Âm hôn lúc nửa đêm

Chương 167 : thiếu

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân Đoán chừng là lúc Cơ Tử Đồng trốn ở trong thân thể tôi, nên biết tồn tại của Hàn Đông. Sau khi Bị Mặc Hàn đuổi ra khỏi biệt thự, nàng không có nơi để đi, lúc này mới đánh chủ ý lên Hàn Đông, để hắn tới ghê tởm tôi và Mặc Hàn. Lúc sau khẳng định là Cơ Tử Đồng ủy khuất khóc lóc kể lể một hồi, làm Hàn Đông mềm lòng, còn thành công ly gián Hàn Đông và Lục Linh Vũ. Bồn tắm bơm một nửa nước, tôi dùng linh lực cuốn lên một làn gió, ném Hàn Đông vào bên trong bồn tắm. Tức khắc, hắn đã thành con gà rơi vào nồi canh, suy nghĩ muốn từ bên trong đứng lên, lại bị tôi dùng uy áp ép cơ thể hắn vào trong nước. Thân thể hắn kỳ thật đã thối lắm rồi, nhưng bởi vì nửa đoạn vận thế bị đứt ở đỉnh đầu kia, mới có thể bảo tồn. Ngâm nước lạnh này, kỳ thật là hồn phách trong thân thể Hàn Đông kia trúng Mị Cốt Sinh Hương. Rất nhanh, cả một bồn đầy nước. Nhưng mà, tình huống Hàn Đông lại càng không tốt. Đôi mắt hắn trở nên đỏ bừng, giống như nhập ma, lại chống uy áp của tôi từ từ đứng lên từ trong bồn tắm tràn đầy nước lạnh. Tôi cả kinh, tăng lớn uy áp, ngũ quan Hàn Đông bởi vì chống cự uy áp mà chảy ra máu, thân thể lại còn đi từng bước một về phía tôi. Tôi lập tức rời khỏi phòng tắm, muốn đóng chặt cửa lại, lại không ngờ “Xôn xao” một tiếng, Hàn Đông lại một quyền đánh vỡ thuỷ tinh mờ kia của cửa. Tôi vội vàng tránh ra, Hàn Đông đá văng cửa hỏng kia ra đuổi theo, bị tôi dùng kiếm thế hất ra. “Hàn Đông anh tỉnh lại đi! Đừng bị thứ lung tung rối loạn khống chế!” Tôi hét lớn. Hàn Đông lại hồn nhiên không biết, còn đi từng bước một về phía tôi. Tôi lại vung kiếm ngăn cản hắn lần nữa, nghe được hồn phách Hàn Đông mất mát hỏi tôi: “Tử Đồng… Vì sao cô lại thay đổi? Lại muốn vung kiếm chém tôi?” “Anh trúng xuân dược tự mình không cảm thụ ra sao!” Tôi cả giận nói. Hàn Đông sửng sốt, do dự một lát, nói: “Chúng ta đây…Vậy…” “Anh mơ tưởng!” Tôi ghê tởm một trận. “Vì sao! Chúng ta hợp lại không tốt sao?Chẳng lẽ tôi kém hơn con quỷ kia sao? Hắn là quỷ, tôi vẫn là người!” Hắn lại còn tưởng rằng mình còn sống… Tôi ngẩn người, thấy Hàn Đông cuồng loạn hỏi tôi hắn đường đường là một người sống, vì sao không bằng một con quỷ. Tôi thở dài: “Hàn Đông, anh còn chưa phát hiện sao?” Hắn khó hiểu, tôi ý bảo hắn nhìn về phía gương bên cạnh,hắn nhìn, cũng không nhìn ra vấn đề gì. Tôi bất đắc dĩ, chỉ có thể tự mình nói ra. “Hàn Đông, anh đã chết…” Hàn Đông cứng lại, lập tức phản bác nói: “Không có khả năng! Chuyện này không có khả năng! Tôi đã chết sao còn phơi nắng! Tôi đã chết, sao còn mỗi ngày đều có thể về nhà! Tử Đồng, cô đừng lừa tôi!” “Anh sở dĩ còn có thể ở lại nhân gian, hoàn toàn là bởi vì Cơ Tử Đồng giúp anh trộm tới vận thế nhà Lục Linh Vũ, mới mạnh mẽ đưa hồn phách anh lưu ở trong thân thể. Anh xem,anh trên gương là bộ dáng gì.” Hàn Đông theo tôi nói quay đầu nhìn lại, rốt cuộc ý thức được hai mắt hắn trong gương đỏ bừng, ngay cả đồng tử đều không nhìn thấy. Thậm chí, còn lộ ra răng nanh nhòn nhọn,thân thể hắn đã nhanh từ hành thi tiến hóa thành cương thi. “Không! Đây không phải là tôi!” Hắn hoảng sợ ngã xuống, không thể tin tưởng nhìn gương. Nhìn thấy người bên trong làm ra động tác giống hắn, càng thêm hỏng mất. Qua một hồi lâu, hắn mới chậm rãi tiếp nhận chuyện này. “Tôi…Tôi chết như thế nào?” Hắn hoảng sợ hỏi. “Anh ngẫm lại có một ngày đột nhiên cảm thấy không bình thường hay không. Rất nhiều người sau khi chết cũng chưa ý thức được chuyện này, còn tưởng chính mình còn sống. Hồn phách anh không bị âm sai mang đi, không phải bị người động tay động chân, chính là lúc ấy xảy ra ngoài ý muốn.” Tôi nói. Hàn Đông cẩn thận nhớ lại, một hồi lâu, mới không phải rất xác định nói: “Là một ngày cô kết hôn ki… Nhất định là vậy! Ngày đó tôi tỉnh lại, phát hiện bên ngoài khách sạn là một mảnh hỗn độn, như là chiến trường!” “Chính là nháy mắt, lại biến thành bình thường… Tôi trở về nhà… Mẹ tôi còn tưởng đôi mắt bà đã tốt… Lại sau đó… sau lại, nàng đã tới rồi…” Nàng nhất định là chỉ Cơ Tử Đồng. Chiến trường kia như hình ảnh, nhất định là địa phương Mặc Hàn và Thiên Đạo chiến đấu. Sau lại biến thành bình thường, còn lại không gian kia biến mất, Hàn Đông vừa vặn đuổi kịp điểm kia. Hắn mất mát cúi đầu, đột nhiên, lại như là phát hiện đại lục gì mới, tràn đầy mong đợi nói với tôi: “Vậy Tử Đồng, hiện tại tôi cũng không phải người sống, chúng ta có phải có thể ở bên nhau hay không?” Đều lúc này, đầu óc hắn suy nghĩ cái gì vậy! “Tôi lặp lại lần nữa, tôi đã kết hôn, chồng tôi là Lãnh Mặc Hàn.” Tôi lạnh mặt: “Anh lại dây dưa không rõ, Mặc Hàn sẽ không bỏ qua cho anh!” Hàn Đông không phục ngẩng cổ chất vấn tôi: “Vì sao? Hắn không phải là người, tôi cũng không phải! Dựa vào cái gì không thể ở bên nhau!” Hắn lại như là mất đi lý trí, như điên cuồng chạy về phía tôi, tôi vung kiếm đánh lùi hắn, lại không ngờ phía sau bị người trói ở đôi tay! Hắn lại thừa dịp chuyên tâm đối phó với cơ thể hắn, hồn phách rời thể tới phía sau tôi! Sức lực của hắn cực kỳ lớn, một chút cũng không giống âm linh mới chết không mấy năm, tôi nhất thời lại tránh không thoát. “Buông tôi ra!” “Không!” Hai người đánh nhau, cửa phòng ngủ phía sau lại đột nhiên mở ra. Tôi đại hỉ, vội nhìn lại nơi đó, lại thấy Mặc Hàn và Cơ Tử Đồng đứng ở cửa. Trong mắt Cơ Tử Đồng hiện lên ý cười, tôi nghĩ đến tư thế hiện tại của mình và Hàn Đông này, thầm kêu không ổn. Thì ra tiểu kĩ nữ này đánh chính là chủ ý này! Nàng muốn hãm hại tôi xuất tường! Còn mang theo Mặc Hàn tới bắt gian! Có xấu hổ hay không! Tôi đang muốn giải thích với Mặc Hàn, một đạo âm phong mạnh mẽ từ phía sau Mặc Hàn phóng ra, tách tôi và Hàn Đông ra. “Mặc Hàn…” Tôi mới mở miệng, đã thấy hắn điệp ảnh đi tới bên người tôi, tôi vội giải thích: “Em là…” “Không có việc gì chứ?” Mặc Hàn vẫn quan tâm hỏi. Tôi gật đầu như gỗ, cả đầu óc vẫn nghĩ giải thích chuyện vừa rồi với Mặc Hàn: “Em là bị…” “Mộ Tử Đồng, sao ngươi có thể làm chuyện như vậy!” Tôi mới nói hai chữ, Cơ Tử Đồng bỗng nhiên hoảng sợ lại thất vọng hét lớn. Tôi nghe vậy theo bản năng nhìn về phía nàng, một bàn tay Cơ Tử Đồng kinh ngạc che miệng, một cái tay khác phát run chỉ vào tôi, lại chỉ Mặc Hàn: “Mặc Hàn đối xử với ngươi tốt như vậy, sao ngươi có thể làm chuyện có lỗi với hắn!” Tôi lập tức hiểu được nàng nói chính là cái gì, lập tức phản bác: “Tôi không có!” “Chính là ta và Mặc Hàn đều chính mắt nhìn thấy!” Cơ Tử Đồng nói vẻ mặt đau lòng: “Sao ngươi có thể… Ngươi còn hoài hài tử, sao có thể không biết liêm sỉ như vậy…” “Câm miệng!” Mặc Hàn lạnh lùng nói. Cơ Tử Đồng ngạc nhiên, kinh ngạc nhìn về phía Mặc Hàn. Mặc Hàn nhìn thẳng, chỉ là nhìn tôi: “Sao lại tới nơi này?” Giọng nói luôn ôn nhu. Mặc Hàn tin tôi! Tôi lập tức lại có tự tin: “Bọn họ lừa em tới! Nói là Ninh Ninh tìm em! Đúng rồi, Ninh Ninh đâu?” Tôi nhớ rõ lúc ấy là dãy số của Ninh Ninh, tôi mới đến đây! Tôi nhìn về phía Cơ Tử Đồng, vẻ mặt Cơ Tử Đồng phúc hậu và vô hại, một bộ dángnghe không hiểu tiếng người. Thấy tôi không hỏi vô dụng, Mặc Hàn cũng lặp lại một lần: “Ninh Ninh đâu?” “Ninh Ninh là ai?”Cơ Tử Đồng khó hiểu hỏi Mặc Hàn, vẫn còn duy trì một loại mỉm cười gãi đúng chỗ ngứa. Mặc Hàn lười đến vô nghĩa với nàng, một đạo quỷ khí từ lòng bàn chân lan tràn ra, nháy mắt đã bao phủ toàn bộ khách sạn. “Ở nơi đó.”Hắn dẫn tôi đi ra ngoài, xẹt qua bên người Cơ Tử Đồng, không nhìn nàng một cái. Sao Mặc Hàn lại ở bên cô ta? Hoài nghi, tôi và Mặc Hàn đi tới một phòng ngủ khác cạnh phòng. Đi vào, đã thấy một người nằm trên giường lớn bên trong, đúng là Ninh Ninh. Tôi vội đi lên: “Ninh Ninh? Ninh Ninh cậu làm sao vậy?” Nàng ngủ vô cùng sâu, Mặc Hàn tiến lên nhìn, nói: “Hồn phách nàng bị phong bế, giải là được.” Hắn rót vào một đạo quỷ khí cho Ninh Ninh, rất nhanh, Ninh Ninh đã mơ màng tỉnh lại. “Tử Đồng…” Nàng ngáp một cái: “Sao cậu ở chỗ này?” Nhìn phòng, Ninh Ninh sửng sốt, nháy mắt tỉnh táo lại: “Sao mình ở chỗ này? Đây là chỗ nào?” Tôi thở dài, cô nương này quả nhiên cũng bị tính kế, hỏi nàng trước khi hôn mê đã xảy ra cái gì. Thì ra, nàng thật đúng là tới Lục thành, vốn là muốn cho tôi kinh hỉ, nên không liên lạc với tôi trước tiên. Lại không ngờ, vừa ra ga tàu hỏa đã thấy được Hàn Đông và Cơ Tử Đồng. Bởi vì lần trước gặp mặt, bụng tôi cũng không phải rất lớn, Cơ Tử Đồng lại lớn lên giống tôi như đúc, tuy Ninh Ninh cảm thấy kỳ quái, vẫn nhận Cơ Tử Đồng thành tôi, đi theo Hàn Đông và Cơ Tử Đồng đi mấy con phố. Nàng chân tay vụng về, theo dõi tự nhiên là không thể lừa được Cơ Tử Đồng, một giây đã bị Cơ Tử Đồng và Hàn Đông vòng đến phía sau nàng bắt tại trận. Hàn Đông nhận ra nàng, Cơ Tử Đồng biết được Ninh Ninh là khuê mật của tôi, chuyện sau đó, Ninh Ninh đã không nhớ rõ. Nàng chỉ là hoảng hốt có chút ấn tượng, nàng như ở dưới khống chế của Cơ Tử Đồng, đã phát tin nhắn cho tôi, nội dung cụ thể không nhớ rõ. Đến đây tôi cũng hiểu được. Tôi đưa quần áo cho Ninh Ninh, Mặc Hàn hoang mang đến đây, như vậy Cơ Tử Đồng đã nghĩ ra một độc kế dẫn tôi tới nơi này. Đại cô nương một chút ý thức được <img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3476794.png" data-pagespeed-url-hash=303932612 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">