Ai Bảo Nữ Nhân Không Lấy Nhiều Chồng
Chương 2 : Khởi Đầu Của Lạc Sắc Vi – Thơ Ấu Của Tiểu Sắc Nữ
Khởi đầu một tai họa mới Khởi đầu một con đường về tiểu sắc nữ
Xem thế nào khi nàng thu thập tâm mỹ nam….
Lúc Sắc Vi năm tuổi. Trường học mẫu giáo mằm non Gà con, trong khu vườn trường nhỏ nhắn, bên cạnh là bãi cát trống với chiếc sích đu xinh xinh. Một bé gái tầm 5 tuổi, trong xinh xắn, mập mạp, béo béo, tròn tròn, trong rất đáng yêu, đôi mắt đen láy thâm thúy như vì sao trên bầu trời đêm, chứa ẩn sự một lớp sương mù đằng sau đôi mắt ấy, đang nhìn chằm chằm vào cậu bé bên cạnh với biểu cảm chảy nước miếng, si mê nhìn cậu bé.
Có thể nhìn ra cũng là một cậu bé tầm 5 tuổi, nhưng khuôn mặt đầy đủ tiêu chuẩn một tiểu mỹ nam, ngũ quan tuấn mỹ, sau này lớn lên có thể là một nam nhân rất mê người, anh tuấn bất phàm. Cậu bé cứ đỏ mặt trước thái độ chảy nước miếng, cặp mắt của bầu trời đêm cứ si mê nhìn cậu bé, cậu bé ngượng ngùng, 2 má hồng hồng đỏ ửng như trái cà chua trong rất đáng yêu, giọng nói thì cứ cà lăm:
– Sắc Vi….cậu…đừng…nhìn…tớ..thế…được..không?
Thì ra cô bé đang chảy nước miếng là Lạc Sắc Vi, tiểu nữ chủ của chúng ta. Sắc Vi vẫn tiếp tục nhìn cậu bé, miệng cứ chảy nước dãi trong thật kinh tởm, hai mắt thì cứ nhìn cậu bé như miếng mồi ngon, như muốn nhào tới ăn ngây lặp tất. Cứ nhìn cậu bé đang ngượng ngùng đỏ mặt, sợ hãi, Sắc Vi lập tất tỉnh táo lại, lấy lại hình tượng. Bây giờ hình tượng Sắc Vi là một tiểu công chúa, xinh đẹp hệt như thiên thần với bộ đầm trắng mang trên người, giọng nói pha sự hờn dỗi:
– Bộ cậu không muốn tớ nhìn à, Hữu Thần !
Cậu bé của chúng ta nghe Sắc Vi nói, lập tất sắc mặt hốt hoảng, hai cặp mắt như sắp mếu (khóc):
– Không, không… tớ muốn cậu nhìn tớ như vậy ..? Đừng nghỉ chơi tớ…. hức hức…
Thấy thái độ tiểu mỹ nam làm nàng thật hài lòng, tiểu sắc nữ của chúng ta nhẹ nhàng cười, nụ cười của nàng mang theo tia đắc ý, cũng có phần hài lòng:
– Được rồi, tớ không nghỉ chơi cậu ! Nhưng cậu sau này phải hứa, lớn lên cậu phải gả cho tớ….
Tiểu mỹ nam Hữu Thần đáng yêu của chúng ta nét mặt thoáng lên sự vui mừng như bắt được quà, lập tất gật đầu và nói:
– Được, lớn lên tớ gả cho cậu! Miễm cậu đừng rời xa tớ…
Hành động của tiểu mỹ nam làm nàng hận không thể ngay lập tức nhào tới ăn cậu ta. Nàng tiến tới, ôm cậu ta vào lòng, tiện lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, tranh thủ sờ cái mông của cậu ta, lòng thì nghỉ thầm:
– ” Hê hê… mỹ nam… này chất lượng tốt thật ! Cái mông cậu ta thật đã, lớn lên quyết định cho cậu ta làm chồng nhỏ.. hê hê”
Với ý nghĩa “trong sáng” và “thiện lương” của nàng, cậu bé không hay biết gì, nét mặt hạnh phúc như bắt được quà. Rồi sau này cậu cũng phải hối hận vì điều này
Truyện khác cùng thể loại
1027 chương
143 chương
18 chương
5 chương
10 chương
62 chương
98 chương