Âm Dương Miện

Chương 216

Lưu trữ ký ức hoặc ấn ký? Cơ Động nghi hoặc nhìn Lam Bảo Nhi. Lam Bảo Nhi gật gật đầu, nói: - Bởi vì bản thân nó là thuộc tính Hỗn độn, cho nên bất cứ ma lực nào cũng đều không thể làm tổn hại được nó, cho dù là Cực Hạn Ma Lực cũng không thể. Duy chỉ có tinh thần lực cực kỳ cường đại mới có thể khắc sâu vào trong đó. Cho nên, nó chính là vật chứa đựng ký ức tốt nhất. Theo như trong cổ thư ghi lại, nó thường được dùng để lưu trữ các loại ma kỹ. Ba chữ Diệt Thần Kích này, rất có thể là đại biểu cho loại ma kỹ ẩn chứa trong khối Thiên Chi Ngọc này. Không cần phải nói, ma kỹ được ẩn chứa trong thứ vật liệu trân quý thế này, uy lực tuyệt đối sẽ không tầm thường. Rất có thể là một cái Siêu Tất Sát Kỹ a. Con Minh Âm Ma Lang kia thật đáng thương, bản thân nó có bảo vật, nhưng lại không cách nào dùng được a. Nghe được bốn chứ lưu trữ ma kỹ, ánh mắt Cơ Động không khỏi sáng lên. Hắn từng nghe nói, trên Thánh Tà Chiến Trường, mặc dù nguy cơ khắp nơi, nhưng cũng có vô số cơ hội. Càng xâm nhập vào các tầng bên trong, các bảo vật lại càng quý giá. Bất luận là thi thể hay Tinh Hạch của các ma thú cường đại, Tinh Miện hoặc là các vũ khí ma lực còn lưu lại của các ma sư cường giả, toàn bộ đều cực kỳ trân quý. Trong số đó, tự nhiên cũng không thể thiếu các loại ma kỹ. Có thể xưng là Diệt Thần Kích, cái ma kỹ ẩn chứa trong khôi Thiên Cho Ngọc này quả thật rất có khả năng là một cái Siêu Tất Sát Kỹ a. Đem khối Thiên Chi Ngọc trả lại cho Cơ Động, Lam Bảo Nhi hưng phấn nói: - Cơ Động, ngươi mau xem thử xem đây là ma kỹ thuộc tính gì. Nếu nó phù hợp với ngươi thì quá tốt, ngươi có thể trực tiếp học ngay. Cho dù tu vi hiện tại không đủ, ít nhất cũng nên học thuộc nó, sau này hãy từ từ mà lĩnh ngộ. Nàng vì ta mà hưng phấn? Cơ Động lắc đầu, đem tia tạp niệm trong lòng kia hoàn toàn loại bỏ. Hắn đón lấy Thiên Chi Ngọc, tập trung tinh thần, ý niệm cùng với ma lực, chậm rãi đem dung nhập vào trong khối Thiên Chi Ngọc kia. Nói cũng kỳ quái, ngay khi ý niệm của Cơ Động vừa cùng với Thiên Chi Ngọc câu thông với nhau, khối Thiên Chi Ngọc kia giống như là được sống lại vậy. Một tầng sương trắng nhàn nhạt từ trong Thiên Chi Ngọc bốc ra, nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn bàn tay phải của Cơ Động. Luồng khí tức nhàn nhạt kia cũng không mang bất cứ thuộc tính ma lực nào cả. Các loại ma pháp nguyên tố trong không khí đã bị luồng khí tức kia hoàn toàn xua tan đi. Lấy thân thể Cơ Động làm trung tâm, trong phạm vi ba thước, không ngờ đã hoàn toàn biến thành chân không nguyên tố ma lực. Tay Cơ Động vừa thả lỏng ra, khối Thiên Chi Ngọc kia giống như biến thành một con cá nhỏ bằng bạch ngọc vậy, nương theo cánh tay hắn, lướt nhanh về phía khe hở chỗ hộ tâm giáp Quân Ma Âm Dương Khải trên ngực Cơ Động mà chui vào, gắt gao áp chặt vào ngay chính giữa vị trí ngực Cơ Động, giống như là được khảm vào trong đó vậy. Một luồng cảm giác ôn nhu, trơn nhuận xâm nhập vào trong cơ thể Cơ Động. Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ các lỗ chân lông trên thân thể Cơ Động đều hoàn toàn mở ra. Chu Tước Nội Giáp tự động thu hồi, cảm giác ôn nhuận kia đã như thiên tơ vạn lũ xâm nhập vào thân thể Cơ Động. Luồng khí tức ôn nhuận kia khi vừa mới tiến nhập vào trong thân thể Cơ Động, ban đầu có chút hỗn loạn, ba động liên hồi, tựa hồ như đang tìm kiếm cái gì vậy. Đúng lúc này, luồng Hỗn Độn Chi Hỏa trước ngực Cơ Động đột nhiên ba động kịch liệt lên. Tựa hồ là cảm nhận được khí tức của Hỗn Độn Chi Hỏa, một tia khí tức ôn nhuận kia sau khi thẩm thấu vào trong lồng ngực Cơ Động cũng chợt ba động nhanh lên, giống như điện xạ vậy, bay thẳng về phía Hỗn Độn Chi Hỏa. Ngay sau đó, toàn bộ các luồng khí tức ôn nhuận kia tựa hồ như đã tìm thấy được mục tiêu của mình, nháy mắt toàn bộ các tia khí tức kia đã như quân đoàn hùng binh, giống như Hải Nạp Bách Xuyên, điên cuồng dung nhập vào trong Hỗn Độn Chi Hỏa. Trong phút chốc, Hỗn Độn Chi Hỏa của Cơ Động giống như là được tiếp thêm nguyên liệu vậy, thiêu đốt mãnh liệt lên. Thân thể Cơ Động hoàn toàn cứng đờ. Một loại cảm giác vô cùng kỳ dị xuất hiện trên lồng ngực hắn. Lần trước khi luồng Âm Dương Lốc Xoáy biến hóa thành Âm Dương Ngư, thân thể hắn hoàn toàn có thể hấp thu Hỏa nguyên tố bên ngoài thân thể mà bổ sung cho ma lực bản thân. Nhưng giờ khắc này đây, ma lực trong cơ thể hắn lại bị luồng khí tức ôn nhu kia cùng với Hỗn Độn Chi Hỏa phối hợp lại, đem toàn bộ các ma lực bên ngoài ngăn cản lại hết. Nhưng mà, luồng Hỗn Độn Chi Hỏa đang bốc cao kia không ngờ lại đang không ngừng phân hóa ra thành hai loại Cực Hạn Âm Dương Song Hỏa nguyên tố khổng lồ nhưng cực kỳ tinh thuần, cùng với ma lực bản thân hắn dung hợp lại. Cho đến nay, từ khi Hỗn Độn Chi Hỏa của Cơ Động tiến hóa từ một tia nhỏ chuyển thành luồng, chẳng qua cũng là cực kỳ nhỏ mà thôi. Thế nhưng đến lúc này, giống như là được khí tức hỗn độn của Thiên Chi Ngọc nuôi dưỡng, hai loại khí tức kết hợp, luồng Hỗn Độn Chi Hỏa trước ngực Cơ Động lại dâng lên cao đến hơn ba tấc. Không khí chung quanh thân thể Cơ Động nháy mắt ngưng đọng lại. Trên Quân Ma Âm Dương Khải xuất hiện một tầng bạch quang nhàn nhạt. Ma lực khi nãy tiêu hao của hắn trong nháy mắt này đã khôi phục lại toàn bộ, thậm chí còn tăng lên vượt bậc nữa. Hắn có thể rõ ràng cảm giác được, ma lực của mình vừa mới đột phá bốn mươi chín cấp, trong nháy mắt này đã biến thành đỉnh cấp bốn mươi chín cấp, gần tiếp cận năm mươi cấp rồi. Khoảng cách đến cấp bậc cuối cùng của tứ quan chỉ còn một đường rất mong manh mà thôi. Cũng đúng lúc này, Âm Dương Ngư hai màu đen, vàng kim đã lặng yên không một tiếng động xuất hiện, biến thành hai màu trắng đen, giống hệt đồ án Thái Cực mà kiếp trước hắn từng biết. Hỗn Độn Chi Hỏa thì dâng lên ở trung ương Âm Dương Ngư. Chung quang Âm Dương Ngư bốc lên một tầng quang mang màu trắng nhàn nhạt, sáng bóng. Tất cả các nguyên tốn ma lực trong không khí lặng yên tránh xa, giống như là bị xua tan đi vậy. Mà ngay cả Âm Dương Miện trên đỉnh đầu Cơ Động, lúc này cũng đã hoàn toàn biến thành màu trắng ngà. Dấu ấn Âm Dương Hỏa Diễm hai màu đen, vàng kim trên Miện Phong lúc này đã chuyển thành dấu ấn hỏa diễm màu trắng ngà. Khí chất cả người hắn càng thêm nội liễm hơn rất nhiều. Tinh thần lực của hắn nháy mắt khuếch trương bội phần. Nếu lúc trước thế giới tinh thần lực của hắn nói nôm na lớn cỡ một bàn tay, như vậy, lúc này nó đã mở rộng ra thành thể tích hơn mười thước vuông. Tinh thần ấn ký ẩn chứa trong Thiên Chi Ngọc nháy mắt liền cùng với tinh thần lực của hắn dung hợp thành một thể. Hắn cũng không cần đọc và học thuộc, toàn bộ ký ức lưu trữ trong ấn ký kia đã hoàn toàn khắc sâu trong đầu Cơ Động. Mỗi một chữ đều hoàn toàn rõ ràng, biến thành ký ức sâu sắc nhất trong đầu hắn. Cơ Động thủy chung cũng không biết làm thế nào để tu luyện Hỗn Độn Chi Hỏa, chứ đừng nói đến việc điều động và khống chế nó. Nhưng mấy lần trước khi hắn lâm vào nguy cấp, đã được Hỗn Độn Chi Hỏa cứu, khiến cho hắn nhận thức sâu sắc rằng luồng hỏa diễm căn nguyên này quan trọng đến mức nào. Tuy rằng hiện tại hắn vẫn như trước không biết làm thế nào để vận dụng luồng hỏa diễm thần kỳ này, nhưng có thể tăng cường Hỗn Độn Chi Hỏa, không thể nghi ngờ là cực kỳ có lợi đối với tu vi của hắn. Hỗn Độn Chi Hỏa cao ba tấc kia càng ngày càng trở nên rõ ràng hơn rất nhiều. Khí chất Cơ Động lúc này vô cùng thâm thúy mà bình thản, sự cao ngạo và bá đạo đã hoàn toàn thu liễm hết. Nếu không phải Quân Ma Âm Dương Khải cùng với cái mặt nạ bá đạo kia còn tồn tại, bản thân hắn nhìn qua căn bản không hề phát ra nửa phần nguyên tố ma lực nào. Bạch quang dần dần thu liễn, tất cả các ma lực ba động đều biến mất không thấy, Thiên Chi Ngọc cũng đồng dạng biến mất, không còn sót lại chút nào. Lam Bảo Nhi kỳ thật nói cũng không sai, đối với các ma sư bình thường mà nói, nếu có thể có được một khối Thiên Chi Ngọc, trong lúc tu luyện hoàn toàn không sợ bị tẩu hỏa nhập ma. Lúc thông quan, đánh sâu vào bất cứ cửa ải nào cũng đều vô cùng an toàn. Nhưng đối với Cơ Động mà nói, bản thân Hỗn Độn Chi Hỏa của Cơ Động cũng đã có được tác dụng này. Hơn nữa, bản thân Thiên Chi Ngọc do Hỗn Độn tạo thành, khi cảm nhận được khí tức Hỗn Độn trong cơ thể Cơ Động, giống như là tìm được đồng loại vậy, trực tiếp dung nhập trong trong Hỗn Độn Chi Hỏa. Tình huống như vậy cũng không ai đoán trước được. Nhưng không hề nghi ngờ, như vậy đã hoàn toàn đem tác dụng tốt nhất của Thiên Chi Ngọc hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể. Luồng bạch quang nhàn nhạt kia cuối cùng cũng đã thu liễm lại. Ngoại trừ khí tức ra, những biến hóa trên người Cơ Động đều khôi phục lại như cũ. Chỉ có duy nhất Âm Dương Ngư đang chậm rãi xoay tròn trong lồng ngực hắn vẫn duy trì hai màu hắc bạch song sắc, không trở về hắc kim song sắc như trước mà thôi. Mở hai mắt ra, cái đầu tiên mà Cơ Động nhìn thấy chính là ánh mắt thân thiết của Lam Bảo Nhi: - Thế nào, là Siêu Tất Sát Kỹ chứ? Thanh âm Lam Bảo Nhi mang theo vài phần hồi hộp cùng hưng phấn, hỏi. Cơ Động toát ra một tia cười khổ: - Thiên Chi Ngọc đã dung hợp hoàn toàn với thân thể ta rồi, những gì lưu trữ trong đó cũng đã khắc sâu trong tinh thần lực của ta. Bất quá, nó cũng không phải là Tất Sát Kỹ gì cả. Nếu theo các tiêu chuẩn bình thường của ma kỹ mà đánh giá, có thể xem nó là một Cơ Chuẩn Kỹ mà thôi, cũng không được tính là một cái Mệnh Trung Kỹ nữa. Lam Bảo Nhi rõ ràng sửng sốt: - Không thể nào. Ma kỹ ẩn chứa trong Thiên Chi Ngọc, mà chỉ là Cơ Chuẩn Kỹ thôi à? Cơ Động nói: - Các loại ma kỹ, có thể phân ra làm ngoại phóng hoặc là nội liễm, cũng có thể phân biệt thành công kích tầm xa hay là cận thân công kích. Các loại Cơ Chuẩn Kỹ đều là cận thân công kích, cũng không thể ngoại phóng ra ngoài. Diệt Thần Kích ghi trong Thiên Chi Ngọc này, cũng chỉ có thể tấn công tầm gần mà thôi, mà ngay cả tấn công tầm gần cũng chưa chính xác lắm. Bởi vì khi sử dụng nó, không hề có bất cứ một tia ma lực nào thoát ly ra khỏi cơ thể cả... Nhất định phải đụng tới thân thể đối thủ, mới có khả năng phát huy tác dụng của nó. Lam Bảo Nhi kinh ngạc, nói: - Như vậy đến tột cùng là dạng kỹ năng gì chứ? Cơ Động nói: - Chính xác mà nói, Diệt Thần Kích hẳn là có thể coi như là một loại phương pháp sử dụng lực mà thôi. Nó hướng dẫn chúng ta cách đem ma lực bản thân khi thi triển ma kỹ hoàn toàn nội uẩn vào trong, đến khi đụng đến thân thể đối thủ, mới có thể trong nháy mắt phóng thích ra. Đây là những gì được ghi lại trong Thiên Chi Ngọc. Trước mắt ta cũng chỉ biết có bấy nhiêu mà thôi, những ảo diệu bên trong nhất thiết phải tiến hành tu luyện thực tiễn mới biết được. Bảo Nhi, khi nào chúng ta rời khỏi Thánh Tà Đảo, ta sẽ ghi ra một bản nháp đưa cho ngươi xem. Lam Bảo Nhi vội vàng lắc đầu: - Không cần đâu, con Minh Âm Ma Lang này là do ngươi giết, những gì thu được từ đó cũng tự nhiên là của ngươi. Cơ Động phì cười, nói: - Chỉ là một cái kỹ năng thôi mà. Chúng ta là bằng hữu, có đồ tốt phải cùng hưởng chứ. Lam Bảo Nhi mím chặt đôi môi đỏ mọng, cũng không tiếp tục từ chối, khẽ gật đầu, nói: - Vậy cũng được, cám ơn ngươi. Ngoài mặt thì nói vậy, nhưng trong lòng nàng lại thầm nghĩ, có thể có được kỹ năng giống với hắn, tựa hồ cũng là chuyện tốt mà. Hai người tiếp tục lên đường. Có kinh nghiệm của Minh Âm Ma Lang, Cơ Động mới chân chính hiểu rõ câu nói kỳ ngộ trên Thánh Tà Đảo là cái gì. Mặc dù mình đã chém giết rất nhiều ma thú mới nhặt được một kiện báu vật, nhưng như vậy đã là vận khí không tệ rồi. Đối với người khác mà nói, Thiên Chi Ngọc chỉ là một loại báu vật hỗ trợ tu luyện mà thôi. Nhưng đối với hắn mà nói, tuyệt không thua gì một kiện Thần khí. Hỗn Độn Chi Hỏa gia tăng trên diện rộng, cái này tuyệt đối là chuyện có thể ngộ chứ không thể cầu. Đồng thời nó cũng khiến cho tinh thần lực của mình tăng lên rất nhiều, về phương diện khống chế ma lực tự nhiên sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió hơn nhiều. Cơ Động mơ hồ cảm giác được, Âm Dương Ngư chuyển hóa màu sắc, biến thành hình dạng Thái Cực Đồ, như vậy hai loại Cực Hạn Ma Lực của mình khi tiến hành chuyển hoán sẽ càng thêm dễ dàng hơn nhiều. Âm Dương thuộc tính Tổ Hợp Kỹ tiến hành công kích càng thêm dày đặc hơn nữa, uy lực tự nhiên cũng sẽ càng thêm lớn hơn. Trải qua lần thử nghiệm này, đánh chết được Minh Âm Ma Lang, hắn phát hiện ra uy lực của Lục Trọng Chú Sát không kém hơn một Tất Sát Kỹ chút nào, nhưng khi thi triển lại cực kỳ tiết kiệm ma lực. Điều này không hề nghi ngờ, khiến cho hắn mở ra một cánh cửa mới, đồng thời cũng đã định hướng cho con đường tu luyện trong thời gian sắp tới của hắn. Hiệu quả tích cực mà Thiên Chi Ngọc mang đến cho hắn không thể nghi ngờ làm cho phương diện tu luyện này của hắn càng thêm dễ dàng hơn. Về phần Diệt Thần Kích, chắc hẳn phải chờ đến sau khi rời khỏi Thánh Tà Chiến Trường mới có thể nghiên cứu. Từ ấn ký ghi lại trong đó, cái kỹ năng này tựa hồ vô cùng đơn giản, hoàn toàn không xứng chút nào với tên gọi của nó. Nhưng mà, có thể được ẩn giấu trong Thiên Chi Ngọc, thật sự lại đơn giản như vậy sao? Hiện tại cũng có nhiều việc, về phần sự huyền bí của Diệt Thần Kích, chờ đến lúc nào rỗi rảnh rồi hãy nghiên cứu cũng không muộn. Số lượng ma thú trên tầng bảy Thánh Tà Đảo cũng không tính là nhiều, dù sao cũng đều là Lục Giai Ma Thú, mỗi đầu ma thú đều có lãnh địa hoạt động riêng của mình. Cơ Động và Lam Bảo Nhi trên đường đi, dưới vài tình huống không thể tránh né, Cơ Động trước sau đánh chết thêm bốn đầu Lục Giai Ma Thú nữa. Rốt cuộc hai người cũng đã tới được nơi giao nhau giữa tầng bảy và tầng tám. May mắn là, ở tầng thứ bảy hai người cũng không gặp phải đầu ma thú nào vượt cấp bậc ở tầng này. Cho dù có gặp phải một đầu Thất Giai ma thú, bọn họ cũng không thoải mái di chuyển như vậy. Thất Giai ma thú cường hãn hơn Lục Giai ma thú rất nhiều. Một con Thất Giai ma thú, sức chiến đấu ít nhất cũng tương đương với mười đầu Lục Giai ma thú cộng lại. Đó cũng là nguyên nhân vì sao khi Cơ Động đối mặt với Bạch Kim Thiên Bằng lại chẳng hề lưu lại, toàn lực công kích nó. Một khi để cho đầu Thất Giai ma thú cường đại kia phát huy toàn bộ uy lực của nó, chỉ sợ hắn cũng không có cơ hội sống sót. Trong số năm khỏa Lục Giai Tinh Hạch đạt được, Cơ Động đem hai khỏa Thủy Hệ Tinh Hạch đưa cho Lam Bảo Nhi. Lúc hắn đối mặt với Lục Giai Ma thú cũng là có chọn lọc. Nếu chỉ có một mình hắn, hắn sẽ tận hết khả năng lựa chọn ra tay với các đầu ma thú Hỏa Hệ, có thêm Lam Bảo Nhi ở đây, tự nhiên sẽ là Thủy Hệ và Hỏa Hệ ma thú. Trước sau mấy lần sử dụng Lục Trọng Chú Sát, đối với cái Tổ Hợp Kỹ liên hoàn này, Cơ Động đã càng ngày càng thuần thục hơn nhiều. Hắn phán đoán cũng không sai, Hỗn Độn Chi Hỏa sau khi được Thiên Chi Ngọc bồi dưỡng, đã tăng lên rất nhiều, Cực Hạn Dương Hỏa cùng với Cực Hạn Âm Hỏa của hắn khi chuyển hoán cũng càng thêm dễ dàng hơn trước, thậm chí cũng không gây ra bất cứ khó khăn nào đối với thân thể hắn nữa. Uy lực của Lục Trọng Chú Sát cũng từ đó càng thêm kinh người hơn. Nếu như nói cái kỹ năng này có khuyết điểm gì, thì đó chính là khoảng cách. Nếu như muốn phát động được, nhất định là phải tiếp cận, để một kích đầu tiên có thể trúng được mục tiêu. Đi đến chỗ giao nhau giữa tầng bảy và tầng tám, sự biến hóa rõ ràng nhất chính là địa hình. Đứng trên một sườn núi, Cơ Động nhìn xa xa về phía trước. Chỉ thấy cách đó không xa đã có một ngọn núi cao ngất, ẩn hiện trong mây che chắn tầm nhìn. Mây mù mờ ảo tựa hồ chỉ ở lưng chừng núi mà thôi. Khí thế hùng tráng đập thẳng vào mắt. Núi non trên tầng bảy không thể nào so sánh được với nó. Hai người dừng lại một chút. Mỗi khi tiến đến chỗ tiếp giáp giữa hai tầng, bọn họ đều tạm ngừng lại một chút, điều chỉnh thực lực bản thân, đơn giản ăn uống chút lương khô, khôi phục lại trạng thái tốt nhất để có thể dễ dàng đối mặt với các đối thủ cường đại hơn. Điều khiến cho Cơ Động có chút kỳ quái chính là, dọc trên đường đi, bọn họ cũng không hề gặp phải bất kỳ ma sư nào của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Đang lúc Cơ Động và Lam Bảo Nhi nghỉ ngơi, đột nhiên một thanh âm nổ vang đinh tai nhức óc chợt từ trên ngọn núi xa xa truyền đến. Thanh âm gầm rú kịch liệt kia, giống như là mấy trăm luồng lôi điện cùng lúc đánh xuống vậy. Khí thế bốc lên, vang vọng lại cực kỳ kinh người. Tiếng sấm nổ lên kịch liệt liên hồi, khoảng một chút sau thì dần dần tan đi. Ngoại trừ thanh âm nổ to khủng bố kia, trên bầu trời mây đen cũng kịch liệt ba động lên. Đám mây mù trên lưng chừng núi cũng bị thổi quét đi, lộ ra ngọn núi trắng phau.