Ám sư thần thoại
Chương 65 : Đế giới cảnh kỳ hiện
Hỏa nhân trên không trung xuyên thấu qua quang mang hỏa diễm khinh miệt nhìn Tử Long đang bay vọt lên, song quyền của Tử Long tản ra ánh sáng nhàn nhạt dưới sự chiếu rọi của ánh lửa có vẻ mỏng manh vô cùng, rất nhanh quyền ảnh của hắn đã công tới. Thân hình hỏa nhân nhanh chóng xoay tròn giữa không trung, thuận thế phác khởi công kích, mà thân thể Tử Long chạm vào hỏa diễm lập tức quần áo toàn thân bốc lên từng trận khói xanh, trong nháy mắt liền cháy đen, hóa bụi tán đi, Tử Long cũng bị lực đẩy hất bay ra ngoài. Truyện "Ám Sư Thần Thoại " Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Người nọ không bị tổn hao gì, chỉ thấy bộ vị bị Tử Long đánh trúng đã tắt lửa, dưới ánh sáng chiếu rọi có thể rõ ràng nhìn thấy được máu thịt đang chảy ra. Phát hiện mình thụ thương, trong mắt hắn bắn ra ngọn lửa phẫn nộ, độ nóng không khí bốn phía nhanh chóng bốc cao, bỗng nhiên hét lên một tiếng điên cuồng, hai tay bỗng giơ lên, hỏa diễm quanh thân nhất thời hướng bốn phía khuếch tán, từng đợt sóng nóng rực quyện theo lửa đỏ cháy rực, lửa nóng hướng đánh tới tinh thần lực bình tế của Tử Long, mồ hôi trên trán hắn khô rang không còn chút nào, mái tóc cũng bị quắn lại, nhìn xuống mặt đất, thổ địa màu đen đã bắt đầu khô nứt, còn ánh lên màu hồng, như nham thạch bị nóng chảy tuôn ra, mà vùng đầm nước lại vẫn đang gợn sóng không chút biến đổi, có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Nhưng lúc này Tử Long không có tâm tình đi thưởng thức kỳ quan như thế, hỏa nhân lơ lửng giữa không trung đã bắt đầu trở nên cuồng bạo, hỏa tinh hoa trong thiên địa dị thường sinh động, Tử Long quay đầu nhìn lại, hỏa nhân nhanh chóng bay quanh Tử Long, bốn phía chậm rãi hình thành một đạo lốc xoáy bằng hỏa diễm bao quanh hắn ở giữa. Tinh thần lực bình tế đã không thể chống đỡ được nhiệt lực cắn nuốt, nước trong thân thể nhanh chóng tuôn ra, máu cũng trở nên sôi trào lên.
Trong lòng Tử Long kinh hãi, nếu còn tiếp tục như vậy, chắc chắn mình sẽ bị mất nước mà chết, lẽ nào phải điều động nguyên linh sao? Hắn hung hăng cắn chặt răng, gia tăng mật độ của tinh thần lực bình tế, trong lòng nhanh chóng tính toán nếu mình thuyên chuyển nguyên linh sẽ có bao nhiêu phần thắng. Theo dự đoán, cho dù điều động nguyên linh cũng khó thể chiến thắng hỏa nhân kia, ngoại trừ khi nguyên linh bắt đầu khởi động, trải qua quá trình rèn luyện bản thể mà lập tức đề thăng công lực mới có thể liều mạng một trận, nhưng điều này cũng chưa chắc có khả năng.
Tử Long đau khổ chống đỡ, năng lượng của tinh thần lực bình tế đã rõ ràng giảm nhanh, bàn tay hắn đã bắt đầu khô nứt, dưới độ nóng này, hắn rốt cục không còn giọt mồ hôi, môi khô ráo hắn thầm nghĩ phải có nước bổ sung trạng huống hiện tại, mà đối với loại chuyện rất bình thường này bây giờ đã trở thành hy vọng xa vời.
Y phục trên người đã biến thành tro tàn, tinh thần lực bình tế của hắn cũng sẽ lập tức khô kiệt, lẽ nào thật sự phải vận dụng nguyên linh sao? Đột nhiên linh quang chợt lóe, nhớ tới lúc đi tới Không Gian Thành đi qua truyền tống trận, không gian tinh hoa nguyên tố không ngừng dung hợp với thân thể hắn, nếu không gian tinh hoa có thể dung hợp, vậy hỏa tinh hoa thì sao?
Đã không còn thời gian suy nghĩ, tinh thần lực bình tế muốn tiêu thất, tinh thần lực của hắn không duy trì được nữa, ngay trong tích tắc đó, hỏa tinh hoa đang cuồng nộ bỗng nhiên đánh về phía hắn, làn da hắn dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được từ từ héo rút. Tử Long cắn chặt răng, ám ảnh cuồng sát công pháp vận khởi, sau đó lập tức đình chỉ, nhưng tuy chỉ vận chuyển một chút, nhưng cũng hấp thu một ít hỏa tinh hoa, chỉ là chưa kịp chuyển hóa thành nguyên linh mà thôi.
Mà đúng lúc này, chuyện kì dị liền xảy ra, giống như là đang được truyền tống, tuy không có công pháp ám ảnh vận chuyển, nhưng trong cơ thể đã tồn tại hỏa tinh hoa, đã tạo thành lực hấp dẫn khó hiểu với hỏa tinh hoa bên ngoài, hỏa tinh hoa không ngừng dũng tiến vào cơ thể hắn, sau đó chậm rãi dung hợp, từng chút tiến vào khắp nơi trong cơ thể, mỗi đoạn cốt cách, mỗi một ngóc ngách toàn thân.
Lúc này hắn chỉ còn một loại cảm giác, đó chính là nóng rực, toàn bộ thân thể như bị bỏ vào trong hỏa lò, trên dưới bị hỏa diễm bốc cháy, nếu không phải ý thức vẫn còn một tia thanh minh, chỉ sợ hắn đã bị hôn mê. Thân thể hắn dung hợp hỏa tinh hoa, cũng không còn héo rút, hỏa tinh hoa không ngừng trùng kích các tế bào trong cơ thể hắn, liên tục rót vào rồi hội tụ. Từ từ, ngũ tạng lục phúc có cỗ nhiệt lưu bắt đầu khởi động, làn da bên ngoài cũng nổi lên màu hỏa hồng, mái tóc cũng biến thành màu đỏ hồng, theo lực hỏa diễm xoay tròn mà bay lên cao, giống như có một đoàn ngọn lửa mềm mại đang xoay quanh đầu hắn. Tử Long nhắm chặt mắt chịu đựng sự thống khổ mà người thường không sao chịu nổi, tuy rằng đây không phải lần đầu chịu đựng, nhưng sự đau nhức lúc này, cũng giống như lúc đề thăng công lực, toàn thân bị lửa đốt khiến cho hắn bị giày vò từng giây phút, kéo dài như vạn năm.
Hỏa nhân đang không ngừng xoay quanh không trung, tuy hắn nhìn không thấy Tử Long, nhưng cũng rõ ràng cảm giác được sự biến hóa của hỏa tinh hoa, hỏa tinh hoa liên tục hướng trung tâm tràn tới, đồng thời tiêu thất trong đó, mà thần thức của hắn bao trùm tới chỗ Tử Long nhưng dần dần không còn cảm giác được Tử Long đang tồn tại. Trong lòng hắn vui vẻ, cho rằng Tử Long đã bị hỏa diễm đốt thành tro tàn, liền dừng lại gió lốc, nhưng phát hiện hỏa diễm vẫn dũng mãnh lao vào chỗ Tử Long, hắn ngây ngẩn cả người, không thể tin được cảnh tượng trước mắt, vẫn không nhúc nhích nhìn Tử Long đang quỳ tên mặt đất, trong lòng thầm nghĩ, hắn là người sao?
Tử Long nhắm mắt lại, nhẫn nại cảm thụ sự biến hóa nghiêng trời lệch đất trong cơ thể, mặt đất bắt đầu khôi phục như trước, chỉ là dưới chân Tử Long cũng đang cháy đen một mảnh, đồng thời còn tản ra từng trận khói đặc. Hỏa nhân lơ lửng ngây người giữa không trung, trong lòng kinh dị khó hiểu vì sao thân thể Tử Long có thể thừa nhận nhiệt độ nóng cháy cao như thế mà không chết, trái lại trong cơ thể còn ẩn chứa hỏa tinh hoa khổng lồ. Hỏa nhân phát hiện hỏa tinh hoa xung quanh đang chậm rãi tiêu thất, thế nhưng hắn lại không biết hỏa tinh hoa đang chậm rãi dung hợp với thân thể Tử Long…
Dần dần cơ thể hắn đã hấp thu toàn bộ hỏa tinh hoa, nhưng nhiệt độ thân thể vẫn không giảm, cảm giác nóng cháy làm cho hắn cảm thấy phiền táo không gì so sánh được. Tử Long chậm rãi đứng dậy mở mắt, thân hình hỏa nhân trên không trung run lên, đó là đôi mắt gì, con ngươi màu đỏ hồng lộ ra uy thế nhiếp người, làm cho hắn không khỏi sợ hãi, cảm giác sợ hãi đã mất đi nhiều năm lại tuôn ra lần nữa, làm cho hắn vô cùng bất an. Hai tay hỏa nhân vung thành quyền hướng không trung đánh lên, vô số hỏa diễm phóng lên cao, không trung nhất thời bị ánh lửa rọi sáng, chiếu rực cả đầm nước, đỏ rực không gì sánh được, thân ảnh hai người chiếu ngược trong đó, phi thường quỷ dị.
Trong ngôi nhà gỗ bên cạnh thác nước thuộc Tường Vân cấm địa, Đệ Ngũ Ngôn Phúc và Y Thanh Dương lau mồ hôi trán, nhìn Nam Vinh Chinh đang ngủ say trên giường, thở dài một hơi. Cuộc chiến đấu vừa rồi, nếu không phải Tôn Dương Ngô Khâu thoáng chậm dừng lại một chút, Nam Vinh Chinh cũng nhất định sẽ thua trận so tài. Đệ Ngũ Ngôn Phúc và Y Thanh Dương nhìn nhau, bọn họ cũng không nghĩ tới chỉ trong thời gian ngắn mà Tôn Dương Ngô Khâu lại tiến bộ như vậy, làm cho Nam Vinh Chinh phải dùng hết toàn bộ nguyên chân, mà dẫn tới kiệt lực trọng thương.
Đột nhiên hồng quang hiện lên trong nhà gỗ, hai người cả kinh nhìn ra, nổi bật giữa đêm tối, hồng quang có vẻ chói mắt vô cùng, vừa nhìn chính là phát sinh ra tại đế vong địa “ Đế giới cảnh kỳ”, Đệ Ngũ Ngôn Phúc đột nhiên nhớ tới lúc Nam Vinh Chinh bị trọng thương ngất đi thì Tử Long còn ở đó, khẽ quát một tiếng: “ Không hay!” Liền phóng ra ngoài phòng, hướng hỏa quang bay đi.
Y Thanh Dương nhìn thấy hồng quang cũng cực kỳ khiếp sợ, mấy trăm năm trước, lúc hắn đến nơi này, đông đảo đế cấp cao thủ cùng quy định ra một quy củ, nếu có người ngoài phá cấm đi vào, trở thành kẻ địch, liền phải phát ra “ đế giới cảnh kỳ”, cùng nhau công kích địch nhân. Lúc đó hắn cũng không có lưu ý, đừng nói Tường Vân cấm địa khó có thể tiến vào, dù là đi vào, người có khả năng chống được cao thủ đế cấp lại không thể có ai, mà mấy trăm năm đã qua, “ đế giới cảnh kỳ” là lần đầu tiên xuất hiện trong Tường Vân cấm địa, vì vậy hắn không dám chậm trễ, vận khởi nguyên chân hướng đế vong địa chạy đi.
Đệ Ngũ Ngôn Phúc rất nhanh chạy tới bầu trời đế vong địa, chỉ thấy toàn thân Hỏa Vô Tình cháy đầy hỏa diễm nổi giữa không trung, mà trên mặt đất, một người toàn thân khô nứt tóc cuộn lại, mắt lóe một mảnh đỏ hồng đang đứng nơi đó. Nếu không phải Tử Long còn mang mặt nạ thánh vương, hắn thật sự rất khó nhận ra người trước mắt là Tử Long, lúc này toàn thân Tử Long ngập đầy hỏa tinh hoa, sự bốc cháy cường liệt làm cho hắn suy yếu vạn phần.
Ngay sau đó, từ khắp các nơi trong cấm địa truyền tới hơn mười cỗ khí thế cường đại, trong nháy mắt mười mấy đế cấp xuất hiện trước mặt Tử Long, bao vây hắn ở giữa, những cao thủ nhìn thấy dáng dấp lúc này của hắn, trên mặt đều hiện ra biểu tình kinh dị, bị Hỏa Vô Tình đốt thành thế này mà còn chưa chết, đây hoàn toàn đã thoát ly cực hạn của thân thể con người.
Lúc này Tử Long đang cường chống thân thể, trong lòng hắn luôn giữ chặt ý nghĩ không thể ngã xuống trước mặt những người này, nhưng hơn mười cỗ khí thế áp bách tới thân thể hắn, hắn không thể chịu nổi trầm xuống phía dưới, chân đã lún vào mặt đất, nhưng đầu hắn vẫn ngẩng cao, hai mắt đỏ đậm đảo qua những người đang có mặt, tuy rằng họ đều là cao thủ đỉnh cấp cường giả của đại lục, nhưng hắn không có chút nào sợ hãi.
Đệ Ngũ Ngôn Phúc thấy tình thế ngày càng nghiêm trọng, bèn nhanh chóng hạ xuống bên người Tử Long, nhìn bốn phía cao giọng nói: “ Mọi người tới nhanh quá, để lão nhân gia ta giới thiệu một chút, đây là vị huynh đệ mới tới, Ngọc Long, chỉ là phát sinh hiểu lầm với Hỏa Vô Tình lão đệ, các ngươi cũng thật là, chuyện gì đều muốn tới giúp vui, được rồi được rồi, hiện tại không còn việc gì nữa, mọi người đều trở về đi.”
Truyện khác cùng thể loại
301 chương
291 chương
63 chương
384 chương
3237 chương