Ẩn Sát

Chương 449

Mọi người lăn lộn trong xã hội đen cũng không phải không có giác ngộ lúc nào cũng có thể bị đánh. Mặc dù Tân Ninh bang có thực lực mạnh mẽ nhưng nói thế nào thì Giang Hải vẫn là địa bàn của Sa Trúc bang, lần này mang theo năm thủ hạ đắc lực đến đây, nhưng trên thực tế, nếu Sa Trúc bang muốn động thủ thì sợ rằng có mang theo mấy trăm người cũng vẫn không chạy thoát được. Đã chuẩn bị trước nếu xảy ra chuyện, nhưng sau lần khiêu khích trên linh đường trước đó, Tiết Thành đã tạm thời yên tâm rồi. Người của Sa Trúc bang sợ đầu sợ đuôi, đám lão đại kia trước ngạo mạn, sau kính cẩn. Hắn ở trong đại sảnh cả một buổi chiều, những người cố ý nhắc đến chuyện sau này hợp tác càng ngày càng nhiều, thậm chí có một vị đường chủ của Sa Trúc bang cũng loáng thoáng tỏ vẻ muốn nương nhờ vào hắn, hiển nhiên đã biết loạn cục trong tương lai của Sa Trúc bang là điều tất nhiên, thực lực kém sẽ phải tính toán nương nhờ vào những tổ chức có thực lực mạnh hơn để đổi lấy bình an trong tương lai. Đến tận lúc này, Tiết Thành rốt cuộc có thể xác định được, Sa Trúc bang trước đây một nhà độc đại tại Giang Hải, sau khi Liễu Chính chết đi, rốt cuộc cũng mất đi lực ảnh hưởng và uy hiếp ban đầu của nó. Cho dù Tiểu Mạnh âm độc kia vẫn còn có thể làm một nhóm người kinh sợ, nhưng tang lễ lần này vẫn chưa từng thấy thủ hạ của Dương Chấn Hưng, người nắm giữ một phần thế lực lớn nhất của Sa Trúc bang. Những vị lão đại còn lại không phải kẻ vô tích sự gì, nhưng nếu so với Tân Ninh bang thì cũng không đáng nhắc tới. Bất kể là Tiểu Mạnh vốn làm việc không để ý đến hậu quả hay là một vị đường chủ nào khác hung ác đến cỡ nào cũng không dám mạo hiểm chọc giận Tân Ninh bang. Từ đây về sau, dựa vào thực lực Tân Ninh bang, cả Giang Hải sẽ thành thiên hạ của Tiết Thành. Không riêng gì Tiết Thành có cảm giác như thế, thân là các vị lão đại vốn càng quen thuộc với tình hình Giang Hải hơn, có lẽ lại càng có dự cảm như vậy. Tân Ninh bang là một bang phái lớn tại một thành phố cỡ trung ở bên cạnh Giang Hải, từ năm năm trước đã mơ hồ lộ ra dấu hiệu muốn tranh đấu với Sa Trúc bang. Sa Trúc bang vội vàng khuếch trương địa bàn ra bên ngoài, Tân Ninh bang cũng muốn chen chân vào Giang Hải, muốn chia một phần lợi ích tại vùng đất được trời ưu ái này. Tranh đấu hơn nửa năm rồi nhưng hai bên còn chưa chính thức vạch mặt sống mái với nhau. Nhưng xét một cách toàn diện thì, Sa Trúc bang tranh đoạt địa bàn ở bên ngoài tạm thời chiếm thượng phong, mà vị Tiết Thành được Tân Ninh bang phái tới mở rộng địa bàn tại Giang Hải thì luôn gặp trắc trở, dưới sự uy hiếp của Sa Trúc bang, bước tiến của hắn đúng là gặp phải vô số cái đinh mềm. Sở dĩ Sa Trúc bang làm được như vậy cũng vì mọi người đang âm thầm suy đoán về một nguyên nhân, đó là Liễu Chính có được một mạng lưới quan hệ mật thiết với thượng tầng chính phủ, chuyện này có thể nhìn ra được dựa trên rất nhiều phương diện. Nhưng tất nhiên bọn họ không biết rằng, về chuyện chính phủ mơ hồ ủng hộ Sa Trúc bang trên khắp mọi phương diện đó, ngay cả Liễu Chính đều thường xuyên cảm thấy nghi ngờ. Mà trùng hợp là đúng vào lúc này, Liễu Chính chết, mạng lưới quan hệ này bởi vì vậy mà đứt gãy. Sa Trúc bang lập tức dao động, tất cả mọi người đều bàng hoàng, nhóm người Tiểu Mạnh muốn hỏi tội Dương Chấn Hưng, Dương Chấn Hưng thì chuẩn bị chiến tranh. Thậm chí ở ngoài Giang Hải, ngay tối hôm qua thôi, Tân Ninh bang đã san bằng tất cả địa bàn của Sa Trúc bang để tạo thế cho Tiết Thành ở bên này. Mặc dù một nhóm người vẫn đang lựa chọn quan sát, nhưng các vị lão đại từng có kinh nghiệm trên phương diện này cũng hiểu được, dưới tình huống như vậy, nếu tỏ thái độ trước tiên, dám tiến hành một ván bạc xinh đẹp thì lợi ích có được sau này sẽ càng lớn hơn, về phần những kẻ gió chiều nào xoay chiều ấy vẫn còn đang quan sát, mặc dù tạm thời có thể bình an nhưng sau này chắc chắn sẽ không có được không gian phát triển tốt. Vì vậy không ít người quyết định lựa chọn Tân Ninh bang, dù sao nếu nó có thể phát triển lớn như thế thì ít nhiều cũng có quan hệ với bên trên. Được bên trên ngầm đồng ý, đừng nói là hiện giờ thực lực của các đường khẩu của Sa Trúc bang thoạt nhìn không chênh lệch nhau bao nhiêu, cho dù có một nhân vật giống Liễu Chính nổi lên chỉnh hợp lại Sa Trúc bang một lần nữa thì sợ rằng sau khi trải qua cơn biến cố này, Sa Trúc bang cũng không thể ngăn cản được Tân Ninh bang tiến vào Giang Hải. Vì vậy, đến bữa tiệc, sau khi mọi người nói chuyện vui vẻ, cơm nước no nê rồi, Tiết Thành liền ngang ngược khiêu khích. Hắn đã chiếm được sự ủng hộ của nhiều người như vậy, phải lập tức làm những người này tỏ thái độ nhất định. Ngoài ra, hắn cũng muốn để càng nhiều người thấy, có nhiều người đứng về phía hắn như thế rồi, thời tiết Giang Hải sẽ phải thay đổi, các người còn không nhanh lựa chọn đi. Về phần liệu Sa Trúc bang có hành động nào quá khích hay không - khó chịu là nhất định, ngoài mặt tất nhiên sẽ phải tỏ thái độ cứng rắn, nhưng nếu nói đến động thủ... Hiện giờ có nhiều vị lão đại ngồi xung quanh Tiết Thành như vậy, cho dù là người tính tình nóng nảy như Tiểu Mạnh thì chắc chắn cũng không dám làm ra chuyện gì quá đáng. Không chỉ có Tiết Thành chắc chắn như vậy, tất cả những người ngồi quanh hắn cũng có ý nghĩ như thế. Vị đường chủ của Sa Trúc bang kia thấy Gia Minh đến đây liền khuyên Gia Minh đừng uống rượu, thực ra thì, về mặt nào đó, hắn đã hướng về Tân Ninh bang, sở dĩ giải vây giúp Gia Minh cũng vì nhớ đến chút tình cũ, không muốn một đứa trẻ gặp chuyện không may mà thôi. Đối với thượng tầng Sa Trúc bang, phần lớn mọi người đều biết một chút về Gia Minh, một thiếu niên tính tình không tệ, đúng như trước đây Liễu Chính đánh giá "... Một đứa trẻ thật tốt, không đánh nhau, không mắng chửi người khác, tình tình ôn hòa, với ai cũng lễ phép, đến bây giờ cũng không dựa vào quan hệ với Sa Trúc bang chúng ta để ức hiếp người nào cả, rượu chè, cờ bạc, chơi gái, thứ gì cũng không..." Mặc dù bọn họ thấy hắn thiếu một chút huyết tính và khí khái, nhưng đối với những người lăn lộn xã hội đen nhiều năm như vậy, có lẽ lại càng thích loại tính cách này hơn. Mắt thấy Gia Minh đến trước bàn của Tiết Thành, mấy vị đường chủ có hảo cảm với Gia Minh liền vội vàng đi tới, muốn khuyên bảo hắn, để hắn không đến nỗi bị làm nhục. Không ai nghĩ tới, một thiếu niên vốn dĩ luôn có thái độ bình thản lại có thể làm ra chuyện kịch liệt thế này. Hoàn toàn không có dấu hiệu báo trước, trong mắt mọi người, thiếu niên kia cầm lấy chai rượu nhìn một lát, nhẹ nhàng tung lên, nhẹ nhàng bắt lấy cổ chai, sau đó liền thuận tay đập xuống. Đó thật sự là một cú đánh đơn giản đến không thể đơn giản hơn. Nếu là những người khác, dùng chai rượu đập vào đầu người khác thì phần lớn sẽ dùng sức toàn thân, vươn cả cánh tay ra phía sau, toàn thân trên dưới đều tỏa ra sát khí, cho dù là "nổi điên rồi đánh" thì ít nhất sắc mặt cũng phải biến hóa một chút. Nhưng năm ngón tay bàn tay trái của hắn vẫn nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, thân hình đang đứng thẳng kia thậm chí không lay động lấy một chút, trên mặt vẫn mang theo nụ cười lạnh nhạt mà vô hại. Chai rượu kia trực tiếp vỡ tung tóe ngay trên đầu Tiết Thành. Loại chai rượu này rất dày, không biết phải dùng lực mạnh bao nhiêu thì mới có thể đập vỡ được, nhưng xuất hiện trước mặt mọi người chỉ là một cú vung tay hoàn toàn không có vẻ gì là thô bạo. Nửa người Tiết Thành nằm rạp xuống mặt bàn, đầu đập rầm xuống. Tiếng vang cực lớn vang lên, chén bát bị đập nát, nước canh văng tung tóe. Cảnh tượng này làm nụ cười của mọi người đọng lại. "Tại sao mày lại đáng ghét như vậy chứ." Tiếng nói lạnh nhạt phun ra từ miệng người thiếu niên, "Cả buổi chiều đã nghe mày ngồi đây lải nhải, ong ong như con ruồi vậy! Mẹ mày không dạy mày đến làm khách phải lịch sự sao?" Mấy câu này rơi vào tai mọi người. Máu tươi từ trên đầu Tiết Thành chảy ra như suối, hòa vào giữa nước canh đang tràn ra trên bàn. Tên đàn em của Tiết Thành đứng gần Gia Minh nhất kịp phản ứng lại: "Mày ***!" Một quyền liền hướng về phía đầu Gia Minh chào hỏi. "Dừng tay! Ai dám động đến hắn!" Người lớn tiếng hét lên là một vị đường chủ của Sa Trúc bang thấy Gia Minh sắp bị làm nhục nên chạy tới. Chỉ là, trong nháy mắt khi hắn vừa hét lên, người ra tay trước cũng là Gia Minh mà hắn đang muốn hỗ trợ giải vây. Gia Minh vươn tay trái ra vững vàng đón được một quyền nặng nề ngay cách đầu mình mấy cm, trực tiếp đâm cổ chai trên tay phải tới.