Noãn Noãn về tới Đằng gia, đón tiếp cô là những ánh mắt đầy trách cứ. Cô nhất thời cả kinh, nghĩ thầm bọn họ hẳn là cũng biết, chợt áy náy cúi đầu. Đại gia trưởng của Đằng gia ngồi an vị trên ghế sa lon ở phòng khách, còn những thành viên khác ngồi một bên tựa như đang ngồi chờ người thẩm tra vậy! Bảo Bối đi tới bên cạnh Noãn Noãn, lôi kéo tay nhỏ bé của cô, nhẹ giọng nói: “Dì ơi, bà nội và mọi người đều đang rất tức giận, dì ạ! Nhưng mà dì đừng sợ, Bảo Bối sẽ bảo vệ cho dì !” Noãn Noãn nhẹ nhàng nắm bàn tay nhỏ bé của Bảo Bối, gượng ép cười, hít sâu một hơi, liền đi tới, nhìn mọi người chào hỏi. Đằng phu nhân đột nhiên cười lạnh nói: “Noãn Noãn à, thân là người vợ được chọn của Tại Hi, mà giờ cô lại cùng người đàn ông khác gây ra chuyện xấu, nếu để ký giả tìm ra quan hệ của cô và Đằng gia, cô nói danh dự chúng tôi phải làm thế nào?” Noãn Noãn cắn môi, mắt đỏ, nhìn mọi người khom lưng: “Cháu xin lỗi mọi người! Cháu cùng học trưởng chỉ là bạn bè, là do ký giả bọn họ viết lung tung thôi ạ!” Đằng Hỉ Ái nghịch ngón tay của mình, khẽ cười nói: “Bạn bè như thế nào mà thân mật đến mức ôm ôm ấp ấp như vậy? Nếu để em chín thấy được không biết sẽ nghĩ như thế nào đây! Noãn Noãn, cô thế nào không cẩn thận như vậy chứ!” “Mẹ!” Đằng Tử Hạo liếc nhìn Đằng Hỉ Ái, đúng là người ưa ồn ào: “Noãn Noãn nói họ là bạn bè thì chỉ là bạn bè, mẹ đừng làm loạn lên nữa, thích gây phiền phức không à!” “Đằng Tử Hạo, con cũng dám có thái độ như vậy nói chuyện với mẹ sao? !” Đằng Hỉ Ái nhất thời trừng mắt với hắn: “Từ lúc nào, con cùng Noãn Noãn có quan hệ tốt đến mức nói giúp cô ta như vậy?” Nói xong, Hỉ Ái đột nhiên nheo lại đôi mắt nhìn bọn hắn chằm chằm, hồ nghi hỏi: “Tử Hạo, Con phải nhớ kỹ, Noãn là người mà cậu của con muốn kết hôn!” Đằng Tử Hạo bất mãn cố lấy mặt: “Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy chứ? ! Con cùng Noãn Noãn cũng là bạn bè mà thôi!” Đằng phu nhân cũng lãnh trừng liếc Đằng Hỉ Ái: “Hỉ Ái, con nói linh tinh gì vậy? Quan hệ như vậy mà con có thể nói lung tung sao?” Bị mắng Đằng Hỉ Ái nhẹ giọng nhường nhịn mấy câu, cũng không dám nói thêm nữa , ai kêu người kia là mẹ của cô. Đại tỷ Đằng Viện Hỉ lúc này cũng lên tiếng , trách cứ liếc Đằng Hỉ Ái: “Em ba, em sao lại không biết chừng mực như vậy, em không nghĩ sẽ làm cho Noãn Noãn cảm thấy khó chịu sao!”. Cô đem tầm mắt nhìn Noãn Noãn, bắt chéo chân, nói: “Noãn Noãn à, từ hôm nay em cần phải nhớ kỹ, muốn trở thành vợ của em chín cũng không phải là điều đơn giản, một điểm quan trọng nhất chính là không thể cùng người đàn ông khác thân thiết . Điều đó đối với thanh danh của em rất không tốt, càng thêm sẽ liên lụy Tại Hi bị người khác nói ra nói vào, biết chưa?” Noãn Noãn ủy khuất cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Dạ, em biết thưa chị, em sẽ chú ý !” “Nhưng mà, cậu thanh niên trong ảnh thực sự chỉ là bạn của em thôi sao? Vậy tại sao hai người lại ôm nhau thắm thiết đến như vậy?” Đằng Viện Hỉ không biết từ nơi nào rút ra quyển tạp chí, nhìn bìa báo tấm tắc lên tiếng: “Cậu thanh niên này lớn lên cũng rất đẹp trai a, lại là nghệ sĩ nữa, trách không được Noãn Noãn em cũng dao động ha!” Noãn Noãn cắn cắn môi dưới, hít sâu , sau đó dũng cảm ngẩng đầu đối diện Viện Hỉ , nghiêm túc nói: “Em và học trưởng thực sự chỉ là bạn bè, trừ cái đó ra thì không hề có mối quan hệ nào khác cả!” Đằng viện hỉ chỉ là cười cười, nhưng biểu tình trên mặt lại đang nói lên cô không hề tin tưởng như vậy, điều này làm cho Noãn Noãn rất khổ não, dường như tất cả mọi người đều đang hiểu lầm cô! Lúc này, đại gia trưởng của Đằng gia Đằng Vũ lên tiếng: “Ôn Noãn Noãn, cho dù cô cùng cậu thanh niên kia chỉ là quan hệ bạn bè, nhưng nếu như cô muốn trở thành con dâu Đằng gia thì sau này không được phép gặp lại cậu ta nữa, kể cả khi ở bên ngoài, cũng không được cùng người khác có hành vi thân mật, cho dù chỉ là một cái ôm của bạn bè cũng không được!” Noãn Noãn còn không kịp lần thứ hai nhắc lại lập trường của mình, Đằng Vũ lại nói tiếp: “Cô có biết nếu để cho ký giả biết quan hệ của cô cùng Tại Hi, Đằng thị sẽ phải chịu nhiều ảnh hưởng như thế nào? Cô có biết, chỉ bằng chuyện xảy ra ngày hôm nay, tôi có thể loại bỏ ngay tư cách làm vợ Tại Hi của cô?” Noãn Noãn ủy khuất cúi đầu, đem nước mắt nuốt vào trong bụng, lặng yên tùy ý mọi người trách cứ. Thì ra, bây giờ, ngay cả việc cô có bạn bè cũng không thể được sao? Đằng Vũ lại nói: “Vì thế không nên tái xuất hiện loại sự tình này, nếu không…” “Nữ nhân của con mấy người không có tư cách quở trách!” Đằng Vũ lời còn chưa nói hết, Đằng Tại Hi liền mặt lạnh đi đến. Noãn Noãn nhất thời giơ lên đôi mắt hồng hồng nhìn Tại Hi, trong lòng một bụng ủy khuất vừa nhìn thấy hắn đã hóa thành nước mắt, chỉ là cô nhẫn nại không cho phép nó chảy ra. Đằng Tại Hi liếc đôi mắt thỏ bạch của Noãn Noãn, liền trực tiếp đi tới trước mặt Đằng Vũ, đem cô che ở đằng sau: “Đừng đi trách cứ Noãn Noãn! Chuyện của cô ấy cũng là chuyện của con, con không cho phép cha mắng Noãn Noãn!” Đằng Vũ chỉ là cười lạnh nhìn hắn: “Hừ, chỉ sợ cuối cùng người bị hại lại là con!” Đằng Tại Hi lập tức lộ vẻ mặt ngoài cười nhưng trong không cười: “Chuyện đó cũng chẳng liên quan đến cha!” Nói xong, hắn xoay người nắm chặt cổ tay Noãn Noãn, lôi kéo cô lên lầu. Đằng Vũ để mặc cho Tại Hi đi, trầm mặt ngồi im trên ghế. Đằng phu nhân liếc nhìn Tại Hi, rồi quay sang nhìn chồng, hỏi: “Mình à, ông sẽ không quản chuyện hai đứa nó sao? Chẳng lẽ chuyện này cứ để yên như vậy?” Đằng Vũ cười nhạt: “Tính cách con trai bà, bây giờ bà mới biết sao?” Đằng phu nhân nhất thời nói không ra lời, lẳng lặng ngậm miệng lại. Không sai, đứa con quý tử của bà tính cách đã nói một là một, nói hai phải là hai, bất luận kẻ nào đều không thay đổi được! Đằng Vũ chuyển hướng tầm mắt từ Đằng Tại Hi sang Đằng Tử Kỳ, hỏi: “Tử kỳ, cháu mau chóng điều tra cậu thanh niên Triển Lệ Ương kia, ngày mai báo cáo cho ta!” “Cháu biết rồi, ông!” Đằng Tử Kỳ gật gật đầu. Đằng Vũ liền đứng lên, đột nhiên nhìn Đằng Tử Hạo phân phó nói: “Tử Hạo, cháu theo ta đến thư phòng!” Đằng Tử Hạo nhất thời vẻ mặt ngạc nhiên: “Ông ngoại, có chuyện gì sao ạ?” “Cháu đã mười bảy tuổi rồi, bây giờ, phải cho ta xem một chút, suốt mười bảy năm học hành cháu đã học được những gì!” Nói cho cùng, ông chỉ là muốn xem hắn mười bảy năm đã trôi qua như thế nào, có nghiêm túc học tập hay không mà thôi. Đằng Tử Hạo lập tứ xụ mặt: “Ông ngoại…” “Đừng dong dài, mau đi!” Đằng Vũ rời đi trước, Đằng Tử Hạo thở dài một hơi, nhận mệnh đi theo. Nếu như có thể, hắn thực sự không muốn đi theo con đường kinh doanh, mà chỉ muốn được chơi bóng rổ mà thôi… Vừa trở lại phòng, Đằng Tại Hi liền ôm cánh tay mắt lạnh nhìn Noãn Noãn. Noãn Noãn bị Tại Hi nhìn đến mức phải rớt mặt xuống, mà hắn còn chẳng thèm nói câu gì, lại càng làm cho Noãn Noãn không thở nổi, trong lòng buồn đến hốt hoảng! Đột nhiên, Đằng Tại Hi hướng trên giường ngồi xuống, hai chân tréo nguẩy, trầm giọng nói: “Em có lời gì muốn nói với anh không?” Noãn Noãn rụt cổ, nhỏ giọng nỉ non: “Nếu như em nói, anh có tin em hay không?” Nói ra lại làm cô thêm lo lắng, cô thật không chắc anh sẽ tin tưởng mình, bởi vì Tại Hi thực sự rất không thích Triển Lệ Ương! “Chỉ cần em nói, anh sẽ tin!” Đằng Tại Hi nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của Noãn Noãn : “Chỉ cần em nhất nhất nói sự thật với anh!” Noãn Noãn nghe vậy, liền ngẩng đầu, trong mắt bắn ra tia mạo hiểm, chậm rãi bắt đầu cười rộ lên : “Em xin cam đoan những lời em nói đều là sự thật!” Đằng Tại Hi nhướng mi, ý bảo Noãn Noãn nói tiếp. Noãn Noãn nhất thời có chút kích động mở miệng : “Những lời này hôm nay em đã giải thích rất nhiều lần, em cùng học trưởng thực sự không hề có gì hết, bọn em chỉ là bạn bè! tấm hình trên báo chỉ là do hôm qua học trưởng đi thi nên em đã đi cổ vũ cho anh ý mà thôi! Về sau học trưởng đoạt được giải quán quân, vì quá cao hứng nên bọn em mới ôm nhau! Trừ chuyện đó ra thực không có gì hết á ! Anh tin em chứ?” Câu nói sau cùng, Noãn Noãn mở mắt chờ mong nhìn Tại Hi, cô cũng không biết tại sao mình lại để tâm đến đáp án của anh như vậy. Đằng Tại Hi nghe vậy, nhất thời tựa tiếu phi tiếu nhìn Noãn Noãn : “Vì thế, hôm qua khi anh phát bệnh cần có em bên cạnh, thì em lại ở cùng với Triển Lệ Ương? Hơn nữa còn đem số điện thoại cho hắn? Em có còn nhớ nhứng gì anh nói hay không ?” Hắn đang mỉm cười, thế nhưng Noãn Noãn lại cảm thấy có chút sợ hãi, thế nào giống như gió bảo tiền sự yên lặng đâu? “Nói gì đi chứ!” Đằng Tại Hi thúc giục nàng, đứng lên hướng nàng đi tới. Noãn Noãn nhất thời cả kinh, bản năng lui về phía sau, cái đầu không ngừng loạng choạng : ” Em xin lỗi mà, em không phải cố ý!” “Không phải cố ý? Mà là có ý định, phải không ?!” Đằng Tại Hi sắc mặt chợt trở nên âm trầm, nhìn Noãn Noãn còn đang lui về phía sau gầm nhẹ : “Em còn dám chạy? Lập tức đứng lại cho anh!” Noãn Noãn lập tức chấn động, quả thật không dám lui về sau nữa , chỉ là thân mình còn đang run rẩy, hai mắt trợn tròn nhìn Tại Hi đem chính mình ôm vào trong lòng. Đằng Tại Hi một tay ôm chặt hông của Noãn Noãn, một tay nắm cằm của cô, nâng lên khuông mặt nhỏ nhắn, híp ánh mắt, lạnh giọng nói : “Thế nào? Không nói gì sao? Như vậy là muốn chịu phạt ?” Nghe nói trừng phạt gấp đôi, cho dù không biết đây là cái gì, thế nhưng Ôn Noãn Noãn lại vẫn không tự chủ được cảm giác sợ hãi, lại một lần nữa nhỏ giọng cầu xin tha thứ : “Em biết sai rồi, em thực sự biết sai rồi, tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai nữa , anh rể, anh tha thứ cho em được không !” Đằng Tại Hi nhất thời mị cười nhìn cô : “Tốt lắm, vậy em nói xem, em sai ở đâu?” Noãn Noãn nghĩ nghĩ, cẩn thận từng chút một quan sát đến sắc mặt của Tại Hi, nói : “Em không nên đem số điện thoại đưa cho học trưởng!” “Còn gì nữa?” Còn nữa sao?! Ôn Noãn Noãn lại nghĩ nghĩ, nói tiếp : “Em không nên cùng học trưởng gặp mặt!” Anh nhất định là vì mình cùng Triển Lệ Ương gặp mặt, cho nên mới tức giận như vậy , nhất định là như vậy ! Đằng Tại Hi nghe vậy, sắc mặt mới dễ nhìn một chút, trên miệng vẫn lộ ra ý cười lạnh : “Như vậy em nói xem nên làm như thế nào?” Noãn Noãn do dự , cắn cắn môi, suy nghĩ, nhỏ giọng nói : “Sau này em sẽ không gặp anh ý nữa?” Đằng Tại Hi thế, sắc mặt lại chợt tối sầm vài phần, nghiến răng nghiến lợi nói : “Anh muốn nghe lời nói chắc chắn mà không phải câu nghi vấn!” Noãn Noãn lập tức cải chính : “Em sẽ không gặp học trưởng nữa!” Không muốn để Tại Hi sinh khí, nên cho dù cảm thấy thật đáng tiếc, cô cũng sẽ nghe lời không gặp lại Triển Lệ Ương nữa! Đằng Tại Hi lúc này mới hừ lạnh một tiếng, thả Noãn Noãn ra, ôm cánh tay, lãnh lùng nhìn cô : “Đây đã là lần thứ bao nhiêu em nói với anh sẽ không gặp lại hắn? Em cảm thấy lời nói của mình còn giá trị sao? Em là kẻ nói dối !” “Em…” Noãn Noãn nhất thời cảm thấy lòng thật đau, đôi mắt cũng bắt đầu đỏ lên, vẻ mặt muốn khóc nhìn hắn, nức nở nói : “Em không phải kẻ nói dối!” Đằng Tại Hi quay đầu đi, không muốn nhìn thấy đôi mắt phủ đầy sương mù của cô, đi tới bên giường một lần nữa ngồi xuống, ánh mắt bí hiểm, làm cho người ta nhìn không thấu, trầm giọng nói : “Qua đây!” Noãn Noãn hút hút mũi, có chút khẩn trương nhìn hắn, nhỏ giọng nói :“Đứng ở chỗ này không thể nói sao?” Đằng Tại Hi lập tức híp lại ánh mắt, nói lại lần nữa : “Qua đây! Đừng để anh phải nói lần thứ ba!” Noãn Noãn do dự cắn cắn môi, di động bước chân hướng hắn đi đến, đứng ở trước mặt của hắn. Đằng Tại Hi nhìn thẳng vào đôi mát của cô, ánh mắt nóng bỏng tựa như muốn đốt cháy cả Noãn Noãn, nhất thời khiến cô đỏ mặt. Đằng Tại Hi gợi lên khóe môi mỏng, nói, “Hôn anh, ngay bây giờ!” Gì… cái gì? ! Noãn Noãn nhất thời ngạc nhiên mở to mắt, không thể tin được những gì mình vừa nghe, hắn đây là muốn cô chủ động đi hôn hắn? ! Chỉ có hai lần kinh nghiệm kiss thì đều là hắn chủ động, hiện tại lại bắt cô chủ động đi hôn hắn?! Trời ạ! Trừ phi cô bị điên, nếu không tại sao có thể có dũng khí làm như vậy! Sự do dự của Noãn Noãn nhất thời khiến cho Đằng Tại Hi không vui, nhíu lại chân mày, mắt lạnh nhìn cô thúc giục : “Nhanh lên một chút! Không muốn anh nổi giận, thì nhanh nhanh làm theo lời của anh đi!” Noãn Noãn chân tay luống cuống nhìn vẻ mặt uất giận của Tại Hi, ánh mắt rơi vào đôi môi mỏng khêu gợi của anh, cắn cắn môi mình, cuối nhận mệnh nhắm nghiền hai mắt, hướng bờ môi của Tại Hi khẽ hôn một cái, rồi lập tức liền rời đi. Gương mặt của cô đều đỏ đến mức có thể luộc chín trứng gà, cả người đều nóng lên, nói lắp bắp : “Vậy, đã được chưa?” Nhìn gương mặt e thẹn của Noãn Noãn, tâm tình Tại Hi có chút tốt hơn, cười nói : “Em nghĩ anh là đứa trẻ ba tuổi sao? Như thế cũng gọi là hôn à? Lại đây, làm lại!” Noãn Noãn khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm ửng đỏ, ôm tâm tình nhận mệnh, cúi người xuống lại một lần nữa hướng hắn cúi xuống! Lúc này, Đằng Tại Hi đột nhiên liền ôm lấy hông của Noãn Noãn, một cái xoay người, đã đem cô đặt ở dưới thân mình, ánh mắt sâu thẳm của anh nhìn vào đôi mắt kinh hoảng của cô. Tại Hi đột nhiên không hề báo trước cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn lên làn môi đỏ mọng của Noãn Noãn, một cách ôn nhu, chậm rãi làm ăn mòn lý trí của cô, khiến cô cũng chậm rãi bắt đầu đáp lại nụ hôn của hắn…