Ăn Thịt Chi Lữ (Cuộc Hành Trình Ăn Thịt)

Chương 116 : Phương Tây. Đẩy ngã đế quốc Thiếu tướng (13)

“Anh là điều chỉnh giả, tôi là người bình thường, đối với cả hai người chúng ta mà nói, đây chỉ là vui đùa một chút mà thôi.” Nghe người phụ nữ đó nói ra những lời này, Crato nghĩ, cho đến tận bây giờ, hắn chưa bao giờ cảm thấy tức giận đến như thế. Tốt lắm, tốt lắm, hắn lặp lại một lần lại một lần, không một ai dám nói như vậy với hắn cả, người phụ nữ này là người thứ nhất, cũng là người duy nhất! Điều khiến cho Crato càng cảm thấy tức giận hơn không phải là thái độ khiêu khích của Diệp Huyên, mà là khi nghe cô vũ nhục mình như vậy mà hắn vẫn không hề sinh ra ý niệm nổi giận với cô. Một khắc kia khi đưa tay bóp cổ Diệp Huyên, Crato đột nhiên nghĩ rằng hay là cứ bóp chết người phụ nữ phiền phức này đi. Nhưng chỉ một khoảng khắc xúc động này thôi lại khiến hắn cảm thấy hoảng loạn. Crato phát hiện mình không xuống tay được. Không nỡ tổn thương cô, mắng cô thậm chí chỉ là nói những lời nói nặng với cô. Tức giận, nghi ngờ, cùng kinh ngạc khiến đầu óc Crato hoàn toàn hỗn loạn, hắn không biết mình đang làm cái gì. Rõ ràng đã đi đặt khóa gen, ma xui quỷ khiến như thế nào lại đi lừa gạt Diệp Huyên. Rõ ràng cả hai người họ đều đang tức giận, biện pháp tốt nhất là tách ra, để cả hai bình tĩnh, tỉnh táo lại. Hắn biết rõ là nên như vậy... Hơn nữa những lời người phụ nữ ấy nói đều đúng - cô là người bình thường, hắn là điều chỉnh giả, không phải xuất phát từ thành kiến nhưng suốt 27 năm qua hắn chưa bao giờ nghĩ tới bản thân sẽ cưới một người bình thường. Điều này không phải là điều hiển nhiên sao? Một quý tộc thuần huyết, sẽ vĩnh viễn tuân thủ quy tắc của gia để bảo vệ sự vinh quý của huyết thống. Crato từ trước đến nay chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ trở thành kẻ phản đồ - đây cũng là nguyên nhân khiến hắn tức giận. Cũng bởi vì thế nên hắn hoang mang, hơn nữa hắn còn lựa chọn trốn tránh. Hắn lựa chọn đem tất cả những bất an đều phát tiết chuyện tình dục, Diệp Huyên bị hắn cường ngạnh áp chặt lên thân cây, hạ thân lõa lồ dưới ánh mặt trời. Crato véo một cái lên mông cô, động tác thô bạo tách hai phiến mông thịt mượt mà đó, lộ ra đóa hoa nhỏ phấn nộn giữa hai chân. Dưới tầm mắt của người đàn ông, hai phiến hoa môi đang khép kín vô thức co rúm lại, từ giữa khe hở chậm rãi chảy ra chút d*m thủy, Crato chỉ cần nhìn chăm chú vào nơi đó thôi cũng đủ để khiến Diệp Huyên ướt đẫm. ”Quả nhiên là người phụ nữ dâm đãng.” Diệp Huyên cảm giác được cơ thể cứng rắn, nóng rực như lửa của hắn dán lên lưng mình, Crato cắn lên lỗ tai cô, vừa dùng đầu lưỡi đùa giỡn vành tai cô, vừa khàn giọng nói. Tay của hắn cũng không nhàn rỗi, vuốt dọc theo mặt trong của bắp đùi từ dưới lên trên, tách ra hoa môi non mềm, đem ngón tay cắm vào. “Vừa mới cắm vào thôi mà bây giờ đã sít chặt như vậy rồi...” Hắn dùng quy đầu đâm đâm trên mông cô, “Có muốn ta đem cây gậy vừa to vừa thô này để làm cô, cô mới có thể lỏng ra một chút, hửm?” Trên dương v*t dữ tợn của hắn vẫn còn lưu lại chút d*m thủy, bây giờ để lại trên bờ mông của Diệp Huyên một vệt nước ẩm ướt. Diệp Huyên giận đến nỗi cả khuôn mặt đều đỏ bừng, người đàn ông chết tiệt này, một lời không hợp lại đè cô ra mà làm. Vừa mới cãi nhau, còn chưa nói xong, lại thành ra thế này, bây giờ thì tính là cái gì?! Cô ra sức vặn vẹo thân thể, muốn thoát khỏi sự kiềm chế của Crato: “Ai muốn cây gậy của anh làm, đồ lưa manh! Nhanh bỏ tay ra!” Thể lực của điều chỉnh giả vốn cường đại, Diệp Huyên làm sao có thể thoát khỏi tay hắn được. Ngược lại cô vặn vẹo càng kịch liệt thì thân thể của người đàn ông càng thêm hưng phấn. Trong lúc thân thể mềm mại, thơm tho không ngừng cọ xát, gậy th*t của Crato càng sưng to hơn. Hắn phát mạnh một cái lên mông Diệp Huyên, “Thành thật một chút!” Sau đó rút ngón tay khỏi hoa huy*t, đưa lên miệng liếm liếm, “Muốn ta bỏ tay ra cũng không phải là không được, nhưng mà,“ hắn cười khẽ một tiếng, đỡ gậy th*t cắm vào tiểu huyệt d*m thủy đầm đìa của Diệp Huyên, “Ta muốn cắm một thứ khác vào.” ”Ưm...” So với lúc nãy cắm vào nhanh chóng rồi ngay lập tức lại rút ra thì lần này lại hoàn toàn khác, Crato tiến vào cực kì thong thả. Cơ thể Diệp Huyên căng chặt, cảm giác được vật lớn nóng bỏng kia từ chút một tách ra mị thịt trong hoa huy*t, quy đầu giống như một cái chày sắt cực lớn, cường ngạnh chen vào lấp đầy cơ thể sớm đã khao khát đến khó nhịn của cô. Bởi vì quá trình vô cùng chậm rãi, khiến cơ thể cô càng thêm mẫn cảm. Đợi cho gậy th*t nhét vào tận gốc, quy đầu đỉnh đến tử cung thì Diệp Huyên cũng run rẩy rên rỉ, từ trong hoa tâm phun ra lượng lớn dâm thủy, cứ thế mà đạt đến cao trào. ”Còn nói không muốn cây gậy của ta.” người đàn ông duỗi tay tới phía trước, nắm lấy âm đế sưng đỏ dùng sức mà giày vò nó, “Cái miệng nhỏ dưới này không phải đang ăn rất vui vẻ hay sao?” ”Ưm a... A, anh... Anh nói bậy...” Thân thể đong đưa trước sau theo động tác va chạm của người đàn ông, cao trào vừa mới qua đi, tiểu huyệt vốn đang mẫn cảm đến cực điểm, dưới những cú va chạm của gậy th*t lại càng thêm hưng phấn, Diệp Huyên chỉ có thể gian nói ra từng từ đứt quãng, “Là anh... Là anh bắt buộc tôi.” Cô cố gắng giữ cho giọng nói của mình trở nên cứng rắn, “Anh... Ưm... Đồ vô sỉ!” Crato cười lạnh bàn tay đang đặt bên eo cô đột nhiên buộc chặt, ép buộc người phụ nữ dưới thân đem mông vểnh cao lên, để hắn cắm vào càng thêm sâu. “Cô không có tư cách để chỉ trích ta.” Đầu lưỡi nóng ẩm liếm phần dưới cằm cuae Diệp Huyên, “hay là cô đã quên rồi, là người nào đã ép buộc người nào trước.” ”A... A, đừng... Đừng đụng đến chỗ đó....” Nhận ra Crato đột nhiên buông lỏng bàn tay đang vần vò âm đế đã sưng thũng, chuyển sang banh rộng huyệt khẩu đang gian nan phun ra nuốt vào gậy th*t, có ý định muốn đem cả ngón tay lẫn dương cụ đều nhét vào. Diệp Huyên cuống quýt bắt lấy cổ tay hắn, “Quá lớn, tiểu huyệt ăn không nổi...” ”Vậy sao?” Crato ngạo mạn nở nụ cười mang theo mấy phần ác ý, điên cuồng: “Không thử một lần làm sao cô biết được.” ”Xin anh...” Diệp Huyên gấp đến độ sắp bật khóc, “Tiểu huyệt thật sự ăn không nổi!” Lúc này cô đã không còn tức giận nữa, nói đúng hơn là từ lúc Crato xé rách váy rồi mạnh mẽ hôn cô, cô đã không còn sức lực mà tức giận. Bây giờ, Diệp Huyên giống như người đã hoàn toàn sa vào trong vũng bùn, chỉ cần Crato đứng gần cô, hơi thở nam tính của hắn đã đủ để khiến cả người cô nhũn ra, khát vọng cùng hắn mây mưa. ”Em sai rồi.” Cô đành phải tỏ vẻ đáng thương cầu cin người đàn ông khiến cô vừa yêu vừa hận này, “Là em bắt buộc anh trước, em không nên trả đũa.” Nhỏ giọng rên rỉ, nũng nịu khóc nức nở, mị vừa quyến rũ vừa đáng yêu. Ánh mắt của cô ngập nước, như là đang cảm thấy ủy khuất, lại vừa như là đang làm nũng với Crato, “Em vô sỉ, em là đồ trứng thối, em là đồ lưu manh!”