Ái Thượng Điều Giá Sư

Chương 50 : Lời thề thật tâm [nhị]

Trong công ty, Gia Minh Diệc cũng chính là Keith nhân duyên thực sự rất tốt, có khi hắn sẽ tới giúp Lăng Phàm ra ngoài tìm bạn bè chơi. Dù vậy, Lăng Phàm rất ít để mắt tới Gia Minh Diệc, bởi vì cậu biết người này ý tứ không đặt trong lời nói, ở mặt ngoài là cùng người khác nói chuyện phiếm, thực tế là khắp nơi hấp dẫn lực chú ý của cậu. Gia Minh Diệc đương nhiên không giống giới trẻ lưu hành cách truy đuổi vợ quái dị như vậy, tây trang vẫn hàn hảo mặc ở trên người. Điều duy nhất khiến Lăng Phàm bất mãn chính là caravat bị hắn cột bừa lên cổ, khiến cho hình ảnh một nhân viên nghiêm túc gần như bị phá hư không còn. Cái caravat lộn xộn kia khiến Lăng Phàm cả người không thoải mái, cậu cũng biết là do Gia Minh Diệc cố ý làm như vậy cho cậu xem. Cậu an ủi chính mình là bản thân cùng người khác không quan hệ, thế nhưng cảm giác không được tự nhiên không bỏ đi được, ở cùng phòng với người ăn mặc không chỉnh tề khiến dạ dày cậu khó chịu như ăn phải cái gì hỏng mất rồi. “ Caravat của anh.”  Lại một lần nữa hai người gặp nhau ở trong thang máy, Lăng Phàm không nhịn được mở miệng. “Rất phong cách có phải hay không?” Thật quá rõ ràng Gia Minh Diệc chỉ chờ cậu lên tiếng, liền lập tức tươi cười hướng tới bên cạnh cậu. “Không có phong cách mà là thật không ra hình dạng thật sự của nó.” Lăng Phàm thần kinh thép, ho khan một chút. “Phải không?” Gia Minh Diệc kinh ngạc mà trợn to mắt, cúi đầu nhìn trái nhìn phải, “Không phải chứ, rõ ràng đã ràng đã làm theo đúng như video rồi mà?” Lăng Phàm thực sự bại dưới độ mặt dày của Gia Minh Diệc, bất đắc dĩ thở dài đi lên trước mặt hắn, thuần thục cởi ra cái caravat khó coi kia. Gia Minh Diệc kinh ngạc hít một ngụm không khí, lập tức ngoan ngoan duỗi cổ nhìn ngón tay  Lăng Phàm linh hoạt thắt lại giúp, vài giây sau xuất hiện một cái kết vô cùng xinh đẹp. Lúc này thang máy “đinh” một tiếng, đã tới tầng của bộ phận thiết kế. Hướng Lăng Phàm tươi cười gật gật đầu, Gia Minh Diệc rời khỏi thang máy. “Tôi đi ra trước, thân ái, cảm ơn em.” Đình đầu vang lên một tiếng sấm, một giây trước Lăng Phàm còn mỉm cười cùng Gia Minh Diệc tạm biệt, một giây sau cậu không biết làm như thế nào nụ cười cương cứng trên gương mặt. Nhìn bóng dáng nhảy nhót chạy xa của Gia Minh Diệc, Lăng Phàm thật vất vả mới có thể nhịn xuống mong muốn đạp mông hắn một phát.