Âm hôn lúc nửa đêm

Chương 104 : thiếu

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân Tôi dĩ nhiên là đi theo Mặc Hàn. Nhưng mà càng đi, cảnh vật xung quanh lại dần mơ hồ, mà âm khí lại dần càng thêm dày đặc. “Tại sao lại như vậy?” Tôi nắm chặt cánh tay của Mặc Hàn. “Đừng sợ.” Hắn trấn an nói: “Đây là đường âm dương.” “Vì sao đi nơi này?” Tôi khó hiểu. “Dẫn nàng đi chỗ này, không ở dương gian.” Mặc Hàn nói. “Chúng ta đi Minh Giới?” Tôi kinh ngạc một chút, tôi nhớ rõ Mặc Hàn rất phản đối ta một người sống đi Minh Giới tự ngược. Hắn lại lắc đầu: “Cũng không tính, là chỗ tiếp giáp Âm Dương.” Đường âm dương như là một con đường phủ kín, trên không trung luôn âm trầm, không thể nói là tối, lại cũng không tính là sáng. Cảnh sắc nhân gian xung quanh mơ hồ, giờ phút này đã biến mất toàn bộ, thay thế, là hoang vắng trước mắt. Thỉnh thoảng, ven đường còn có mấy con dã quỷ đi qua. Cũng không biết đi bao lâu, tôi đột nhiên thấy tầm nhìn vốn là một mảnh hoang vu, lại xuất hiện một tia xanh lá mạ. “Nơi đó là nơi nào?” Tôi hỏi Mặc Hàn. Mặc Hàn khẽ nhếch khóe miệng: “Chuyến này của chúng ta cũng kết thúc.” Phía trên màu xanh lá mạ như che chở một mảnh bóng đêm, xuất phát từ tò mò, bước chân của tôi không tự giác đi nhanh hai bước. Mặc Hàn không nhanh không chậm đi theo bên người tôi, rất nhanh, chúng tôi đã tới nơi đó rồi. Một cây đại thụ che trời đứng sừng sững ở dưới màn đêm, sao sáng đầy trời lập loè, như duỗi tay là có thể bắt được. Xung quanh rất yên tĩnh, Mặc Hàn dẫn tôi đi lên trước, lúc này tôi mới thấy trên cây còn kết không ít trái cây kỳ quái. Những trái cây này chỉ to bằng quả anh đào, nhưng lại có hai loại màu trắng và màu nhuộm, tỏa ra hơi thở khác nhau. Trái cây màu trắng tỏa ra dương khí nồng đậm, mà trái cây màu nhuộm thì ngược lại, tỏa ra âm khí nồng đậm. “Đây là Âm Dương Quả.” Mặc Hàn giơ tay hái một quả trắng đặt ở trong lòng bàn tay tôi. Toàn thân quả trắng trong suốt ngọc nhuận, để ở lòng bàn tay ấm áp, như Tiểu Tiểu tôi ôm ngày thường. “Thử hấp thu xem.” Mặc Hàn nói. Tôi dùng linh lực bao vây quả trắng, trái cây không một chút kháng cự, rất tự nhiên dung vào trong cơ thể tôi. Thoáng chốc, tôi cảm giác một cổ linh lực tràn đầy tiến vào thân thể của tôi, hơn nữa nhập vào một thể với linh lực của tôi. “Thật thần kỳ!” Tôi không khỏi kinh ngạc cảm thán: “Hấp thụ nhiều mấy quả, không phải một giây là có thể trở nên rất lợi hại sao?” Mặc Hàn khẽ nhéo mũi của tôi: “Lười biếng cũng không phải trộm như vậy, trái cây nơi này, nhiều nhất chỉ có thể hấp thu ba quả.” “Đã nói mà…” Tôi đương nhiên biết thứ này sẽ không đơn giản, nếu không, Mặc Hàn khẳng định đã sớm dẫn tôi tới. Mặc Hàn chỉ trên cây: “Đây là Âm Dương Giao Giới Thụ, quả trắng là dương quả, quả màu là âm quả.” Đang nói, một trái cây từ trên cây rơi xuống, tôi đang muốn đi tiếp, Mặc Hàn ngăn cản tôi. Sau đó, một màn thần kỳ đã xảy ra. Trái cây không rơi xuống đất, mà là ở giữa không trung, hóa thành một làn khói, rồi biến mất không thấy. Âm khí nơi này thoáng nồng đậm một chút, như trái cây kia dung nhập vào nơi này vậy. “Đây là có chuyện gì?” Tôi lại hỏi. Mặc Hàn giải thích nói: “Sau khi Âm Dương Quả thành quả chín, sẽ hóa thành hơi thở như vậy tiến vào hai giới âm dương, hai thế giới âm khí và dương khí, đều do phương thức như vậy duy trì cân bằng.” Tôi động não một chút: “Vậy chẳng phải là chỉ cần huỷ hoại cây này, hai thế giới đều sẽ lộn xộn sao?” “Đồ ngốc, nơi này há có thể dễ dàng bị tìm được như vậy.” Mặc Hàn sủng nịch ôm tôi. Một đường đi tới, tôi cũng không trải qua nguy hiểm gì, tất nhiên không cảm thấy khó: “Rất khó tìm sao? Không phải chúng ta đi tới thì đến sao?” “Nàng là người sống đầu tiên đi vào nơi này.” Mặc Hàn xoa mặt của tôi, nhẹ nhàng hạ xuống một nụ hôn. Tôi kinh ngạc một chút, tự hào một phen: “Vậy trừ chúng ta ra, còn có ai đã đi nơi này?” Hy vọng chỉ có chúng ta! “Còn có Mặc Uyên.” Sao lại đều có hắn! Tôi muốn cắt quỷ chán ghét này! “Ta và Mặc Uyên ứng quỷ khí Minh Giới mà sinh ra, mà quỷ khí Minh Giới lại tinh thuần, cũng cần âm khí duy trì âm linh khác, nơi này, coi như là đồng tong với chúng ta.” Mặc Hàn nói có chút khó hiểu, tôi liên tưởng một phen, đơn giản mà nói, dựa vào bối phận, cây này coi như là ông thứ hai của hắn. Tốt thôi, nể mặt cũng là ông hai của Mặc Uyên, bổn phu nhân không so đo với con quỷ kia. “Vậy không có những người khác đi?” Tôi lại hỏi. Mặc Hàn lắc đầu: “Đã không có, những người khác thậm chí cũng không biết có nơi này.” Tôi xoay người đánh giá đại thụ che trời này, tôi và Mặc Hàn đứng ở dưới tàng cây, ngẩng cổ đến cực hạn, đều không thể nhìn thấy đỉnh cây. Trái cây trắng màu đan xen sinh trưởng ở giữa tán cây, không gió tự động, chạm vào nhau phát sai tiếng vang réo rắt, người nghe vui vẻ thoải mái. Một ý tưởng kỳ quái đột nhiên hiện ra trong đầu tôi: “Mặc Hàn, cây này tên là Âm Dương Giao Giới Thụ, là địa phương tiếp giáp ở hai giới Âm Dương đi?” Mặc Hàn gật đầu. Tôi lại hỏi: “Vậy, vì sao âm quả và dương quả không tự trưởng thành ở một bên, như vậy tất cả quả trắng ở bên dương gian này, tất cả quả màu ở bên âm phủ này, quả màu âm khí vừa mới dung nhập trong không trung kia, hình như cuối cùng chảy vào dương gian.” “Hai giới Âm Dương đều cần âm khí và dương khí.” Mặc Hàn nói. Tôi khó hiểu, hắn tiếp tục giải thích: “Dương gian có âm linh, cho nên cần âm khí, mà nếu âm phủ đều không có một tia dương khí, đường đi thông dương gian sẽ không thể mở ra, lúc này, Âm Dương Quả đan xen sinh trưởng, từng quả chảy vào hai giới Âm Dương.” “Vậy em vừa mới hấp thu một quả, còn có thể ăn hai quả sao?” Tôi hỏi Mặc Hàn, linh lực của trái cây kia tinh túy, dung nhập trong cơ thể còn thoải mái hơn mùa đông tắm bằng nước ấm. Mặc Hàn lại hái cho tôi một dương quả, khi đưa cho tôi, dặn dò nói: “Nếu không thể tự nhiên dung nhập trong cơ thể, vậy không cần mạnh mẽ hấp thu. Trái cây hấp thu tùy người mà khác nhau, nhiều nhất là ba quả, lại thêm một quả đều không thể hấp thu.” Tôi gật đầu, tò mò hỏi một câu: “Nếu mạnh mẽ hấp thu sẽ như thế nào?” Mặc Hàn dừng một chút, mới nói: “Nổ tan xác mà chết, hồn phi phách tán.” Hậu quả thật nghiêm trọng! Tôi nâng quả trắng kia lên, có chút hoảng hốt, chờ mong tôi nhất định phải hấp thu trái cây này. Lại dùng linh lực vây trái cây lần nữa, dương quả kia thực tự dung nhập trong cơ thể, tôi nhẹ nhàng thở ra. “Có thể hấp thu hai trái cây đã coi như là tư chất cực cao, nàng là linh thể, thử lại cái thứ ba.” Lần đầu tiên được minh vương đại nhân tán thưởng như vậy, tôi còn có chút hư vinh nhỏ. Mặc Hàn lại hái quả trắng thứ ba cho tôi, cũng dặn dò một câu không được miễn cưỡng. Dễ như trở bàn tay, tôi hấp thu ba trái cây. “Bằng không thử xem thứ tư? Vạn nhất có kỳ tích thì sao?” Tôi cảm thấy tôi có chút lòng tham nhỏ. Mặc Hàn nhịn không được xoa tôi, hái cho tôi dương quả thứ tư, cường điệu dặn dò: “Thử một chút là được, ngàn vạn không thể miễn cưỡng!” “Vâng, minh vương đại nhân!” Tôi bao trùm linh lực ở trên trái cây, còn không kịp hấp thu, đã bị dương khí trong trái cây hất ra. Mặc Hàn thấy thế, lập tức cầm đi trái cây trong lòng bàn tay tôi. Không thể sáng tạo thần thoại, tôi có chút thất bại. Mặc Hàn thưởng thức dương quả kia, không thể hấp thu, tôi cảm thấy có chút lãng phí: “Trái cây này làm sao bây giờ?” “Ta vừa lúc hữu dụng.” Mặc Hàn đánh giá Âm Dương Quả đầy đầu, nói với tôi: “Muốn hái nhìn hay không?” Tôi đã sớm ngứa tay! “Hái mấy quả?” Tôi hỏi Mặc Hàn. “Mỗi loại chín.” Trái cây lớn lên có chút cao, tôi phải nhảy dựng lên mới có thể hái được. Mặc Hàn đi theo bên người tôi, đầu tiên là tiếp được trái cây tôi hái xuống, thứ hai lại là vì phòng ngừa tôi té ngã. Sờ tay vào cảm giác quả trắng sinh trưởng ấm áp, quả màu lại là lạnh băng. Tôi hái xong trái cây đưa cho Mặc Hàn: “Muốn nhiều Âm Dương Quả như vậy làm gì?” “Luyện một thứ.” Mặc Hàn nói. Hắn vung tay lên với một khu đất trống, xuất hiện một đồ vật như bếp lò nhỏ. đồng thời còn có nguyên bộ trang bị cắm trại dã ngoại, từ nướng giá BBQ lều trại cũng không ít. “Mặc Hàn, làm gì vậy?” Sẽ không muốn ở chỗ này cắm trại chứ? “Nơi này có cây tiếp giáp Âm Dương, luyện ra đồ vật phẩm chất tốt nhất, cho nên ta muốn ở chỗ này luyện khí, sẽ tiêu phí một đoạn thời gian. Những cái đó là chuẩn bị cho nàng, lần trước bồi nàng đi ra ngoài chơi, kết quả vào chốn đào nguyên, sau lại nói muốn cắm trại dã ngoại, cũng vẫn luôn không bồi nàng đi, lần này là bổ sung.” Minh vương đại nhân đều nhớ kỹ! Ai còn dám nói minh vương đại nhân của nhà chúng ta có chứng dễ quên ta với ai chứ! “Vậy anh luyện khí cần bao lâu?” Tôi hỏi. “Đại khái một ngày một đêm.” Đại khái là cảm thấy thời gian lâu lắm, hắn sợ vắng vẻ tôi, lại bổ sung nói: “Ta sẽ bồi nàng.” “Ừ, lần này đến lượt em canh giữ cho anh!” “Được.” Hắn sủng nịch đáp ứng. Hắn ngồi ngay ngắn ở một bên bắt đầu luyện khí, dùng chính là Minh Hỏa màu lam kia. Mười tám Âm Dương Quả bị hắn đặt từng cái một theo thứ tự thành vòng vây quanh ở cạnh bếp lò nhỏ, có chút muốn ăn lẩu. Lửa xanh không ngừng đốt cháy mười tám trái cây, tôi nhìn ra được, Mặc Hàn là đang không ngừng ngưng tụ âm khí và dương của khí Âm Dương Quả. Không biết lúc này hắn lại muốn luyện ra <img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3469332.png" data-pagespeed-url-hash=2218655372 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">