Âm hôn lúc nửa đêm

Chương 136 : thiếu

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân “Vâng! Bà ngoại yên tâm! Mẹ nói con là ngoan nhất!” Bảo bảo cũng ý cười trong trẻo. “Bảo bảo nói nó sẽ ngoan ngoãn.” Tôi ngoan ngoãn truyền lời. Mẹ tôi cũng bị chọc cười: “Con đứa nhỏ này… Bảo bảo, giữa trưa chúng ta uống canh xương hầm, buổi tối muốn ăn cái gì?” “Muốn ăn thịt!” Bảo bảo hưng phấn kêu, tôi lại lặp lại nói cho mẹ tôi. Mẹ tôi sủng nịch cười: “Đồng Đồng, mẹ thấy là con muốn ăn đi?” “Bà ngoại, là con muốn ăn, con còn muốn ăn cá.” Bảo bảo vì tôi giải thích, nhưng mẹ tôi không nghe thấy. “Thật sự là bảo bảo muốn ăn, bảo bảo còn nói, muốn ăn cá!” Tôi đúng sự thật lặp lại, nhưng mẹ tôi chính là kiên định cho rằng tôi thèm ăn, giả danh nghĩa bảo bảo lừa ăn lừa uống, nhưng mà cũng không vạch trần tôi. “Được! Bà ngoại đi làm thịt cá cho bảo bảo!” Mẹ tôi cười sờ bụng, đều là tràn đầy chờ mong với đứa bé. Trải giường xong, mẹ tôi đi theo ba tôi thương lượng chuẩn bị thực đơn thai phụ cho tôi, vẻ mặt bảo bảo hạnh phúc nói với tôi: “Mẹ, bà ngoại thật tốt.” Nhớ tới mấy năm nay mẹ tôi cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc tôi, tôi cũng cảm khái vạn lần: “Đúng vậy, bà ngoại thật tốt, về sau, con cũng phải hiếu thuận với bà ngoại, biết không?” “Vâng, con còn sẽ hiếu thuận ba mẹ và ông ngoại cậu nữa.” Tiểu thí hài hất cằm vẻ mặt tự hào nói. Nghe thấy lòng tôi ấm áp dào dạt: “Thật hiểu chuyện!” Mẹ tôi rời đi, Mặc Hàn đi được. “Ba nói, đã có con, hôn lễ kia cũng có thể tổ chức sớm một chút. Ông cảm thấy tháng sáu không tồi, vừa lúc nàng cũng tốt nghiệp, làm hôn lễ cũng không tồi.” “Nhưng ông cũng nói, chờ sau khi hài tử sinh ra lại làm hôn lễ cũng được, hiện tại mở tiệc ra, chờ hài tử sinh ra lại kết hôn cũng không có gì, ý nàng thì sao?” “Em sao cũng được.” Tôi cảm thấy không có gì khác nhau: “Anh thì sao?” Mặc Hàn đi đến bên người tôi ngồi xuống, ôm tôi vào trong lòng: “Ta muốn nhận chúc phúc từ thân hữu trong hôn lễ với nàng sớm một chút.” “Vậy tháng sáu đi.” Tôi cười nói. Lúc ăn cơm, Mặc Hàn nói tính toán kết hôn với ba mẹ tôi, tuy cách kết hôn còn có bốn tháng, nhưng ăn cơm xong, mẹ tôi vẫn tính toán từng cái. Mặc Hàn tỏ vẻ hắn không có ba mẹ, tất cả do mẹ vợ sắp xếp là được. “Chúng ta kết hôn, anh mời người nào, không đúng, những quỷ đó tới?” Tôi hỏi Mặc Hàn. “Là Mặc Uyên.” Mặc Hàn nói. “Vậy phủ rể đâu?” Tôi lại hỏi. “Cũng là Mặc Uyên.” Cảm giác bộ dáng Mặc Hàn của nhà chúng tôi là quỷ cô độc… Không được, không thể để hắn như vậy! Tôi đếm quỷ mình biết trên đầu ngón tay, hỏi Mặc Hàn: “Tinh Bác Hiểu, Hồng Quỷ và Hắc Bạch Vô Thường gì đó, đều không mời sao?” “Tinh Bác Hiểu phụ trách chọn mua và hậu cần, Hồng Quỷ và Hắc Bạch Vô Thường đến lúc đó sẽ mang quỷ tuần tra, miễn cho có quỷ không có mắt nhảy ra gây rối.” Mặc Hàn dừng một chút, nhìn về phía tôi nói: “Nếu thật sự muốn mời, thật ra còn có chút thế gia có thể mời, chẳng qua…” “Chẳng qua cái gì?” “Chẳng qua đều là chút lão quỷ nhiều năm, một lần tới nhân gian quá nhiều, khả năng sẽ gây hấn gây chuyện.” “Không phải có anh sao!” Tôi cười nói. Mặc Hàn lắc đầu: “Ta ở đây bọn họ sẽ không dám, nhưng theo ý là nơi không thấy ta, sẽ không nhất định.” Tôi thở dài: “Vậy quên đi, dù sao cũng không quen biết bọn họ, không cần phải mời.” Mặc Hàn hơi trầm ngâm, ôm chặt tôi nói: “Không bằng, chờ xử lý xong chuyện dương gian, sau khi trở lại Minh giới, lại bổ sung cho nàng một buổi hôn lễ?” “Còn kết hôn?” Tôi kinh ngạc: “Vậy phải ba lần rồi?” “Người sống không phải đều nói muốn duyên phận tam sinh tam thế sao, chúng ta cử hành ba lần hôn lễ, cũng coi như là dấu hiệu trộn lẫn cái này.” Bộ dáng hình như rất không tồi! “Hơn nữa, các lão quỷ thế gia biết ta kết hôn, khẳng định còn sẽ đưa tới hậu lễ. Không phải nàng vẫn luôn thích hủy đi lễ vật sao?” Càng không tồi! “Được! vậy ba lần!” Vì thu nhiều tiền biếu, tôi vô sỉ đáp ứng! Làm cháu gái lớn của Mộ gia, chuyện tôi kết hôn, tự nhiên phải xin chỉ thị của bà nội. Lại qua mấy ngày chính là ngày giỗ của ông nội tôi, vốn dĩ một nhà chúng tôi đều phải về quê tế bái. Lần này, bởi vì tôi mang thai, mẹ tôi không yên tâm tôi ôm bụng về quê, lại sợ bọn họ đi rồi không ai chăm sóc tôi, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là mang theo tôi trở về, chỉ là đặc biệt dặn dò tôi không cần đi bái tế cho ông nội tôi. Thể chất thai phụ yếu ớt, miễn cho tôi đi bái tế, ám chút đồ vật không sạch sẽ. Mẹ, thật ra con rể mẹ chính là đứng đầu những thứ không sạch sẽ đó… Trở lại quê, bàn nội nghe nói tin tức tôi mang thai, đã sớm đi ra đón tôi. Vừa thấy tôi, đã quở trách tôi một hồi, sao chưa kết hôn đã mang thai. Mẹ tôi vội tới hoà giải: “Mẹ, Đồng Đồng kết hôn rồi, mẹ xem giấy hôn thú đã sớm làm rồi!” Bà nội tôi cũng không xem giấy hôn thú kia, trực tiếp liên lụy lên mẹ tôi: “Không phải mẹ nói con, con người làm mẹ này, sao lại không đau lòng cho con gái của mình! Chưa kết hôn đã có con, bị hàng xóm biết sẽ nói xấu!” “Bà nội, chúng con đã kết hôn rồi.” Mặc Hàn lên tiếng nói. Tôi cũng phụ họa một câu: “Đúng vậy, huống chi con lại không gả cho bọn họ, thích thì nói đi! Khi chết xuống địa ngục sẽ bị rút lưỡi!” “Vâng, rút lưỡi ở địa ngục.” Mặc Hàn nghiêm trang gật đầu. Quân Chi cạn lời: “Các anh chị… Có phải có chút lạm dụng chức quyền hay không?” Tôi mới không để ý tới, ghét nhất nói xấu người! Bà nội thở dài, nhíu mày sờ bụng tôi, ánh mắt nhìn về phía tôi càng thêm lo lắng. Nhưng mà làm trò mặt ba mẹ tôi, bà cũng không nói cái gì: “Đều đi vào nghỉ ngơi một chút đi, Đồng Đồng, con đến đây với bà nội.” Mặc Hàn muốn lại đây, bị bà nội ngăn cản: “Bà có một số lời nói muốn nói riêng với Đồng Đồng. Quân Chi, dẫn khách đi dạo ở gần đây một chút.” Tôi ý bảo Mặc Hàn yên tâm, đi theo bà nội vào phòng ngủ của bà. Ông nội qua đời sớm, mấy năm nay bà nội vẫn luôn một mình ở đây, bà nội xem như là bà đồng có chút danh khí trong thôn, trong phòng bà đặt không ít bùa vàng và đồ vật trừ âm ma gì đó. Tôi cảm giác được đứa bé như có chút không thoải mái, nhưng không nghiêm trọng lắm, lặng lẽ hỏi một tiếng: “Bảo bảo, không sao chứ?” “mẹ, con không sao, chỉ là có chút không thích nơi này…” Bảo bảo thấp giọng lẩm bẩm. Tôi sờ bụng: “Một lát chúng ta sẽ đi ha, con nhịn chút, không thoải mái nói cho mẹ.” “Vâng mẹ.” Bà nội đi ở phía trước đột nhiên dừng bước chân lại, quay đầu nhìn thẳng bụng tôi, nhìn đến lòng tôi e ngại: “Bà nội… Làm sao vậy?” Bà nội tôi không phải rất xác định: “Vừa rồi có phải nó đang nói chuyện hay không?” Xong rồi! Sao tôi quên mất! Tuy bà nội là bà đồng gà mờ, nhưng cũng là có chút linh lực! Chỉ sợ vừa rồi bảo bảo nói chuyện, tuy bà không nghe rõ nói gì, nhưng vẫn là có thể nghe được chút tiếng! “Không có!” Tôi cố gắng trấn định: “Không có ai nói, bà nội nghe lầm rồi.” Bà nội nghi ngờ nhìn tôi, bộ dáng tôi giả vờ vô tội, bà thở dài, ý bảo tôi ngồi xuống ở mép giường, mình cũng ngồi xuống ghế đối diện. “Đồng Đồng, con nói thật với bà nội, người bạn trai kia của con, rốt cuộc là làm gì?” “Hắn làm ông chủ, ngày thường chuyển chút đồ cổ, bà cũng biết mà, có chút đồ cổ âm khí nặng, chuyển lâu rồi trên người cũng sẽ dính lên một ít.” Tôi cười nói. Mặt bà nội kéo đến càng dài: “Đồng Đồng, bà nội nói với con một câu, con đừng sợ.” Tôi gật đầu: “Bà nói đi.” Bà nội đứng lên đi tới cửa nhìn một vòng xung quanh, xác định Mặc Hàn không ở đây, lấy ra một sợi dây tơ hồng vòng qua lại ở cửa phòng và trên cửa sổ vài vòng. “Bà nội, bà đang làm gì vậy?” Tôi khó hiểu. “Tơ hồng này có tác dụng trừ tà, dựa theo phương thức như vậy đặt ở cửa và bên cửa sổ, có thể phòng ngừa tiểu quỷ nghe lén.” Thì ra là vì phòng Mặc Hàn nghe lén. Tuy tôi cảm thấy cũng sẽ không có tác dụng, nhưng cũng không ngăn cản bà nội. Lão nhân gia vui vẻ là được! Không trong chốc lát, bà nội đã thuần thục bố trí xong, kéo tôi ngồi trở lại trên giường, đè thấp giọng cẩn thận nói với tôi: “Đồng Đồng, bà nội nghi ngờ bạn trai con… Căn bản không phải là người!” Lại bị phát hiện! Tôi dại ra một chút, bà cho rằng là tôi sợ hãi, vội nắm chặt tay của tôi: “Đừng sợ, nếu hắn thật sự là quỷ, quấn lên con lâu như vậy, nhất định có mục đích! Con đừng sợ, giả vờ không biết là được!” Tôi nên thừa nhận hay là không thừa nhận? Đang suy nghĩ, bà nội lại thăm dò bụng nhỏ của tôi: “Nếu không phải quỷ thai này, bà thật đúng là không nghi ngờ hắn!” Thì ra là bại lộ như vậy! Bà nội trấn an tôi hai câu, đứng dậy mở cái rương lớn gỗ đỏ ở đầu giường ra, từ bên trong lấy ra hai vòng tay bạc. “Đồng Đồng, con đeo vòng tay này trước, có thể ngăn chặn quỷ thai.” Bà nội nói xong kéo tay của tôi qua muốn đeo cho tôi, tôi vội tránh thoát. “Bà nội, con không đeo!” “Con nói bậy gì đó! Trong bụng con chính là quỷ thai! Không giữ được!” Bà nội lập tức nóng nảy. Tôi hít sâu một hơi, lui ra phía sau hai bước: “Bà nội, bảo bảo rất ngoan, không cần ngăn chặn.” “Đồng Đồng! Con đừng bị ma quỷ ám ảnh! Bây giờ con hoài quỷ thai, âm khí trên người còn nặng hơn lệ quỷ ngàn năm! Một khi quỷ thai này sinh ra, khẳng định cũng là tiểu quỷ có pháp lực cao thâm khó giải quyết! Chỉ có thừa dịp tiểu quỷ còn chưa thành hình…” “Ai cũng không thể tổn thương hài tử của ta!” Trong phòng bỗng nhiên vang lên giọng nói lạnh băng của Mặc Hàn, một trận cuồng phong từ ngoài phòng thổi vào. Thổi mở cửa sổ ra, cắt đứt trận tơ hồng, Mặc Hàn đứng ở trước mặt tôi. Bà nội tôi chấn động, lấy ra tiền Ngũ Đế tùy thân mang theo muốn ném về phía Mặc Hàn, Quân Chi phá cửa sổ đi vào, ngăn cản bà lại: “Bà nội đừng!” “Quân Chi đừng cản bà! Đi dẫn chị cháu lại đây! Nó ở nơi đó nguy hiểm!” “Hiện tại nguy hiểm nhất chính là bà!” Quân Chi gọi bà nội hô một tiếng, đưa mắt ra hiệu cho tôi một cái. Tôi hiểu ý, kéo Mặc Hàn mặt để lộ vẻ khó chịu lại, cảm thấy vẫn là ngả bài với bà nội đi. “Bà nội…” Mới mở miệng, Mặc Hàn đã tiếp lời nói: “Ta thật sự là quỷ.” Trong nháy mắt bà nội như lâm đại địch, Quân Chi vội vàng tiếp tục nói: “Hắn là minh vương!” Bà nội ngạc nhiên. Loại bà đồng các bà này, tuy cũng có linh lực, nhưng không giống đạo môn như Thanh Hư Quan kia. Linh lực của bà đồng thuần âm, ngược lại có liên quan đến âm phủ nhiều hơn. Đạo môn bái lão Trang, các bà đồng lại bái Quỷ Vương. Đi lại ở giữa âm linh, dựa vào những cái đó âm phủ sẽ mở cửa sau cho các bà đồng. Giờ phút này nghe được Quân Chi nói, bà nội khiếp sợ như ngũ lôi oanh đỉnh: “Minh vương sao có thể… Thật sự là minh vương?” “Bà nội, là sự thật.” Tôi vội đi qua đỡ bà nội tới mép giường ngồi xuống: “Bà xem, các tiểu quỷ đều biết minh vương lợi hại, cho nên sẽ không có quỷ không có mắt tới giả mạo minh vương. Hơn nữa Minh Cung cháu cũng đi qua rồi, còn đi nhìn Tam Sinh Thạch, Thẩm Phán Tư và Luân Hồi Tư cũng đi chơi rồi, đều là sự thật! Bà không cần lo lắng cho cháu!” “Vậy đứa bé trong bụng cháu…” “Tự nhiên là của bổn tọa.” Mặc Hàn xú mặt tuyên bố. Cơ thể của bà nội run một chút, lẩm bẩm: “Trách không được còn chưa sinh ra đã có âm khí dày đặc như vậy, thì ra là như thế…” Quân Chi vội nhân cơ hội trấn an nói: “Cho nên bà nội yên tâm được rồi, chị của cháu không có việc gì.” Tiểu tử thúi, an ủi người khác lại là một vẻ mặt khác, cũng không biết là ai hiện tại còn đề phòng với Mặc Hàn. Tôi và Quân Chi làm phổ cập khoa học cho bà nội, lão nhân gia bà kích động lệ nóng doanh tròng bái kiến Mặc Hàn, lúc này hàn ý trên mặt Mặc Hàn mới bớt chút. “Nể tình ngươi lo lắng cho Mộ Nhi, lần này ta không so đo với ngươi, đương nhiên, không có lần sau!” Tôi kéo Mặc Hàn rời đi, cho bà nội một chút thời gian phản ứng, chỉ là trước khi ra cửa, vẫn nhìn thấy vẻ mặt bà nội nhìn tôi là lo lắng càng nặng hơn. Tôi khó hiểu, sau khi chờ Quân Chi ra, hỏi hắn. Quân chi thở dài nói: “Nếu là quỷ khác, dù thế nào cũng đều có biện pháp. Hiện tại gặp phải minh vương, là một chút biện pháp cũng đều không có, bà nội không lo lắng mới là lạ.” “Người sống các nàng đều tưởng tượng quỷ đáng sợ như vậy sao?” Đi xuống lầu rót nước ấm cho tôi Mặc Hàn vừa lúc trở về, hỏi một câu. Quân Chi bĩu môi, không nói chuyện, chuyện lần trước phá thai đến nay hắn vẫn còn chột dạ, sợ mình một thiếu miệng, anh rể hắn sẽ thu thập hắn. Tôi suy nghĩ, nói: “Là thật sự đáng sợ, anh xem, bị hại chết tới cửa trả thù thì không nói, những con quỷ đó tìm kẻ chết thay đi đầu thai, những con quỷ đó ăn thịt người, ăn hồn phách, có ai mà không đáng sợ?” “Cũng có không ít quỷ sợ người.” Mặc Hàn nói. Tôi và Quân Chi Khó hiểu: “Vì sao?” “Đạo sĩ sẽ thu quỷ, Dưỡng Quỷ Sư sẽ luyện quỷ, còn có không ít người sống có thể cân nhắc ra biện pháp tra tấn quỷ.” Mặc Hàn nói. Tôi cảm khái một tiếng: “Tương ái tương sát… Hà tất phải vậy… Người có thể biến thành quỷ, quỷ có thể thành người, cần thiết sao?” Mặc Hàn đưa nước ấm cho tôi, nói: “Thẩm Phán Tư và Luân Hồi Tư chế định pháp tắc là ân oán kiếp này kiếp sau báo, người sống và quỷ phần lớn đều cố chấp chuyện kiếp này. Cho nên người quỷ hại lẫn nhau, nhìn mãi quen mắt.” “Em nghe nói Luân Hồi Tư đều định tốt cả đời của người sống, vậy lúc trực tiếp định chế nhân sinh không làm ra những lung tung rối loạn đó, không phải tốt sao?” Quân Chi suy nghĩ kỳ lạ. Lúc tôi đi Luân Hồi Tư chơi, thấy qua quá trình bọn họ làm việc, giải thích cho Quân Chi nói: “Luân Hồi Tư chỉ là chế định đại khái mà thôi.” Tôi ví dụ: “Giống như là viết một người có năm trăm vạn, về phần hắn là dựa vào mình cố gắng làm việc tới năm trăm vạn, hay là bắt cóc phạm tội được năm trăm vạn, đều xem chính hắn.” “Nếu là bắt cóc phạm tội, vậy hắn sẽ bị tội, sau khi chết vào Thẩm Phán Tư để thẩm phán giảm ác nghiệp.” “Giảm nghiệp như thế nào?” Quân Chi hỏi. “Đơn giản thô bạo mà nói, chính là nếu đời trước hắn đâm ai một đao, đời này sẽ bị người nọ đâm trả lại! Cho nên em đừng nói oan Minh giới không cho lực, Minh giới đều là tự làm những việc người khác làm không xong bỏ lại cho dương gian…” Dù sao nhìn thấy Thẩm Phán Tư và Luân Hồi Tư làm việc, tôi thật sự là đau lòng cho bọn họ. Chúng tôi đến là buổi chiều, lúc cơm nước xong, bà nội tôi đã xem như dịu lại. Hiện tại trong nhà chỉ có ba mẹ tôi không biết thân phận chân chính của Mặc Hàn, tôi có loại cảm giác cả nhà đều ở gạt bọn họ. Buổi tối, tôi nằm ở trên giường tiêu cơm, cơm chiều mẹ tôi làm không ít món ăn mặn, bảo bảo hưng phấn rối tinh rối mù, làm hại tôi ăn nhiều đồ ngon, hiện tại ăn có chút no. Tay Mặc Hàn khẽ xoa dạ dày giúp tôi tiêu cơm, nhớ tới cơm chiều bà nội quẫn bách, tôi thở dài: “Mặc Hàn, có thể xóa đoạn ký ức này của bà nội em hay không, sau đó không để bà nghi ngờ chúng ta? Nếu không, bà thấy anh sẽ sợ hãi.” “Ta cũng không động vào bà.” Mặc Hàn không cho là đúng. “Này thế của anh lớn thế… Lão thái thái vẫn luôn lo lắng đề phòng, với thân thể bà không tốt.” “Được.” Mặc Hàn sủng nịch đáp ứng. “Đúng rồi, Mặc Hàn, hỏi lại chuyện này, ông nội của em hiện tại thế nào, có thể tra sao?” Tôi hỏi. Mặc Hàn gật đầu: “Có thể, ông đã đi đầu thai rồi.” “A? Nhanh như vậy? Lần trước em nhìn thấy không phải còn có hơn chục con quỷ hơn năm mươi năm trước còn đứng xếp hàng đầu thai sao?” Tôi kinh ngạc. “Sau khi trở lại Minh giới, ta nhớ tới lần trước nàng nói với ta tên Tử Đồng là ông áy lấy, nên đi tìm ông, đưa ông đi đầu thai trước, muốn đi thăm ông ấy không?” Nói như vậy, hiện tại ông nội của tôi hẳn là đầu thai thành một em bé. Thôi bỏ đi, nhân sinh mới, khởi đầu mới. “Đầu thai vào nhà không tồi chứ?” Tôi hỏi. “Giàu có có <img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3472061.png" data-pagespeed-url-hash=476994653 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">