Âm Dương Miện

Chương 194

Hứa sư huynh liếc mắt nhìn Cơ Động sau lưng Phất Thụy một cái: - Phất Thụy, vị này chính là tiểu sư đệ ngươi, kẻ đã từng suýt chút nữa khiến cho xảy ra Chí Tôn Chi Chiến hay sao? Ngươi còn chưa giới thiệu qua với vi huynh a! Lần này các ngươi cùng đến đây, chẳng lẽ... Sắc mặt Phất Thụy trầm lại: - Đây là Tiểu sư đệ của ta, Cơ Động. Hứa sư huynh, tính tình của ta chẳng lẽ ngươi còn chưa biết sao? Mục đích của chúng ta lần này đến đây chỉ có một, chính là ra trận giết địch. Cái gì mà tranh quyền đoạt lợi đối với chúng ta mà nói cũng không hề quan hệ. Ai dám nói ta là phản đồ? Được! Kêu hắn đến đây trực tiếp đối mặt với ta. Sư huynh đệ chúng ta sẵn sàng bồi tiếp. Hứa sư huynh gật gật đầu, nói: - Có những lời này của ngươi là đủ rồi. Ai dám ngăn cản các ngươi gia nhập Thánh Tà Chiến Trường lần này, chính là đối đầu với Lục Long chúng ta. Đi, đi thôi, xuống dưới rồi nói tiếp. Vừa nói xong, chỉ thấy đầu Ngân Long dưới chân hắn chợt trở mình, tựa hồ như chỉ lài hơi vẫy khẽ cặp cánh một chút, đã giống như một khỏa Lưu Tinh màu bạc biến mất không thấy đâu. - Tiểu sư đệ, người này là hảo bằng hữu của ta, tên là Hứa Vĩnh Long. Năm năm trước hắn cũng đã là cường giả cấp bậc Bảy quan Thiên Sư, là một trong mấy vị Phó đoàn trưởng của Thiên Can Quân Đoàn chúng ta. Xưng hiệu Vân Long, Canh Kim Hệ. Đầu Vân Long kia của hắn mặc dù thân thể nhỏ nhất trong Long tộc, cũng chỉ có thực lực cấp bậc Thất giai, nhưng lại là chủng loại có tốc độ nhanh nhất. Lúc hắn chưa đến năm mươi tuổi, trên Thánh Tà Chiến Trường tuyệt đối là nhân vật khiến cho đối thủ đau đầu nhất. Thông thường sẽ ở những nơi ít có khả năng xuất hiện nhất tiến hành đột kích đối thủ. Ở nơi này hắn tuyệt đối là thành viên kỳ cựu, đã trấn thủ ở đây mấy chục năm. Hắn cùng với ba vị Phó đoàn trưởng khác, cộng thêm Đoàn trưởng và ta, hợp lại thành Lục Long Quang Huy. Ta còn có một xưng hiệu khác, gọi là Lôi Long. Sáu người chúng ta đều là Long Kỵ Ma Sư. Trong tên năm người bọn họ đều có một chữ Long, đáng tiếc cũng không phải là Ngũ Hành đồng chúc tính, nếu không khi liên thủ, thực lực sẽ càng cường hãn hơn rất nhiều. Mặc dù là vậy, nhưng ở nơi này bọn họ đều có thực lực chủ đạo nhất. Cho dù là các Đổng sự của Thiên Can Học Viện cũng phải nể mặt bọn họ vài phần. Dù sao bọn họ cũng đã đem nửa đời mình đặt ở nơi đây. Luận về tước vị, năm người bọn họ đều là Công Tước ở các quốc gia. Thân phận vô cùng tôn quý. Vừa nói, Tử Lôi Diệu Thiên Long đã thu liễm hai cánh, hạ xuống mặt đất. Nơi nó hạ cánh, đúng là trước mặt những lều trại màu vàng kim của Thiên Can Quân Đoàn. Trên không trung, mây đen cũng đã theo Phất Thụy thu liễm khí tức mà biến mất, khôi phục lại cảnh tượng trời xanh mây trắng như trước. Hứa Vĩnh Long sớm đã ở đó chờ hắn, đầu Ngân Long của hắn cũng đã biến mất không thấy. Đồng dạng chờ ở nơi đó còn có thêm ba người nữa, nhìn qua đều khoảng năm, sáu mươi tuổi. Tuy rằng bộ dáng mọi người cũng không giống nhau, nhưng đều toát ra khí tức đặc thù của chính mình, ánh mắt thâm thúy, nhìn không ra nông sâu. Không hề nghi ngờ, bọn họ đều có thực lực vô cùng cường đại. Phất Thụy nắm tay Cơ Động từ trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long nhảy xuống, rất nhanh tiến lên vài bước, hướng tới ba gã trung niên kia hành lễ, nói: - Phất Thụy bái kiến ba vị sư huynh. Các ngươi sao lại tập trung hết ở đây vậy? Một gã trung niên, khuôn mặt thon dài phong cách trầm ổn đứng ngoài cùng bên trái, đầu tóc cắt ngắn, ánh mắt linh mẫn, ha hả cười, nói: - Ngươi quậy một trận kinh phách trên không trung như vậy, chúng ta làm sao lại không biết được chứ? Mau giới thiệu vị Tiểu huynh đệ này với chúng ta đi. Phất Thụy gật gật đầu, chỉ về phía Cơ Động, nói với bốn người trước mặt: - Đây chính là Tiểu sư đệ của ta, cũng là quan môn đệ tử của sư phụ ta, tên là Cơ Động. Cơ Động hơi hơi cúi đầu, xem như là làm lễ ra mắt, nhưng cũng không có mở miệng nói chuyện. Phất Thụy nói: - Bốn vị sư huynh này đều là Phó Đoàn Trưởng của Thiên Can Quân Đoàn, cũng là các Đại công thần trấn thủ biên cương. Hứa Vĩnh Long sư huynh, xưng hiệu Vân Long, thành danh về tốc độ, vừa rồi ta đã giới thiệu với ngươi. Vị này là Đỗ Khuông Long sư huynh, tên hiệu Sư Long, Giáp Mộc Hệ. Phất Thụy chỉ tay sang vị trung niên nhân vừa rồi mới lên tiếng. Cơ Động nhìn chăm chú sang vị trung niên nhân tướng mạo bình thường này, nhìn qua khiến người ta có cảm giác khí tức thanh tao nho nhã. Hứa Vĩnh Long cười hắc hắc, nói: - Hắn là tên biến thái. Ngươi ngàn vạn lần không được vẻ ngoài của hắn làm cho mê hoặc a. Người này một khi chiến đấu, chẳng khác nào một kẻ điên cả. Cho nên bình thường chúng ta vẫn gọi hắn là Tên cầm thú. Đỗ Khuông Long cả giận nói: - Lão Hứa, không phục phải không? Không phục thì ta và ngươi đấu nhau một trận đi. Hứa Vĩnh Long hừ một tiếng: - Ngươi đuổi kịp ta rồi hãy nói đi. Phất Thụy ha ha cười, nói: - Đỗ Khuông Long sư huynh có danh xưng khác là Công Kích Chi Vương, khi công kích thì nói thế nào cũng không nhìn ra là Giáp Mộc Hệ ma se. Ta vẫn cho là, hắn nên thuộc Bính Hỏa Hệ chúng ta mới đúng. - Phất Thụy, tiểu tử nhà ngươi tệ quá đi, còn không mau giới thiệu người ta đi chứ. Một gã trung niên nhân khác đứng bên cạnh Đỗ Khuông Long đột nhiên nói ra một câu khiến cho Cơ Động ngạc nhiên không nói nên lời. Thanh âm của người này so với nữ tử còn thánh thót hơn vài phần, nhất là khi hắn nói chuyện, tay hắn còn cố ý nặn ra một cái Lan Hoa Chỉ nữa. Nhìn qua chẳng khác nào là đang làm nũng. Hai người đứng bên cạnh hắn bất giác lùi ra một bước, làm ra bộ dáng không dám gần gũi. Hứa Vĩnh Long lại đưa tay bụm miệng, tựa hồ như là muốn ói vậy. Trên mặt Phất Thụy cũng không khỏi co giật một cái, nói: - Tiểu sư đệ, vị này chính là Kim Trạch Long sư huynh, xưng hiệu Kim Long, Tân Kim Hệ. Lấy ma kỹ thiên biến vạn hóa cùng với công kích cực hạn mà thành danh. Thẳng thắn mà nói, vị Kim Trạch Long này nếu chỉ nhìn bên ngoài mà đánh giá, thật đúng là hoàn mỹ không chút tỳ vết. Tướng mạo cũng thuộc dạng anh tuấn nhất hạng, làn da trắng hồng, mày liễu mắt phượng, một đầu tóc dài màu vàng kim càng tô điểm thêm vẻ hoàn mỹ. Thế nhưng hắn vừa mở miệng nói chuyện, lập tức phá tan vẻ hoàn mỹ trên gương mặt của hắn. Thật là khiến người ta chịu không nổi. Kim Trạch Long bất mãn nhìn mọi người, trên mặt không khỏi toát ra một tia ai oán: - Người ta cũng đâu muốn như vậy đâu. Nhưng mà, người ta vốn là tiên thiên Chín phần chín Âm Kim thuộc tính, âm khí nặng nề, ta cũng không thể nào thay đổi được mà. Ai da! Tiểu huynh đệ, da mặt ngươi đẹp quá a! Nghe Kim Trạch Long nói mấy câu đầu, trong lòng Cơ Động không khỏi giật mình. Chín phần chín Âm Kim thuộc tính, cái này có thể nói gần như là Cực Hạn Thuộc Tính. Chỉ mỗi điểm này thôi, cũng đủ thấy vị trung niên ẻo lả này của Quang Huy Lục Long tuyệt đối có thực lực không tầm thường. Chỉ là khi nghe đến câu cuối cùng của Kim Trạch Long, hắn thật sự có chút chịu không nổi, sắc mặt một trận trắng bệt, vội vàng quay mặt đi chỗ khác. - Khụ khụ, để ta tự giới thiệu đi vậy. Trạch Long, ngươi im lặng chút đi. Gã trung niên cuối cùng lên tiếng. Người này thân hình cao lớn, không hề thấp hơn Phất Thụy, một đầu tóc màu đỏ rực cắt ngắn, dựng thẳng đứng, nhìn qua có vài phần giống như Tạp Nhĩ, hảo huynh đệ của Cơ Động. Chỉ là thân thể hắn càng khôi vỹ hơn vài phần mà thôi. - Ta tên Kim Chúc Long, xưng hiệu Hỏa Long, Bính Hỏa Hệ. Ta đã từng là đệ tử của Chúc Dung sư phụ lúc còn học ở Học viện, bất quá chỉ là ký danh đệ tử mà thôi. Nếu tính lại, ta cũng có thể xưng là sư huynh của ngươi. Đương nhiên, ở trong mấy người đứng ở đây, thực lực của ta là kém nhất, không đáng nhắc đến. Phất Thụy ha ha cười, nói: - Kim sư huynh, ngươi rõ ràng là châm chọc ta a! Ta nhớ không lầm mà nói, năm năm trước huynh cũng đã là bảy quan a. Mấy chữ kém cõi nhất, nói thế nào cũng không tới phiên ngươi a! Kim Cốc Long nghiêm mặt nói: - Không, xét thực lực tổng hợp, ta khẳng định không bằng ngươi. Hỏa Long của ta phẩm giai thấp, không bằng Tử Lôi Diệu Thiên Long của ngươi. Phất Thụy nói: - Kim sư huynh, ngươi vẫn cứ giữ mãi bộ dáng nghiêm trang như xưa a! Kim Cốc Long tức giận nói: - Trạch Long đã ẻo lả như vậy, ta mà còn không nghiêm trang đứng đắn một chút, thanh danh Lục Long chúng ta chẳng phải là liền xong đời hay sao. Phất Thụy quay sang Cơ Động: - À đúng rồi. Kim Cốc Long sư huynh và Kim Trạch Long sư huynh chính là hai anh em ruột đó. Kim Cốc Long sư huynh là huynh trưởng. - Anh em ruột? Cơ Động giật mình không khỏi há hốc miệng. Bất luận ở phương diện nào, hắn cũng không nhìn ra được chỗ nào giống nhau của hai kẻ được gọi là anh em ruột này. Kim Trạch Long lại mở miệng: - Người ta lớn lên giống mẹ, Cốc Long lớn lên giống cha. Thuộc tính của hai người chúng ta cũng một người thừa hưởng từ cha một người thừa hưởng từ mẹ. Bề ngoài hai người cũng vì vậy mà khác nhau. Tiểu huynh đệ, làn da ngươi quả thật đẹp lắm. Ta vô cùng hâm mộ đó. Cố nén cảm giác muốn nôn mửa, Cơ Động theo bản năng lui về phía sau một bước. Hai người Vân Long cùng Sư Long đứng bên cạnh đã nhịn không nổi cười to thành tiếng. Phất Thụy bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nói: - Trạch Long sư huynh, ngươi tha cho Tiểu sư đệ ta đi. Lần này hắn phải theo ta gia nhập Thánh Tà Chiến Trường đó.Ánh mắt Tứ Long đồng thời sửng sống một chút. Đỗ Khuông Long trầm giọng nói: - Phất Thụy, chuyện của các ngươi ta cũng từng nghe nói qua. Ba trăm người gia nhập Thánh Tà Chiến Trường lần này cũng đã được xác định xong. Người dẫn đầu chính là Dạ Tâm. Tuy rằng ta không biết Cơ Động làm cách nào có thể giết chết được Cơ Dật Phong. Nhưng ngươi không được quên, Cơ Dật Phong chính là người kế vị duy nhất của hoàng thất Trung Thổ Đế Quốc. Thù này có thể nói là sâu hơn biển. Ở bên ngoài, còn có uy áp của hai vị đại Chí Tôn tiền bối, không ai dám làm gì hắn. Nhưng mà, trên Thánh Tà Chiến Trường chẳng ai nói trước được chuyện gì cả. Ngươi cũng đừng quên, một khi tiến vào Thánh Tà Chiến Trường, hai huynh đệ các ngươi cũng sẽ bị tách rời ra. Ngươi từng hai lần tiến vào trong đó, tự nhiên hiểu rõ sự nguy hiểm tồn tại trong Thánh Tà Đảo. Chuyện hắn gia nhập Thánh Tà Chiến Trường lần này, hai vị Chí Tôn tiền bối có biết hay không? Phất Thụy mỉm cười, nói: - Không có sự cho phép của Sư tổ, ta làm sao dám mang Tiểu sư đệ đến đây chứ. Các vị sư huynh cứ yên tâm đi. Hiện tại trong Thiên Can Học Viện, cho dù là Âm Dương Học Đường cũng vậy, chỉ sợ cũng không còn người nào có thể chiến thắng được vị Tiểu sư đệ này của ta đâu, cho dù đánh lén cũng vậy. Kim Cốc Long có chút không dám tin, nói: - Phất Thụy, vị Tiểu sư đệ này của ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Phất Thụy liếc mắt sang Cơ Động một cái. Cơ Động nói: - Mười sáu tuổi. Kim Cốc Long còn muốn nói thêm gì nữa, Hứa Vĩnh Long đứng kế bên đã mở miệng nói: - Lão Kim, ngươi đừng hỏi nhiều nữa. Nếu Thắng Quang Miện Hạ đã quyết định rồi, còn cần chúng ta phải nghi ngờ hay sao? Phất Thụy, chuyện này các ngươi yên tâm, có mấy người chúng ta hỗ trợ, bên kia mặc dù có Thủy Đổng Sự và Đông Đổng Sự của Giáp Mộc Hệ, cũng không thể nào ngăn cản các ngươi gia nhập Thánh Tà Chiến Trường lần này đâu. Đại cục là quan trọng nhất. Nha đầu Dạ Tâm kia mặc dù vài năm gần đây cũng có tiến bộ không nhỏ, nhưng nếu so sánh với ngươi vẫn còn kém rất xa. Nghe đến cái tên Dạ Tâm, sắc mặt Phất Thụy rõ ràng trở nên buồn bã vài phần, trong ánh mắt cũng hiện ra một tia quang mang kì dị. Tuy rằng biến hóa xảy ra chỉ trong nháy mắt, nhưng Cơ Động đứng bên cạnh hắn vẫn nhìn ra được. Phất Thụy ha ha cười, nói: - Như vậy chuyện tiến vào Thánh Tà Chiến Trường lần này nhờ vào các vị sư huynh vậy. Hẳn là còn khoảng bảy, tám ngày nữa. Bất luận nói thế nào, tối nay nhất định phải kêu Tống sư huynh đến, chúng ta không say không về a! Hứa Vĩnh Long cười hắc hắc, nói: - Cho dù ngươi muốn chạy cũng không chạy được. Ta đã nghe nói qua, tiểu tử nhà ngươi đã thăng cấp lên Cửu Tinh Điều Tửu Sư rồi đúng không? Đã đạt cấp bậc Tửu Thần rồi a. Phất Thụy mỉm cười, nói: - Hóa ra Hứa sư huynh vẫn không quên đi rượu của ta a! Chuyện bình thường mà. Vừa nói hắn vừa mở lớn hai mắt nhìn sang Cơ Động. Nhưng mà, bất luận hắn che dấu như thế nào, Cơ Động cũng nhớ rất rõ ràng một khắc khi nãy, một tia bi thương đã hiện lên từ đáy mắt Phất Thụy. o0oCơ Động và Phất Thụy được an bày ở tại một trong các doanh trướng hàng đầu trong các doanh trướng màu vàng kim. Hiện tại trời còn sớm, sau khi an bày hai người bọn họ xong, bốn vị Long Kỵ ma sư kia đều tất bật chuẩn bị mọi việc cho Thánh Tà Chi Chiến. Thánh Tà Thông Đạo sắp mở ra, đây là lúc bận rộn nhất trong mỗi năm năm của mấy người bọn họ. o0o- Sư huynh. Cơ Động gọi Phất Thụy. - Sao? Phất Thụy lúc này đang nằm trên giường của hắn, quay mặt vào trong vách. Trong lều trại màu vàng kim này, mọi thứ vật dụng đều vô cùng đầy đủ, hơn nữa đều là hàng tốt nhất. Cơ Động ngồi trên giường của mình, nói vọng sang: - Có phải ngươi đang nhớ Dạ Tâm sư tỷ hay không? Giọng Phất Thụy lạnh lùng: - Ta nhớ ả làm gì? Chỉ là người tình một đêm của ta mà thôi. Cơ Động nói: - Sư huynh, giữa hai sư huynh đệ chúng ta, ngươi cần gì phải che dấu cơ chứ? Ta nhìn ra được, ngươi đối với Dạ Tâm sư tỷ có cảm tình không nhỏ, chỉ là bản thân ngươi không muốn thừa nhận mà thôi. Lần trước lúc ở Liên Nghị Vũ Hội ta cũng đã nhận ra rồi. Đôi khi, ngươi cần phải nhìn xuyên qua bề ngoài của một thứ để nhìn thấu bản chất của nó mới được, không được kết luận quá sớm, lại càng không nên tự mình cố tình che dấu đi tâm nhãn của mình. Phất Thụy cũng không có hé răng. Một lúc lâu sau, hắn mới nhàn nhạt nói: - Ở nơi này, Ngũ Long Quang Huy mới là người quyết định mọi chuyện. Vốn theo tính toán ban đầu của ta, đợi trong Học viện tìm ra người kế thừa vị trí thủ tịch của ta, ta cũng sẽ đến nơi này, cũng năm vị sư huynh hợp lại, liên thủ trấn giữ biên cương. Bên trong Ngũ Long, ngoại trừ Đoàn Trưởng, xưng hiệu là Thạch Long Tống Thụy Long sư huynh ra, thực lực mạnh nhất kỳ thật chính là Kim Trạch Long sư huynh. Ngươi ngàn vạn lần không được để bề ngoài ẻo lả của hắn đánh lừa. Kim Trạch Long sư huynh đối với phương diện khống chế ma lực, ngay cả sư tổ cũng đã từng khen ngợi qua, đã đạt đến trình độ cực hạn. Vừa có thể khống chế ma lực toàn diện vừa có thể khống chế ma lực phân tán. Hắn cũng là vị cường giả thứ hai, ngoại trừ Tống sư huynh ra, đạt đến cấp bậc tám quan thực lực. Là cao thủ cấp bậc Thiên Tôn trẻ nhất đến thời điểm hiện tại. Thiên phú Chín phần chín Âm Kim thuộc tính, hắn rất có thể sẽ trở thành vị Chí Tôn cường giả tiếp theo. Mà Đoàn trưởng Tống sư huynh, thì được mọi người xưng tụng là người thừa kế tiếp theo của Bắc Đẩu Cơ Trường Tín Miện Hạ. Năm năm không gặp, ma lực của hắn phỏng chừng đã cực kỳ tiếp cận thực lực Cửu Quan rồi. Tống sư huynh năm nay cũng đã hơn bảy mươi tuổi, tuy rằng không thuộc hoàng thất nhất mạch của Trung Thổ Đế Quốc, nhưng địa vị của hắn trong Trung Thổ Đế Quốc cũng đủ để so sánh với Bình Đẳng Vương. Chẳng những hắn được ban thưởng, phong cho chức Đại Công Tước, hơn nữa bản thân lại là một trong Tam Đại Nguyên Soái của Trung Thổ Đế Quốc. Toàn bộ đại quân của Trung Thổ Đế Quốc đóng ở nơi này hoàn toàn thuộc quyền điều khiển của hắn. Là một nhân vật cực kỳ lợi hại. Mặc dù hiện tại ta đã đột phá bảy quan, nhưng đem ta gộp chung với danh xưng của năm vị sư huynh, chẳng qua chỉ là gắn thêm cho đủ số mà thôi. Năm vị sư huynh đều đã từng là thủ tịch trước đây của Âm Dương Học Đường. Hứa Vĩnh Long sư huynh, Kim Cốc Long sư huynh, Đỗ Khuông Long sư huynh, ba vị này độ tuổi xấp xỉ nhau, năm xưa bởi vì tranh đoạt vị trí thủ tịch Âm Dương Học Đường, đã từng thách đấu lẫn nhau không biết bao nhiêu lần mà nói. Có năm vị sư huynh này hỗ trợ, người Thiên Can Học Viện tuyệt đối không dám ngăn cản chúng ta tiến vào Thánh Tà Chiến Trường. Nghe Phất Thụy cố tình chuyển đề tài, giảng giải về Lục Long Quang Huy, Cơ Động cũng không nói thêm gì nữa, chỉ yên lặng lắng nghe. Trấn thủ ở nơi này, nếu trong đội ngũ ma sư mà không có vài vị cường giả, đó mới là chuyện lạ. Ngũ Long Quang Huy, không thể nghi ngờ chính là năm trụ cột chính ở đây. - Phất Thụy, ngươi có trong đó không? Đúng lúc này, một thanh âm mềm mại đáng yêu chợt từ bên ngoài doanh trướng vang lên. Nghe đến thanh âm này, Phất Thụy vốn đang giảng giải cho Cơ Động nghe về Ngũ Long Quang Huy, sắc mặt chợt cứng đờ lại, từ trên giường ngồi bật dậy. Sắc mặt hắn trầm lại, cao giọng nói: - Ngươi đến đây làm gì?