Ác quỷ là em
Chương 37
Màn đêm lặng lẽ buông xuống, nó mãi miết xử lý giấy tờ liên tục mấy tiếng đồng hồ, nó ngừng tay thở dài mệt nhọc. Nó đã về nước hơn 2 tháng nhưng lại chưa làm được gì nhiều, nó vẫn vơ suy nghĩ, liệu gặp lại bọn hắn trong tình cảnh này hợp lý không? Liệu bọn hắn xen vô cuộc đời nó thêm lần nữa như này thì nó có yếu lòng không? Nó mệt mỏi cầm điếu thuốc lên hút nhẹ để giảm bớt căng thẳng, đã 7 giờ rồi nó tự hỏi cả bọn ăn chưa, nó nghĩ vẫn vơ một lúc thì đi tìm cả bọn. Nó bước nhẹ xuống cầu thang nhìn một lượt, hắn , anh, cậu đang nằm lăn lộn trên sô pha .
- Làm gì ủ rũ thế - nó vừa tiến lại gần vừa đội mủ lên
- A chào chị - cậu nhanh nhảu
- Bọn anh đói - anh dùng ánh mắt cún con
- Cô tính đi đâu à - hắn lạnh lùng hỏi
- Không phải các người đói sao? Tôi ra ngoài mua chút đồ ăn - nó nói rồi đi ra cửa
- Để tôi/em/anh đi với cô/chị/em - cả ba đồng thanh rồi nhìn nhau
- Phiền.. - nó nói như không rồi biến mất trong bóng tối làm cả ba ngơ ngác
Nó đi vào gara lấy xe đạp rồi từ từ đạp xe trong cái không khí âm u ghê rợn này, nó đạp xe ra khỏi khu vực nhà nó, đạp xe vào chợ đêm, từ đầu chợ tới cuối chợ, chỗ nào có đồ ăn là nó hốt hết luôn, phải cả 2 bao lớn có khi còn to hơn cả người nó nửa, nhưng chỉ toàn là đồ ăn vặt. Nó để 1 bịch to ở yên sau và mang một bịch đằng trước, nhìn nó đạp xe mà thấy tội
Nó đang vả mồ hôi hột khi đèo cả mớ đồ ăn thì nghe tiếng cãi vả của một cặp đôi. Nó hóng hớt dựng xe bên đường ngồi trên lề ngậm điếu thuốc như chị đại -.- rồi dỉnh tai lên nghe, nó cực thích nghe người ta cãi nhau, sở thích đúng quái đản luôn
- em có lý do riêng mà - người con gái ôm tay người con trai và khóc
- lý do là cô đú đỡn với trai à - người con trai nói rồi đưa cô gái một sấp hình
- không phải em , là nguỵ tạo - cô gái bù lu bù loa
- vậy 1 tháng qua cô ở đâu làm gì - người con trai hét lên
- em....em đã nói là lý do riêng mà - cô gái thực sự bùng nôt, cô gái hét lên
- mày giám hét vào mặt tao à - người con trai tức giận vung tay tát cô gái, cô gái nhắm ghiền mắt, nước mắt chảy ròng rã, nhưng 1 giây 2 giây 3 giây thời gian lặng lẽ trôi nhưng cô gái chẳng cảm thấy đau, cô gái mở mắt ra nhìn bàn tay của người con trai tính tát mình bị một cô gái đội mũ đen giữ tay.
- Mày là con oắt nào? - tên con trai tức giận hỏi
Nó từ từ ngước mắt lên, ánh mắt ác quỷ, sắc lẹm, lạnh lùng đến nỗi tên đó muốn hoá đá sợ sệt
- Anh không cần biết - nó điều chỉnh giọng khác hoàn toàn với thường ngày khiến người ta nổi da gà
"Rắc" tiếng động của xương cốt, nó rất nhanh, xoay người khiến tay hắn trẹo một bên và rú lên đau đớn và nằm gục xuống
- Về thôi . Tôi mua rất nhiều đồ ăn đây - nó nhìn nhỏ và nói , cô gái đó chính là nhỏ , nó ngồi hóng hớt một lúc thì nhận ra đó là nhỏ , khá ngạc nhiên nhưng khi thấy nhỏ chuẩn bị bị tên kia đánh, nó như thắt lại lúc đó nó chỉ muốn chạy qua băm hắn thành từng mảnh cho hả dạ, nhưng rồi nó kìm lại được
Nhỏ ngạc nhiên nhìn khuôn mặt lạnh lùng mà xinh đẹp của nó, nhỏ ngơ ngác , những giọt nước mặt đọng trên khoé mắt còn vương đang dần khô đi
- Cô mà không nhanh là không có đồ ăn đâu đấy - nó dắt xe lại và nói, nhỏ lại ngơ nhác nhìn xe đạp và 2 bịch đen to tổ chảng
- Tớ tới ngay - nhỏ cười vui vẻ rồi chạy đến bên nó
Nhỏ bị nó ném cho 2 bịch đồ ăn to đùng còn nó thì ung dung dắt xe , nhỏ đi theo sau nó dắt xe đi trước, ánh trăng rọi vào chiếu sáng thật thơ mộng
- Băng... - nhỏ gọi, nó dừng lại và nghe nhỏ nói
- Tớ thực sự cảm ơn cậu rất nhiều - nhỏ cúi đầu một góc 90°
- Ngước lên đi, ai thấy không biết lại bảo tôi đang bắt nạt cậu đấy
- à vâng tớ biết rồi - nhỏ cười rồi đứng thẳng dậy
- Nếu cậu thấy có lỗi với tôi thì đừng gặp lại hắn ta nữa - nó lạnh lùng nói
- Những tớ yêu anh ấy - nhỏ nhăn mặt
- Yêu là gì? - nó ngây ngốc nhìn nhỏ khiến nhỏ bật cười
- Tình yêu là một loạt các cảm xúc, trạng thái tâm lý, và thái độ khác nhau dao động từ tình cảm cá nhân đến niềm vui sướng. Tình yêu thường là một cảm xúc thu hút mạnh mẽ và nhu cầu muốn được ràng buộc gắn bó--- nhỏ tuôn một tràng nhưng chưa nói xong thì nó xen vào
- Phức tạp nhỉ - nó xoa xoa cằm
- đừng nói cậu chưa yêu hay thích ai bao giờ nhé - nhỏ trợn tròn mắt
- Cũng có thể - nó trầm ngâm
- Cô nói tôi nghe về chuyện của 2 người được chứ? - nó nói
- Được thôi.... Vào 10 năm trước...,tớ, Thiên Ân ( hắn ) , Bảo Châu ( cô ) sau khi gặp cú sốc mất người ấy ( ý nói nó lúc nhỏ) tớ được gửi vào một trường ẩm thực, vì ba mẹ luôn muốn tớ làm một đầu bếp, lúc đó tớ rất đau khổ và tuyệt vọng nhưng cậu ấy đã xuất hiện sưởi ấm trái tim mình , hai bọn tớ đã cùng nhau vượt qua tất cả ,cậu ấy luôn giúp đỡ tớ , tớ cảm thấy thích cậu ấy và sau khi ra trường cậu ấy bảo thích tớ và bọn tớ đã hẹn hò khi tớ bước vào lớp 10 , mọi thứ rất êm dịu nhưng tháng trước tớ không liên lạc đến hôm nay lại vô tình gặp trên phố và khúc sau cậu cũng biết rồi đấy- nhỏ buồn bã kể lại
- Ngu ngốc, thảm hại, cô làm tôi thất vọng đấy - nó chế nhạo
- ý cậu ....?- nhỏ ngơ ngác
- Thực tế đó chỉ là một tình cảm ngộ nhận, nếu cậu ta yêu cô thì đã không ra tay với cô, còn tấm hình này * đưa tấm hình ra * nó được ghép và tôi chắc chắn cậu ta là người làm, cô thật ngu ngốc , người ta chỉ đối xử tốt một chút thì cô đã mềm lòng và kì vọng vào vị trí của mình trong lòng cậu ta. Cô có thể không tin tôi nhưng nếu điều tra một chút thì có thể biết đấy - nó nhàn nhã nói
- Tớ tin cậu - ánh mắt quyết tâm nhìn nó
- Được. Ăn cái này rồi quên tên khốn đấy đi - nó mỉm cười đưa nhỏ một thanh socola, ánh trăng chiếu nhẹ lên khuôn mặt nó, thật rực rỡ, nhỏ ngơ ngác nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nó rồi nhận lấy thanh socola từ tay nó
Cả hai vui vẻ cùng nhau tung tăng về nhà, khung cảnh này thật bình yên quá đi
" Rầm " nó vứt chiếc xe đạp ôm nhỏ lăn vào lề đường, một chiếc xe ô tô màu đen lướt qua như muốn giết nhỏ, chỉ trong tích tắc thôi thì nhỏ đã chết rồi ,nhưng may mắn nó nhanh nhẹn phát hiện được
Nó đập tay và đầu xuống nền rướm máu nhưng trong bóng đêm nên chẳng ai thấy
Chiếc xe dừng lại, nó nhìn qua kính xe ,nhìn khuôn mặt thân quen kia vừa đáng hận lại vừa đáng khinh kia nó nở nụ cười ác quỷ, chiếc xe phóng đi mất
- Cuối cùng bà cũng chịu lộ diện rồi sao ? - nó thù thầm nhưng nhỏ nghe thấy
- Là Lý.... Hạ.. Sao - nhỏ mếu máo
- Chúng ta đi thôi - nó nói rồi đỡ nhỏ dậy, cả hai leo lên xe đạp cùng nhau trở về nhà
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
25 chương
38 chương
48 chương
29 chương
32 chương