Âm dương tạo hóa kinh
Chương 20 : Triệt để chinh phục (2)
Lâm Nhược Yên rên lên, người giật ra phía sau, hắn cũng chịu hết nổi rồi, dùng tay thoa nhẹ nhàng từ lưng đến đôi mông tròn trịa, tay còn lại banh háng Lâm Nhược Yên ra rộng hơn, Hồ Nguyên Vũ cuối xuống, nút như điên như dại vào hoa huyệt của nàng, lưỡi lục lọi mọi góc gách trong âm hộ, thỉnh thoản kéo lên hậu môn, hắn nút chóc chóc vào nó, làm cho Lâm Nhược Yên oằn người hít hà rên rĩ:
- Ah!. . . cho vào đi Vũ nhi . . Ah. . . cho . . . vào đi . . .
Vẫn để mẫu thân nằm sấp, Hồ Nguyên Vũ trường lên người nàng, kéo theo côn thịt cứng ngắt nóng hổi rê một đường dài từ đùi lên cạ vào hai mép hoa huyệt đang chèm nhẹp nước nhờn, hai tay hắn nắm lấy hai tay nàng dang thẳng chúng ra, cả người phủ lên thân thể nàng, đôi mông mát lạnh của Lâm Nhược Yên cạ vào mu hắn càng làm hắn sướng kinh hồn, hôn vào cổ Lâm Nhược Yên, hắn thì thầm:
- Mẫu thân…
Mắt Lâm Nhược Yên nhắm nghiền, hơi thở nặng nhọc, nàng gật đầu nhè nhẹ, cả người co rúm khi hắn ngoạm nguyên lỗ tai vào miệng:
- Mẫu thân, người có muốn không?
Hồ Nguyên Vũ nhấp mông nhè nhẹ, cố tình để cho đầu côn thịt cọ vào hoa huyệt đang ướt nhẹp của nàng. mẫu thân rên lên hít hà, mắt vẫn nhắm nghiền thiều thào:
- Ta… cho vào đi. . . Ah. . .
Hồ Nguyên Vũ ngồi dậy, vẫn đễ mẫu thân nằm sấp, nhếch mông nàng cao lên, hắn cầm côn thịt mình kéo lên kéo xuống dọc theo khe âm hộ, sau đó từ từ đẩy vào, đầu tiên là đầu khất to tướng bóng lưỡng vì nước nhờn của Lâm Nhược Yên, kế đến là thân côn thịt gân guốc chằn chịt, hai môi hoa huyệt bóng lưỡng hồng hào ôm sát thân côn thịt khích khao, khi đã vào được phân nữa, Hồ Nguyên Vũ đẩy một cái lúc cán.
Lâm Nhược Yên hít hà nhếch mông cao hơn về phía sau, ở tư thế này, hoa huyệt của nàng bó thật chặt, ôm thật cứng côn thịt của Hồ Nguyên Vũ, cộng thêm bờ mông mát lạnh khêu gợi làm Hồ Nguyên Vũ sướng kinh khủng, nhấp nhỏm vài chục cái, Hồ Nguyên Vũ lòn hai tay xuống ngực, nâng nàng lên từ từ, côn thịt của hắn vẫn đang cấm sâu vào trong hoa huyệt, lúc này Lâm Nhược Yên chổng mông đưa về phía sau, Hồ Nguyên Vũ quỳ ngối xuống giường, hai tay ôm lấy mông nàng dập bành . . bạch . . bành . . bạch.
Mông nàng đập vào mu của hắn, tạo ra những tiếng kêu thật dâm loạn, một lúc sau, Lâm Nhược Yên nằm úp mặt xuống giường không chống tay nữa, mông nhổng cao, Hồ Nguyên Vũ vẫn dập bành bạch không ngừng, dâm thủy của Lâm Nhược Yên ứa ra đóng thành bọt trắng lợn cợn quanh gốc côn thịt. . . mặt đỏ rần như say rượu.
Hồi lâu sau, Hồ Nguyên Vũ cũng thấy hơi mỏi nên đè bẹp Lâm Nhược Yên xuống giường, nghiên người nàng qua nằm nghiêng, một tay hắn đè đùi ép lên ngực nàng, để Lâm Nhược Yên ở tư thế nữa úp xuống giường nữa nằm nghiêng, tư thế này làm mông nàng căn cứng lại, tay còn lại Hồ Nguyên Vũ bấu vào vai nàng, bắt đầu nhấp từ từ từng cái một, kéo ra hết cở và đẫy vào hết chiều dài côn thịt, khi đã vào hết cở, Hồ Nguyên Vũ càng rướng vào thêm nữa, cạ lấy bờ mông đang căn cứng của mẫu thân vào mu mình, mỗi lần Hồ Nguyên Vũ rướng vào sâu thêm, là Lâm Nhược Yên nhăn mặt, Hồ Nguyên Vũ nhịp nhanh dần nhanh dần, làm Lâm Nhược Yên rên rĩ thở hỗn hễn:
- Nhẹ thôi… Ah . . . mẫu thân . . .
Hồ Nguyên Vũ cuối xuống hôn vào đôi môi mát lạnh của Lâm Nhược Yên vì phải hít hà liên tục, hắn nói trong cơn sướng cùng cực:
- Mẫu thân, con sướng quá, con . . . . ưh! . . .
Hồ Nguyên Vũ nhấp như vũ bảo, xiết Lâm Nhược Yên càng mạnh hơn, miệng thở hồng hộc.
Biết Hồ Nguyên Vũ sắp ra, Lâm Nhược Yên đưa tay xuống mân mê hai trứng dái đang đung đưa theo từng cái nhịp như điên như dại của Hồ Nguyên Vũ, nàng mở mắt nhìn hắn chuẩn bị xuất tinh.
Hồ Nguyên Vũ cố gắng kiềm chế, nhưng bây giờ không còn kiềm chế nỗi nữa:
- Ôi! . . . . . mẫu thân . . . . connnnnnnn ... .. raaaaaaaaMột cái đẩy lúc cán, ép vào người Lâm Nhược Yên thật chặt, Hồ Nguyên Vũ rùng mình, từng đợt từng đợt tinh dịch bắn xối xả vào tận đáy tử cung, Hồ Nguyên Vũ thở phì phò, tay của Lâm Nhược Yên vẫn xoa nhẹ hai hòn dái, hoa huyệt thì co co bóp bóp theo từng cái giật của côn thịt, Hồ Nguyên Vũ kéo chân nàng bỏ qua người, để mẫu thân nằm ngửa trở lại, hắn nằm phủ lên người nàng, trong khi côn thịt đang teo dần trong hoa huyệt, Lâm Nhược Yên ôm lấy hắn, hai chân quấu vào chân hắn nói:
- Con thoải mái không.
Hồ Nguyên Vũ cười nói:
- Sướng chết đi được, còn người thì sao?
Lâm Nhược Yên vuốt ve tóc hắn, có chút đỏ mặt nói:
- Mẫu thân cũng vậy, đã mấy chục năm rồi, đây là lần đầu tiên mẫu thân sướng như vậy.
- Mấy chục năm, chẳng lẽ mấy chục năm qua phụ hoàng hắn...
Lâm Nhược Yên có chút u sầu nói:
- Hắn sao? Hắn chỉ biết tu luyện, đối với mấy chuyện này hầu như chưa bao giờ để ý, từ khi quen hắn tới nay, những lần đó có thể đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa từ khi mang thai Nguyệt nhi tới giờ, ta và hắn chưa từng gần gũi nhau.
Hồ Nguyên Vũ kinh ngạc nói:
- Thì ra là vậy, hèn gì nơi đó của mẫu thân khít như vậy, không khác gì trinh nữ.
Lâm Nhược Yên nguýt hắn một cái, thanh âm như hờn dỗi nói:
- Thế nào, như vậy con không thích sao?
Hồ Nguyên Vũ gật đầu lia lịa:
- Thích, làm sao có thể không thích chứ.
Lâm Nhược Yên nghe vậy đỏ cả mặt, nhéo hông hắn một cái nói:
- Được rồi, ta còn chưa xử con cái tội dám vừa gạt ta đâu, đã khỏe rồi còn vờ bệnh nằm trên giường, lừa người ta… lừa người ta….
Hồ Nguyên Vũ cười hì hì hôn lên trán nàng cái chụt, Lâm Nhược Yên nhìn hắn tràn đầy yêu thương, có mẫu tính, lại xen lẫn tình yêu của nương tử giành cho phu quân của mình.
- Hừ, còn chưa chịu xuống, muốn đè người ta tới khi nào hả?
Nghe vậy, Hồ Nguyên Vũ từ từ rút côn thịt ra khỏi hoa huyệt của nàng, từ trong hoa huyệt, một dòng khí trắng đục trào ra, chảy xuống mông, trên người Lâm Nhược Yên lấp lóe một đạo thanh quang, tất cả tinh dịch và nước nhờn đều bị thanh quang tẩy sạch, không còn một chút vết tích, ngay cả côn thịt của hắn cũng được thanh quang tẩy rửa.
Lâm Nhược Yên đứng dậy mặc quần áo, cả người trở nên ung dung hoa quý, không biết là vì được hắn tưới tiêu, hay vì Âm Dương Tạo Hóa Kinh cải tạo, khí chất của nàng trở nên càng thêm tươi thắm, cao quý, thần thánh không thể chạm, làm cho tiểu đệ của hắn lại không tự chủ được cứng lên.
Lâm Nhược Yên thấy vậy lườm hắn một cái nói:
- Còn không chịu mặc y phục vào, trời đã sáng rồi đó.
Hồ Nguyên Vũ nghe vậy cũng ngồi dậy mặc quần áo, nhưng hôm qua được Âm Dương Tạo Hóa Kinh cải tạo, thân thể của hắn cao và cường tráng hơn rất nhiều, lúc trước nằm trên giường không để ý, hiện tại đứng dậy mới thấy quần áo cũ đã không vừa người nữa.
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
94 chương
37 chương
138 chương
1800 chương