Phó Thời Khâm ngơ ngác nhìn Minh Tông Viễn, lại quay đầu nhìn Mạnh Như Nhã, “Không phải cô thuyết phục được ông Minh sao?”
Sao lại liên quan tới cô nàng xấu xí mê trai Mộ Vy Vy được?
Mạnh Như Nhã cũng ngơ ngác, “Tôi vẫn luôn ở gần nhà họ Minh, cũng không thấy Vy Vy.”
Hơn nữa, nếu ngay cả cô ta còn không thuyết phục được ông cụ Minh thì loại não tàn ngu ngốc kia sao làm được chứ?
Phó Thời Khâm nghe vậy, buồn cười hỏi Minh Tông Viễn, “Ông Minh, rốt cuộc thì ông đang nói là cô bé họ Mộ hay là họ Mạnh vậy?”
Hay là ông ta nói sai, đáng lẽ phải nói là cô bé họ Mạnh tức là Mạnh Như Nhã?
“Tôi nói là Mộ Vy Vy, cô bé họ Mạnh cái gì? Tôi không quen biết.” Minh Tông Viễn trừng anh ta một cái.
Sắc mặt Mạnh Như Nhã biến đổi, nhưng vẫn cố giữ nụ cười, “Ông Minh, hôm qua rõ ràng ông nói với tôi là sẽ nhượng lại một bức tranh mà.”
Minh Tông Viễn nhớ ra, nói, “Hôm qua Vy Vy nói chuyện xong với tôi liền về ngay, tôi đành nói với cô để cô chuyển lời thôi.”
Phó Thời Khâm vẫn chưa tin, tiếp tục truy hỏi, “Ông Minh, Mộ Vy Vy mà ông nói chính là người ông đã gặp trong nhà tôi?”
“Ngoài cô bé ra còn có người thứ hai sao?”
Mặt Mạnh Như Nhã đỏ bừng vì xấu hổ, giống như bị ăn hai cái tát vô hình vậy.
Chết tiệt, lại là Mộ Vy Vy.
Lúc trước nói tranh cô ta mua là tranh giả khiến cô ta mất hết mặt mũi. Hôm nay, lại đánh bay mọi hảo cảm của Phó Hàn Tranh đối với cô ta.
Minh Tông Viễn, “Các người cầm đồ về đi, chỉ cần trả lời một câu hỏi của tôi là được.”
Cặp mắt đen của Phó Hàn Tranh sẫm lại, “Câu hỏi gì ạ?”
Minh Tông Viễn nghiêm túc nhìn Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm, hỏi, “Cô bé họ Mộ đó cùng hai người không có quan hệ gì, đúng không?”
“Có ý gì?” Phó Thời Khâm có chút lờ mờ.
“Ý tôi là cô bé đó có phải là bạn gái của ai trong hai người không?”
“Không phải, tuyệt đối không phải. Cô ta như vậy thì ai dám muốn chứ, sẽ gặp phải ác mộng mất.” Phó Thời Khâm vừa nghĩ đến Mộ Vy Vy thì liên tục lắc đầu phủ nhận.
Nếu có quan hệ thì chỉ có anh trai anh ta có quan hệ tình một đêm với cô thôi.
Minh Tông Viễn nghe được đáp án của anh ta thì hài lòng gật đầu, “Vậy thì tốt rồi, quá tốt. Tôi đang lo cháu trai tôi không tìm được bạn gái. Một cô gái vừa thông minh vừa xinh đẹp như con bé chắc chắn nó sẽ thích…”
“Ông Minh, cháu trai ông là cháu ruột sao? Sao ông nỡ đào hố chôn anh ta như thế?”
Phó Thời Khâm nghe Minh Tông Viễn muốn giới thiệu Mộ Vy Vy cho cháu trai làm bạn gái, cười đến đau bụng.
Cô nàng Mộ Vy Vy kia không khác gì quỷ dạ xoa, có chỗ nào dính dáng đến hai chữ xinh đẹp chứ?
Minh Tông Viễn giới thiệu cô với cháu trai mình, đúng là vì dân trừ hại mà.
Phó Hàn Tranh không có ý kiến, trực tiếp lên xe rời đi, bỏ lại một mình Mạnh Như Nhã đang hận Mộ Vy Vy đến nghiến răng nghiến lợi.
…
Chung cư Cẩm Tú.
Cố Vy Vy vừa thấy tivi chiếu một bộ phim thần tượng thì lập tức chẳng muốn ăn nữa mà bỏ bát mì vừa nấu xong xuống.
Nữ chính của bộ phim này do Lê Hinh Nhi đóng, một tiểu hoa đán có chút danh tiếng của Trung Quốc, cũng là người chị cùng cha khác mẹ của Mộ Vy Vy.
Mẹ của Lê Hinh Nhi là Chu Mỹ Cầm, vốn là một học sinh có hoàn cảnh khó khăn ở một vùng núi nghèo khó. Sau này được nhà họ Mộ giúp đỡ mà được học tập tại một trường đại học ở thủ đô, mà trường này trùng hợp là trường mà mẹ của Mộ Vy Vy, Mộ Dao đang học. Hai người nhanh chóng trở thành bạn thân.
Nhà họ Mộ chu cấp cho Chu Mỹ Cầm học xong đại học, lại đưa bà ta ra nước ngoài du học, du học xong trở về còn cho bà ta vào tập đoàn Long Thăng làm quản lý cấp cao, nhưng Chu Mỹ Cầm không biết ơn, mà nhanh chóng thông đồng với người chồng mới cưới của Mộ Dao là Lê Gia Thành. Hai người lén lút bên nhau mười mấy năm trời, thậm chí còn có với nhau hai đứa con.
Mãi cho tới một năm trước, Mộ Dao mới phát hiện ra quan hệ của bọn họ, khi đưa Mộ Vy Vy rời đi thì xảy ra tai nạn xe cộ.
Mộ Dao chết ngay tại chỗ, Mộ Vy Vy bị thương nặng, hôn mê suốt mấy tháng. Đợi đến khi Mộ Vy Vy tỉnh lại thì Chu Mỹ Cầm đã mang theo hai đứa con gái riêng là Lê Hinh Nhi và Lê Tương Tương công khai bước vào nhà họ Mộ. Mà Mộ Vy Vy, cô chủ chân chính của nhà họ Mộ lại bị đuổi ra khỏi nhà, không có chỗ dung thân.
Bây giờ, cô thay Mộ Vy Vy sống, vậy thì cô sẽ giúp cô gái này đòi về mọi thứ thuộc về nhà họ Mộ.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
87 chương
139 chương
200 chương
23 chương