Hơn mười phút sau, Cố Vi Vi nấu mì xong, gõ cửa thư phòng.
"Phó tổng, bữa tối đã chuẩn bị xong rồi.
"
Phó Hàn Tranh mở cửa bước ra, mùi thơm phức liền xông vào mặt khiến người khác không đói cũng muốn ăn.
Anh ngồi xuống ăn vài miếng, cà chua vừa vặn, trứng vừa đúng độ chín, sợ mì và nước dùng đậm đà.
Không giống như những món tinh xảo như đầu bếp nấu, nhưng nó mang hương vị ấm áp, giản dị.
Ánh sáng đèn dịu nhẹ, cô gái ngồi đối diện lúc này xinh đẹp đến động lòng người, trước giờ anh chưa từng nhận ra.
Cố Vi Vi thấy anh ăn một miếng liền lặng im, sững sờ ngước lên "Không ngon à?"
"Không, rất ngon.
"
Phó Hàn TRanh cúi xuống tiếp tục ăn hết bát mì, đến nỗi nước dùng cũng không xót lại.
Ăn xong, anh không lập tức quay lại phòng làm việc để xử lí nốt đống tài liệu mà ngồi đó quan sát cô gái đối diện.
Cố Vi Vi nhận thấy ánh mắt của anh, ăn cũng không thấy ngon nữa.
"Từ nay về sau, cô không cần sợ tôi.
" Phó Hàn Tranh nói.
".
.
.
"
Cố Vi Vi kì quái nhìn người đàn ông đang nói chuyện.
Đừng nói từ hôm qua đến giờ Phó Hàn Tranh bị trúng tà nhá?
Từ cách nói chuyện đến ánh mắt nhìn cô cũng rất lạ.
.
Hai người im lặng chừng một phút, Phó Hàn Tranh đứng dậy đi tới chỗ máy pha cà phê.
"Mì tối nay rất ngon.
"
Cố Vi Vi cười cười, thu dọn bát đũa rồi vào bếp dọn dẹp, mẹ của Mộ Vi Vi thích nấu ăn nên cô ấy cũng học được không ít.
Còn cô sống trong Cốgia, đương nhiên không cần xuống bếp, nhưng khoảng thời gian đó, Cố Tư Đình bị đau dạ dày nên cô cũng học được một số món đơn giản, dễ làm tại nhà.
Rửa bát xong, cô chợt nhớ thời hạn đăng kí trực tuyến của Học viện Điện ảnh sắp đến, liền hỏi Phó Hàn Tranh "Tôi muốn kiểm tra ít thông tin trên mạng.
Tôi có thể.
. dùng máy tính một chút không?"
"Ừ, đi đi.
" Phó Hàn Tranh lập tức đồng ý, còn anh thì vào phòng tắm.
Cố Vi Vi lấy thẻ CMND ở chỗ Chu Lâm Na, mang vào phòng, tìm trang web chính thức của Học viện Điện ảnh Đế Đô, nhanh chóng xem qua tài liệu tuyển sinh rồi đăng kí tài khoản để báo danh.
Vì phải up ảnh và thông tin CMND nên phải sử dụng máy quét, gần một tiếng đồng hồ mới xong việc đăng kí.
"Tại sao bạn lại muốn thi vào trường điện ảnh?"
Phó Hàn Tranh đứng sau lưng cô từ bao giờ không biết nữa.
Anh nhớ rằng, cô có học đàn piano, hơn nữa nghe nói thiên phú không tệ.
Giới giải trí này không thích hợp với các cô gái.
"Ước mơ.
" Cố Vi Vi đóng giao diện, đứng dậy nói.
"Tôi dùng xong rồi, cám ơn.
"
Khí thế của anh quá mạnh, vừa xuất hiện cô liền thấy không khí trong phòng đầy áp bức, nhanh chóng cám ơn rồi chuẩn bị đánh bài chuồn.
"Chờ một chút.
" Phó Hàn Tranh nói, rồi dùng hai tay ôm eo, đặt cô ngồi lên bàn làm việc.
"Tôi có chuyện cần xác nhận, mong cô hợp tác.
"
Cố Vi Vi ngả người ra sau, cố gắng giữ khoảng cách với anh.
Nam nhân hơi nghiêm người, chống tay lên bàn, khiến cô không thể nhảy xuống khỏi bàn.
"Làm sao vậy, chúng ta có thể đổi.
.
"
Cô chưa kịp nói xong, nam nhân đã dùng tay bóp chặt cằm cô, ép cô ngẩng đầu đối mặt với anh.
Đôi môi mang theo hơi thở của anh đã áp lên môi cô, nụ hôn khiến cô không kịp đề phòng, mạnh mẽ xâm chiến môi và lưỡi cô.
.
.
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
80 chương
68 chương
27 chương
75 chương
65 chương
60 chương