Akaytino
Chương 9
Nắng sớm chan hòa, chim rừng ca hót líu lo.
Bên trong động đá, Quang nằm nghiêng người, trên mặt chảy đầy nước mắt. Bị troll quá thảm, Quang bây giờ đang buồn lắm. Lại càng buồn hơn khi thi thoảng vẫn có cảm giác tái tê ở hai bên đầu "zú". Cái này là điện tích còn dư sau khi hắn phải chịu qua màn "Trừng phạt" phi nhân đạo.
Vừa đau vừa nhục, tuy rằng nghĩ lại hắn cũng thấy hơi thinh thích đi, nhưng mà cái này Mr.Troll nên thương lượng trước với hắn, hắn sẽ tạo điều kiện để Hệ Thống tiến hành ở nơi tối lửa tắt đèn, không có ai nhòm ngó chứ thế này thì… Ngại quá đi thôi!
Quang định nằm thêm tí nữa để cho nguôi ngoai đi một chút, thế nhưng cả dạ dày lẫn bàng quang của hắn đều không đồng tình với ý kiến như vậy. Hắn thực sự phải dậy đi vệ sinh và cái bụng thì đã thẳng thắn biểu tình từ nãy.
Gượng dậy, Quang vốn còn định quan tâm an ủi cô bé bên đó một phen, dù gì thì người ta cũng vừa mới tỉnh dậy, thoát khỏi cơn nguy kịch. Lại dự là kiểu gì cũng phải ở với nhau một thời gian nên hắn ôm thái độ rất là cởi mở, sẵn sàng làm quen tìm hiểu miễn là bạn có nhu cầu.
- Này "bợn" ơi…
- Hế lô…
- Ní hảo…
- Kimochi, yamete…!!! A á…!
Quang vừa tiến lại gần, vừa thử giao tiếp bằng vài loại ngôn ngữ khác nhau, nhưng có vẻ không được thành công cho lắm. Mặc kệ hắn có nói thế nào thì cô bé kia cũng không chịu phản ứng lại, chỉ nằm im trên nền đá và lấy hai tay ôm kín khuôn mặt nhỏ của mình. Chắc là đôi mắt thơ ngây đã bị ám ảnh bởi bài biểu diễn ca nhạc thể hình ghê gớm.
Thở dài một hơi, hành động của cô bé khiến Quang đau lòng lắm. Nhưng không sao, sau khi đổ toàn bộ tội lỗi lên đầu cái Hệ Thống Troll Rampage mất dạy, hắn bình phục lại được một chút tâm thái của mình. Nhặt cái áo sơ mi trắng khoác lên vai, Quang cất bước ra ngoài.
Vệ sinh thì chẳng phải đi đâu xa, Quang đứng ngay cạnh cửa hang mà phóng xuống. Dòng nước nhân tạo với dòng nước thiên nhiên quyện lại với nhau rồi cùng đổ ầm ầm xuống lòng hồ bên dưới, cuộn lên những đợt bọt sóng trắng xóa bạc đầu.
Bản thân Quang còn có ý định nhảy thẳng từ trên này xuống cho nó phong cách, thế nhưng nghĩ đến việc chẳng thể nào biết được có tảng đá ngầm nào bên dưới nữa hay không nên lại thôi.
Lội một vòng quanh bờ hồ, lần này Quang bắt được ba con trai to bằng bàn tay người lớn. Lũ này không dựng gai băng hay phóng điện gì cả, chỉ là trên bề mặt vỏ được phủ một lớp gai chất sừng, khi chạm vào thì thấy buốt buốt và tê tay. Chắc là có độc.
Thực đơn bữa sáng thế này là đủ, Quang mang ba con trai về, đun nước và nấu canh.
Để đề phòng bị ngộ độc, Quang có cẩn thận tách hết vỏ của lũ trai ra, bỏ cả nội tạng, chỉ móc lấy phần thịt bên trong. Thêm vào nắm rau ngổ còn từ hôm qua sau khi nước đã sôi một lúc, thế là hắn có một nồi canh thơm nức mũi.
Bị hấp dẫn bởi mùi thơm, cô bé bên kia cuối cùng cũng chịu thò mặt ra. Cũng không keo kiệt, Quang múc ngay cho cô ta một bát lớn, cả nước cả cái, cả thịt cả rau đoàng hoàng.
Tỉnh rồi nhưng có lẽ vẫn còn rất yếu, cô bé không thể tự ngồi được nên Quang đỡ cho cô ta tựa lưng vào một mặt đá hơi thoai thoải. Hai tay đã cử động được rồi nhưng vết thương chưa khỏi hẳn, dùng sức rất khó khăn, vì thế nên Quang lại phải bê bát hộ, từ từ cho cô bé húp từng phần.
Rút cục thì đến bây giờ, Quang cũng có cơ hội đối thoại với con người đầu tiên mà hắn gặp ở thế giới này. Chỉ có điều, vấn đề mới lại nảy sinh…
Rào cản ngôn ngữ.
Thật chẳng giống với những truyện xuyên không dị giới mà Quang từng đọc gì cả, nhân vật chính sau khi xuyên qua không tự động tinh thông ngôn ngữ thì thế giới mới cũng sẽ sử dụng thứ ngôn ngữ tương tự với quê nhà. Đằng này… Sau khi nghe cô bé nói chuyện, Quang nhận ra đó không phải là tiếng Việt, cũng chẳng phải là tiếng Lào, mà cũng đếch có giống bất cứ thứ tiếng nào hắn đã từng nghe thấy luôn. Và tất nhiên, hắn cũng chẳng thể nào hiểu được một từ nào cả.
Cô bé sử dụng những câu rất dài, âm trước cứ như thể nối tiếp vào âm sau và ngữ điệu có chút nỉ non, kết hợp với chất giọng khàn khàn đặc biệt nên nghe rất là thích tai. Mặc dù vẫn chẳng hiểu gì nhưng Quang nghĩ "Cũng không quan trọng lắm".
Ăn uống xong xuôi, Quang bắt đầu bò ra khỏi hang, tiếp tục công cuộc nghiên cứu về cái hệ thống Troll Rampage của mình.
Buổi sáng cũng chẳng cần phải lấy lá cây che cửa hang, có màn nước bao phủ là được rồi. Ánh sáng tán xạ từ bên ngoài hắt vào khiến cho nơi này sáng sủa. Cô bé được đặt nằm lại trên thảm lá, đầu nghiêng nghiêng nhìn bóng lưng trần đang rời khỏi, hai gò má chợt đỏ và miệng bất giác khẽ nở một nụ cười làm cho đôi má núm đồng tiền như ẩn như hiện và lộ ra một cái răng khểnh xinh xinh.
-----Akaytino---- -------
- Nhiệm vụ hàng ngày: Đập đá.
- Kí chủ có một căn cơ vô cùng tốt. Nếu xét theo quan điểm võ học thì cũng xứng là bậc kì tài chục người chọn một. Tuy nhiên kí chủ lại không coi trọng bản thân, bỏ bê rèn luyện khiến cho cơ thể phát dục không đầy đủ, trở thành một nuối tiếc lớn lao. Nhưng không sao, đã có Hệ Thống siêu phàm siêu cấp ở đây, kí chủ sẽ có cơ hội làm lại cuộc đời.
- Một tinh thần khỏe mạnh, một ý chí sắt thép chỉ có thể tồn tại trong một cơ thể hoàn mĩ. Vậy nên, bắt đầu luyện tập đi. Hãy đi đập đá.
- Từ vô số tiểu thuyết võ hiệp đến nay, bao nhiêu anh hùng cái thế, võ lâm hảo hán đều bắt đầu bằng việc đập đá thay cơm hàng ngày. Để noi gương tiền nhân, Hệ Thống đề nghị kí chủ cũng nên như thế.
- Nội dung nhiệm vụ: Kí chủ dùng mọi khả năng, đập nát ít nhất 20 viên đá có thể tích tối thiểu là 0.2 mét khối.
- Thời gian quy định: Hoàn thành trong ngày
- Phần thưởng: 50 điểm Tinh Hoa
- Cảnh báo: Nhiệm vụ thất bại, trừng phạt hóa cứng hai đầu gối chân trong 24 giờ tiếp theo (nhắc nhở nhẹ: hãy tưởng tượng việc đi nặng trong tư thế đứng thẳng người… hị hị hị!!!)
Đần mặt ra nhìn vào cái khung nhiệm vụ, Quang lại dấy lên ham muốn chửi rủa cái hệ thống của mình.
"Mẹ nó! Nhiệm vụ [bad word] gì mà lại bắt ông đi đập đá? Bố có phải là tù khổ sai [bad word] đâu? Mà đập đá thì liên quan quái gì đến năng lượng Tinh Hoa cơ chứ?"
- Bố [bad word] làm…! - Văng lại một câu, Quang đếch thèm để ý đến thông báo nhiệm vụ trên con điện thoại nữa, hắn vác cây lao tự chế lên vai rồi đi thẳng vào rừng. Chỉ là, mới đi được dăm ba bước, hắn lại chần chừ…
- Thế này không được. Mr.Troll là một thằng khốn nạn, cả cái hệ thống của hắn cũng khốn nạn không kém bao nhiêu. Nhiệm vụ hằng ngày bắt buộc phải hoàn thành, cù nhây không làm đến lúc nó phạt cho thì lại khổ…! - Nghĩ đến cái viễn cảnh bản thân bị trừng phạt được Hệ Thống vẽ ra, Quang thấy rùng mình. Mà trừng phạt lại diễn ra vào ngày tiếp theo, nó ảnh hưởng đến cơ thể khá lớn nên nhiệm vụ của ngày hôm đó có thể cũng đi luôn. Thế là lại bị trừng phạt vào ngày tiếp theo đó. Rồi lại không hoàn thành nhiệm vụ, lại trừng phạt… Cái chuỗi tuần hoàn ác tính đó chỉ mới nghĩ thôi mà đã khiến Quang cảm thấy sợ run người.
Thế là, dù rất không can tâm nhưng cuối cùng, Quang cũng bỏ xuống lòng kiêu hãnh bản thân cùng với đam mê thám hiểm khu rừng, khuất phục trước thần uy của Hệ Thống mà tìm cách đi hoàn thành nhiệm vụ.
Đập đá…?
Một tảng đá có thể tích tối thiểu 0,2 mét khối là không hề nhỏ. Bạn cứ tưởng tượng cái thùng đựng nước 200 lít nó to thế nào thì tảng đá mà Quang cần đập cũng to y như vậy, ít nhất là phải to như vậy.
Để đập được tảng đá to như thế, tất nhiên là Quang không thể dùng tay không được, hắn không trâu đến vậy. Mà con người cũng tiến hóa từ năng lực lợi dụng công cụ chứ không giống như mấy thằng súc vật não heo. Quang bắt đầu đi tìm kiếm thứ có thể giúp hắn đập vỡ mấy tảng đá ra một cách dễ dàng.
Sử dụng nguyên vật liệu có sẵn? Trong rừng thì chỉ có đá và cây. Dùng gỗ đập đá nghe có vẻ không khả thi cho lắm. Còn dùng đá đập đá, Quang cũng thử rồi nhưng mà năng suất không được cao. À! Còn có thể dùng năng lực.
Kiếm lấy hai tảng đá vừa đạt đến tiêu chuẩn 0,2 mét khối, cái này Hệ Thống có hỗ trợ đo, Quang dùng năng lực biến nhẹ một hòn đi, đủ để hắn bưng lên. Sau đó trèo lên một chỗ cao cao nào đó, vẫn dùng năng lực, truyền Tinh Hoa nhưng lần này là khiến cho viên đá đó nặng lên mấy lần:
- Tôi yêu ông hàng xóm… Tôi yêu ông hàng xóm… Tôi yêu ông hàng xóm….
- Ruỳnhhh…!
Viên đá bị tăng trọng rơi vào đầu viên đá nằm bên dưới. Trọng lượng gia tăng nhưng kết cấu vật chất không thay đổi, hai viên đá cùng nhau vỡ nát.
Thành công!
Quang sướng như điên hùng hục chạy đi tìm mục tiêu mới. Suốt cả quá trình thực hiện, từ giảm trọng, vận chuyển, đến tăng trọng, thả rơi, Quang tốn tất cả 2 điểm Tinh Hoa. Nhiệm vụ bắt phải đập 20 viên nên hắn phải thực hiện ít nhất 10 lần, hao phí khoảng 20 Tinh Hoa. Nhiệm vụ hoàn thành sẽ được thưởng 50 điểm Tinh Hoa, sau khi trừ đi phần tiêu hao thì tính ra hắn vẫn còn lời một tí.
Hùng hục suốt ba tiếng liền, sau khi để lại mấy chồng đá vụn, cuối cùng hắn cũng hoàn thành xong nhiệm vụ. Và con điện thoại đổ chuông, thông báo của Hệ Thống đúng lúc bật lên:
- Chúc mừng kí chủ Mr.Đỗ Trần Phát Quang hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ hàng ngày "Đập đá"
- Hệ thống thưởng cho: 50 điểm Tinh Hoa (tự động khấu trừ 10 điểm để Hệ Thống chuẩn bị nâng cấp phiên bản sau này)
- Đánh giá của Hệ Thống: kí chủ rất thông minh khi biết lợi dụng năng lực để hoàn thành nhiệm vụ, nhưng có vẻ như vẫn chưa được hoàn mĩ lắm. Cái loại nhiệm vụ vặt vãnh làm hàng ngày mà cũng phải tiêu tốn một đống Tinh Hoa để làm thì chỉ có vứt, làm hại Hệ Thống không trích xuất được bao nhiêu cho mình. Lần sau kí chủ nhớ rút kinh nhiệm tìm cách khác tiết kiệm hơn (Nhắc nhẹ: sao ngươi không thử sử dụng thanh kiếm đằng kia xem? Cứ cho là với cái sức đàn bà của ngươi không đủ để nâng lên cán kiếm nhưng sử dụng Tinh Hoa cũng đảm bảo ba bốn tảng đá cũng chỉ tốn khoảng chừng 1 điểm là cùng)
Đọc tới đây, Quang giật nảy người chợt nhớ đến thanh đại kiếm vẫn còn nằm ở nơi cô bé kia xuất hiện. Thế là hắn ba chân bốn cẳng chạy đi tìm và đúng là tìm thấy thật. Thử truyền vào Tinh Hoa khiến thanh kiếm nhẹ đến mức có thể nâng, Quang vung lên, dễ dàng chém đôi một tảng đá to trước mặt. Vung vài phát nữa cho viên đá bị chém nát triệt để, còn không tốn đến 1 Tinh Hoa.
- Đù…! Tại sao mày không nói? - Quang buột miệng, cay cú hỏi.
- Tại vì anh tưởng cu thích thế!!! - Điện thoại của Quang có tin nhắn. Người gửi: Mr.Troll
Ấm ức để thanh đại kiếm xuống đất đề phòng hao hết Tinh Hoa nó lại đè bẹp dí mình, Quang đọc tiếp thông báo từ Hệ Thống.
- Kí chủ thành công mở khóa thành tựu "Người Đập Đá 1". Bổ sung hiệu ứng "Đê Mê" mỗi khi đập đá.
"Người Đập Đá 1" đến "Người Đập Đá 2". Tiến độ 20/70.000
Con đường còn dài, mong kí chủ tiếp tục cố gắng vì tương lai của hàng vạn anh em chơi đá. Thân!
Há mồm nhìn vào màn hình điện thoại, Quang thật không hiểu Hệ Thống cho hắn cái thành tựu này để làm gì. Hắn không phải thợ đá, lại càng không phải tù khổ sai, nếu không phải nhiệm vụ ép buộc thì đời nào hắn chịu đi làm cái thứ việc vô bổ này.
- Mở khóa 1 ô vật phẩm trong cửa hàng Hệ Thống. Kí chủ tranh thủ thời gian tham quan và nếu có hứng thú, Hệ Thống khuyến khích kí chủ tiêu xài bằng điểm Tinh Hoa.
Mãi mới có một thứ coi như là được, Quang muốn đi xem ngay vật phẩm xuất từ Hệ Thống ra nó có thể bá đạo đến mức nào… Chỉ là hình như, thông báo vẫn chưa hết…
- Để khen thưởng kí chủ hoàn thành chuỗi nhiệm vụ của ngày đầu tiên, Hệ Thống miễn phí tặng cho ba lần "Vòng Quay May Mắn". Chúc kí chủ may mắn lần sau.
Được thưởng! Vừa nghe thấy từ "Miễn phí" là Quang đã cảm thấy thích rồi. Từ bé đến giờ, hắn cũng mê mấy trò may rủi lắm. Thế là, không thể chờ được nữa, hắn next menu, tiến ngay đến phần quay thưởng.
Cái vòng tròn sáng hiện ra, con nokia đời 1082 của hắn bây giờ còn hiển thị được cả màu sắc nữa. Cái vòng tròn được chia ra thành mười mấy phần bằng nhau, trên đó có một chút hình gì đó, chắc là icon của phần thưởng. Ở giữa tâm của vòng tròn bây giờ có một dòng chữ "Quay - sẵn sàng".
Theo hướng dẫn, Quang nhấn vào nút xanh trên bàn phím điện thoại với một tâm trạng hồi hộp, có chút kích thích và hưng phấn vô cùng. Giữ một lúc để cho vòng tròn quay nhanh hơn, và thả ra để nó dần chậm lại.
Những hình icon liên tục thay đổi trong khung "Giải thưởng". Tốc độ của vòng tròn chậm dần, chậm dần và…
"Vòng Quay May Mắn"
*******************************
Được thực hiện bởi nhóm viết Hoa Bão
Kịch bản và viết chính: Th.a woa (Thăng Thiên Họa)
Giám sát nội dung: Sói lạc lối
Chỉnh sửa hoàn thành: Lan Thi
Cộng tác viên: Mộc Chi
Sao Na
****
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
99 chương
84 chương
60 chương
15 chương
114 chương
814 chương