Ám sư thần thoại

Chương 19 : Bắc phương tuyết nguyên

Mà lúc này Hoa Nạp Đức đang chạy loạn trong doanh địa, không biết vì sao, lúc này hắn lại có cảm giác thập phần phiền táo, loại cảm giác này khiến cho hắn có chút bất an. Truyện "Ám Sư Thần Thoại " “ Không nghĩ tới lần này quái thú công kích nhân loại dĩ nhiên là cổ Ngự Thú Sư gây nên, Ngự Thú Sư đáng sợ như vậy cũng không biết vì sao ở vạn năm trước lại bị tiêu thất trên đại lục.” Một binh sĩ trên người mang thương tích đang dần khỏe lại đi ngang qua người Hoa Nạp Đức nhìn một người khác nói. “ Ai biết được. Lúc này đây phòng ngự thiếu chút nữa bị công phá, nghe nói Mạc Hướng Phi chiếu tướng đã tới, ta nghĩ xem như là Mạc Bắc thành đã an toàn, nhưng tức giận nhất là Ngự Thú Sư kia không ngờ dám bắt cóc công chúa của chúng ta.” Một người khác nói. Hoa Nạp Đức chấn động toàn thân, trước mắt đột nhiên tối đen, thân hình lảo đảo, sắc mặt nhất thời âm u xuống, không khỏi thì thào nói: “ Muội muội đã bị bắt cóc, tại sao có thể như vậy.” Đột nhiên thân ảnh bốn người xuất hiện bên cạnh Hoa Nạp Đức, chính là bốn đãi vệ. “ Công tử, ngài..ngài không sao chứ.” Thanh Huy nhìn thấy Hoa Nạp Đức tái mặt không khỏi nhỏ giọng hỏi. “ Các ngươi lập tức đi điều tra một chút tư liệu về Ngự Thú Sư cho ta, nhanh đi.” Hoa Nạp Đức hướng bốn người quát. Bốn người đã theo Hoa Nạp Đức nhiều năm, đươg nhiên biết Hoa Nạp Đức muốn gì, đồng dạng cũng biết Hoa Nạp Đức yêu thương tiểu muội hắn ra sao. “ Công tử, ngài ngàn vạn lần không nên một mình đi mạo hiểm, làm như vậy rất nguy hiểm.” Chu Nhân cẩn thận nói với Hoa Nạp Đức. “ Các ngươi chỉ cần làm tốt chuyện của các ngươi là được, lập tức tìm ngay vị trí của Ngự Thú Sư, phải nhanh một chút.” Hoa Nạp Đức chăm chú nắm chặt tay trầm giọng nói. “ Kỳ thực hoàng gia đãi vệ đội từ vài ngày trước đây cũng đã tiến nhập qua Phương Bắc Tuyết Nguyên để tra tìm tin tức, thế nhưng…không có thu hoạch, nhưng công tử, ngài có Tử Mẫu tinh thạch, rất dễ tìm được công chúa.” Thanh Huy cung kính nói với Hoa Nạp Đức. Hoa Nạp Đức vỗ đầu, thầm nghĩ, thế nào quá sốt ruột nên đã quên. Từ trong lòng xuất ra một viên tinh thạch, xoay người rời đi. “ Công tử, chúng ta bốn người nguyên cùng đi với công tử.” Bốn người nhìn thấy Hoa Nạp Đức định đi thì sốt ruột nói. “ Không cần, các ngươi đi theo ta sẽ bại lộ thân phận của ta.” “ Công tử, muốn đi cứu công chúa, có thể Tử Long…” Hoa Nạp Đức đôi mắt sáng lên, thoáng đăm chiêu gật đầu. “ Một ngày ba lần, mỗi lần uống một, trước khi ăn cơm, không cần một tuần, ngươi sẽ khỏi hẳn.” Tử Long mỉm cười cầm một bình thuốc đưa cho một người, người bệnh cảm kích nhìn hắn đang cười nói. Đúng lúc này, Hoa Nạp Đức nhanh như chớp chạy vào, lôi kéo Tử Long đi ra ngoài: “ Tử Long, ngươi đi theo ta, ta có chuyện muốn nói với ngươi.” Tử Long còn không kịp phản kháng đã bị đưa ra khỏi trướng bồng, vẻ mặt không giải thích được nhìn Hoa Nạp Đức. “ Tử Long, ngươi có phải là lão đại của ta hay không?” Hoa Nạp Đức nghiêm túc nhìn Tử Long nói. Tử Long kỳ quái nhìn Hoa Nạp Đức, mỉm cười nói: “ A Đức, làm sao vậy, bị người khi dễ tìm đến lão đại báo thù cho ngươi sao.” “ Lão đại, nói chuyện chính sự với ngươi, ngươi nghiêm túc một chút có được hay không, lần này quái thú công kích nhân loại, là do Ngự Thú Sư ở sau lưng giở trò quỷ, hơn nữa…hơn nữa còn bắt cóc công chúa, ta hiện tại sẽ đi cứu nàng, một câu thôi, ngươi có đi cùng ta hay không.” Hoa Nạp Đức cũng không lôi thôi dài dòng, trực tiếp đi thẳng vào chính đề. “ Nga? Ngự Thú Sư, thời đại này dĩ nhiên còn có Ngự Thú Sư tồn tại, nhưng a Đức, chỉ bằng hai người chúng ta, ngươi còn muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, đó không phải là đi chịu chết hay sao?” Tử Long cười cười trêu Hoa Nạp Đức. Truyện "Ám Sư Thần Thoại " “ Ngươi thực sự là cho rằng ta muốn đi làm anh hùng sao?” Hoa Nạp Đức không khỏi cười khổ nói. Tử Long đột nhiên cảm giác có chút không thích hợp, thường tiếp xúc với Hoa Nạp Đức nên biết hắn sẽ không có hình dáng này, lẽ nào hắn thật sự có điều gì khó nói. Tử Long không khỏi nghiêm túc nói: “ A Đức, mạng của ta là do ngươi cứu trở về, không cần nói gì khác, chúng ta đi thôi!” Hoa Nạp Đức hiện lên một tia dị dạng trên mặt, trong lòng muốn bước tới ôm Tử Long, hắn không nói gì thêm, chỉ là gật đầu, xuất ra khối Tử Mẫu tinh thạch, hướng phương bắc đi đến. Hai người giả vờ như không có việc gì, xuyên toa giữa doanh địa hướng Bắc Phương Tuyết Nguyên mà đi tới, một đường cũng không có người nào cản trở, thế nhưng phiền phức tới rất nhanh, hai người vừa đi tới sát biên giới, thì lại không còn lý do tiếp tục đi về phía trước. Truyện "Ám Sư Thần Thoại " Ngay lúc Hoa Nạp Đức đang phát sầu, một thanh âm băng lãnh vang lên phía sau bọn họ: “ Còn có rất nhiều người bệnh, các ngươi muốn đi đâu.” Âm thanh quá đột nhiên, làm Hoa Nạp Đức chưa kịp chuẩn bị tâm lý thiếu chút nữa nhảy dựng lên, quay đầu vừa nhìn, đã nhìn thấy Ngả Tuyết một thân áo trắng tay cầm hòm thuốc nhìn chăm chú vào hai người bọn họ. “ A, cái này…cái này…” Hoa Nạp Đức suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được lý do nào để ứng phó Ngả Tuyết.” “ Chúng ta là muốn đi đến xem thi thể của Tuyết Sư Thú, nghiên cứu một chút, hàn khí trong cơ thể người bị thương, rất khó tiêu trừ, có thể từ trên người Tuyết Sư Thú tìm được sự giúp đỡ.” Tử Long nhìn thoáng qua Hoa Nạp Đức đang ấp úng, chớp mắt thuận miệng nói. “ Nga, vừa lúc ta cũng có ý nghĩ này, chúng ta cùng đi thôi!” Ngả Tuyết nhìn thoáng qua dáng người mộc mạc của Tử Long, trong lòng không khỏi thầm nghĩ, thoạt nhìn hắn có vẻ rất thông minh, cũng không biết hắn ở hộ lý sư ban học được thế nào, nếu như không sai lầm, có thể giúp mình làm trợ thủ. Trong lòng Ngả Tuyết cả kinh, thế nào mình lại có ý nghĩ này chứ. Hoa Nạp Đức vừa nghe nói Ngả Tuyết cũng muốn đi, không khỏi có chút sốt ruột, vội nói với Ngả Tuyết: “ Nhưng…nhưng nhiều thi thể như vậy, nữ hài tử sẽ không quen đâu, để chúng ta đi được rồi.” “ Không quan hệ, đó cũng là công việc của một dã liệu sư phải làm, chúng ta đi thôi!” Ngả Tuyết cũng không quản lời khuyên bảo của Hoa Nạp Đức trực tiếp đi về phía trước. Hoa Nạp Đức thực sự không có cách nào ngăn trở, không khỏi hướng Tử Long tìm kiếm sự giúp đỡ, Tử Long nhìn thấy, thở dài nói với Ngả Tuyết: “ Ngả Tuyết tiểu thư, kỳ thực, chúng ta muốn đi vào trong Bắc Phương Tuyết Nguyên, công chúa Hán Hoa đế quốc bị Ngự Thú Sư bắt cóc, cho nên chúng ta muốn đi cứu nàng.” Hoa Nạp Đức nhíu nhíu mày, cũng không nói gì, chỉ là lẳng lặng nhìn Ngả Tuyết. “ Cái gì, công chúa bị bắt cóc sao, Hoa Nạp Đức, là thật ư?” Biểu tình băng lãnh trên gương mặt Ngả Tuyết trong nháy mắt hóa thành hư vô, chỉ còn lại vẻ lo lắng, thậm chí có chút kích động. Tử Long giật mình, xem ra Ngả Tuyết và Hoa Nạp Đức còn có công chúa bị bắt cóc kia có quan hệ khác, không nghĩ tới Hoa Nạp Đức tiểu tử này lại không nói cho mình nghe. Hoa Nạp Đức khép nhẹ mắt gật đầu, nói: “ Đúng vậy, ta cũng vừa mới biết được thôi.” Ngả Tuyết cúi đầu trầm tư một lúc, đột nhiên trong mắt lóe ra sự kiên định không gì sánh được, nói: “ Ta cũng muốn đi cùng các ngươi.” “ Không được, chúng ta cũng không phải đi chơi, nơi đó rất nguy hiểm, ngươi không thể đi chung với chúng ta.” Hoa Nạp Đức không nghĩ tới Ngả Tuyết lại muốn đi theo, nhưng hành trình Bắc Phương Tuyết Nguyên lần này hắn biết sẽ có biết bao nguy hiểm, tuy rằng hắn rất có lòng tin với Tử Long, nhưng chỉ sợ vạn nhất… “ Hoa Nạp Đức, ngươi không nên nói nữa, công chúa cũng là bạn của ta, nếu như ngươi không đồng ý ta đi cùng, thì ta cũng tự mình đi.” Ngả Tuyết thần tình kiên quyết nhìn thoáng Hoa Nạp Đức quật cường nói. Tử Long đột nhiên cảm giác được sự quật cường này rất quen thuộc, phảng phất như từng gặp qua nơi nào. “ Thế nhưng…” Hoa Nạp Đức còn muốn nói điều gì đó, nhưng bị Ngả Tuyết cắt đứt. “ Không có gì thế nhưng.” Ngả Tuyết nhìn thoáng qua Tử Long nói: “ …ít nhất…ta đạt được thứ vương cấp bậc, sẽ không là trói buộc cho các ngươi.” Tử Long tuy biết Ngả Tuyết ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng khẳng định là có phương pháp khác, đại khái ý nàng là hắn chỉ có nhị lưu cấp bậc mà cũng có thể đi được, mà nàng là thứ vương cấp cao thủ lại cũng không có gì không đi được. Nhưng Tử Long cũng không phản đối nàng cùng đi, dù sao thêm một phần lực lượng, huống hồ có một khống tố sư thú vương cấp, tuy rằng lần này có chút nguy hiểm, nhưng hắn cũng biết một ít chuyện về Ngự Thú Sư, chính yếu là vì một điểm, Ngự Thú Sư có tinh thần lực cường đại, ngự thú tiến hành công kích. Hoa Nạp Đức bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Tử Long, thấy hắn cũng không có gì biểu thị, cũng chỉ có thể trầm giọng nói: “ Vậy được rồi, chúng ta đi nhanh một chút thôi.” Ba người Tử Long đi ra khỏi mảnh đất hoang vu vẫn đi vào phương bắc, đi ra chừng năm dặm, độ ấm giảm xuống, nguyên bản đất đai màu đen cũng bị tuyết trắng bao trùm dày thêm một tầng, phóng mắt nhìn lại, cánh đồng tuyết vô biên vô hạn có một tòa núi tuyết xa xa như ẩn như hiện, phảng phất như là ảo ảnh, nhưng làm cho người ta có một loại trùng kích nói không nên lời.