Âm dương tạo hóa kinh
Chương 18 : Đại đế kỳ hoa
Như đã nói, Tiên pháp được giữ trong thần khí trấn quốc, chỉ có hoàng đế tại vị mới có thể học được Tiên pháp, mà giá trị của Tiên pháp như thế nào thì không cần nói cũng biết, tự nhiên là phải tận khả năng cho càng nhiều đệ tử học được. Nhưng Tiên pháp cũng không phải nói truyền là truyền, thần khí trấn quốc cần thời gian hấp thu nguyện lực khôi phục, thời gian này bình thường là 2000 năm, nên sau 2000 năm, vì lợi ích của hoàng tộc, dù hoàng đế không muốn cũng phải nhường ngôi.
Quy định thứ hai là một khi hoàng đế đột phá đến Tán Tiên, thì cũng phải nhường ngôi, trong này lại có hai nguyên nhân, thứ nhất là Tán Tiên cần nhiều thời gian hơn cảm ngộ thiên đạo, truy tìm phương pháp phi thăng, không có tinh lực đi quản lý quốc gia, thứ hai là khi độ Tán Tiên kiếp, thần khí trấn quốc được tiên khí tẩm bổ, sẽ nhanh chóng khôi phục, có thể tiếp tục truyền thừa Tiên pháp.
Năm nay Tàn Dương Đại Đế đã gần 2000 tuổi, đăng cơ được hơn 500 năm, trong lịch sử hoàng tộc, hắn có thể xem như một đóa kỳ hoa. Tàn Dương Đại Đế từ nhỏ đã có danh thiên tài, còn là một võ si, chỉ một lòng tu luyện, không ham mê nữ sắc hay quyền lực.
Năm hắn 200 tuổi đã đột phá Thần Quân kỳ, khi ấy là sự kiện chấn động toàn bộ Lạc Hồng Tinh, danh xưng đệ nhất thiên tài vạn năm qua.
Đừng nhìn Lâm Nhược Yên hiện tại chỉ mới hơn tám mươi đã đột phá Thiên Quân đỉnh phong, nhưng nếu không có gì bất ngờ xảy ra, dù cho nàng thêm 200 năm nữa, cũng không có khả năng đột phá tới Thần Quân kỳ, thậm chí vĩnh viễn không cách nào đặt chân tới cảnh giới kia. Thần Quân kỳ là một đạo khảm, có thể cản chết 99% tu sĩ Thiên Quân kỳ trở lên, trong lịch sử, thiên tài yêu nghiệt dừng bước ở trước cảnh giới này, cuối cùng chết già trong vô vọng là nhiều không kể xiết.
Năm hắn hơn ngàn tuổi, hoàng đế đương thời, cũng tức là ông nội của Hồ Nguyên Vũ hết “nhiệm kỳ”, Tứ hoàng tử Hồ Nguyên Phong không chút huyền niệm đăng cơ, đế hiệu Tàn Dương. Nhưng có một việc khiến các thành viên hoàng tộc dở khóc dở cười là, tới khi đăng cơ, hoàng đế của mình còn chưa có vợ. So với tiên hoàng, hậu cung 3000 giai lệ, con cái phải dùng tóc trên đầu để đếm mà nói, hắn quả thật chính là kỳ hoa.
Thế là năm ấy, hoàng tộc chạy đôn chạy đáo như vịt, khắp nơi tuyển tú, nhưng Tàn Dương Đại Đế lại không thèm để ý, chỉ lo tu luyện, thời gian rảnh thì quản lý chính vụ, mãi cho đến gần 500 năm sau, khi hắn đột phá tới Thần Quân đỉnh phong, thì hoàng tộc… lật trời.
Con mẹ nó không lật trời sao được, một hoàng đế phòng không gối chiếc 500 năm, hậu cung treo đầy mạng nhện, bây giờ lại đột phá Thần Quân đỉnh phong, lấy thiên tư của hắn, bước vào Tán Tiên cảnh còn lâu sao, mà theo quy định, một khi đột phá Tán Tiên sẽ phải thoái vị nhường ngôi, mà hắn lại còn chưa có vợ, lấy đâu ra con mà nhường.
Nếu là các thời đại trước, hoàng đế không có con thì lấy thế tử con của các thân vương khác đưa lên, chuyện cũng chẳng có gì to tát, chỉ là chết chút ít người mà thôi… uhm… chỉ chút ít thôi…
Nhưng Hồ gia lại khác, Hồ thái tổ tổng kết quá trình hình thành và diệt vong của các triều đại trước, biết được nguyên nhân sâu xa dẫn tới hoàng tộc ngày càng lụn bại chính là thời điểm kế vị. Các hoàng đế đời trước luôn tuân theo phương pháp thả nổi, mặc cho các hoàng tử tranh đấu, chỉ cần không thí huynh sát đệ, thì mưu kế gì cũng có thể dùng, cuối cùng ai được quần thần ủng hộ nhiều nhất sẽ đăng cơ.
Trong phương pháp này tồn tại một sơ hở trí mạng, là các hoàng tử tranh đấu, tử thương ám sát là không tránh khỏi, như thế sẽ làm lực lượng hoàng gia càng ngày càng yếu, hơn nữa trong lúc tranh đấu, các huynh đệ mâu thuẩn gay gắt, đã trở thành tử địch, nên vừa lên ngôi, tân đế sẽ không chút ngần ngại diệt sạch huynh đệ của mình. Lại thêm trong quá trình đoạt vị, các đại thần sẽ từ bên trong đưa đẩy, tác động, những kẻ có mưu đồ, tâm trí sâu xa, sẽ từ từ đưa tay vào những lĩnh vực quan trọng, từ đó suy yếu hoàng tộc, cuối cùng là đoạt quyền, thay triều đổi đại.
Vì thế Hồ gia đưa ra rất nhiều quy định về đoạt vị và truyền vị, thứ nhất sau khi hoàng đế đăng cơ, tất cả hoàng tử khác đều phải ra ngoài lập phủ, ở trước thần khí trấn quốc tuyên thệ vĩnh viễn không được làm điều gì tổn hại đến lợi ích của hoàng tộc, thần khí có linh, một khi đã tuyên thệ, thì vĩnh viên không có cơ hội chấp chưởng nó. Hơn nữa tước vị thân vương chỉ truyền một đời, tức là chỉ có hoàng tử mới là thân vương, con của thân vương không được xưng thế tử, cũng không được hưởng tước vị của cha, nên muốn đoạt vị trừ khi tạo phản, còn không thì danh bất chính ngôn bất thuận.
Còn các hoàng tử đoạt vị, cũng không có chuyện thả nổi cho minh tranh ám đấu, mà phải xem thiên phú, xem đức độ, xem danh vọng trong triều, trong dân, cuối cùng những hoàng tử có tư cách đoạt vị còn phải qua các lão tổ khảo nghiệm, sau khi thông qua hết mới có thể đăng cơ.
Quy định chặt chẽ như vậy tự nhiên làm cho Hồ gia càng ngày càng hưng thịnh, quốc lực mạnh mẽ, ẩn ẩn có xu thế vượt qua mấy Thần Triều khác.
Nhưng có lẽ các tiên hiền của Hồ gia cũng không nghĩ tới, trong đám con cháu của mình lại có một kỳ hoa như vậy, con mẹ nó ngươi sống đã hơn 1500 tuổi rồi, lại còn chưa chịu lấy vợ, muốn giữ thân đồng nam tu luyện Đồng Tử Công sao?
Thế và một loạt lão tổ của hoàng tộc xuất quan, cưỡng ép chọn dâu, trong một ngày cưới vào cung 100 mỹ nữ đến từ các tộc, còn khâm điểm chỉ cần ai có thai trước, người đó sẽ thành hoàng hậu, này là sự tình chưa từng có tiền lệ trong lịch sử.
Đêm tân hôn, một đời Đại Đế lại bị cha mình hạ xuân dược, lột sạch quần áo, sau đó ném vào trong phòng có tới 100 cô dâu, bức ở trong tới 3 tháng không cho ra.
Cũng trong đêm, chư vị lão tổ họp mặt, cuối cùng thêm ra một quy định, hoàng tử muốn đoạt vị phải là người đã thành hôn, ai có con trai thì còn được thêm điểm.
Nhưng không biết như thế nào, cưới vợ đã mấy chục năm hắn lại vẫn không có con, này làm các lão tổ càng thêm sốt ruột, thiên phú của Tàn Dương Đại Đế cao như thế, nếu có con, thì nhất định sẽ đều là thiên tài, các lão tổ cực kỳ mong chờ, nhưng chờ hoài chẳng thấy, mà tu vi của Tàn Dương Đại Đế thì càng lúc càng cao.
Rơi vào đường cùng, tiên hoàng già mà không đứng đắng quyết định làm gương cho con, trở về bí cảnh kéo bạn đời của mình lên giường hành quyết, ấy vậy mà thật để cho hắn cây già nở hoa, sinh ra một tiểu công chúa, trở thành tiểu cô Hồ Phượng Nghi của Hồ Nguyên Vũ hiện tại.
Lão gia hỏa kia bế con gái tới trước mặt nhi tử không ra hồn của mình, chế nhạo hắn không có bản lĩnh, tu vi cao có làm được cái gì chứ… Tàn Dương Đại Đế như bị kích thích, chịu khó cầy cấy, cuối cùng cũng ở trong vòng mấy chục năm sinh ra 10 đứa con cả trai lẫn gái (Hồ Nguyên Vũ không phải con hắn nên không tính), làm cho cả hoàng tộc thở dài một hơi.
Trong đó hoàng hậu hiện tại và mẹ của trưởng công chúa Hồ Tuyết Loan cùng sinh một ngày, nhưng mẹ của trưởng công chúa vì sinh khó nên qua đời, cuối cùng ngôi vị hoàng hậu nghiễm nhiên rơi vào trong tay Lê Mộng Trân, còn mẹ của trưởng công chúa có phải thật sinh khó chết hay không thì không ai biết được.
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
94 chương
37 chương
138 chương
1800 chương