Âm Quan Minh Thê
Chương 52 : Con ma trên nắp quan tai
Chú Cung tên thật là Chu Thế Cung,Chu Vũ và Chu Hằng đều là cháu của chú ấy,bời vì cha mẹ hai anh em Chu Vũ mất lúc hai người còn bé,vì vậy họ đã sống trong nhà Chu Thế Cung,do chú ấy nuôi dưỡng
Lúc tôi đến nhà Chu Thế Cung,nhìn thấy trong gian nhà chính của họ xếp từng hàng người gỗ,những người gỗ này cao chừng nửa mét,gia công vo cùng tinh tế,trên người chúng mặt một bộ đồ tiểu nhân rất đẹp,biểu cảm trên mặt vô cùng giống thật,trên người chúng,mỗi một bộ phận có thể thể hoạt động,đều được cột những sợi chỉ,buộc lên trên tấm thẻ gỗ được làm bằng gỗ lim
Có rất nhiều chủng loại người gỗ trong nhà Chu Thế Cung,có phụ nữ già,có thiếu nữ nhi đồng,cũng có diễn viên thường thấy trong kinh kịch.Còn trên bàn ở chính giữa ngôi nhà,còn đặt một đống người gỗ chưa làm xong,cùng với nguyên vật liệu
Chu Thế Cung nói với tôi,thôn Tân Mộc của họ vang danh với nghề chế tác rối gỗ cùng biểu diễn rối gỗ,mỗi gia đình trong thôn,gần như đều là người làm nghề này
Lần đầu tiên nhìn thấy nhiều người gỗ như thế,tôi vô cùng hứng thú,chỉ có điều sự chú ý của tôi lập tức bị dời đi,bởi vì Chu Vũ lúc này đã bưng lên cho tôi một bát cơm nóng hôi hổi
Tôi ở lại một tuần trong rừng núi,lúc này cuối cùng cũng có thể ăn một bữa cơm bình thường,được ăn một trận đã đời
Sau khi ăn cơm xong,Chu Thế Cung sắp xếp cho tôi một căn phòng,bảo tôi đi nghỉ ngơi
Buổi sáng ngày thứ hai,tôi tỉnh dậy rất sớm,bởi vì vết thương trên người nhiều,tôi đã tốn rất nhiều công sức mới mặc được đồ áo mà Chu Vũ cho tôi mượn,sau đó dùng chày giáng ma làm gậy,chống đi loạng choạngđi ra cửa
“ Đỗ Minh,cậu tỉnh lại rồi à?”
Tôi vừa ra khỏi phòng,thì nhìn thấy Chu Vũ đã làm việc trên bàn gia công,thấy tôi đi đến,anh ta vội vàng chào hỏi
Tôi gật đầu: “ cảm ơn sự tiếp đãi của mọi người
Chu Vũ lắc đầu cười,sau đó dùng sợi mực đo khớp tay của người gỗ,nói: “ cậu đã giúp thôn chúng tôi đuổi được bầy sói,chúng tôi nên cảm ơn cậu mới đúng,những chuyện này đều là chúng tôi nên làm”
Chu Vũ tiếp tục bận rộn,còn tôi cũng đi ra ngoài,thì nhìn thấy bên ngoài tuyết đã phủ trắng xóa,trận tuyết tối hôm qua,lúc này đã sâu đến mắt cá chân,thôn Tân Mộc cùng rừng núi xung quanh,đều đã được mặc một lớp áo trắng tinh
Trước hành lang ở cửa,con sói đen tối qua tập kích tôi,xác của nó đã được treo lên trên cột nhà,da của nó bị lột ra,nội tạng bị moi sạch,Chu
Hằng lúc này đang cầm một con dao cắt từng miếng thịt trên người nó xuống,lúc nhìn thấy tôi,Chu Hằng nhấc một cái chân của con sói lên: “
Đỗ Minh,trưa nay chúng ta ăn thịt sói,đảm bảo cậu sẽ thích”
Tôi cười nhạt sau đó nói: “ Chu Hằng,tối qua lúc các anh đi đánh sói,có nhìn thấy một cô gái không? Cô ấy trông rất xinh đẹp,trên người còn mặc một chiếc váy màu xanh da trời”
Tôi nhớ đến Thẩm Băng Dao tối qua bỏ tôi lại mà đi,cô ta bây giờ cứ thế rời khỏi tôi,làm tôi trong lòng thấy bất an
Nghe tôi nói như vậy,Chu Hằng hơi đờ ra,sau đó nói: “ Đỗ Minh,nửa đêm khuya,sao có thể có cô gái nào rảnh mà chạy lên núi chứ,trừ phi cô ta là ma nữ”
Trong lòng tôi thất vọng,xem ra bọn Chu Hằng quả thật không nhìn thấy
Thẩm Băng Dao,còn Chu Hằng nói không sai,cô gái mà tôi nói,thật sự là một con ma nữ
Thẩm Băng Dao đã đi đâu? Tôi không biết,cho dù tôi muốn đi tìm cô ta cũng không có chút đầu mối nào,huống hồ vết thương bây giờ trên người tôi,nhất thời sợ rằng không thể đi quá xa
Tôi có chút lo lắng hít một hơi,đi đến bên ngoài đang có tuyết rơi lất phất,ở một nơi cách Chu gia chưa đến 200 m,tôi nhìn thấy một ngôi nhà khác,hộ gia đình đó dựng lên một cái lều màu đen,những tiếng nhạc đám ma đang không ngừng truyền ra từ trong ngôi nhà đó,đồng thời lúc này,tôi cũng nhìn thấy có rất nhiều người đang bận rộn trong hộ gia đình đó,thỉnh thoảng có thể nhìn thấy mọt vài người mặc đồ tang đi ra đi vào
Gia đình đó có người chết,bây giờ đang làm tang sự,tôi nhìn thấy Chu Thế Cung lúc này cung đi ra từ ngôi nhà đó,sau đó dẫm lên nền tuyết dày đi về phía nhà mình,vừa đi còn không ngừng lắc đầu
“ chú Cung,sao vậy?” thấy ông ta trên đường về cau chặt mày,tôi có chút nghi hoặc hỏi
Chu Thế Cung nói với tôi,đang làm tang sự cho một người họ Chương của gia đình kia,người chết kia tên Chương Lâm
Chương Lâm là trụ cột gia đình của Chương gia,tối hôm trước lúc làm việc,không cẩn thận ngã từ tầng hai xuốngđầu bị một cái đục đâm xuyên,chết ngay lập tức
“ aizz,một tháng nay,đã có 7 người chết trong thôn chúng tôi,hơn nữa mỗi cái chết đều rất bất ngờ,chúng tôi thấy chuyện này rất kì lạ,nửa tháng trước đã đặc biệt mời đế một đạo sĩ trừ ma làm phép,nhưng mà không hề có tác dụng! Đỗ Minh,tôi thấy cậu giống một người có bản lĩnh thực sự,vì vậy liền chạy đến Chương gia muốn để cậu làm phép,nhưng đạo sĩ làm tang sự cho Chương gia cứ nhất quyết không doofngf ý,còn nói tôi đang cố ý cướp chén cơm của ông ta” Chu Thế Cung lắc đầu than thở
“ đã chết 7 người?”
Tôi kinh ngạc,người chết tuy là một chuyện rất bình thường,nhưng trong một tháng liên lục chết 7 người,hơn nữa mỗi người đều là chết do sự cố,chuyện này có chút…
Chu Thế Cung gật đầu: “ bởi vì chuyện này,trong thôn bây giờ hoang mang,đều cho rằng là người trước đây ở trong thôn hóa thành ma tìm về,vì vậy rất nhiều người thời gian này đã vứt bỏ công việc làm ăn của mình,chuyển đến nhà họ hàng rồi,chỉ sợ người chết tiếp theo là bản thân mình”
Tôi chau mày,chỉ có điều bây giờ tôi nghe Chu Thế Cung nói như vậy,nhưng rốt cuộc có phải ma quỷ làm chuyện này hay không,tôi vẫn phải tự mình đi xem xem mới được
Sau đó,sau khi ăn bữa sáng,tôi đi đêns Chương gia trước nhà Chu Thế Cung
Trong thôn có một tập tục bất thành văn thế này,hễ có người trong thôn chết,những người khác trong thôn sẽ đi đến nhà người chết,giúp người đó làm hậu sự
Lúc tôi đến Chương gia,trong nhà đã tụ tập rất nhiều người trong thôn,đi đến linh đường,tôi nhìn thấy quan tài của Chương Lâm đang dùng ghế băng dài gác lên,đặt ở chính giữa linh đường
Nắp quan tài mở một nửa,lộ ra khuôn mặc đã chết của Chương Lâm,trên trán người đó có một vết thương bị đục đâm rất rõ ràng
Mấy người họ hàng mặc đồ tang đi từ ngoài vào,đi đến trước quan tài nhìn người chết lần cuối,tiếng khóc cùng tiếng pháo chùm vang khắp căn phòng
Phía trước linh đường,có một lão đạo sĩ mặc hoàng bào đang cầm một cái chuông đồng,niệm pháp chú siêu độ linh hồn của người chết
Khung cảnh trước mặt,tôi lúc nhỏ cũng đã nhìn quen rồi,nhưng bây giờ tôi đã trở thành đạo sĩ,nhận thức về chuyện này đã không giống với trước đây nữa
Tôi nhìn lão đạo sĩ đó,lúc ông ta niệm chú,tôi thấp thoáng cảm thấy trên người ông ta quanh quẩn một lớp tâm lục,trong tiếng niệm chú của ông ta,tôi nhìn thấy một linh hồn đang ngồi trên nắp quan tài,ánh mắt đinh đinh vào những người đang khóc
Dáng vẻ của hồn ma này,giống y hết với Chương lâm nằm trong quan tài
Lão đạo sĩ trước mặt,là một người có bản lĩnh thật sự,chí ít ông ta bây giờ đã chiêu được hồn của Chương Lâm về
Lúc này,lão đạo sĩ dừng niệm chú,ông ta đặt chuông đồng sang một bên,sau đó có chút mệt mỏi cầm cốc trà lên,tạm thời nghỉ ngơi
Tôi loạng choạng đi đến trước mặt ông ta,chỉ vào hồn ma Chương lâm trên nắp quan tài hỏi: “ đạo trưởng,ông nhìn thấy con ma trên nắp quan tài không?”
Nghe vậy,ông ta hơi đờ ra sau đó nói: “ cậu là tiểu đạo sĩ tối qua được bọn người Chu Thế Cung đưa về à?: tôi gật đầu: “ vừa này người trong thôn nói với cháu,trong thôn này đã có 7 người chết,vô cùng kì lạ, đạo trưởng,ông lẽ nào không cảm thấy sự kì lạ bên trong sao? Ông có hỏi con ma kia,rốt cuộc vì sao mà chết không?”
Sắc mặt lão đạo sĩ lúc này rõ ràng đã thay đổi, “ người trẻ,đừng cho rằng bản thân có chút bản lĩnh thì ở đây múa rìu qua mắt thợ,cậu chỉ là một người qua đường,có những chuyện,vẫn nên ít quan tâm thì tốt hơn,tôi đây cũng chỉ là vì tốt cho cậu thôi”
Tôi lắc đầu: “ ông đến đây làm pháp sự,cầm lấy tiền người ta rồi thì nên giúp họ trừ tai họa,nếu như thật sự có ma quỷ tác quái,ông nên xử lí hậu họa này,chứ không phải cứ muốn dàn xếp cho ổn thỏa,dù gì mạng người cũng quan trọng,không thể giương mắt nhìn từng người một chết đi không rõ ràng”
Nói xong,tôi cũng không quan tâm đến tên đạo sĩ kia nữa,quay người đi đến linh hồn trên nắp quan tài
“ thanh niên,cậu muốn làm gì,đừng có làm loạn” lão đạo sĩ lập tức gấp gáp,vội vàng đuổi theo tôi
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
447 chương
11 chương
9 chương
20 chương
55 chương
100 chương
85 chương