Âm Dương Miện
Chương 207
Ngàn vạn lần không nên xem thường Ám Nguyệt Vũ, hay là bất cứ một ma kỹ nào của hai đại quân vương. Liệt Diễm đã từng nói qua với Cơ Động, các kỹ năng của hai đại quân vương sẽ nương theo sự đề thăng ma lực của hắn và sự thấu hiểu đối với ma kỹ mà không ngừng tiến hóa theo. Từ sau khi Cơ Động đột phá được Tam Quan, sự thấu hiểu đối với các loại ma kỹ đã trở nên càng ngày càng sâu sắc hơn.
Giờ khắc này đây, Cơ Động đang không ngừng thi triển ra Ám Nguyệt Vũ, mục tiêu của hắn hết sức đơn giản, đó chính là không để cho con Ô Thiết Ma Thứu đang công kích từ trên không xuống có thể tập trung được vào vị trí của mình trên mặt đất.
Mặc dù thân thể Ô Thiết Ma Thứu Vương cực kỳ khổng lồ, thế nhưng, công kích của nó cũng nhất định cần phải tập trung vào đúng vị trí của đối thủ mới có thể hoàn thành. Nhưng mà, đối với thân ảnh đen kịt đang không ngừng di chuyển kia, Ô Thiết Ma Thứu Vương cũng không cách nào xác định chính xác được vị trí cụ thể của Cơ Động. Nó chỉ có thể mù quáng dang rộng hai cánh, tận khả năng làm cho phạm vi công kích của mình có thể tăng lớn thêm một chút.
Thân ảnh màu đen đang không ngừng di chuyển kia ngay tại thời điểm Ô Thiết Ma Thứu Vương đáp xuống mặt đất đột nhiên biến thành hư huyễn. Hạt Tử chỉ cảm thấy hô hấp của mình đột nhiên trở nên dồn dập hơn một chút, một khắc sau đó, Ô Thiết Ma Thứu Vương đã một lần nữa bay vào không trung, mà nàng vẫn như trước bám trên người Cơ Động. Ngay tại một khắc trước đó, nàng rõ ràng cảm giác được trên người Cơ Động bạo phát ra một lực lượng tràn ngập tính bùng nổ. Đây cũng không phải là ma lực, mà hoàn toàn là lực lượng của thân thể. Xương cốt toàn thân của hắn phảng phất dường như hòa tan vào trong thân thể vậy, cả người khẽ gập lại một chút, thoáng cái đã dịch chuyển ra xa hơn chục thước. Trong khoảnh khắc nguy hiểm nhất đã hoàn toàn thoát khỏi phạm vi công kích của Ô Thiết Ma Thứu Vương.
Dùng Ám Nguyệt Vũ mê hoặc đối thủ, sau đó dùng Đằng Xà Thuấn Di né tránh công kích của đối thủ, cả người mang theo khí tức băng lãnh của Ám Viêm Ma Vương, Cơ Động cứ như vậy mà bình tĩnh phán đoán tình thế trước mắt. Lợi dụng khoảnh khắc Ô Thiết Ma Thứu Vương ổn định thân thể chuẩn bị cho lần lao xuống tiếp theo, hắn đã phóng thích ra Âm Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận, lần nữa đề tăng tốc độ khôi phục ma lực. Hắn tuyệt đối không hề sốt ruột, con Ô Thiết Ma Thứu Vương này dù sao cũng chỉ có Ngũ Giai, muốn đả thương hắn, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng gì.Ô Thiết Ma Thứu Vương lúc này đã có chút điên cuồng, thân thể trên không trung khẽ chao mình một cái, thân thể khổng lồ của nó nháy mắt đã đảo ngược người lại, hai cánh rung lên, cũng không đợi thân thể ổn định lại, hơn mười sợi lông chim mang theo quang mang màu bạch kim đã như điện xạ bắn ra, phóng thẳng về phía Cơ Động.
- Nhanh quá!
Trong lòng Cơ Động thầm mắng một tiếng, không chút do dự khẽ đảo mình một cái, thân thể linh hoạt giống như chim én vậy, đã ngã ngửa người về phía sau, bay song song với mặt đất, hai cánh dang rộng ra giữ thăng bằng cho cơ thể. Với thực lực hiện tại của hắn, hoàn toàn không cách nào liên tiếp sử dụng ra Đằng Xà Thuấn Di được, chỉ có thể tận hết khả năng né tránh công kích của đối phương.
Công kích của Ô Thiết Ma Thứu Vương cũng không ngừng lại ở đó. Hai cánh nó kịch liệt vẫy động, cuồng phong ào ạt nổi lên, áp lực khổng lồ từ trên đánh xuống, ngay sau đó, thân thể khổng lồ của nó cũng đã lần thứ hai phóng xuống.
Lúc nãy Cơ Động lộ tròn một vòng kia, phản ứng có thể nói là cực kỳ nhanh. Thế nhưng, ngay khi hắn vừa thoát khỏi công kích của đám lông chim kia, cuồng phong cũng đã ập tới. Áp lực cực lớn làm cho thân thể đang lộn tròn của hắn cũng bị đẩy sát xuống đất một chút. Ô Thiết Ma Thứu Vương cũng đã tấn công xuống tới.
Cơ Động hầu như vô ý thức lập tức làm ra phản ứng. Hai cánh sau lưng thu liễm lại, thân thể trực tiếp rơi xuống mặt đất. Ngay khi gần chạm đất, thân thể lật nghiêng một cái, cả người kịch liệt xoay tròn lên. Đầu ngón chân cố gắng đẩy nhẹ về phía mặt đất, thân hình đã nhảy lên cao mấy chục thước. Sự mềm dẻo kinh khủng của thân thể cứ thế mà bày ra. Tại thời điểm đầu ngón chân hắn chỉa xuống mặt đất, đùi phải của hắn hầu như là gập ngược sang bên hông, lúc này mới phát ra lực phản chấn mạnh mẽ như vậy.
Bất quá, ngay tại thời khắc khẩn cấp này, Cơ Động đã quên mất một việc, hiện tại hắn cũng không phải chiến đấu một mình. Trên lưng hắn lúc này còn có thể một người nữa đang bám trên đó.
Tuy rằng Chu Tước Song Dực thu lại, theo đó đem thân thể của Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử hoàn toàn bao phủ vào bên trong, cũng không làm cho nàng trực tiếp đập thẳng xuống mặt đất. Nhưng mà, khi lưng Cơ Động đập mạnh xuống đất, Hạt Tử nhất thời chịu thiệt. Bịch lớn một tiếng, áp lực kinh khủng đập xuống suýt chút nữa làm cho nàng thở không nổi. Thân thể vốn đã áp sát lưng Cơ Động, lúc này do bị ép xuống, không thể tránh khỏi càng ép sát hơn nữa. Bộ giáp trước ngực lúc trước đã vỡ gần hết, lúc này lại bị đánh cho nát ra. Cặp bồng đảo cao vút của nàng nhất thời đập mạnh vào cái lưng dày rộng mà cường tráng của Cơ Động. Cám giác tê dại trong nháy mắt kia suýt chút nữa làm cho Hạt Tử phải buông tay ra.
Ngay sau đó, áp lực cứ liên tục đẩy xuống, càng làm cho nàng trải qua một đoạn cảm giác đặc thù chưa từng thể nghiệm qua bao giờ. Thân thể của mình cứ như vậy không ngừng cùng với lưng của Cơ Động chèn ép liên tục không ngừng. Bộ lưng dày rộng của Cơ Động tuy rằng gây cho nàng cảm giác vô cùng an toàn, nhưng cứ liên tục bị chèn ép như thế, làm sao lại có thể thoải mái được đây? Khi Cơ Động rốt cuộc cũng xoay người đứng thẳng dậy được, lúc này Hạt Tử mới có thể thở mạnh được một hơi.
- Khốn kiếp, tên dã man. Ngươi cố ý làm như vậy, đúng không?
Lúc Cơ Động liên tục làm ra phản ứng né tránh như vậy, thật đúng là hắn đã quên mất phía sau mình còn có Hạt Tử. Thế nhưng khi lưng hắn đập xuống mặt đất, phía sau lưng tựa hồ như có gì đó mềm mại làm tấm đệm không ngừng hóa giải xung lượng cho hắn. Hơn nữa lại cảm giác được có cái gì đó cực kỳ mềm mại lại co dãn đập thẳng vào giữa lưng hắn, gây cho hắn không ít thoải mái, lúc này mới khiến hắn ý thức được, mình cũng không có chiến đấu một mình. Đối mặt với lời chỉ trích kia của Hạt Tử, hắn thật sự không biết phải giải thích thế nào.Ô Thiết Ma Thứu Vương lại vồ hụt thêm một lần nữa, sự phẫn nộ của nó đã tăng lên đến cực điểm. Há miệng kêu lớn một tiếng, bạch quang trên người chợt nhất thời càng thêm cường liệt hơn vài phần nữa. Hai cánh dang rộng ra, một tầng Canh Kim Ma Lực giống như sóng biển bắt đầu ba động. Ít nhất hơn trăm sợi lông chim cứng như tinh thiết chợt bay khỏi bản thế nó. Những sợi lông chim này cũng không có trực tiếp phát động công kích, mà là nhanh chóng hấp thu ma lực do Ô Thiết Ma Thứu Vương phóng thích ra, nháy mắt trong không trung đã bành trước lên, mỗi một sợi lông chim đã biến thành một thanh trường mâu thật lớn. Bạch quang chói mắt không ngừng từ trong đó phát ra, thanh âm leng keng không ngừng vang vọng trong không trung.
Tất Sát Kỹ! Đây chính là ý nghĩ đầu tiên của Cơ Động lẫn Hạt Tử. Sự xấu hổ của Cơ Động cùng với sự giận dữ của Hạt Tử nhất thời biến thành sự tập trung chuyên chú. Cực Hạn Ma Lực của hai người lại một lần nữa dung hợp lại với nhau.Ánh mắt Cơ Động nhìn chằm chằm trên không trung, hai tay khẽ xoay một vòng trong không trung. Hắc diễm lóe lên, Âm Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận càng trở nên thâm thúy hơn. Áp lực từ trên không trung đánh xuống, hắn là người hứng mũi chịu sào. Cho dù là hắn đang mặc Quân Ma Âm Dương Khải, lại thêm Chu Tước Nội Giáp, hắn cũng vẫn cảm nhận được mỗi một thanh trường mâu kia đều vô cùng sắc nhọn, mang đến uy áp khủng khiếp. Một kích này, cũng không phải dễ dàng né tránh như vậy.
- Làm sao bây giờ?
Hạt Tử khẽ thấp giọng hỏi nhỏ bên tai Cơ Động.
Cơ Động nhàn nhạt nói:
- Nước dâng thuyền đỡ, binh đến tướng ngăn.
Trong nháy mắt, Hạt Tử đột nhiên cảm nhận được trên người Cơ Động toát ra một loại khí chất đặc thù trước giờ chưa từng có, khí tức băng lãnh, u nhã nhưng tràn ngập ngạo ý lăng thiên. Với tình huống thân thể hiện tại của hắn, đối mặt với ma thú cường đại trên không trung như vậy, vẫn như trước không có nửa phần sợ hãi. Hắn vẫn cứ như vậy, chính diện đối mặt với áp lực khổng lồ.
- Tên dã man, ta phải thừa nhận, ngươi đúng là một nam nhân chân chính a!
Hạt Tử nhịn không được thốt lên.
Cơ Động nhàn nhạt nói:
- Ngươi chưa từng thử qua, làm sao biết?
- Ngươi...!
Hạt Tử giận dữ, nàng không ngờ tới, mình vừa mới tán thưởng hắn một câu, lại bị Cơ Động chế nhạo như vậy. Bất quá, hiện tại nàng cũng đã không có thời gian tính toán với Cơ Động.
Tất Sát Kỹ của Ô Thiết Ma Thứu Vương cũng đã hoàn thành.
Giữa không trung, hơn trăm thanh trường mâu do lông chim ngưng tụ ma lực tạo thành, đều đã dài lên hơn hai thước. Trăm mũi mâu chợt phân tán ra, lại bất chợt co cụm lại, từ bốn phương tám hướng phóng thẳng về phía thân thể Cơ Động. Vô số tiếng rít chói tai vang lên, phảng phất giống như không khí bị xé nát thành trăm mảnh vậy. Vùng không gian trước mắt Cơ Động và Hạt Tử đã giống như là gãy vỡ thành vố số mảnh quang mang vậy. Tất cả những chuyện này, đều là do cái Tất Sát Kỹ kia gây ra.Ô Thiết Ma Thứu Vương sau khi phát ra một kích này, nhãn thần rõ ràng trở nên uể oải hơn rất nhiều. Không hề nghi ngờ, một kích này đã ngưng tụ hầu như toàn bộ lực lượng của nó. Có thể nói là được ăn cả ngã về không a!
Oanh---Hắc diễm chói mắt chợt bốc lên cao, Cơ Động ngửa mặt lên trời huýt dài một tiếng. Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa dâng trào, nháy mắt bạo phát. Đinh Hỏa ma lực khổng lồ rất nhanh khuếch tán ra, ma lực kinh khủng dưới sự ngưng tụ của Âm Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận càng thêm khủng khiếp hơn. Thân thể hắn lại một lần nữa hóa thành Ám Viêm Ma Vương Chi Thể. Bằng vào ma lực dung hợp giữa mình và Hạt Tử, Cơ Động lần thứ hai thi triển ra Ám Viêm Ma Vương Chi Thể.
Hạt Tử chỉ thấy toàn thân lạnh lẽo, toàn bộ thân thể đã bị tầng hắc diễm dày đặc, tràn ngập khí tức cao ngạo vô tận kia bao phủ bên trong. Nhưng nàng vẫn như trước có thể nhìn xuyên qua tầng hắc diễm kia thấy được tình cảnh bên ngoài. Nàng hoảng sợ phát hiện, Cơ Động vẫn như trước không hề độ, mà chỉ đứng ở đó, tùy ý đón nhận đám trường mâu mang theo từng đoàn bạch quang sáng lóa kia.
- Ngươi điên rồi sao?
Hạt Tử quát to một tiếng, lúc này nàng cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đem toàn bộ ma lực mà mình ngưng tụ ra rót hết vào trong cơ thể Cơ Động.
Thế nhưng, một khắc sau, nàng lập tức minh bạch, Cơ Động cũng không có điên. Thân thể to lớn của Ám Viêm Ma Vương cứ như vậy ngang nhiên đứng ngạo nghễ. Hai tay Cơ Động song song chém ra, đánh tan những mũi trường mâu đánh thẳng vào chính diện. Những thanh trường mâu còn lại, đã trong nháy mắt đâm thẳng lên người hắn.
Ngay trong nháy mắt đòn Tất Sát Kỹ của Ô Thiết Ma Thứu Vương đánh trúng lên người Cơ Động, đột nhiên, Hạt Tử cảm nhận được ma lực Cực Hạn Đinh Hỏa cũng khiến nàng cực kỳ khó chịu kia đột nhiên bắt đầu ba động mãnh liệt lên. Một loại cảm giác long trời lở đất dâng lên, khiến cho nàng theo bản năng ôm chặt lấy Cơ Động, móng tay nàng thậm chí còn khẽ bấu sâu vào đám hoa văn trên Chu Tước Nội Giáp một chút nữa.
Một màn quỷ dị chợt xuất hiện, mặc dù đám trường mâu kia mang theo khí lực phá hoại khủng khiếp cùng với khí thế không gì sánh kịp, thế nhưng, khi chúng nó mạnh mẽ đâm thẳng lên Ám Viêm Ma Vương Chi Thể, thì không một mũi nào có thể thâm nhập vào trong. Mỗi một thanh trường mâu, đều chỉ có thể xâm nhập khoảng một tấc, sau đó đã bị luồng hắc diễm kia hoàn toàn ngăn cản lại. Thanh âm ma sát chói tai không ngừng vang lên bên tai Hạt Tử. Cảm giác sợ hãi đã tràn ngập trong đầu nàng. Nàng rất rõ ràng, chỉ cần đám trường mâu này có thể đâm thẳng vào, như vậy, thân thể đang đứng mũi chịu sào của hắn cũng lập tức bị xỏ xuyên qua.
Phốc một tiếng, một ngụm máu tươi cũng đã từ trong miệng Cơ Động phun ra. Cũng ngay khi hắn phun ra ngụm máu tươi này, Ám Viêm Ma Vương Chi Thể cũng tựa hồ càng trở nên ngưng đọng hơn vài phần. Hắc sắc quang mang thâm thúy kia bắt đầu không ngừng vận chuyển lên. Cứ mỗi một lần xoay chuyển, đều mang theo ma lực ba động khổng lồ. Hạt Tử ở ngay phía sau Cơ Động, nàng có thể thấy rõ ràng, từ trên lỗ tai của Cơ Động không ngừng chảy máu ra, dưới cổ cũng có máu chảy xuống. Cái này, chính là hiện tượng Thất Khiếu Xuất Huyết a! Có thể đoán được, hiện tại nam nhân này đang gặp phải áp lực kinh khủng đến thế nào. Thế nhưng, điều làm Hạt Tử không tin nổi chính là, thân thể cường tráng mà nàng đang ôm lấy đây, mặc dù là đang thừa nhận sự thống khổ kịch liệt như thế, nhưng vẫn như trước hoàn toàn ổn định, thậm chí ngay cả phần ngạo ý phát ra từ đó cũng không có nửa phần yếu đi.
Cũng ngay tại thời khắc này, một loại cảm giác đặc thù chợt hiện ra trong nội tâm Hạt Tử. Nàng tựa hồ cũng không còn kinh sợ người trước mắt này nữa, nhưng mà, nàng cũng không cách nào có được nửa phần sát tâm.
Cơ Động tự nhiên cũng không biết Hạt Tử đang suy nghĩ cái gì, khi hắn nhìn thấy Ô Thiết Ma Thứu Vương bộc phát ra một cái Tất Sát Kỹ, hắn chỉ nghĩ hiện tại mình đã rất khó chống đỡ nổi nữa. Với ma lực vừa ngưng tụ lại của hắn, muốn bộc phát ra một cái Tất Sát Kỹ cũng không phải là không có khả năng. Thế nhưng, một cái công kích toàn phương vị của Ô Thiết Ma Thứu Vương kia cũng nhất định sẽ làm cho hắn bị thương nặng. Về phần Hạt Tử ở sau lưng, càng không có khả năng sống sót.
Phân tích về mặt lý trí, Cơ Động đương nhiên không muốn mình bị thương nặng. Sở dĩ hắn chọn cách gia tăng khả năng phòng thủ của bản thân, trước nhất là để bảo vệ bản thân trước. Về phương diện khác, hiện tại hắn và Hạt Tử đang có quan hệ hợp tác, làm sao có thể phản bội được chứ? Mặc dù hai người là địch nhân, nhưng sự kiêu ngạo của Cơ Động cũng quyết không cho phép hắn đem Hạt Tử ra làm tấm khiên thịt cho hắn. Không nói đến việc lúc trước Hạt Tử đã đem ma lực Cực Hạn Ất Mộc bổ sung cho hắn, giúp hắn ngăn cản công kích, chỉ riêng việc hắn là một nam nhân, đã không cho phép việc hắn đi lợi dụng nữ nhân mà bảo vệ bản thân mình.
Nhìn qua, Cơ Động phóng xuất ra Ám Viêm Ma Vương Chi Thể để đón đỡ Tất Sát Kỹ của Ô Thiết Ma Thứu Vương, chẳng khác nào là hành vi tự sát cả. Một Tất Sát Kỹ do một Ngũ Giai Đỉnh Cấp Ma Thú phóng thích ra cường hãn đến mức nào? Cho dù là lúc thực lực Cơ Động còn hoàn hảo đi chăng nữa, lực phòng ngự của Cơ Động cũng chưa chắc có thể ngăn cản nổi. Nhưng trên thực tế, khi Tất Sát Kỹ của Ô Thiết Ma Thứu Vương chân chính đánh lên người Cơ Động, hắn lại làm ra một loạt các phản ứng cực kỳ kỳ lạ. Có thể nói là, hắn đã đem toàn bộ những gì Đằng Xà dạy hắn trong suốt một năm qua, phát huy ra một cách vô cùng nhuần nhuyễn.
Cực Hạn Âm Hỏa bắt đầu khởi động xoay tròn, cái này cũng không phải là do vô ý, mà tất cả đều nằm trong sự khống chế của Cơ Động, mô phỏng theo động tác của Đằng Xà Hóa Lực Thuật. Cái này cũng là một trong những chiêu thức mạnh nhất của Đằng Xà Hóa Lực Thuật, là năng lực quan trọng nhất mà Đằng Xà dạy cho Cơ Động. Khi đem Hóa Lực Thuật kết hợp với ma lực, với thực lực hiện tại của Cơ Động, tự nhiên không thể dùng phương pháp này mà hoàn toàn hóa giải hết tất cả các loại công kích vật lý đánh lên người hắn. Thế nhưng, khi hắn hoàn thành việc biến thân thành Ám Viêm Ma Vương Chi Thể, Ám Viêm Ma Vương Chi Thể tựa hồ trở thành bản thể của hắn vậy. Cực Hạn Âm Hỏa cộng với Đằng Xà Hóa Lực Thuật, cũng chỉ với tình huống như vậy, hắn mới có thể chân chính dùng ra được năng lực áo nghĩa của Đằng Xà Hóa Lực Thuật.
Tất Sát Kỹ của Ô Thiết Ma Thứu Vương mặc dù có uy lực kinh khủng, nhưng khi nó chân chính đánh lên trên người Cơ Động, Cực Hạn Âm Hỏa nhất thời không ngừng dâng lên, sự ba động của nó chí ít cũng hóa giải đi một phần ba lực đánh vào của nó. Lực áp bách vô cùng cường đại kia, sau khi đi qua tầng ma lực chuyển hóa trên người Cơ Động, mới đánh vào bản thể hắn. Bằng vào Quân Ma Âm Dương Khải, Chu Tước Biến, Đằng Xà Biến, ba đại hộ thể kỹ năng, Cơ Động mới có thể mạnh mẽ hoàn toàn ngăn cản lại.
Hạt Tử cũng không có đoán sai, lúc này Cơ Động thật sự là Thất Khiếu Xuất Huyết, nhưng mà, hắn cũng tuyệt đối không có bị thương nặng như Hạt Tử tưởng tượng. Thân thể hắn đã trải qua Long Huyết Tẩm Thế, hoàn toàn có thể bộc phát ra năng lực trị liệu mà Hạt Tử không thể tưởng tượng nổi. Thân thể Cơ Động mặc dù bị thương, nhưng mà Đằng Xà Biến, Chu Tước Biến cũng đã được hắn kích phát lên đến cực hạn. Quân Ma Âm Dương Khải lại càng bộc phát ra lực phòng ngự chân chính của một Thứ Thần Khí. Mạnh mẽ đem toàn bộ lực công kích của Tất Sát Kỹ của Ô Thiết Ma Thứu Vương hoàn toàn ngăn cản bên ngoài tầng hắc diễm kia.
Cơ Động làm như vậy, đương nhiên cũng không chỉ là bị động chịu đòn. Một màn phát sinh kế tiếp, làm cho Hạt Tử không kìm được, trong lòng sinh ra cảm giác kính phục. Mỗi một thanh trường mâu màu trắng xâm nhập vào trong tầng hắc diễm kia, đều bị tầng Cực Hạn Âm Hỏa u ám, tịch diệt kia rất nhanh hòa tan.
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
130 chương
820 chương
286 chương
755 chương