Thương Lạc vô cùng mừng rỡ, một phần thì trái tim của vua giờ đã thuộc về cô ta. Thương Lạc nói gì vua cũng chiều theo ý nàng. Ngày trảm đầu Mạch Ái nương nương tới. Hoàng thượng hôm đó bị mệt, nhân thời cơ đó, Thương Lạc liền xin vua rằng cho cô thay vua đi trảm đầu Mạch Ái nương nương. Đương nhiên vua chiều theo ý Thương Lạc.Thương Lạc ở trên bàn lệnh hô to: Trảm thật dàiLập tức chiếc đầu rơi ra. Lăn lông lốc dưới đấtSau khi xong thì Thương Lạc quay về phòng nghỉ của hoàng thượng để thăm người. Thương Lạc nói: "Hoàng thượng ơi, thiếp đã trảm đầu Mạch Ái đó rồi. Từ nay người đừng lo nữa nhé. Thiếp ở bên cạnh người.Hoàng thượng vô cùng yêu Thương Lạc, nay nghe những lời này thì càng đắm say hơn.Thương Lạc lại một lần nữa vướn vào bẫy tình. Ánh mắt của vua chạm với ánh mắt của Thương Lạc. Hai người lại rung động một lần nữa. Lần này Thương Lạc không thể chối từ lời mời gọi. Cô hôn vào môi của hoàng thượng. Sau đó vì quá ngại nàng bỏ chạy về phòng mình.Sáng sớm hôm sau, khi Thương Lạc đang ngắm cảnh sông hồ trong cung Thư Lục Viện thì thấy từ xa hoàng thượng tới. "Người cũng tới đây ngắm cảnh sao? Hoàng thượng" Thương Lạc nhẹ nhàng hỏi. "Ta không đến được sao" "Hoàng thượng thiếp không có ý đó" Thương Lạc vừa nói vừa tiến đến đứng cạnh hoàng thượng. Hoàng thượng hỏi: Thật trùng hợp, nàng cũng ngắm cảnh sao? Nàng có thích không Thương Lạc?" "Cảnh rất đẹp, thiếp thích lắm hoàng thượng" Hoàng thượng mời nàng chơi cờ 1 ván với ông. Nhưng Thương Lạc lại khiêm tốn từ chối: "Thôi hoàng thượng, thiếp không có biết chơi. Thiếp rất sợ sẽ không xứng với người"Thương Lạc nàng đừng khách sáo nữa, chơi với ta một ván thôi. Nếu nàng chơi thắng, danh hiệu Ái Phi chẳng ai khác ngoài nàng sở hữu. Dù Thương Lạc sợ mình thua, nhưng về chơi cờ thì chẳng ai chơi bằng cô. Thương Lạc và hoàng thượng đấu cờ, rất là gây cấn. Kết quả lại khiến người ta ngạc nhiên. "Đúng là khả năng chơi cờ của nàng quá đỉnh Thương Lạc" Vua khen Thương Lạc với vẻ tươi cười. Rồi ông truyền ý chỉ ban danh hiệu Ái Phi cho Thương Lạc. Phải nói hiện tại thì Thương Lạc rất được lòng vua. .