Âm Dương Miện

Chương 224

Cực hạn ma lực chính là cực hạn ma lực, khi Hạt Tử và Hàn Vũ liên hợp lại với nhau, hai đại Cực Hạn Ma Lực lập tức bùng nổ. Thủy sinh Mộc, Cực Hạn Ất Mộc ma lực nháy mắt phóng xuất ra sinh mệnh khí tức khổng lồ, khiến cho mọi người không khỏi phải quay mặt nhìn lại. Mặc dù Ngũ Hành Âm Dương Giới bên kia cũng vô cùng cường đại, nhưng mà sinh mệnh khí tức do Hạt Tử nháy mắt phóng xuất ra cũng vẫn hết sức rõ ràng. Bên ngoài cơ thể Hạt Tử được bao trùm một tầng quang mang trắng ngà. Cả người nàng nhìn qua giống như là được tạc thành bởi bạch ngọc vậy. Âm Miện màu đen trên đầu nàng lúc này cũng hoàn toàn biến thành màu trắng ngà. Ngay cả dấu ấn Ngũ Quan trên Miện Phong cũng không thể nhìn rõ được. Quả thật, tiếp nhận được ma lực Hàn Vũ toàn lực hỗ trợ, hiện tại nàng cũng không đơn giản chỉ có năm mươi tám cấp nữa. - Cực Hạn Ất Mộc, Sinh Mệnh Nở Rộ! Hai tay Hạt Tử nâng lên, một đóa Bạch Ngọc Liên lặng yên nở ra. Nó cũng không có công kích Cơ Động, mà chỉ trực tiếp phiêu phù trước mặt Hạt Tử. Một luồng quang mang màu trắng ngà chợt khuếch tán, mở rộng ra, hóa thành một luồng bạch quang vô cùng thuần khiết. Nháy mắt luồng bạch quang này đã bao trùm toàn bộ phạm vi sườn núi. Một màn kỳ dị xuất hiện. Trong phạm vi mà luồng bạch quang bao phủ, tất cả các thực vật trên sườn núi đã biến thành một màu trắng ngà sáng chói. Người khác còn có thể không cảm giác rõ ràng, nhưng Cơ Động, vừa đánh chết thêm hai gã Hắc Ám Ma sư chợt quay đầu nhìn lại. Hắn rõ ràng cảm giác được, ý niệm của Hạt Tử đang rất nhanh khuếch trương, trong toàn bộ phạm vi luồng bạch quang kia bao phủ, đều có ý niệm của nàng ta. Thân thể mình vừa khẽ động một chút, luồng sinh mệnh khí tức khổng lồ kia đã có thể rõ ràng tập trung lên mình. Dưới tình huống ma lực đầy đủ, Hạt Tử đã sử dụng ra phương pháp cực kỳ hao tốn ma lực nhất, nhưng cũng là phương pháp hữu hiệu nhất để đối phó với Cơ Động. Đó là tiến hành tập trung ý niệm trong phạm vi cực lớn. Nói cách khác, chỉ cần Cơ Động còn nằm trong phạm vi luồng bạch quang mà Hạt Tử vừa phóng thích kia, bất luận là thân thể biến ảo thế nào đi nữa, hắn cũng không cách nào thoát khỏi sự tập trung ý niệm của Hạt Tử. Tác dụng của Đằng Xà Thuấn Di liền giảm đi hiệu quả vốn có. Cùng lúc đó, Cơ Động có thể rõ ràng cảm giác được, Cực Hạn Ất Mộc ma lực của Hạt Tử đã tăng lên không biết bao nhiêu lần. Sinh mệnh lực khổng lồ ngưng tụ lại tựa như chất lỏng, rất nhanh đuổi theo thân thể của mình. Tuy rằng Cực Hạn Hỏa Diễm của hắn có tác dụng áp chế đối với Cực Hạn Ất Mộc ma lực không nhỏ, nhưng mà khí tức lúc này Hạt Tử phóng thích ra quá mức khổng lồ. Bởi vậy, dưới sự bao phủ của sinh mệnh khí tức, tốc độ của Cơ Động đã bị hạn chế nhất định. Hạt Tử vốn mặc một bộ giáp trụ màu xanh biếc, trên người lại có không ít da thịt lộ ra, nhất là cặp đùi thon dài, mượt mà lại khiến người ta mê mẩn. Nhưng mà, lúc này trên người nàng lại được bao phủ một tầng quang mang trắng ngà sáng bóng, lại choáng đầy khí tức thần thánh. Mặc dù chung quang tầng quang mang trắng ngà kia còn có một tầng quang văn màu đen, đại biểu cho Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, nhưng cũng không hề ảnh hưởng chút nào. Một nữ nhân choáng đầy lực hấp dẫn nóng bỏng trong nháy mắt đã biến thành một vị thánh nữ chóng đầy khí tức thần thánh, trang khiêm không thể xâm phạm. Sự chuyển biến về mặt khí chất đã thể hiện sự cường đại của Hạt Tử lúc này. Càng làm cho Cơ Động kinh ngạc chính là, Hạt Tử không ngờ lại dường như đã trở thành chúa tể của tất cả thực vật trong phạm vi luồng bạch quang kia bao phủ. Ngoại trừ sinh mệnh khí tức khổng lồ không ngừng tập trung hạn chế mình, phần lớn những sinh mệnh khí tức còn lại không ngừng trực tiếp rót vào trong thân thể Hạt Tử, điên cuồng bổ sung cho sinh mệnh khí tức đã bị tiêu hao khi nãy. Sinh mệnh lực kia cũng không thể trợ giúp Hạt Tử khôi phục lại nguyên khí, nhưng mà, dùng để làm nguyên liệu cho Sinh Mệnh Thiêu Đốt thì lại đủ. Xoay người lại, Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể cao tới hơn ba thước quay mặt về phía Ất Mộc Thánh Đồ, Cơ Động cũng không có bay đi tấn công các địch nhân khác, mà ánh mắt hắn sáng quắc, nhìn chăm chú về phía Hạt Tử. Thuộc tính tổ hợp kỹ của hai đại Hắc Ám Thánh Đồ khiến cho hắn không thể nào tiếp tục làm chuyện khác nữa. Một kích kế tiếp của Hạt Tử, đã không phải là thứ mà Đằng Xà Thuấn Di của hắn có khả năng tránh né nữa, duy nhất chỉ có thể ngạnh kháng mà thôi. Đột nhiên đúng lúc này, một cỗ năng lượng choáng đầy sinh mệnh khí tức thuần chánh chợt từ phía sau dâng tới. Bởi vì luồng sinh mệnh khí tức này cũng không có bất cứ địch ý gì, nên trước khi Cơ Động kịp phản ứng lại, nó đã bao trùm toàn thân hắn. Nhất thời, Cực Hạn Song Hỏa trên cơ thể hắn giống như là được tiếp thêm nguyên liệt vậy, kim sắc hỏa diễm dâng trào, bốc lên cao đến mấy thước. - Là ngươi? Quay đầu nhìn lại, Cơ Động phát hiện, phía sau lưng mình đã có thêm một người nữa. Người này nhìn qua hơn ba mươi tuổi, dáng người trung bình, tướng mạo cũng rất bình thường, nhưng mà, trên đỉnh đầu hắn là một cái Dương Miện Lục Quan. Sáu quan nửa tinh, sáu mươi mốt cấp Giáp Mộc Thiên Sĩ. Hắn đang cưỡi trên một con thằn lằn lớn màu xanh. Con thằn lằn này nhìn từ đầu đến cuối, chiều dài hơn tám thước, toàn thân bao trùm một tầng vảy giáp cứng rắn. Đặc biệt là đầu nó khá lớn, hiển nhiên cũng là một loại Địa Long, Lục Giai Ma Thú, Thanh Mộc Long Tích. Người này Cơ Động cũng biết, trong Âm Dương Học Đường, vị trí của hắn so với Thủy Nhược Hàn còn cao hơn một bậc. Tổ hợp kỹ đầu tiên mà Cơ Động nhìn thấy trên thế giới này, chính là do hắn cùng với Thủy Nhược Hàn thi triển ra: Thủy Mộc Song Hệ Trị Liệu Tổ Hợp Kỹ. Đúng là người đang xếp vị trí thứ tư trong Âm Dương Học Đường, Long Thiên. Trên người Long Thiên mặc một bộ áo giáp màu xanh, tay phải cầm một thanh đao cán dài. Quang mang màu xanh dương choáng đầy sinh mệnh khí tức không ngừng từ trên người hắn và đầu Thanh Mộc Long Tích kia phóng xuất ra, trực tiếp rót vào trong cơ thể Cơ Động. Xét về ma lực, ma lực Giáp Mộc Hệ của hắn đương nhiên không có khả năng so sánh với ma lự của Hắc Ám Thánh Đồ được, nhưng xét về kinh nghiệm, thân là cường giả xếp thứ tư trong Âm Dương Học Đường, khả năng khống chế ma lực của hắn cùng với sự quen thuộc đối với thuộc tính, Hạt Tử và Hàn Vũ cũng không có khả năng so sánh được. Có được sự trợ giúp của hắn và tọa kỵ, Cơ Động không ngờ lại có cảm giác giống như là nhận được tăng phúc của Diêu Khiêm Thư lúc trước vậy. Uy thế của Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa tăng lên mãnh liệt. - Cơ Động, nhớ kỹ, ngươi cũng không phải chiến đấu một mình. Long Thiên nói rất ngắn gọn, nhưng mạnh mẽ dứt khoát. Sự trợ giúp của hắn đối với Cơ Động mặc dù cũng không giống như Hàn Vũ trực tiếp thông qua tiếp xúc thân thể mà truyền vào, nhưng mà bằng vào ma lực Lục Quan Thiên Sĩ, tu vi đã đột phá bình cảnh, lại thêm Giáp Mộc ma lực của Thanh Mộc Long Tích, hiệu quả tăng phúc không kém hơn chút nào. Nguyên nhân khiến Long Thiên không thể tiếp xúc thân thể Cơ Động tiến hành tăng phúc rất đơn giản, một là bởi vì hắn đang ngồi trên Thanh Mộc Long Tích, không thể đến quá gần, một nguyên nhân nữa quan trọng hơn chính là, Cực Hạn Dương Hỏa bốc lên bên ngoài Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể cũng không phải là thứ mà hắn có thể tiếp cận. Ngoại trừ sư huynh Lôi Đế và Lam Bảo Nhi ra, đây là viện quân đầu tiên của Cơ Động trên Thánh Tà Chiến Trường, là chiến hữu đầu tiên của hắn. Long Thiên xuất hiện, đối với Cơ Động mà nói, không chỉ là sự trợ giúp về mặt thực lực, hắn còn khiến cho Cơ Động cảm thấy mình không hề đơn độc. Khi Cơ Động quay đầu trở lại, đối mặt với Hạt Tử, lúc này Cực Hạn Ất Mộc Ma lực của nàng cũng đã tăng lên đến trình độ khủng bố. Hạt Tử giật mình phát hiện, ánh mắt vốn lạnh như băng của Cơ Động ẩn sau tròng mắt mặt nạ huyết sắc kia đã thay đổi, tựa như hai luồng huyết diễm đang không ngừng thiêu đốt vậy. Ý chí chiến đấu mãnh liệt cùng với sự cao ngạo cực hạn và khí thế bá đạo bùng phát. Thủy sinh Mộc đấu với Mộc sinh Hỏa. Nháy mắt sau đó, kim quang trên Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể bạo phát, đạt đến trình độ trước giờ chưa từng có, hoàn toàn bày ra trước mặt Hạt Tử. Đối mặt với thân ảnh quân vương choáng đầy khí tức cao ngạo của Cơ Động, Hạt Tử hoàn toàn không chút sợ hãi, tay phải nâng lên, dùng một phương thức hết sức đơn giản, chính là đẩy nhẹ về phía Cơ Động. Bàn tay nàng lúc này đã hoàn toàn biến thành một màu ngà sáng chói. Ở trong lòng bàn tay, mơ hồ như có một đóa hoa sen màu trắng ẩn hiện. Bàn tay nàng đẩy ra nhẹ nhàng, tựa hồ như không ẩn chứa bất cứ sức mạnh nào cả. Nhưng mà, bàn tay nàng vừa đẩy ra, cũng đã đi đến trước mặt Cơ Động. Khoảng cách của hai người tựa hồ như trong nháy mắt bị rút ngắn lại vậy. Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể cao hơn ba thước đối mặt với cánh tay thon dài trắng tinh. Thần sắc Cơ Động thế nhưng lại cực kỳ ngưng trọng. Bất cứ kẻ nào bên ngoài cũng không thể nào cảm nhận được ma lực biến hóa của Hạt Tử, nhưng mà chỉ có Cơ Động mới có thể cảm nhận được áp lực kia cường đại đến mức nào. Nhận được ma lực của Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ dung hợp, ma lực Cực Hạn Ất Mộc của Hạt Tử choáng đầy một loại sinh mệnh khí tức khủng bố tựa như một tòa núi cao vậy. Mà loại sinh mệnh khí tức này lại choáng đầy cảm giác mềm mại, tựa như hàng ngàn hàng vạn tấm lụa chồng chất lên nhau, khiến cho cực kỳ cứng cỏi. Cơ Động vì sao không chút nào ngưng tụ súc lực mà đã vội công kích? Bởi vì ngay lúc Long Thiên đem Giáp Mộc ma lực truyền cho hắn, tầng tầng lớp lớp Cực Hạn ma lực chồng chất kia đã giống như một cái lồng vô hình, nháy mắt chụp xuống trên thân thể hắn. Ma lực tổ hợp, tuyệt đối cũng không phải là một cộng một bằng hai. Hạt Tử thân là Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ lại cực kỳ thông minh. Nàng đã lựa chọn biện pháp ổn thỏa nhất cũng như trực tiếp nhất tiến hành công kích về phía Cơ Động, đó chính là ma lực áp chế. Đối mặt với tình huống như thế, Cơ Động làm sao có thể để mặc cho nàng hành động tùy tiện được. Bởi vậy hắn mới lực chọn ngay thời khắc Hạt Tử vừa mới phát động tấn công đã lập tức phản kích. Đối mặt với bàn tay trắng như ngọc của Hạt Tử, Cơ Động cũng nâng tay phải của mình lên, bàn tay khổng lồ của Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể trực tiếp cùng với bàn tay của Hạt Tử va chạm với nhau. Kim và trắng, hai loại cực hạn quang mang nháy mắt bạo phát. Đây chính là sự so đấu thực lực trực tiếp nhất. Hạt Tử chính là nhờ vào ma lực của hai đại Thánh Đồ dung hợp, Thủy sinh Mộc. Cơ Động lại dựa vào Mộc sinh Hỏa cùng với sự tăng phúc của hai cái bao tay Nhật Nguyệt Song Huy và Quân Ma Âm Dương Khải. Hai bàn tay va chạm nhau, ngay tức khắc thắng bại đã rõ. Không có kịch liệt nổ vang, nhưng một vòng ma lực ba động khổng lồ đến mức khiến cho các ma sư hai bên không khỏi phải tạm ngừng chiến đấu, trong nháy mắt đã khuếch tán ra. Vô số quang điểm màu vàng kim trên không trung tản ra. Thân ảnh màu xích kim kia nháy mắt bắn ngược về phía sau, thân thể xoay tròn vài vòng mới rơi xuống mặt đất trở lại. Hạt Tử vẫn như trước đứng ngay tại chỗ, bất động, ma lực Cực Hạn Dương Hỏa căn bản không có tạo thành bất cứ thương tổn nào cho nàng. Cơ Động thì lại bị mọt chưởng của nàng hoàn toàn đánh bay, ngay cả Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể cũng bị một chưởng kia đánh vỡ. Toàn bộ ma lực ngưng tụ được của Liệt Hỏa Liêu Nguyên khi nãy bắn ra tán loạn. Tổ hợp kỹ Cực Hạn Ma lực thật sự quá mạnh mẽ, Cơ Động dưới sự trợ giúp của ma lực Giáp Mộc Hệ của Long Thiên cũng không thể ngăn cản nổi một chưởng kia, Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể cũng bị hoàn toàn đánh tan, hóa thành vô số kim quang. Chu Tước Song Dực mở rộng, thân thể Cơ Động trên không trung khẽ co lại một chút, thân hình đã bắn ra, lần thứ hai tấn công về phía Hạt Tử. Điều khiến cho hắn có chút kinh hỉ chính là, Long Thiên không hổ là cường giả thứ tư trong Âm Dương Học Đường, mặc dù thân thể mình đã bị đánh bay, hơn nữa còn liên tục chuyển hướng trong không trung, thế nhưng ma lực hỗ trợ của Long Thiên cũng thủy chung không hề đứt đoạn. Kim sắc biến thành hắc sắc, Cực Hạn Dương Hỏa chuyển hoán thành Cực Hạn Âm Hỏa. Thân thể bay lên không trung, Âm Hỏa Phi Hành Pháp Trận lặng yên xuất hiện, khiến cho tốc độ của Cơ Động bạo tăng, trong chớp mắt đã phóng tới trước mặt Hạt Tử. Một mặt trăng đen tuyền lạnh lùng xuất hiện. Trên mặt Cơ Động toát ra một tia thần sắc lạnh như băng, cũng không ai biết hắn sắp sửa thi triển ra kỹ năng gì nữa. Hiện tại, hắn cũng không có sự hỗ trợ của Quân Vương Chi Thể nữa rồi. Hạt Tử hừ lạnh một tiếng. Khi nãy một chưởng đánh lui Cơ Động, khiến cho trong lòng nàng vô cùng sảng khoái. Trong lòng thầm nghĩ, tên man rợ, ngươi cũng có ngày hôm nay. Mắt thấy Cơ Động lại một lần nữa phóng tới, không khỏi quát lên một tiếng: - Lần này ngươi chịu chết đi. Đồng dạng là nâng tay phải lên, bạch quang nồng đậm hơn khi nãy đột ngột bính phát ra. Tay phải Hạt Tử co lại thành trảo, chụp mạnh về phía Cơ Động. Cực Hạn Ma Lực khổng lồ cực kỳ cứng cỏi, ẩn chứa hấp lực cực mạnh phóng thẳng tới. Nhưng mà, đúng lúc này, mắt thấy Cơ Động sắp tiến sát trước mặt nàng, đột nhiên thân thể hắn chợt khẽ lay động một chút. Mặc dù hiện tại Hạt Tử đang nhờ vào ma lực Cực Hạn Ất Mộc khổng lồ mà tiến hành tập trung ý niệm trên phạm vi lớn, nhưng mà ngay tại thời điểm thân thể hắn lay động trong chớp mắt đó, sự cảm ứng vị trí của Cơ Động chợt khẽ biến mất trong chốc lát. Mà ngay tại trong một khắc này, thân thể Cơ Động đột nhiên giống như là đọng lại trên không trung, khí tức hắc ám vô hạn nháy mắt từ phía sau lưng hắn ngưng tụ lại, nhanh chóng nở rộ ra. Cũng đúng lúc này, một con Đằng Xà đen tuyền chợt từ trên Âm Miện màu đen trên đỉnh đầu Cơ Động phóng nhanh ra. Nhìn thấy cảnh Cực Hạn Âm Hỏa hóa thành Đằng Xà, trong lòng Hạt Tử không khỏi chấn động. Bởi vì hắn không tự chủ được, chợt nhớ lại cảnh lúc Cơ Động đánh chết Bạch Kim Thiên Bằng đã phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ. Lúc đó tựa hồ hắn cũng phóng xuất ra Tứ Long Tứ Xà trước khi bắt đầu. Bất cứ ai cũng có bản năng tự cứu lấy mình, Hạt Tử cũng không ngoại lệ. Đối mặt với biến hóa thình lình xuất hiện kia, hắn đã lập tức phản ứng. Một trảo vốn đang chụp về phía Cơ Động nháy mắt thu hồi lại, phốc một tiếng nhỏ, dưới tác dụng của ma lực Cực Hạn Ất Mộc Hện khổng lồ, con Đằng Xà màu đen kia nhất thời hóa thành vô số hắc quang bay tán loạn trong không trung. Đúng lúc này, Âm Hỏa Phi Hành Pháp Trận sau lưng Cơ Động đã lặng yên chuyển hoán thành Âm Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận. Ngay tại thời điểm con Đằng Xà màu đen kia từ trên Âm Miện phóng ra, tay phải của hắn cũng đã giơ thẳng lên không trung. Vầng hắc nguyệt sau lưng hắn giống như cùng với không trung hô hứng vậy, ma lực phát ra, mây đen trên trời cũng tản ra. Lúc này trên bầu trời cũng đồng dạng có một vầng hắc nguyệt, không ngừng chiếu rọi quang mang xuống. Hai cái hợp lại làm một. Bởi vì có Đằng Xà ngăn cản, khi Hạt Tử nhìn thấy một màn kia, con Đằng Xà màu đen nọ đã hòa tan ra, một lần nữa hóa thành Cực Hạn Âm Hỏa bay về phía Âm Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận sau lưng Cơ Động mà dung nhập vào đó. Một màn trước mắt này đối với Hạt Tử vô cùng quen thuộc. Lúc trước kỹ năng Sinh Mệnh Thôn Phệ của nàng đã bị một kích sắp phóng thích kia của Cơ Động đánh cho tan nát. Lúc này đây, cho dù là có Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hạt Tử Hàn Vũ hỗ trợ, nhưng nàng cũng không kịp vận dụng bất cứ kỹ năng nào, tay phải vội vàng phóng ra, đánh mạnh một quyền, cơ hồ không chút lưu lực, đem toàn bộ ma lực Cực Hạn Ất Mộc của mình hoàn toàn phóng thích hết ra. Khi oanh kích một quyền này, cả người nàng nhìn qua giống như hoàn toàn biến thành một đáo Ngọc Liên trắng tinh. Vì muốn chống đỡ một kích sắp tới của Cơ Động, nàng đã dốc hết toàn lực. Tuy rằng cũng không phải là kỹ năng gì, nhưng uy lực của một quyền này tuyệt đối không thua bất cứ Tất Sát Kỹ nào. Hắc diễm u lãnh phóng tới, khí tức thâm thúy lạnh như băng khiến cho người ta cảm nhận một loại cảm giác run sợ. Hạt Tử cũng không dám phóng tới công kích Cơ Động, bàn tay đánh ra của nàng cũng chỉ dám đánh xuống mặt đất mà thôi. Nàng sợ, nàng sợ mình bị ma lực khủng bố do mình phóng xuất ra khiến cho thân thể bị chế trụ lại, sau đó không thể tránh né được đòn Siêu Tất Sát Kỹ Âm Dương Song Hỏa dung hợp mà Cơ Động sắp sửa phóng thích ra. Oanh---Thanh âm gầm rú kịch liệt vang lên, ma lực Cực Hạn Ất Mộc Hệ vốn cực kỳ mềm mại, thế nhưng lại phóng thích ra hiệu quả bùng nổ khủng bố. Giữa sườn núi, quang mang không ngừng chớp lên kịch liệt, rất may là trên núi này cũng không có tuyết đọng. Nhưng mà cho dù là như thế, nhưng toàn bộ ngọn núi cũng không ngừng nổ vang, run rẩy kịch liệt. Trên vách núi, một cái hố khổng lồ, trên mặt bao phủ bởi một tầng quang mang màu trắng ngà, đường kính hơn trăm thước đột nhiên xuất hiện. Uy lực của một quyền này, đủ để so sánh với cuộc chiến giữa hai đại cường giả trên không trung. Luồng hắc diễm lạnh như băng sau khi chui vào trong vầng hào quang màu trắng ngà, cơ hồ ngay cả lực lượng giãy dụa cũng không có, đã lập tức bị thổi tan mất. Nhưng mà, trong lòng của Hạt Tử cũng đã chìm xuống tận cùng. Nàng phát hiện ra, mình đã bị lừa. Luồng hắc diễm lạnh như băng vừa mới phóng tới kia, căn bản không phải là công kích cấp bậc Tất Sát Kỹ gì.