Âm Mưu Của Nữ Phụ, Mẹ Kế Đến Đây
Chương 62 : Này! Anh có phải đàn ông không hả? (H khẩu X + toys)
"Chát!" Một cái tát khiến cho Ren Hi tỉnh lại, hắn mơ màng nhìn khuôn mặt phóng đại trước mắt."Có chuyện gì vậy..." Sao cô tát hắn?
"Anh có phải đàn ông không hả?" Tam Tiền Tam dục hỏa đốt người, bực bội hét vào tai của Ren Hi.
Đang lúc "nước sôi lửa bỏng" lại đột ngột dừng lại, cơ thể cứng đơ, gọi mãi không tỉnh! Nam nhân này có bệnh về phương diện đó sao? Hay cái kia của anh có vấn đề???
Bất kì nam thân sĩ nào đứng trước câu hỏi này đều sẽ có những phản ứng rất dữ dội, và tất nhiên, bạn học Ren tuy không dính chút nào đến hai chữ thân sĩ, thế nhưng hắn cũng vẫn là một nam nhân rất bình thường về phương diện đó nha!
Khóe môi Ren Hi khẽ nhếch ra một độ cong nguy hiểm, hắn khẽ vẫy tay một cái, một chiếc hộp rớt "rầm" xuống sàn nhà. Lại một ngón tay nhấc lên, trước mặt Tam Tiền Tam xuất hiện rất nhiều món "đồ chơi" xinh đẹp, dễ thương.
Mặt Tam Tiền Tam đỏ bừng, ánh mắt không dám đặt lên đám đồ chơi kia. Hắn... hắn mang mấy cái "đồ chơi" này ra làm gì???
"Hừ, nếu nàng đã không thích đồ thật..." Ren Hi rút ra tiểu Hi Hi, giọng nói có chút u oán."... vậy thì ta chỉ đành tìm cách khác thỏa mãn nàng vậy..."
"A... này... Ren Hi... tiểu Hi... Hi Hi à... đừng ah... như vậy... a a a ..."
... ... ...
Ren Hi thần sắc chưa thỏa mãn đóng lại cửa phòng che đi cảnh xuân bên trong, tiểu Hi Hi bị hắn ngâm nước lạnh suốt 2 tiếng mới chịu dịu đi. Đôi khi, tự tôn nam nhân là không được phép bị khinh nhờn, nhất là với người phụ nữ của chính mình.
Hắn đi xuống tầng nấu bếp, lạch cạch nấu một nồi cháo. Cô gái nhỏ của hắn vừa mới trải qua một cuộc hấp thu năng lượng, cơ thể bị tổn thương, lát nữa sẽ còn phải "vận động" kịch liệt cùng hắn, không bồi bổ không được.
Tay Ren Hi chạm vào một lọ thuốc màu hồng phấn, hắn hơi nheo mắt lại, sau đó nhẹ nhàng đổ một ít thuốc vào nồi cháo.
Chỉ là thuốc giúp tăng cường "vận động" mà thôi, lát nữa nàng sẽ phải mệt mỏi nhiều lắm, đem nàng chút thuốc này nàng sẽ bớt mệt mỏi hơn a...
"Cạch." Ren Hi mở cửa bước vào, ánh mắt thâm sâu nhìn cảnh đẹp bên trong.
Nữ nhân chân bị xích lại bởi một sợi xích dài, hai tay bị buộc chặt không thể cử động, yêu hoa ướt át bị một món đồ chơi "tra tấn" đến nhòa "lệ". Hơi thở kiều diễm mị hoặc lan ra khắp phòng.
"Ha ha, dâm đãng..." Nhìn Tam Tiền Tam vẻ mặt mê ly, Ren Hi chỉ có thể lắc đầu mà phun ra một câu như vậy. Môi hắn khẽ động, vật to lớn trong yêu huyệt của nàng đột ngột chuyển động như không muốn sống, kích thích to lớn khiến nàng phải run rẩy.
"Ah... ah... không được... quá mạnh mẽ... cứu ta... ah... thật sảng khoái... nha ha ha... úc... mạnh hơn một chút... ah uh ah..." Tam Tiền Tam thần sắc có chút mờ mịt, ánh mắt liếc thấy Ren Hi càng trở nên ướt át, phả ra khí tức mị hoặc quyến rũ hắn.
"Ah... uh... ta muốn nam nhân... nam nhân... ngươi có phải nam nhân hay không uh..? Ah ah... thỏa mãn ta... đến đây thỏa mãn ta đi..."
"Trời ạ..." Ren Hi triệt để chịu thua, áo hắn tan thành từng mảnh vụn, tiểu Hi Hi vạm vỡ nẩy ra. Hắn thật sự chịu không thấu tiểu yêu tinh này mà!!!
Liếc nhìn bát cháo hoa, ánh mắt Ren Hi lóe ra ánh sáng đen tối, hắn đặt bát cháo lên đầu giường, nhẹ nhàng múc từng thìa thổi thổi.
Ánh mắt Tam Tiền Tam dường như muốn nứt ra! Tên này! "Hard" đến vậy rồi mà vẫn còn tâm tình uy cháo người khác sao??? Thấy nàng không? Có thấy nàng đang mời gọi đến mức nào không hả???
Cháo nguội, Ren Hi bước đến gần Tam Tiền Tam, nàng khẽ nheo mắt, miệng khẽ mở. Ăn cháo thì ăn cháo, ăn xong hắn giúp nàng giải sầu là được!
Nhưng Ren Hi đâu có ý định đơn giản như vậy? Hắn mỉm cười, bình tĩnh đem thìa cháo đổ hết lên tiểu Hi Hi, đem nó đến trước miệng Tam Tiền Tam.
"Này rất tốt cho sức khỏe của em, ăn đi."
Tam Tiền Tam khát khao nhìn tiểu Hi Hi trước mặt, như bị ai (hay chính mình) sai khiến, đem lưỡi ra nhẹ nhàng liếm lộng nó.
Nàng đang ăn cháo, đang ăn cháo mà thôi. Ăn cháo a... chỉ là cái "muỗng" hơi bị đặc biệt mà thôi.
Uh... quá ngon...
Không tự chủ được liếm liếm môi, nàng liếc nhìn Ren Hi, phóng ra một cái mị nhãn.
"Cháo này rất ngon ah... ta muốn ăn tiếp... ah uh... trên cái thìa này." Nàng hôn lên đỉnh đầu tiểu Hi Hi, ánh mắt quyến rũ trần trụi không khách khí đốt cháy tính dục của Ren Hi, khiến cho trên đầu hắn nhiều thêm một cái gân xanh nhẫn nhịn.
Này dâm đãng là ai đào tạo nên đây hả???
Đột ngột nghĩ đến đó, trong lòng hắn bắt đầu xuất hiện một cỗ mùi chua âm ỉ. Cũng may nhờ mùi chua đó, hắn mới bình tĩnh lại, chống cự được sự quyến rũ của yêu tinh này.
"A... không... sao lại rút..." Món đồ chơi bị rút ra, Tam Tiền Tam ủy khuất nhìn Ren Hi. Nàng trống rỗng a! Nàng hư không a! Nàng cần một thứ để thỏa mãn a!
"Nhưng nó vẫn chưa thoải mái." Ren Hi mắt điếc tai ngơ, chỉ chỉ vào tiểu Hi Hi đã được phết thêm một lớp cháo dày, hắn còn dùng phép thuật để giữ cháo lại trên nó nữa.
Sự chú ý của Tam Tiền Tam liền bị tiểu Hi Hi "thơm ngon" câu đi mất, ánh mắt nàng dần dần ngày càng mê muội.
"Uhm..." Tam Tiền Tam tham ăn một ngụm ngậm tiểu Hi Hi vào miệng, đem nó giống như kẹo mút mà hầu hạ.
Quái ghê, càng ngày nó càng to ra.
Yêu hoa trống rỗng ngày càng ướt át, thành công làm Ren Hi tò mò. Cái này yêu hoa thật thần kì, yêu dịch chảy mãi không hết. Nếu hắn không đem tay tiểu yêu tinh này trói lại, chỉ sợ dâm hàng này đã tự thủ X chính bản thân nàng rồi!
"Chụt." Tam Tiền Tam hốt hoảng nhả ra tiểu Hi Hi, miệng dâm kêu sảng khoái."A... Ah... Ahhhh... thật sảng... thật sướng... được lấp đầy rồi... ah ha ha... hì hì..."
"Tiếp tục đi, lát nữa nó sẽ rất vất vả giúp em gãi ngứa, em phải chăm sóc nó thật cẩn thận." Ren Hi cau mày, hạ thân đem đến sát miệng Tam Tiền Tam, một căn ngón tay lại càn quấy tại yêu hoa, đem yêu dịch đào bới không ngừng.
Yêu hoa dường như cũng dẫm đãng không kém gì chủ nhân, tiếp nhận căn ngón tay mà mút mát, cánh hoa khép khép mở mở mị hoặc vô cùng.
====== Cắt - ing =)))======
Viết H tế bào não chết thật nhiều là nhiều, thời gian viết từ 1 h bay lên 2h rưỡi luôn.
Ôi... mà các nàng đã thấy H này cao chưa? Nếu muốn cao thêm đến độ nào nữa thì com giơ tay phát biểu ý kiến nha.
Xì poi chương H thì poi làm j nhỉ =D
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
297 chương
70 chương
215 chương
46 chương
106 chương