Ám Dạ Thự Quang
Chương 36 : Nụ hôn bất ngờ
Mặc Cách đi vào phòng ăn không nghĩ lại nhìn thấy La Tây mà chủ tọa lại là Ha Tu Ngột.
Nhân tiện Mặc Cách mấy ngày nay quan sát người La Tây không muốn gặp nhất là Ha Tu Ngột. Bình thường với người khác y ít khi che dấu mình kĩ càng, chỉ cần thấy Ha Tu Ngột lại biến mất.
Rõ ràng như vậy Mặc Cách không phát hiện cũng khó.
Nhưng bây giờ có chuyện gì vậy?
Nhìn bộ dasbf nói cười của họ, như là có bí mật nhỏ không thể nói với ai?
Mặc Cách đi vào Ha Tu Ngột nhìn y một cái còn La Tây hướng y mà gọi:”Mặc Cách tới rồi hả, mau lại đây ”
Mặc Cách đối với sự nhiệt tình của La Tây không quá để ý.
Nên như thường mà chào.
” Phụ thân ”
Mặc Cách cúi chào Ha Tu Ngột thấy hắn gật đầu mới lại vị trí ngồi.
La Tây mở to hai tròng mắt nhì xung quay này một chút lia một chút.
Sau đó cười gian trá ” Quan hệ của cha con các người thật tốt..”Hắn cố ý kéo dài chữ tốt ” Tương kính như tân a!”
Mặc Cách trừng mắt nhìn La Tây ” Ngươi dùng sai từ rồi “
” oa, Mặc Cách ngươi đỏ mặt, trước đây sao không thấy ” sau đó liếc sang Ha Tu Ngột đang ngồi ỏe chủ vị hừ lạnh.
Tại Huyết tộc luyến phụ tình kết là bình thường!
Năm đó Ha Tu Ngột cũng vậy nên ganh hắn hại hắn bi thảm không thôi.
Mặc Cách cảm nhận tầm mắt của La Tây rất lạ, quay đầu lại thấy hắn đang mãnh liệt nhìn mình.
Mặc Cách không hiểu.
Người này ngẫu nhiên cười đùa sau đó lại nghiêm túc như lúc này.
Bữa cơm an tĩnh không ai nói chuyện, bồi bàn cũng đừng xa.
Đánh vỡ hết trầm mặc là Ha Tu Ngột.
Hắn nhấp chất lỏng đỏ trong ly sau đó dùng đôi mắt xanh thẫm nhìn Mặc Cách ” Dạo này đọc sách ra sao rồi?”
Mặc Cách nghiêm túc ” Cơ bản là xong “
Ngón tay miết viền chén ” Con biết mấy ngày nữa làm gì không?”
Mặc Cách im lặng
” Ai các người bình thường cũng như vậy sao, quá giống nhau đi!”
La Tây nhị không được nói.
Đổi lấy là nụ cười vô cùng hàm súc của Ha Tu Ngột.
Sao ta đáng thương vậy.
La Tây im lặng
” Ngày kia là 15, linh khí thịnh. tại hồ queri tiến hành là thời cơ trăm năm có một.
Mặc Cách chăm chú nghe, gật đầu.
Ha Tu Ngột nhìn y ổn định hài lòng, hẳn đã tìm hiểu kĩ.
”Tuy nhiên, hai ngày này con phải uống 5oo đơn vị máu ‘
” Cái gì ” Mặc Cách ngẩng đầu.
Điểm ấy y không biết, y tưởng máu mỗi ngày y không muốn uống không phải khâu quan trọng không nghĩ tới Ha Tu Ngột lại khẳng định phải uống.
Nhưng là thứ đó y làm sao uống được ” Nhưng ”
Không ” Nhưng ” ” Con vốn uống được mà không uống thì giờ phải bù trừ khi muốn chết tại hồ Queri lạc tư ”.
Mặc Cách không nói gì nhưng La Tây bên cạnh lại nói ” Ngươi nên uống đi, Mặc Cách ”
Mặc Cách đột nhiên thấy mình giận không nổi.
Hai người này liên hợp rồi.
Hít sâu một hơi sau đó chậm rãi nói như ra trận ” Được rồi!”
———
———
” Ta nhớ kĩ ngươi đáp ứng sẽ uống ”
Ha Tu Ngột nhìn thứ bị đổ trên bàn còn dính mọt tầng đỏ mà nói.
Rõ ràng chén máu để đó rất lâu rồi.
Thanh âm thản nhiên như không có ý khác.
Nhưng là Mặc Cách lại có loại áp lực không thở nổi.
Mặc Cách cố chấp mà ngẩng đầu nhìn hắn không giải thích.
Ha Tu Ngột nhì tròng mắt con mình dưới ánh đèn như thủy tinh sáng long lanh.
Tròng mắt mĩ lệ có kiên cường cố chấp.
Hắn bỗng tức giận.
Vì không thể đem sinh mạng mình đặt vào đó.
Đã đặt ra ước định lại muốn tự phá vỡ đi.
Trong khi tức giận hắn lại nở nụ cười như đóa hoa diễm lệ.
Hắn đi tới trước Mặc Cách cúi đầu ” Con rất cố chấp!”‘
Mặc dù tâm lý vô cùng sợ hãi Mặc Cách vẫn cố gắng đối đầu với Ha Tu Ngột.
Nhìn hai tròng mắt mở lớn càng thêm xinh đẹp của y,Ha Tu Ngột cười có điểm tà khí, tay hắn rất lạnh lúc này đưa lên nắn cái cằm nhỏ trắng nõn của Mặc Cách.
Mặc Cách bị bàn tay nâng cằm mình làm cho ngây ngốc, trống ngực đập vang.
Ngay lúc này hai tròng mắt xanh thẫm của Ha Tu Ngột đột nhiên lóe ánh sáng đỏ.
Chỉ là quá nhanh ngay cả hắn nhì trong mắt Mặc Cách cũng không thấy.
Mặc Cách chỉ thấy Ha Tu Ngột cười ta rồi ghé sát tai y ” Ngươi xác định?”
Chẫm rãi mà khẳ định ” Thật sự không uống sao?”
Mặc Cách sớm mất đi năng lực suy nghĩ im lặng.
Hoảng hốt môi nóng lên, phiến môi mềm mại nào đó phủ lên môi y …
Mặc Cách không biết mình uống xong chén máu khi nào, chỉ là khi hắn hôn xuống máu tươi theo đó đi vào, Đầu lưỡi Ha Tu Ngột trong miejng y khuấy đảo y vẫn cứng ngắc để cho người kia tận tình xâm phạm chỉ biết co dãn yết hầu mà nuốt vào, trong đầu y chỏ nghĩ – máu tươi không khó uống lắm.
Hết thảy đều không thể tự khống chế được.
Ha Tu Ngột có cảm giác khó cưỡng giống như cảm xúc thoát ra khỏi lòng mình giống nhau.
Hắn vốn túc giận, muốn trừng ohajt Mặc Cách một chút nhưng là khi nhìn thấy tròng mắt cùng đôi môi hồng nhuận no đủ của y dưới ánh đèn, tình tự không kìm hãm được nhân tiện..
Môi Mặc Cách rất mềm, hôn xuống rất ngọt, Ha Tu Ngột chìm đắm.
Mất khống chế thật đáng sợ nhưng lần này hắn lựa chọn phóng túng.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
95 chương
10 chương
93 chương