Âm hôn lúc nửa đêm
Chương 108 : thiếu
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Mặc Uyên lập tức bóp lấy cổ của Lăng Tuyền Ki: “Ngươi lại dám cấu kết với súc sinh kia!”
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy Mặc Uyên tức giận như vậy.
Lăng Tuyền Ki vạn phần thống khổ bắt lấy tay hắn, trong miệng toàn là xin tha: “Ta không có… Chỉ là hắn cho ta… Mặc Uyên… Tin tưởng ta… Cầu xin chàng… Chúng ta là thanh mai trúc mã… Ta hại ai cũng sẽ không hại chàng… Chàng không thể giết ta…”
Mặc Uyên hừ lạnh một tiếng: “Nói, súc sinh kia làm giao dịch gì với ngươi!”
“Hắn để ta cướp lấy Minh Giới… Tự lập vương… Ta không có! Ta chỉ muốn làm minh hậu mà thôi! Mặc Uyên… Ta không có đáp ứng hắn…” Lúc này Lăng Tuyền Ki thật sự sợ hãi.
“Vậy sáo khống thi thì sao?” Mặc Uyên lại hỏi.
“Hắn nói đó là tiền đặt cọc…” Sợ Mặc Uyên không tin, Lăng Tuyền Ki lại vội nói: “Mặc Uyên… Chàng biết ta luôn khinh thường người sống… Chỉ là đồ vật kia ta nhìn chơi hay, nên giữ lại…”
Haiz, nói như vậy, gia hỏa làm ra sáo khống thi này, vẫn là một người sống?
Mặc Uyên và người sống kia là có bao nhiêu đại thù…
Suy nghĩ một hồi lâu, Mặc Uyên bỏ qua cho Lăng Tuyền Ki.
“Còn có cái khác không?” Hắn hỏi.
Lăng Tuyền Ki lắc đầu một cái: “Đã không có! Cũng chỉ có cái này!”
Mặc Hàn đột nhiên lên tiếng: “Sao hôm nay nhớ tới dùng cái này?”
“Sát khí nơi này quá nặng… Ta chỉ nghĩ đến thử xem cái còi này…” Lăng Tuyền Ki có chút khiếp đảm.
Quân Chi nghe thấy vội hỏi: “Có phải cương thi kia là cô làm ra hay không?”
“Đương nhiên không phải!” Lăng Tuyền Ki lập tức nói, sợ lại chọc giận Mặc Uyên: “Lúc ta tới, sát khí nơi này đã rất nặng! Ta nhìn ra được là có cương thi, nên thử cái còi kia…”
Nói xong lời cuối cùng, giọng nói của nàng thấp xuống, rất rõ ràng là chột dạ.
Tôi lại hỏi một vấn đề khác: “Lại nói tiếp, vì sao cô muốn tới nơi này bắt hồn phách của những người này?” Còn đều là thiếu niên trẻ tuổi khỏe mạnh!
Chẳng lẽ là muốn cắm sừng Mặc Uyên?
Tôi không tự giác nhìn thoáng qua trên đầu của Mặc Uyên, bị Mặc Uyên lườm lại.
Lăng Tuyền Ki trộm liếc nhìn Mặc Hàn và Mặc Uyên, thấy trên mặt bọn họ không có biểu tình gì đặc biệt, mới chậm rãi mở miệng: “Ta cần hồn phách chữa thương.”
Quân Chi kinh ngạc: “Cô hút sinh hồn để chữa thương?”
“Những hồn phách nghèo hèn đó, có thể bị ta hút là vinh hạnh của bọn họ!” Lăng Tuyền Ki khôi phục kiêu căng ngạo mạn trong nháy mắt.
Nói như vậy, lúc trước Hồng Quỷ đi bắt những tử hồn đó, cũng là vì để Lăng Tuyền Ki chữa thương? tôi nhìn về phía Mặc Hàn bên cạnh, hắn và Mặc Uyên nghe thấy cũng không có phản ứng quá lớn. Mặc Uyên đã biết chuyện này, đoán chừng Mặc Hàn là khinh thường đi quản chuyện của Lăng Tuyền Ki.
Quân Chi rất tức giận: “Cô hút hồn phách của bọn họ, bọn họ sẽ tan thành mây khói!”
“Vậy đâu có chuyện gì liên quan tới ta!” Lăng Tuyền Ki hừ một tiếng.
Quân Chi bị chọc tức bả vai phát run, tôi vỗ hắn, trấn an nói: “Đừng tức giận, cô ta chính là quỷ như vậy.”
Cố tình quỷ như vậy, chúng ta còn không làm gì được cô ta.
Quân Chi vẫn là không cam lòng hỏi Mặc Uyên một tiếng: “Anh thân là minh vương, lại cứ mặc kệ cô ta tàn hại âm linh như vậy?”
Mặc Uyên nhìn Lăng Tuyền Ki, không kiên nhẫn nói: “Vậy không được bắt sinh hồn nữa.”
Lăng Tuyền Ki thấp giọng lên tiếng.
Mặc Uyên mệt lòng, dẫn theo Lăng Tuyền Ki và những tiểu quỷ đó trở về.
Quân Chi vội vàng đi an hồn cho người mất hồn, tôi và Mặc Hàn trực tiếp trở về nhà trưởng thôn.
“Nói, Lăng Tuyền Ki nhất định phải hút hồn phách mới có thể chữa thương sao?” Tôi hỏi Mặc Hàn.
Mặc Hàn lắc đầu: “Không, chỉ là nàng muốn chạy lối tắt, khôi phục nhanh chút mà thôi.”
“Vậy cô ta hút bao nhiêu hồn phách? Lần trước đã thấy Hồng Quỷ tự bắt tử hồn cho cô ta rồi.” Tôi líu lưỡi.
Mặc Hàn đánh giá: “Mấy chục cái đi, trong quá trình hút âm linh khác, sẽ bị hút tạp chất trong cơ thể âm linh vào nhau. Nếu hút nhiều hơn, những tạp chất đó nàng không thể tẩy hết trong thời gian ngắn.”
Nhưng sao tôi nhớ rõ lần đầu tiên thấy Hồng Quỷ, trên sổ tay của Bạch Vô Thường vứt lại không ngừng mấy chục cái.
Chẳng lẽ là tôi nhớ lầm?
“Đúng rồi, chuyện bắt hồn phách, sao cô ta tự mình ra tay?” Tôi nhớ rõ Lăng Tuyền Ki có rất nhiều đàn em.
“Hồng Quỷ bị nàng ra lệnh cưỡng chế không được bắt hồn phách, cô ta chỉ có thể tự mình tới.” Mặc Hàn sủng nịch nhéo chóp mũi của tôi.
Tôi khó hiểu: “Lăng Tuyền Ki không phải là minh hậu sao? Âm phủ nhiều quỷ như vậy, luôn có mấy cái có thể sai khiến đi?”
“Trừ Hồng Quỷ ra, chuyện bắt sinh hồn này, âm linh khác có thể sai khiến nàng không yên tâm, yên tâm lại không sai được, chỉ có thể tự mình tới.” Mặc Hàn nói.
Tôi khó hiểu: “Hồng Quỷ là quỷ của Lăng Tuyền Ki?”
“Bọn họ là đồng tông.” Mặc Hàn nói.
Tôi nhớ tới đêm đó ở trên chợ đêm Bách Quỷ, Minh Hỏa Lăng Tuyền Ki lấy ra là Hồng Liên Hỏa giống Hồng Quỷ.
Vì để tôi lý giải càng thấu triệt. Mặc Hàn lại tiến thêm một bước giải thích: “Dựa theo hệ thống gia tộc của người sống mà nói, Lăng Tuyền Ki là con gái một của gia chủ Lăng gia, Hồng Quỷ xem như quỷ chi hai, bối phận là đồng lứa nhỏ hơn Lăng Tuyền Ki, coi như là một cháu trai bà con xa.”
Tôi bổ não nghĩ đến trường hợp Hồng Quỷ gọi Lăng Tuyền Ki là cô nhỏ, vô sỉ lên tiếng cười.
“Nhưng Hồng Quỷ thật sự có nghe lời như vậy sao? Có thể bằng mặt không bằng lòng hay không? Trộm bắt sinh hồn cho Lăng Tuyền Ki?” Dù sao Lăng Tuyền Ki tín nhiệm hắn như vậy.
Mặc Hàn lắc đầu: “Chỉ là truy bắt có như vậy thôi, độ trung thành của Hồng Quỷ vẫn là tin được. Chỉ là nể tình thuộc Lăng gia, sẽ giúp nàng ta mà thôi.”
Nói tới đây, Mặc Hàn như là nghĩ tới cái gì đó, dừng một chút mới nói: “Dù sao, Lăng gia chỉ có hai bọn họ.”
“Lăng gia thật ra rất lợi hại sao?” Tôi có chút tò mò.
Mặc Hàn gật đầu: “Ừ, một gia tộc cường thịnh nhất thời đại thượng cổ.”
Trách không được nuôi Lăng Tuyền Ki thành một đại tiểu thư xảo quyệt như vậy: “Vậy sau đó suy bại như thế nào?”
Mặc Hàn ôm chặt tôi: “Ta và Mặc Uyên diệt bọn họ.”
Tôi thiếu chút nữa bị nước miếng của mình sặc.
Sau khi xác nhận mãi mình không nghe lầm, tôi có kính nể với Mặc Uyên xưa nay chưa từng có.
Đầu tiên là có thể chuyện trò vui vẻ với anh trai ruột bị hắn phong ấn, cuối cùng còn cưới con gái nhà người ta bị mình diệt môn!
Hắn sẽ không sợ Lăng Tuyền Ki thời thời khắc khắc nghĩ báo thù chấn hưng gia tộc sao!
Còn có Hồng Quỷ!
Kia còn là đại thống lĩnh cấm vệ quân của Minh Cung, an toàn và phòng vệ của Minh Cung đều là hắn phụ trách, Mặc Uyên đây là giao toàn bộ mạng nhỏ của mình ở kẻ trên tay thù!
“Hai người bọn họ thật yêu thương nhau…” Tôi cảm khái một tiếng.
Mặc Hàn không lên tiếng.
“Hồng Quỷ thật sự tin được sao…” Tôi hoài nghi hỏi lại một câu.
Mặc Hàn gật đầu: “Ừ, hắn là ta dẫn tới.”
Tốt thôi, tạm thời tin tưởng minh vương đại nhân đi.
Chuyện này xem như giải quyết viên mãn, chúng tôi ở lại trong thôn một ngày, sau khi xác định người mất hồn đang khôi phục đều không tổn hại lông tóc, mới rời đi.
Chẳng qua tuy hồn phách của những người đó đã trở lại, nhưng đi âm phủ một chuyến, dương thọ vẫn sẽ ngắn lại một ít.
Đã tới gần nghỉ đông, tôi định về nhà nghỉ bồi ba mẹ tôi, chuẩn bị ăn tết, lúc ở biệt thự sửa sang lại đồ, thì rơi ra tới một viên đá màu đỏ, là trái tim của Tuyết Thiên Xà.
Thứ này quý trọng, tôi sợ mất, vẫn luôn giấu ở biệt thự.
Nhớ tới đáp ứng nàng phải đưa trái tim nàng về nhà, mấy ngày này vẫn luôn không có thời gian, nghỉ đông lại có thể đi núi Trường Bạch một chuyến.
Mặc Hàn vừa lúc đi tới, tôi nói chuyện trái tim hồng ngọc với hắn.
Hắn nói: “Một khi đã như vậy, lần về nhà này, đi núi Trường Bạch một chuyến trước, thuận tiện, cũng có thể bồi nàng xem cảnh sắc một đường.”
Vốn dĩ kỳ nghỉ là muốn về nhà với Quân Chi, sau đó hắn nói muốn ở Thanh Hư Quan tiếp tục tu luyện, lúc tôi từ núi Trường Bạch trở về, hắn lại trở về. Nhưng, Quân Chi cảm thấy phi thường hứng thú với trái tim của Tuyết Thiên Xà trên tay tôi kia, nhất định phải xem.
Trước khi đi, tôi dẫn Quân Chi đi ăn cơm, thuận tiện mang theo trái tim hồng ngọc kia.
Nhà hàng là Quân Chi đặt, nhà hàng lớn số một xa hoa của thành phố Trạch Vân, lý do: Dù sao cũng là tiền của con quỷ kia, không cần uổng phí!
Vì sao em tôi vô sỉ như vậy?
Chọn đồ ăn xong, Quân Chi lại nổi lên xem xét trái tim hồng ngọc kia, cảm khái thế giới thật kỳ diệu lần nữa.
Vừa cảm khái, vừa nhắc tới chuyện trong động dưới giếng Thanh Hư Quan.
“Chị, em cảm thấy, sở dĩ chịu là chìa khóa của nơi đó, rất có khả năng là bởi vì chị là Linh Thể Thuần Âm.” Quân Chi nói.
Tôi khó hiểu: “Linh Thể Thuần Âm còn có thể làm chìa khóa? Sao lại vậy?”
“Bên kia hẳn là có một cái kết giới, lúc thiết kế kết giới đã quy định xong chủ nhân của kết giới và Linh Thể Thuần Âm có thể tiến vào, dù sao Linh Thể Thuần Âm mấy ngàn năm khó có được một…”
Quân Chi nói đến đây, sắc mặt thoáng trầm trọng: “Chị nói xem, nơi đó ít nhất có lịch sử ba ngàn năm, em suy nghĩ, có thể con quỷ kia là vì thu hồi pháp lực của mình, nên mới quấn chị hay không?”
“Đó là Mặc Hàn không ở đấy, là Mặc Uyên dẫn chị đi, hơn nữa, nếu là cái lời nói này, hiện tại Mặc Hàn đã thu được kết tinh pháp lực, chị và hắn vẫn rất tốt.” Tôi nói.
Quân Chi liếc tôi một cái: “Tốt cái gì? Chỉ là chị đang ở cảnh thái bình giả tạo! Ai biết con quỷ kia đang đánh chủ ý không chính đáng gì!”
Ăn hai miếng đồ ăn, Quân Chi lại nói: “Mấy ngày nay em đã nghĩ đi nghĩ lại, có thể
<img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3469726.png" data-pagespeed-url-hash=2713385921 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
90 chương
88 chương
1 chương
15 chương
91 chương
315 chương
212 chương