Âm Quan Minh Thê
Chương 23 : Bệnh viện phụ sản
Hihi hihi
Linh ánh đó,chính là cậu bé đã chạy vào trong phòng tôi,một cậu bé mũm mĩm,trông rất đáng yêu,lúc này nó nhếch môi,phát ra một tiếng cười vô cùng dễ nghe
Sau đó,linh anh này nhảy từ trên bàn cúng xuống,chạy về phía người phụ nữ vừa mới uống nước bùa kia,sau đó biến mất trong cơ thể của cô ta
Cơ thể của người phụ nữ đột nhiên run lên một cái,trả cái bát lại cho Dư Thiên Hòa thì không cẩn thận ngã một cái ra nền nhà
“ ông chủ,thạt xin lỗi…” cô ta cảm thấy thất lễ,có chút ngại ngùng nhìn Dư Thiên Hòa nói
Dư Thiên Hòa lắc đầu cười: “ không sao,bây giờ cô đã uống nước bùa,thời gian sau này,hai vợ chồng quan tâm nhiều đến chuyện giường chiếu một chút,nội trong 3 tháng,chắc chắn có tin vui”sắc mặt cô ta ửng đỏ,sau đó cũng không nói gì nhiều nữa,chồng ở bên cạnh lôi túi tiền ra hỏi “ đạo trưởng,bao nhiều tiền?”
“ vợ chồng cậu đã lựa chọn chiếc hũ đó,đó là duyên phận của chúng ta,duyên phận là vô giá,vì vậy cậu đưa bao nhiều cũng được” Dư Thiên Hòa nói
Nghe vậy,người đàn ông thấy kinh ngạc,sau đó nở một nụ cười: “ đạo sĩ này thật là thú vị”
“ tôi và vợ kết hôn hơn 2 năm rồi,mãi không có bầu,thời gian này,tôi không ngừng tìm thầy hỏi thuốc,gặp vô số bác sĩ,đi rất nhiều bệnh viện,cũng đã thử qua rất nhiều bài thuốc,kết quả đều không có tác dụng,sau này tôi nghe nói,linh anh của ngài xin rất linh,vì vậy đã đến,nhưng không ngờ là không lấy tiền”
Lúc nói chuyện,người đàn ông cất túi tiền vào: “ nếu như duyên phận đã là vô giá,vậy thì vụ làm ăn này của chúng ta cũng không thể dùng tiền đến đo đạc,nếu như sau này vợ tôi có bầu,tôi nhất định sẽ đến thăm,hậu tạ” dư Thiên Hòa rất tùy hứng,nhưng không ngờ người đàn ông này còn tùy hứng hơn,có thể lái xe Audi cũng có thế nói là người có tiền,thế mà một xu cũng không đưa,sau khi nói cậu tiếng tạm biệt thì lập tức quay người lên xe vụt đi
“ sư phụ,chuyện này…”
Nhìn chiếc xe Audi lái đi để lại một đoạn bụi bặm,tôi ngơ ngác
Nhưng mà,Dư Thiên Hòa cười lắc đầu: “ duyên phận không thể dùng tiền đến đong đếm,thứ ta muốn làm,chỉ là tìm một gia đình tốt cho những linh anh trong phòng,còn tiền bạc chẳng qua là vật chất,ít nhiều không quan trọng”
Dư Thiên Hòa không màng danh lợi,khiến tôi rất kính trọng,nhưng trong lòng lại lo lắng,tôi nhớ rất rõ,dáng vẻ kinh sợ hôm qua của cậu bé đó,tôi cũng nhìn thấy rõ ràng,linh anh đó chui vào trong người phụ nữ đó
“ sư phụ,linh anh đó đã đi theo bọn họ,có làm hại đến họ không?” tôi có chút lo lắng hỏi Dư Thiên Hòa
Dư Thiên Hòa lắc đầu: “ yên tâm,linh hồn của linh anh vô cùng yếu
ớt,chỉ cần không biến thành ác quỷ,sẽ không hại người đâu,hơn nữa trong tiềm thức của nó cũng muốn được đầu thai,làm sao có thể hai bố mẹ ruột chứ”
ý của Dư Thiên Hòa là tôi không cần lo lắng,sau đó nhìn tôi: “ được rồi Đỗ Minh,những chuyện này con cũng không cần thao tâm nữa,thời gian này,con cũng nghiên cứu cho kĩ “ Ghi chép âm dương”,nếu như con muốn đi tìm vợ,tu đạo là chuyện tuyệt đối không thể bỏ qua,huống hồ thời gian của con chỉ có một năm
Tôi gật đầu,nhưng trong lòng cũng không khỏi lo lắng
Hứa Thiến,cô ấy rốt cuộc bây giờ ở đâu,cô ấy đã đến quỷ gian với Giang
Hoài,có bị bắt nạt,có thấy tủi thân không,cô ấy có nhớ tôi như tôi nhớ cô ấy không?
Nghĩ đến đây,sống mũi tôi đột nhiên cay xè,cũng không nói nhiều nữa,sau đó lôi quyển “ ghi chép âm dương” ra,bắt đầu xem cẩn thận
Những ngày tháng sống trong cửa hàng quan tài nháy mắt mà đã 3 tháng,mỗi ngày ngoài việc học quyển “ ghi chép âm dương”,cũng theo Dư Thiên Hòa tu luyện võ cổ.có lúc cũng sẽ giúp Trương Đào trông coi cửa hàng,theo thời gian,tôi cũng qun với việc làm ăn với ma quỷ,không thấy đáng sợ như trước đây nữa,nếu như có người đến xin con,tôi cũng học được cách mà Dư Thiên Hòa dạy,làm phép cho những vợ chồng đến xin con,ngày tháng trôi qua rất yên bình
“ Đỗ Minh,đệ ở đây đã 3 tháng rồi,đạo thuật cũng học được nền tảng nhất định,đợi lát nữa chuẩn bị một chút,đi với huynh một chuyến đến bệnh viện phụ sản thi trấn,giúp đỡ” hôm nay ăn sáng xong,đại sư huynh Thiệu Vũ
Cẩn đặt đầy những chiếc hũ vào rương gỗ rồi đặt lên xe máy,nói với tôi
Tôi gật đầu,sau khi rửa xong bát,thì đi về phòng cầm một xấp bùa đã vẽ xong,ngồi lên xe máy với Thiệu Vũ Cẩn
Thông qua 3 tháng tu hành,hôm nay tôi rất thành thạo với việc vẽ bùa,chỉ có điều là dừng lại ở trình độ bùa chu sa,không giống như Thiệu Vũ
Cẩn,trực tiếp dùng máu vẽ bùa,bởi vì đạo hành của tôi không đủ,nếu như có máu vẽ bùa,chắc chắn sẽ làm bản thân bị thương
Thiệu Vũ Cẩn nói đến bệnh viện phụ sản giúp đỡ,tôi đương nhiên là biết làm gì,những linh anh đặt trên tầng 2,thực ra đều là từ bệnh viện phụ sản mà ra
Những đứa trẻ trong mắt bố mẹ không nên xuất hiện,đều bị cha mẹ đưa đến đây phá thai,bào thai của chúng đã hình thành linh hồn,nhưng vẫn chưa kịp sinh ra đã phải chết sớm,vì vậy linh hồn của chúng không thể quay về cơ thể của mẹ,cũng không có cách nào đi đến âm gian,định sẵn chỉ có thể lưu bạt trong bệnh viện cùng hành lang,trở thành cô hồn dã quỷ,chính vì như thế,trong mắt của đạo gia,bệnh viện ngoài lnghĩa địa thì là nơi nơi âm khí nặng nhất.
Bác sĩ bệnh viện tuy không có lí niệm tông giáo,nhưng không phải tất cả đều không biết đến chuyện tâm linh,đối với quỷ thần ít nhiều cũng có kiêng dè,chính vì lẽ đó,rất nhiều bệnh viện đều sẽ gọi đạo sĩ đến làm phép trừ trà,bệnh viện phụ sản này cũng vậy.
Khoa phá thai mỗi ngày đều có rất nhiều người đến,có rất nhiều linh hồn trẻ nhỏ đã hình thành được một nửa thậm chí là đã thành hình,rất nhiều y tá của bệnh viện thấy chuyện này không tốt đẹp nên đã đi rất nhiều,hết cách,bệnh viện đành tìm đến chúng tôi,mời Thiệu Vũ Cẩn đến giúp đỡ
Sau khi đến bệnh viện,Thiệu Vũ Cẩn đưa tôi đến phòng thay đồ,mặc một bộ đồng phục màu trắng,mang khẩu trang vào,sau đó đi theo lối đi của nhân viên đi vào phòng phá thai
Lúc này,một ca phẫu thuật đã được làm xong,tôi nhìn thấy một người phụ nữ khoảng 20 tuổi đang nằm trên giường,sắc mặt cô ta xanh xao mồ hôi nhễ nhại,đôi tay cô ta run rẩy mặc đồ áo vào,sau đó ôm lấy bụng đi xuống giường,từ từ đi ra khỏi phòng phẫu thuật
Còn chiếc hộp phẫu thuật bên cạnh,tôi nhìn thấy một đứa trẻ sơ sinh vừa mới được lấy ra
Đứa trẻ này trông chắc cũng đã hơn 6 tháng,tay chân đã thành hình,chỉ có điều,5 ngón tay vẫn chưa kịp tách ra,cơ thể đỏ hỏn toàn là máu tươi
Bởi vì mới được lôi ra,nên đứa trẻ chưa chết,cơ thể vẫn nằm trong hộp phẫu thuật không ngừng co giật,đứa bé cố gắng mở miệng ta dường như muốn hít thở,nhưng phối của nó vẫn chưa hoàn thiện,sau khi co giật một hòi,thì ngạt thở mà chết,huyết sắc trên da cũng từ từ mất đi,trở nên trắng bệch
Đây là lần đầu tiên tôi tận mắt nhìn thấy một đứa trẻ sơ sinh chết trước mắt mình,tôi há miệng,sắp nôn đến nơi
Bác sĩ phụ sách phẫu thuật bên cạnh sớm đã quen với chuyện này,ông ta giống như là đối xử với một đống rác,vứt thi thể của đứa trẻ sơ sinh vào trong túi rác bệnh viện
“ đứa bé này đã có tay chân rồi,thai kì cũng rất bình thường,chỉ đáng tiếc người nhà cô ta muốn một bé nam,nên đã phá đi” Sau khi vứt thi thể đi,một bác sĩ tiếc nuối nói.
Tôi không để ý đến lời bác sĩ nói,mà nhìn vào thùng rác y tế
Thi thể đứa trẻ bị vứt vào thùng rác,lúc này,tôi lại nhìn thấy nó bò từ trong thùng rác ra
Thứ bò ra đó,là linh hồn của đứa bé,cũng chính là linh hồn mà Thiệu Vũ
Cẩn nói,thi thể của nó còn ở lại trong thùng rác,linh hồn của đứa trẻ này rất yếu ớt,dưới ánh đèn trên đầu,nó kêu lên tiếng khóc thảm thương
Cùng với tu đạo của mình,tôi đã có thể từ từ nhìn rõ những linh hồn người thường không thể nhìn thấy đó,mà không cần dùng pháp khí trợ giúp,tôi vội vàng lấy một chiếc hũ ra,đến trước mặt linh hồn đó
Lúc này,linh anh đang bò trên mặt đát,kêu gào thảm thiết,mặt nó hướng về phía cửa,nhìn mẹ đang rời đi,trông rất đáng thương
Tôi đặt chiếc hũ trước mặt đứa bé,sau đó lôi ra một lá bùa hút linh hồn đã vẽ xong hôm qua,niệm pháp chú
Tôi niệm pháp chú,đứa bé lập tức dừng tiếng khóc lại,sau đó bò từng chút một vào trong chiếc hũ,đợi linh hồn nó đã hoàn toàn chui vào trong bình,tôi đóng nắp lại,đồng thời dán lá bùa đó lên nắp hũ
“ xong chưa?”
Nhìn tôi ôm chiếc hũ đứng dậy,bác sĩ bên cạnh hỏi
Tôi gật đầu,sau đó đi đến trước mặt Thiệu Vũ Cẩn,đưa chiếc hũ đặt vào trong rương gỗ
“ thật không hiểu nổi,viện trưởng chúng tôi sao lại mê tín như thế này chứ,làm phẫu thuật mà cũng cần hai đạo sĩ đến làm thần giả quỷ” một bác sĩ thực tập mới đến liếc chúng tôi cười nói
“ có thờ có thiêng,có kiêng có lành” bác sĩ phẫu thuật chính nói
Nghe những lời này của họ,lòng tôi thấy rất khó chịu,tôi đang định tranh cãi,nhưng bệnh nhân thứ hai đã đi vào
“ được rồi,ma tuy là tồn tại,nhưng mà cũng có rất nhiều người không tin ma quỷ” thiệu Vũ Cẩn vỗ vào vai tôi sau đó ngồi xuống ghế bên cạnh
“ Đỗ Minh,thời gian này đệ tiến bộ rất nhanh,năm đó huynh chỉ riêng luyện bùa hút quỷ cũng tiêu mất thời gian 3 tháng,nhwung trong thời gian 3 tháng này đệ đã thành thạo tất cả bùa trong ghi chép âm dương,rồi có một ngày,đệ sẽ lợi hại hơn ta”
Trong phòng phẫu thuật không có nói to,Thiệu vũ Cẩn thì thầm nói
Tôi có chút bối rối gật đầu: “ thật ra cũng cảm ơn đại sư huynh,cũng cảm ơn những ngày này không ngại phiền chỉ bảo đệ”
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
83 chương
501 chương
77 chương
90 chương
29 chương