Ách Nô

Chương 19

“Công tử, tổng quản đại nhân tới .” Thu Đào mới vừa nói xong, Trần tổng quản liền bước vào. “Tiểu Nhiễm, Trần gia gia đến thăm ngươi !” Trần tổng quản từ ái tươi cười. Tiểu Nhiễm vừa nhìn thấy lão tổng quản, trên mặt lập tức hiện lên vẻ vui mừng khôn xiết, vội buông bạch điêu trong lòng ra rồi chạy nhanh tới trước mặt Trần tổng quản, ôm lấy lão. Đã lâu không có nhìn thấy người quen trước kia, trừ bỏ những người được phê chuẩn, người khác ai cũng không được phép tùy tiện đi vào Vĩnh Hàm Các. Vậy nên vừa thấy Trần tổng quản, Tiểu Nhiễm liền giống như là được gặp mặt thân nhân đã xa cách lâu ngày vậy. “Tốt lắm tốt lắm, Trần gia gia biết ngươi nhớ ta, trong khoảng thời gian này có khỏe không? Có chịu ủy khuất gì hay không?” Trần tổng quản đem Tiểu Nhiễm nhìn từ đầu đến cuối, giống như là xem nó có bị mất sợi tóc nào hay không. Tiểu Nhiễm lắc đầu, ở trên tay lão viết: Ta tốt lắm, chỉ là rất nhớ các ngươi. Trần tổng quản thở dài, Tứ phu nhân chanh chua lão cũng không phải chưa thấy qua, Vương gia đến nay đối với nàng vẫn là sủng ái, Tiểu Nhiễm sống chưa chắc đã an ổn. “Ai, tóm lại ngươi phải nhớ kỹ những lời ta nói với ngươi lúc trước, không có kỳ vọng mới không có thất vọng.” Tiểu Nhiễm làm như hiểu được mà cười cười, kéo tay Trần tổng quản để lão ngồi xuống. “Tất cả mọi người đều rất khoẻ, A Chính tiểu tử đó còn nhắc tới ngươi mãi.” Tiểu Nhiễm viết: Ta cũng nhớ A Chính ca, hắn không có chuyện gì chứ? “Không có việc gì, Tứ phu nhân không tìm hắn gây phiền toái, hắn hiện tại tốt lắm, chính là thường xuyên hỏi ngươi. Tiểu tử đó, ta thấy hắn đối với cha mẹ cũng chưa chắc đã quan tâm như vậy, cả ngày đều hỏi ta ngươi có ổn không.” Nói đến A Chính, Trần tổng quản thật đúng là có điểm đau đầu, tiểu tử ngốc kia chính là đã có ý với Tiểu Nhiễm, còn mãi không chịu buông tay. Nhưng mà Tiểu Nhiễm đơn thuần làm sao hiểu được A Chính là tâm tư gì đối với mình a. Tiểu Nhiễm vừa nghe Trần tổng quản nói như thế, lập tức lại nhớ đến A Chính, cái người trước kia luôn bảo hộ mình, yêu quý mình. Trần tổng quản ở lại không được bao lâu, liền bởi vì có chuyện quan trọng mà ly khai. Trước khi đi còn căn dặn Tiểu Nhiễm rất nhiều là phải tự chiếu cố mình, ngàn vạn lần đừng để bản thân phải chịu ủy khuất. Trần tổng quản đi rồi, Tiểu Nhiễm lại nghĩ tới A Chính, bắt đầu tính toán từ Vĩnh Hàm Các đi đến chỗ ở của hạ nhân tìm hắn. Vương gia chưa từng có hạn chế tự do của Tiểu Nhiễm, chỉ là nó không dám ra ngoài, sợ đụng phải mấy phu nhân của Tây Tường Liệt mà xấu hổ, cho nên bình thường Tiểu Nhiễm đều không có đi ra Vĩnh Hàm Các. Kết quả buổi chiều, Tiểu Nhiễm không cho Thu Đào theo, liền một mình đi ra ngoài. Ở trong đình viện tìm tòi hồi lâu, rất nhiều hạ nhân đã thấy Tiểu Nhiễm, trong mắt đều là ánh nhìn khác thường, tất cả mọi người đều biết nó là từ một nô tài trong phút chốc biến thành nam sủng của Vương gia, hơn nữa còn cực kỳ được sủng ái. Rất nhiều người hướng Tiểu Nhiễm hành lễ, thái độ cung kính mà khiêm tốn, nhưng lại làm cho Tiểu Nhiễm phi thường không thoải mái, những người từng cùng nhau ăn cơm, cùng nhau quét tước, hiện tại lại cách nó thật xa. Bọn họ, không phải là đã không còn coi mình là bằng hữu nữa chứ…… Tiểu Nhiễm trong lòng rất khó chịu. Cuối cùng cũng thấy được A Chính đang dọn dẹp ở một góc vườn, Tiểu Nhiễm bước nhanh tới, vỗ nhẹ vào lưng A Chính. A Chính vừa quay đầu lại, lập tức cả người ngây ngẩn, rồi trong nháy mắt liền ôm chầm lấy Tiểu Nhiễm. “Tiểu Nhiễm! Ngươi cuối cùng đã trở lại, ta cuối cùng cũng gặp được ngươi! Ta nhớ ngươi muốn chết a!” Xa xa xuất hiện một bóng người. Tây Tường Liệt đứng ở nơi đó lạnh lùng nhìn một màn đó, trong lòng giống bị ai hung hăng đánh phải, từ nhỏ tới giờ hắn chưa bao giờ phải trải qua loại cảm giác này. Từ sáng đến trưa hắn đều ở trong triều xử lý công chuyện quan trọng, buổi chiều vừa được nhàn rỗi đã nghĩ ngay đến việc đi xem Nhiễm Nhi. Kết quả đi tìm thì phát hiện Nhiễm Nhi không có trong phòng, Thu Đào nói cho hắn Nhiễm Nhi đã đi đình viện. Hắn không hiểu tại sao Nhiễm Nhi luôn luôn không ra khỏi Vĩnh Hàm Các lại đột nhiên đi đình viện như vậy, cho nên liền vội vàng chạy đến đình viện. Mà khi hắn đuổi đến nơi, liền chứng kiến Nhiễm Nhi cùng một gã hạ nhân gắt gao đứng ôm nhau. Xem bọn họ hai người ôm chặt nhau, một bộ dáng vui sướng vì cuối cùng cũng nhìn thấy đối phương, Tây Tường Liệt ngực như có lửa nóng thiêu đốt. Nguyên lai Nhiễm Nhi thích tên hạ nhân này…… Chẳng trách tối qua Nhiễm Nhi không cam lòng nguyện ý dùng miệng vì hắn làm loại sự tình đó, nguyên lai là trong lòng nó đã có người khác. Sao có thể như vậy?! Nhiễm Nhi của hắn trong lòng sao có thể có một nam nhân khác?! Trong lòng buồn đau không chịu nổi, dung nhan tuấn mỹ của Tây Tường Liệt xuất hiện một tia vặn vẹo, năm ngón tay siết lại chặt đến nỗi còn có thể nghe được âm thanh của các khớp xương…