Ác Mộng Chi Lăng
Chương 50 : Ngươi gia nhập với bọn ta
Từ lúc rời khỏi bí cảnh và gặp lấy tên mang hắc bào thì Lâm Giang phát hiện hắn đánh dấu lên người mình một ấn kí, nó giống với bí thuật mà Lâm Lưu Phong thi triển để đánh dấu bọn hắn nhưng ấn kí mà tên hắc bào thi triển có thể theo dõi ở khoảng cách xa hơn.
Lâm Giang không phải tự nhiên mà chọn nghỉ ngơi trong một quán trà nhỏ ven đường, càng cách xa nhau ấn kí càng mờ nhạt cũng chính là gần đến khoảng cách tối đa của bí thuật, nên Lâm Giang cũng chọn đợi hắn khi gần như ấn kí sắp biến mất để xem cuối cùng tên mang hắc bào muốn gì.
Lâm Giang bước tới gần tên mang hắc bào, có thể nhìn thấy cả hắn và người hắn đang cõng trên lưng đều đang bị thương, máu còn đang chảy xuống.
"Tránh ra!" Tên mang hắc bào trầm giọng lên tiếng.
Thứ làm Lâm Giang và bọn người Vô Danh bất ngờ, giọng đó vừa phát ra rõ ràng của một nữ nhân. Âm thanh không phải quá trong trẻo thánh thót, nhưng rất là lạnh lùng, cứng rắn, có chút phẫn nộ.
"Lí do của ngươi là gì?" Lâm Giang cũng không xuất hiện biểu hiện gì khác mà chỉ nhìn chằm chằm vào tên mang hắc bào hỏi tiếp. Bọn người Vô Danh cũng đi tới thuận tiện chặn hết lối đi của tên mang hắc bào.
Tên mang hắc bào cũng không có manh động thận trọng nhìn tất cả bọn hắn.
"Tỷ cứ đi trước, muội không sao đâu!" Giọng nói yếu ớt từ phía sau lưng của tên mang hắc bào vang lên, cũng chính là kẻ hắn đang cõng trên lưng mình. Chỉ cần nghe giọng cũng biết được người sau lưng đã yếu ớt tới cực độ, chỉ việc nói thôi cũng giống như cố hết sức.
Vừa nghe được giọng em gái mình, cơ thể của nữ nhân phía trước chợt có chút run rẩy, tay nắm chặt, giống như không kìm được lòng.
"Tránh ra!" Cô ta lại vang lên lời cảnh cáo, lần này giọng đã trầm xuống hơn nhiều, lạnh lùng mà tức giận, cảm giác như có thể lao tới liều mạng với bọn hắn bất cứ lúc nào.
"Vậy để ta đổi chủ đề, ta cứu các ngươi khỏi truy sát phía sau, các ngươi gia nhập với bọn ta" Lâm Giang vẫn không lùi bước, chỉ cười cười nói với nữ nhân mang hắc bào.
Vừa nghe Lâm Giang nói ngay cả bọn người Vô Danh và cả nữ nhân mang hắc bào cũng lộ ra có chút bất ngờ ngoài dự liệu, cả bọn người Vô Danh đều nhìn về phía Lâm Giang lộ ra hàng vạn dấu hỏi chấm trên mặt.
"Ta tự mình lo được, giờ thì tránh ra" Lạnh như băng giọng nói vang lên, nữ nhân mang hắc bào rút kiếm ra bước nhanh dần lao tới chỗ Lâm Giang.
"Bản thân chưa chắc còn sống bước ra khỏi khu rừng, cứ mở miệng ra là cứu được em gái, phế vật vô dụng hại chết em gái mình" Khi nữ nhân mang hắc bào đang lao tới Lâm Giang, bên tai lại vang lên âm thanh lạnh lùng cay độc giống như đâm thẳng vào tim của nữ nhân mang hắc bào.
Con ngươi co rút lại nữ nhân mang hắc bào một kiếm chém thẳng vào tên vừa mở miệng, một vết kiếm khí ngân sắc cắt đôi không khí lao thẳng tới chỗ Vô Danh.
Vô Danh ánh mắt lạnh lùng rút kiếm ra, một vệt kiếm khí hắc sắc lao thẳng tới, cả đường kiếm khí va chạm và không phân thắng bại biến mất. Ngay sau đó "kengg" Vô Danh và nữ nhân mang hắc bào kiếm chạm kiếm mặt đối mặt đánh nhau. Cả hai hất văng nhau ra, nhưng rõ ràng là Vô Danh giành thắng lợi, nữ nhân đó bị hất ra xa trượt dài một đường, mũ trùm đầu cũng bị tháo xuống.
Khuôn mặt nữ nhân lộ ra, nước da hơi ngâm do cháy nắng, trên mặt có 2 vết thương dài, một vết kéo dài từ thái dương ngang mặt xuống một đoạn dưới cổ, vết thương nhìn qua có vẻ đã lâu rồi chỉ để lại một vết thẹo chạy ngang khuôn mặt. Vết thương còn lại nằm dọc nửa mặt còn lại, máu còn đang nhỏ chứng tỏ mới bị thương không lâu.
Ánh mắt lạnh lùng cực độ mang theo vẻ kiên cường bất khuất cùng một chút ngạo khí.
Khuôn mặt hài hòa, cân đối, còn rất trẻ chỉ khoảng 18 tuổi, dáng vẻ khá gầy và cao, điều đặc biệt nhất là nữ nhân đó có mái tóc dài ngân sắc, hơi phản chiếu ánh mặt trời. Tuy thế nhưng hai vết thương có chút dữ tợn, hoàn toàn hủy nhan của nàng ta, thậm chí người khác nhìn vào còn có chút sợ hãi.
Vô Danh vừa định rút kiếm tiếp tục tấn công, nữ nhân kia cũng đứng dậy sẵn sàng tấn công thì Lâm Giang bước đến trước mặt Vô Danh chắn ngang giữa bọn họ.
"Thế ta chữa khỏi cho em gái ngươi, cả 2 người về sau nhập bọn với bọn ta" Lâm Giang cười cười nhưng tràn đầy tự tin nói với nữ nhân kia.
Vừa nghe chữa khỏi bệnh cho em gái, nữ nhân ấy giật mình bất ngờ,biểu tình của nàng cũng hòa hoãn lại suy nghĩ, vừa ngước lên định phản bác Lâm Giang thì nhìn thấy con mắt tuy có chút lười biếng nhưng hiện tại lại tràn đầy tự tin của hắn, bản thân lại dâng lên một cổ đắn đo.
"Bệnh của nàng ngươi chữa không khỏi" Nữ nhân ấy ngước lên nhìn thẳng mặt Lâm Giang, kiên nghị nói.
"Vậy nếu ta có thể chữa khỏi? Theo cảm giác của ta em gái ngươi cách tử vong không xa nữa, sinh cơ đã đi tới hồi kết" Lâm Giang lại mở miệng nói.
Vừa nghe Lâm Giang nói, nữ nhân đó biểu tình hốt hoảng, sợ hãi, tay chân có chút run rẩy, lay động em gái sau lưng mình, nhưng hoàn toàn không được trả lời. Biểu tình của nàng ngày càng hốt hoảng cũng suy tư rất nhiều.
"À...với lại có thể giết hết những kẻ đang truy đuổi ngươi" Lâm Giang ngước nhìn ra đằng xa xong rồi lại chuyển ánh mắt nhìn vào nữ nhân.
Tiếng gió vang lên, rất nhanh chóng vài người bắt đầu xuất hiện phía sau lưng của nữ nhân mang hắc bào, thành thế bao vây cả bọn người Lâm Giang.
"Tiện nhân, mau giao ra bí thuật và đan dược"
Tên cầm đầu chỉ đao về phía nữ nhân mang hắc bào phẫn nộ quát lớn.
Trong đoàn đội này Lâm Giang thấy khá là quen thuộc, rõ ràng là nhóm người lúc nãy đuổi theo nữ nhân mang hắc bào xong lại định chém giết bọn người Lâm Giang, tuy nhiên lúc này lại có thêm sự xuất hiện của 2 người khác đều là Linh Hải kỳ, một trong đó là người cầm đầu.
Thành ra đội hình sẽ là 8 người, 5 Luyện Thể kỳ, 3 Linh Hải kỳ.
Trước áp lực đó, nữ nhân kia vẫn trầm ngâm suy tư gần giống như không nghe thấy bất cứ thứ gì mà đám người kia nói.
Thấy không có trả lời, tên cầm đầu càng phẫn nộ hơn nữa.
Vừa định lao tới chém giết bọn hắn thì đột ngột miệng nữ nhân kia động.
"Được vậy ta đồng ý, từ này ta và em gái sẽ gia nhập với các ngươi với điều kiện ngươi đưa ra" Quyết định xong, nữ nhân kia lạnh lùng mà kiên quyết trả lời, ánh mắt vẫn nhìn thẳng vào Lâm Giang.
Mặc kệ những người kia đang đe dọa, nàng vẫn bình tĩnh nói ra quyết định của mình với Lâm Giang.
Nghe bọn họ nói chuyện, kẻ cầm đầu cũng hiểu ra, nữ nhân kia trả lời không phải với hắn mà là với một tên khác đang đứng trước mặt cô ta. Giận dữ tột độ, hắn rút kiếm ra và lao tới bọn người Lâm Giang, những kẻ còn lại cũng bắt đầu lao tới tấn công.
"Được, chào mừng ngươi gia nhập" Lâm Giang mỉm cười trả lời.
Lâm Giang vừa lên tiếng, một bóng mờ lao lên phía trước, chặn trước mặt bọn người đang tiến tới.
Rầm...
Một tiếng động rất lớn vang lên, mặt đất phía sau lưng nữ nhân kia đột ngột vỡ nát và sụp đổ, vô số cây cối đều ngã xuống, bụi bay đầy trời.
Chưa kịp nhìn thấy chuyện gì xảy ra, không biết từ đâu xuất hiện hắc vụ bao phủ toàn bộ một khu vực lớn, ngay sau đó là nhiều tiếng thảm thiết hét lên, rồi lại im lặng.
Mọi thứ xảy ra vô cùng đột ngột và nhanh chóng, cả 3 tên Linh Hải kỳ đều không kịp phản ứng thì tất cả đã bị bao phủ bởi hắc vụ.
"Phá cho ta!" Tên Linh Hải kỳ dẫn đội lúc trước gặp Lâm Giang tức giận hét lớn.
Một ngọn lửa bao quanh hắn, dần dần lớn lên và đột ngột bạo phát, phóng lửa ra vô số hướng khác nhau, hắc vụ theo đó bị thổi bay.
Hắc vụ vừa bị thổi bay, cả 3 tên Linh Hải kỳ cũng thấy được tình cảnh xung quanh mình, cả 3 vẫn bình yên không sao, những tiếng thét kia không phải phát ra từ miệng bọn hắn.
Nhưng khi thấy xung quanh, một cảm giác phẫn nộ bạo phát nhưng lại bị cảm giác sợ hãi kiềm chế lại.
Cả 5 tên Luyện Thể kỳ đỉnh phong hiện tại 2 tên giống như bị hung thú xé xác, cơ thể bị nát ra, mỗi bộ phận nằm một nơi, không còn nhìn rõ hình dáng chỉ còn lại máu tươi, quần áo và vũ khí. 1 tên thì quỳ xuống mặt đất, thân thể nguyên vẹn nhưng sinh cơ lại biến mất, 1 tên khác giống như bị trăm ngàn mũi thương xuyên thủng thành tổ ong, còn tên cuối cùng thì còn lơ lửng trong tay một tên có nước da hơi ngâm, cơ thể cường tráng, cao ráo.
"Ahh, chào! Ta tên Minh Viễn" Minh Viễn cũng nhìn về phía bọn người kia, miệng cười lên tiếng chào hỏi, tay thì bóp nát cổ của tên trong tay, khiến thân thể hắn rơi xuống mặt đất chỉ còn đầu là lơ lửng trên tay Minh Viễn. cả 3 Linh Hải kỳ vừa tức giận nhìn cả 5 tên cấp dưới chết, nhưng lại không dám lao tới chém giết với Minh Viễn. Hiện tại bao quanh Minh Viễn là một khí tức bá đạo, mạnh mẽ và tàn phá, cho dù là hơn hẳn cả một cảnh giới nhưng bọn hắn cũng có chút run sợ.
Minh Viễn thả cái đầu trên tay xuống, bước từng bước tới vị trí bọn người kia, mỗi một bước chân đều làm mặt đất nứt vỡ, bàn chân hơi chìm xuống mặt đất, miệng thì vẫn nở một nụ cười chân thành, nhưng đối với bọn người kia thì nụ cười này vô cùng quái đản và đáng sợ.
"Bạo Tạc Hỏa Cầu" tên cầm đầu 5 tên Luyện Thể hét lớn.
Một hỏa cầu lao tới chỗ Minh Viễn, bất ngờ là Minh Viễn không hề né tránh để cho hỏa cầu chạm trúng mình và nổ tung.
Tên đó còn chưa kịp thấy mừng rỡ, thì đã thấy Minh Viễn bước ra từ vụ nổ, cơ thể bị cháy xém nhiều chỗ nhưng nhanh chóng lành lặn lại và thậm chí không thấy dấu hiệu của thương thế.
Giật mình, tên kia vừa định thi triển tiếp thì chợt Minh Viễn biến mất, ngay tại vị trí Minh Viễn đứng thì xuất hiện một hố nhỏ với vô số đất đá vỡ vụn bắn lên trời.
Còn chưa kịp phát giác thì một đấm của Minh Viễn nện thẳng vào ngực hắn, máu tươi phun ra, cơ thể tên kia bị bắn đi vô cùng xa. Nhưng ngay sau đó Minh Viễn lại xuất hiện trên cơ thể hắn và liên tục nện từng nấm đấm xuống.
Cả 2 tên Linh Hải kỳ còn lại, vừa thấy đồng bọn bị đánh bay, nhanh chóng di chuyển tới cứu giúp. Nhưng ngay sau đó tên cầm đầu dùng đao chắn trước người phòng thủ, một bàn chân kim loại bay thẳng về phía hắn và đánh bay hắn.
Tên còn lại thì đột ngột bị một mũi kiếm mang hắc quang xuyên thủng tim, sau đó cắt đứt 2 chân hắn ra.
Rất nhanh sau đó cả 3 tên Linh Hải kỳ đều được khống chế.
Truyện khác cùng thể loại
1162 chương
18 chương
523 chương
111 chương
17 chương
528 chương
60 chương
219 chương