Âm Quan Minh Thê

Chương 144

Sau khi có được sự cho phép của cô gái, tào lạc bỏ hai tay xuống, sau đó cầm hộp đựng y tế ở bên cạnh, đi về hường người đàn ông đang bị thương Tuy tào lạc là bác sĩ pháp y, nhưng trước đây ông ấy cũng là một vị bác sĩ, một bác sĩ phẫu thuật giỏi. Cô gái này có vẻ như là người cầm đầu của nhóm người, dưới tín hiệu của cô ấy, những người đang chĩa súng về phía chúng tôi cũng đã bỏ súng xuống, mà người đàn ông nằm trên cáng cũng được đặt xuống theo ý của tào lạc Tào lạc cuối người xuống, lấy ra cây kéo để cắt băng vải trên chân người đàn ông, trên vết thương của ông ấy có đắp một lớp cỏ thuốc, sau khi lấy lớp cỏ thuốc này ra, đập vào mắt chúng tôi là một miệng vết thương khiến người khác phải run sợ. Miệng vết thương trên chân người đàn ông này giống như do một con quái thú to lớn gây ra, một miếng thịt lớn bị xé ra khỏi chân ông ta, chỉ chừa lại một lớp da mỏng, tuy rằng máu ông ta đã ngừng chảy, nhưng xung quanh vết thương đã có dấu hiệu bị nhiễm trùng, miệng vết thương không hề kết nối với nhau mà có những lỗ hổng, thậm chí tôi còn có thể thấy xương trắng loáng thoáng ở bên trong. Sau khi nhìn miệng vết thương này, tào lạc cau chặt mày, sau đó hỏi:”đây là bị làm sao? “ Khuôn mặt người đàn ông tái nhợt, không trả lời, mà cô gái ở bên cạnh nói:”ông ấy là anh tôi, hôm nay chúng tôi rời thôn để đi săn, khôg cẩn thận gặp phải một con hổ, vết thương trên chân anh tôi, chính là bị con hổ đó cắn. “ Nghe xong, tào lạc nhăn mày gật gật đầu:”may mắn là thời gian bị thương không bị kéo dài, nếu để thêm một đêm nữa, thì có lẽ cái chân này phải phế bỏ rồi. “ Nói xong, tào lạc mở hộp dụng cụ y tế, lấy ra một chai oxi già, nói với người đàn ông bị thương:”bây giờ tôi sẽ sát trùng cho vết thương của anh, anh ráng nhịn một chút. “ Người đàn ông đó gật gật đầu, mà tào lạc thì bắt đầu đổ oxi già lên miệng vết thương ở chân, oxi già vừa tiếp xúc với miệng vết thương thì liền sủi rất nhiều bọt trắng, vì đau đớn nên cơ thể người đàn ông liền co giật một trận, nhưng ông ta vẫn cắn răng không phát ra một tiếng kêu đau đớn nào, đúng là một hán tử. Tiếp theo đó, tào lạc lấy nhíp ra, lấy ra miếng da rách trên vết thương, cẩn thận lấy những cọng cỏ và bụi bẩn còn sót lại trên đó, rồi lấy kim khâu ra cẩn thịt may da thịt bị rách lại Trong toàn bộ quá trình, tào lạc đã không hề tiêm cho người đàn ông bị thương một mũi thuốc gây tê nào, nhưng cho dù như vậy thì ông ấy vẫn không thốt ra một tiếng đau đớn nào, thật khiến tôi ngưỡng mộ Sau khi khâu vết thương lại, tào lạc liền lấy băng vải quấn vết thương lại, sau đó liền cho anh ta uống một liều thuốc kháng sinh chống viêm, đợi tất cả xử lý xong xuôi, tào lạc mới thả lỏng thở ra. “Được rồi, miệng vết thương đã xử lý xong rồi, sau này xử lý tốt, thì sẽ không có gì, nhưng mà để chắc chắn, tôi cảm thấy ông vẫn nên đi bệnh viện kiểm tra một chuyến. “ Trong lúc nói chuyện, tào lạc liền lấy mấy hộp thuốc đưa cho cô gái, hướng dẫn cô ấy cách dùng và liều dùng, sau đó cầm hộp dụng cụ y tế lên. Thấy những chuyện tào lạc đã làm, đám người vốn dĩ còn đang cảnh giác chúng tôi liền buông lỏng sự thù địch, cô gái ở bên kia cũng hướng tào lạc nói cảm ơn “Thật là xin lỗi, lần này đồ dùng y tế của chúng tôi bị hạn chế nên chỉ có thế giúp đến đây, nếu như không còn chuyện gì vậy thì chúng tôi không làm phiền nữa, liền rời đi trước! “ Việc nên làm cũng đã làm xong, tào lạc liền nói với bọn họ Thấy một màn này, trong lòng tôi một trận nghi hoặc, đám người có thể săn bắn ở khu rừng này, không cần nói cũng biết chắc chắn có liên hệ với thôn đằng long,mà bây giờ, sao chúng tôi lại không tận dụng mối ân tình này để hỏi bọn họ cách giải cổ, như vậy chẳng phải là bỏ đi một cơ hội tốt để cứu quỷ nương hay sao? Tôi định nói gì đó, nhưng tào lạc lại đi đến nháy mắt với tôi, lắc lắc đầu Tuy rằng tôi không biết vì sao tào lạc lại làm như vậy, nhưng tôi cũng không nói thêm gì nhiều Lúc này, người đàn ông bị thương đang nằm trên cáng liền ngồi vậy. “Mấy người các ông, hãy đợi chút” người đàn ông la lớn với chúng tôi Dường như tào lạc biết người đàn ông đó sẽ kêu chúng tôi lại, liền quay đầu lại nở một nụ cười, nhìn về phía người đàn ông đó:”còn có chuyện gì sao? “ “Anh đã cứu tôi, tôi không thể nợ ân tình này. “ Người đàn ông nói với chúng tôi:”không phải các anh muốn quay phim tài liệu sao? Được, vậy các anh hãy đến thôn tôi để quay. “ Nghe vậy, tào lạc liền cười cười gật đầu:”nếu đã như vậy, thế thì chúng tôi cám ơn rất nhiều. “ Đến lúc này tôi mới đột nhiên hiểu ra, tào lạc là dùng cách để bọn họ cho chúng tôi ở lại, đúng là gừng càng già càng cay nha. “Đúng rồi, người phụ nữ nằm trên cáng của các ông là bị làm sao thế? “ Lúc này cô gái kia mới nhìn về phía quỷ nương đang nằm trên cáng, nghi hoặc hỏi Đáp lại, trên mặt tào lạc hiện lên một tia bối rối, nói:”tên của bà ấy là quỷ nương, trước đây, chúng tôi cũng có đến một thôn khác gần đây để chụp ảnh, nhưng ai ngờ những người trong thôn đó không hoan nghênh chúng tôi, có một lão già liền rắc hạt giống lên người bạn của tôi, nhưng ai ngờ, đột nhiên có nhiều dây leo kỳ quái mọc đầy người bà ấy, chúng tôi có đưa bà ấy đến bệnh viện để chữa trị, nhưng không ngờ khi đi ngang qua khu rừng này thì liền gặp phải mọi người. “ “Quỷ nương? Tên thật là lạ. “ Trong mắt cô gái này liền loé lên một tia hoài nghi, sau đó đi đến trước quỷ nương, dùng sừng linh dương trong tay để cắt một lỗ trên cổ tay của quỷ nương, những sợi dây leo trong người bà ấy lập tức nổi lên bao lấy miệng vết thương. “Người bạn này của ông, e bằng đã bị người khác hạ một loại cổ thuật là chi tơ hồng. ” cô gái cau mày nói với chúng tôi.” “Cổ thuật? Trên thế giới này thật sự có cổ thuật? Trời ạ, thế phải làm sao bây giờ? Các cô có biện phap cứu bà ấy hay không? “ Tào lạc kinh sợ nói với cô gái, biểu cảm cũng rất chân thật “Nếu như ở nơi khác mà nói, quỷ nương này chắc có lẽ phải chết rồi, nhưng tôi có biện pháp cứu bà ấy, chẳng qua là các ông phải theo tôi về thôn rồi nói. ” cô gái liền nói như thế Nghe cô ấy nói như vậy, trên mặt chúng tôi đều hiện ra vẻ vui mừng, xem ra ngưoif lần này chúng tôi ngoài ý muốn gặp phải, là người biết cổ thuật. “Vậy thì quá cám ơn các cô rồi, chỉ cần các cô có yêu gì, có thể làm được chúng tôi đều đáp ứng! ” tào lạc vui vẻ nói Cô gái này cungz cười, nói:”các ông cứu anh tôi, tôi giúp bạn các ông, đây cũng là chuyện nên làm thôi. “ “Vậy thôn làng của các cô tên gì? Ở đâu a? “ “Cách đây mười dặm, thôn đằng long” Thôn đằng long! Những người này quả nhiên đến từ thôn đằng long! Dù sao mỗi thôn làng đều có một khu vực riêng, có thể ở đây săn bắn, ngoài người thôn đằng long ra còn có thể là ai? Như vậy, mọi chuyện đối với chúng tôi liền trở nên thuận lợi hơn rất nhiều, ít nhất vào lần đầu tiên gặp nhau, chúng tôi và thôn đằng long đều khá thân thiện, càng quan trọng hơn là bọn họ đồng ý giải cổ giúp quỷ nương. Sau đó chúng tôi cũng không thắc mắc thêm, ngay lập tức đi theo nhóm người này, đi sâu vào rừng hướng đến thôn đằng long. Trong quá trình đi, chúng tôi đều tự giới thiệu một chút Theo tôi được biết thì cô gái đeo trang sức bạc trên người này tên là Lưu Miêu, năm nay vừa tròn 18 tuổi, còn người đàn ông bị thương kia tên là Lưu Thiệu, anh trai của Lưu Miêu, đồng thời cũng là con của tộc trưởng thôn đằng long Ở phía tây nam, một thôn làng chinhd là một thị tộc, mà họ Lưu là họ chính ở thôn đằng long, theo như Lưu Miêu nói, thì từ hàng ngàn năm trước tổ tiên của họ đã đến khu rừng này và sống ở đây, đời sau vẫn tiếp tục ở đây cho đến ngày nay Khoảng ba giờ đồng hồ đã trôi qua kể từ khi chúng tôi bắt đầu đi và nói chuyện, lúc này khu rừng liền bắt đầu trở nên thưa thớt, ánh sáng mặt trời nhẹ nhàng chiếu vào chúng tôi, chúng tôi cảm thấy rất dễ chịu và thoải mái Tôi ngẩng đầu lên và nhìn về phía trước, liền thấy một ngọn nói lớn xuất hiện trước mắt tôi, mà bên dưới chân núi, là những ngôi nhà tre lớn nhỏ khác nhau trong thôn. Mà ở đây, chính là quê nhà của Lưu Miêu, đồng thời cũng là điểm đến cuối cùng của chúng tôi-thôn đằng long!