹp vừa rồi phát tiết một phen, Arthur lại đi gặp Antony và Ellen, hơn mộtgiờ sau, mới vội vàng về phòng ngủ Margaret. Thiếu nữ mặc váy ngủ mỏng như cánh ve, nghe được động tĩnh ngoài cả, nâng mắt lên: "Bắn ra một lần mà lâu như vậy sao?" Arthur nhịn không được đỏ mặt: "Điện hạ... Thỉnh ngài đừng giễu cợt ta." Đại khái là thân thể dung hợp rồi, quan hệ bọn họ lại càng thân mật hơn, Margaret ở trước mặt Arthur bớt chút cao ngạo, Arthur ở trước mặt Margaret cũng bớt vài phần dè dặt cẩn trọng. Thiếu nữ vẫy vẫy tay với Arthur, nam nhân đi lên phía trước, vừa thấy thân thể nàng vây trong lụa mỏng, hạ thân thế nhưng lại rục rịch lên. Đáng chết, Arthur cuối cùng biết vì sao Ellen thường xuyên nóivới hắn, nửa kín nửa hở kỳ thực so với lộ ra toàn bộ còn mê người hơn. "Arthur", thiếu nữ không chú ý tới tiểu tâm tư của hắn, mà nghiêm cẩn lại nhu thuận nói, "Ta muốn ngươi đi quân đội."