Ai Bảo Nữ Nhân Không Lấy Nhiều Chồng
Chương 6 : Xuyên Không Gặp Mỹ Nam Lỏa Đồ
Vòng xoáy thời không mở ra, làm nàng từ trên trời rớt xuống. Khuôn mặt tái nhợt vì sắp trúng nền đất, bổng có vật gì mềm mềm đỡ lấy nàng. Mở mắt ra, nàng thấy một bộ áo quần loàn quằn kỳ lạ ở dưới đất, đâu đó thoan thoãn mùi hương thơm nhẹ nhàng khiến nàng cảm thấy thoải mái, đi theo mùi hương phát ra thì ập trước mắt nàng là…
Một tuyệt đại giai nhân mỹ nam đang tắm, không một mảnh vải che thân, làn da trắng nõn đến mức nàng nhìn phát thèm, muốn vào cắn một cái, thân hình *** rắng, mạnh mẽ, gợi cảm ẩn hiện dưới nước, tóc đen xỏa dài làm hắn trở nên gợi cảm đến mê người, nàng hận không thể nhảy vào ăn hắn, khi chất lãnh đạm, trong trẽo tưa như trích tiên vô tình bị lạc xuống trần gian.
Oa, quả là một tuyệt thế mỹ nam, trên vạn người mỹ nam. Mấy trăm bạn trai cũ của nàng chưa chắc gì bằng một phần mười của mỹ nam kia, đúng là cực phẩm, siêu cấp trong cực phẩm mỹ nam. Bổng mỹ nam thấy như ai đó đang rình mình, hắn lên tiếng nói:
– Ai, bước ra ..
Oa, cả giọng nói cũng mê người, thật là cực phẩm quý hiếm, một không hai. Nàng si mê nhìn mà chẳng thèm để ý trên miệng đã chảy nước dãi từ lúc nào, hai con mắt nhìn chằm chằm vào thân hình mỹ nam như đang muốn ăn tươi nuốt sống tận gốc. Mỹ nam dùng khinh công bay lên, lướt qua nhẹ nhàng, thoáng một cái đã mặc đồ, làm nàng hơi tiếc nuối nhưng vẫn si mê nhìn. Hắn nhìn nàng, trong mắt giấu đi sát khí, nhưng cũng đủ biết hắn đang tức giận:
– Ngươi là kẻ nào, dám xung vào Nguyệt Tịnh Cung !
Nàng không thèm để ý mỹ nam tức giận, mà đang chìm đắm trong sắc đẹp. Oa, giọng nói cũng mê người, vẻ ngoài lại còn mê người muốn đòi mạng, thật sự mình sống trên đời, mấy trăm bạn trai cũ, mình chưa thấy ai đẹp hơn chàng. Quyết định rồi, hắn sẽ là lão công nhỏ tương lai của nàng. Thấy mỹ nam đang tức giận nhìn nàng, hình như ánh mắt chứa đầy sát khí như đang muốn giết nàng ngay lập tức, lập tức nàng tỉnh táo lại, lấy lại hình tượng, sợ mỹ nam chuồn mất.
Hắn ngẩn ngơ khi nàng thay đổi hẳn, khi hồi nàng nhìn hắn như kẻ săn thú thấy con mồi, lập tức muốn nhào tới, nhờ đây, nàng giống như một tinh linh đáng yêu, thánh thiện, mặc áo quần kỳ lạ, quái đản hắn chưa gặp bao giờ. Nhưng hắn biết, hắn không thể dời khỏi cặp mắt của nàng, đôi mắt nàng như bầu trời đêm u tối, lấp lánh như vì sao đêm, mang theo cỗ sương mù dày đặt tạo nên huyền bí của đôi mắt, khiến hắn như lạc vào mê cung vô tận trong đôi mắt ấy, muốn hãm sau vào trong đó.
Trái tim hắn đập thình thịch khiến hắn cảm thấy khó hiểu với cảm xúc kỳ lạ này. Từ lúc được sư phụ nhặt vào Nguyệt Tịnh Cung, hắn tưởng mình vô tâm tuyệt tình, không màm sự đời, nhưng gặp nàng. Khiến trái tim hắn biến nhiều cảm xúc khiến hắn không hiểu nổi. Nàng ngọt ngào, nhào tới, nhơ tay một lịch sự:
– Chào mỹ nam..í nhầm chào mỹ nam ca ca.. ! Muội không biết làm cách nào tới đây, nhưng….
Mỹ nam ca ca lạnh lùng nhìn nàng, lại giống như cảnh giác, nàng bắt đầu giả trang vô tội nữa: – Muội không biết làm thế nào tới đây, hức hức !
Hắn cảm thấy hơi nghi ngờ, vì Nguyệt Tịnh Cung được bố trí cẩn thận, ai muốn vào đây thì sẽ tan xác, thân hình thúi nát, tử vong ngay lập tất, nhưng hắn nhìn nàng không có gì là bị thương, thậm trí bình an vô sự, chẳng lẽ nàng ấy từ trên trời rơi xuống, một tiểu tiên nữ lạc xuống phàm trần, hắn muốn hỏi một cách chắc chắn:
– Ngươi… từ trên trời rơi xuống !
Nàng với đôi mắt ngấn lệ, hai má phụng phịu trong rất đáng yêu, đôi môi hồng hồng nhìn muốn cắn: – Mỹ nam ca ca, phải !
Hắn ngạc nhiên, nàng thật sự là tiên nữ sao, một tiểu tiên nữ đáng yêu, ông trời ban tặng hắn sao.
Truyện khác cùng thể loại
1027 chương
143 chương
18 chương
5 chương
10 chương
62 chương
98 chương