Ám Vệ Khuynh Quốc [np]
Chương 1 : Giới Thiệu
Lạc Thiên Nhan là đội trửơng đội đặc công tinh nhuệ của Nước Z, chuyên đi giải quyết các nhiệm vụ quan trọng đi kèm những nguy hiểm.
Sơ sẩy đến làm nàng trúng đạn, linh hồn xuyên vào cuốn ngôn tình đã đọc, thân xác nhập vô nữ chính Tống Thiên Nhan , không sai đâu là nữ chính , mọi người đều nghĩ nàng may mắn vì xuyên thành nữ chính thay vì nữ phụ và có bàn tay vàng giúp đỡ ? No no no, đúng là nữ chính nhưng mà là nữ chính trong truyện ngược , ngược nữa , ngược mãi .
Lạc Thiên Nhan ôm đầu, sao lại cho nàng xuyên vào nữ chính có hoàn cảnh lâm li bi đát thế này, nàng muốn sủng ngọt sâu răng không muốn ngược đâu. Nàng quyết định thay đổi số phận nữ chính, tránh xa nam chính cùng nữ phụ , truy tìm mĩ nam.
Đông Phương Triệt
Nam chính trong cuốn tiểu thuyết nàng vừa đọc. Lạnh lùng đế quân, tuấn lãng dung nhan, hắn luôn ngoan cố người hắn yêu là Khúc Diệp Nghi, thật ra trong lòng hắn chỉ chứa mỗi Tống Thiên Nhan.
Đông Phương Ảnh
Nam nhân mang trong người rực rỡ tự hoả khí chất. Quanh năm chiến trường phiêu bạc Tứ Vương Gia. Mỹ nam vai phụ một lần nữa chiếm được trái tim nàng.
Đông Phương Vũ
Hắn sinh ra đã là sai lầm, hoàng thất Bắc Đường lại lạc vào Đông Lạc. Tuyệt sắc dung nhan, thần y độc y. Hắn trêu chọc nàng một li, lại dính tương tư một đời.
Bắc Vỹ Lăng
Bắc Đường Thái Tử, đệ nhất mỹ nam Bắc Đường quốc. Ngân phát tóc dài, mỹ mạo tựa hồ nhan sắc. Hắn ở trên cao địa vị, lại vì nàng vào bếp nấu ăn.
Nguỵ Tử Mạc
Hoả Tướng Quân Tây Xuyên, bách chiến bách thắng chiến thần, lại độc duy thua mỗi nàng. Tuỳ ý tính tình, không câu nệ tiểu tiết mỹ nam tử.
Tây Lăng Duệ
Đế Vương thâm trầm, đa túc đa mưu. Hắn tính trăm ngàn kế, lại tính nhầm đường vào tim nàng. Xung quanh tuyệt sắc mỹ nhân, lại vì nàng lục cung vô phi.
Nam Cung Vãn Hi
Dụ Vương quyền khuynh thế trọng của Nam Hạ. Hắn như tu la bản nhân, lại như chính nghĩa minh chủ võ lâm. Hổ phách con ngươi khiến hắn bị đồn là ác quỷ, chỉ có nàng một người khen hắn mỹ mạo.
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
80 chương
41 chương
38 chương
8 chương
102 chương