Vamp Jin tò mò chọc chọc vào bờ môi hồng mịn non mềm, ánh mắt dần dần đỏ như máu.”Không ngờ, mùi của người này lại thơm như vậy...”
Móng tay sắc nhọn khẽ vạch một đường trên cổ nữ nhân, lấy đi một giọt máu bỏ vào miệng. Chốc lát, hai mắt Vamp Jin đỏ hơn cả máu tươi, hắn ôm ngực ngã xuống giường, gắt gao ôm nàng vào tay.”Ha ha ha... Ha ha ha...”
Cái gì mà xử nữ máu, cái gì mà tâm huyết (máu ở tim) đồng tử (xử nam), cái gì mà đệ nhất máu?
Tất cả con bà nó đều không đáng một đồng!
“Này, em sẽ cô dâu của ta, duy nhất!” Liếm vết thương ở cổ nữ nhân, Vamp Jin lại tiếp tục cuồng tiếu.
Chợt, tiếng cười ngưng bặt, Vamp Jin đột ngột bị nâng lên trời bởi một lực lượng vô hình, hung hăng đâm vào tường.
“Gì đây? Em tỉnh?” Vamp Jin mặc kệ đất đá bám đầy đầu, mắt xoe xoe tròn óng ánh. Hắn chính là không hề có ý định gian thi nha! Nàng tỉnh thì quá tốt, lễ cưới sẽ tổ chức ngay và luôn!
Tam Tiền Tam hung hăng phun ra một cánh hoa xanh mắc trong miệng, trừng mắt nhìn Vamp Jin. Chết tiệt! Lấy máu mà cũng đau ghê gớm! Nàng ngủ mê nhưng lại thấy rất rõ mọi chuyện xảy ra xung quanh, tất nhiên cả việc tên này nhập cư bất hợp pháp và việc hoa này dùng “người” bón phân nàng cũng biết!
Authur Lam ngu ngốc! Bắt nàng ngủ trong một đám “hoa người”! Lúc đầu thì thấy rất đẹp và hấp dẫn, nay nàng lại thấy đám hoa này thật...
Tam Tiền Tam hung hăng quệt môi.
Ngủ 1 năm, nhân cách mẹ kế cũng đã biến mất. Mẹ kế Tiền Tiểu Tam đã mang tất cả cảm xúc cùng những kiến thức của cô mạnh mẽ nhét vào đầu nàng, ép buộc nàng nhận lấy.
“Chỉ mong câu chuyện này có thể có được kết thúc tốt đẹp nhất!” Câu nói cuối cùng của mẹ kế lại là như vậy, thật khó hiểu.
Tam Tiền Tam nhận ra bản thân đã hoàn toàn thay đổi, thế nhưng nàng trước kia vốn chỉ là một tấm da người biết đi không có cảm xúc, nên nàng cũng không biết thay đổi này to lớn như thế nào.
Nàng chỉ trầm ngâm một lúc, cơ thể lại lọt vào trong tay tên Vamp Jin.”Thả tôi ra! Tôi không phải đồ ăn của anh!”
Tam Tiền Tam nhấc lên một ngón tay, ánh sáng thần thánh phát ra nóng cháy mắt của Vamp Jin. Vamp Jin chán ghét lao ra khỏi giường lớn, bực bội nhấc lên một cái Ám ma pháp mới dần thấy dễ chịu.
“Cô dâu của ta, em lại là Ma pháp sư Quang hệ làm cho người ta chán ghét kia?” Vamp Jin dẩu miệng, mặt phụng phịu.”Quang hệ, lại Quang hệ... Những thứ phát sáng đều thật đáng ghét!”
“Ừm... Cho là vậy đi.” Tinh thần khống chủ yếu ở một chữ “khống” này, lên đến 74% như nàng, khống chế nguyên tố ma pháp đã là điều đơn giản như hít thở.
Về cơ bản, hiện nay nàng đã có thể so găng với mấy tên cấp A đỉnh nam chủ này. Nếu tụi này muốn khống chế nàng, chờ lên cấp S nghen mấy bé ~
Cấp bậc thực sự được chi ra gồm: 20 cấp nhân loại, 3 cấp Thần Linh, 1 cấp Sáng thế Thần.
Các không gian song song tồn tại vô vàn thế giới, thế nhưng con người sau khi vượt quá cấp 20 trở thành Thần cấp 1 thì đều sẽ bị tống khứ ra khỏi thế giới đó, đi đến Thần Quốc hoặc Ma Vực tùy vị Thần đó chọn lựa.
Đến Ma Vực thì gọi là Ma Thần, đến Thần Quốc thì gọi là Thần Linh.
Thần cấp 1 nhiều như sao trên trời, Thần cấp 2 cũng đếm không xuể - bằng 1/10 cấp 1, Thần cấp 3 bằng 1/100 Thần cấp 2.
Thần có rất nhiều, thế nhưng Sáng thế Thần lại chỉ có 2. Một gọi Mẫu Thần hay Chủ Thần của Thần Quốc, một gọi Phụ Thần hay Ma Quân của Ma Vực.
Cấp A đỉnh ở đây chỉ có thể so với cấp 19 nhân loại, lên cấp S ở đây sẽ bằng với cấp 20 - gọi là Ngụy Thần.
Tam Tiền Tam biết cốt truyện đã bị lệch nghiêm trọng, thế nên nàng cũng mù mịt về thực lực các nam chủ lúc này. Chắc, chưa tên nào lên Ngụy Thần đâu nhỉ?
Vamp Jin mặt tối sầm lại, tay vung lên, Ám nguyên tố hun đen căn phòng.”Cô dâu của ta, nếu nàng còn ngoan cố, ta sẽ đem thành Sinn này biến thành địa ngục tu la! Theo ta về nhà đi, chúng ta sẽ có một hôn lễ tuyệt vời nhất thế giới này!”
“Ừ, được thôi.” Tam Tiền Tam vậy mà chẳng phản ứng dữ dội như Vamp Jin nghĩ, vui vẻ gật đầu.
Nàng cảm thấy ở bên Authur thật nguy hiểm, nguy hiểm không kém lúc bồi tên Đường Yêu chút nào. Nhất là vẻ mặt ôn nhu cùng mê luyến của hắn khi chăm sóc nàng, lúc nào nó cũng khiến tim nàng run lên.
Sớm rời xa hắn là tốt nhất, sau này chỉ sợ sẽ không còn cơ hội rời đi!
..............
Áo choàng trắng đã nhiễm một màu đỏ máu tanh nồng, pháp trượng rực rỡ cũng bị nhuộm màu đỏ của máu tươi. Authur mặc kệ ánh mắt bàng hoàng của dân chúng, điên cuồng chạy về nhà thờ.
Hơn 200 con Vamp chặn đường hắn như tử sĩ! Cho dù hắn có là Thần cũng sẽ không thể nhanh chóng giết chết chúng được! “Thủ hộ ánh sáng” đã sớm bị phá vỡ, Nữ Thần của hắn, Nữ Thần của hắn...!!!
Lảo đảo mở cửa căn phòng, nhìn những cánh hoa lam xinh đẹp đã bị bóng đêm nhiễm bẩn cùng giường trống không, ánh mắt của Authur dần trở nên điên cuồng.
Một bên cơ thể hắn Quang nguyên tố cuồng bạo muốn nổi loạn, đem không khí nung đến không còn hình dạng. Một bên còn lại lại trái ngược âm u khủng bố rợn cả người, giống như hố đen điên cuồng cắn nuốt tất cả.
Nhân dân thành Sinn tất cả đều quỳ xuống vái lạy, ánh mắt sùng bái và thành kính như phát điên. Nhà thờ thiên liêng thật cao lớn và vĩ đại trong mắt họ.
Thần Linh đang nổi giận. Sinn đang rung chuyển!
Chẳng lẽ, Thánh chiến trong truyền thuyết sắp xảy ra?
Một giọng nói trầm thấp âm u xuất hiện, vang vọng bên tai người thành Sinn.”Vamp tộc dám có can đảm khinh nhờn ta sao? Tất cả, đều sẽ bị diệt vong!”
===========
Xì poi chương kế:
“Mời người của Lam gia, Lạc gia, Vũ gia, Đường gia, Tà gia, Ren tộc đến đây! Nữ Thần của ta, ta sẽ đem nàng trở về bằng mọi giá!”
Truyện khác cùng thể loại
103 chương
120 chương
20 chương
87 chương
1731 chương
1 chương
50 chương