Hiện tại bất luận Đằng Tại Hi đi đâu,phía sau anh nhất định có thêm Noãn Noãn Ôn Noãn Noãn nắm chặt lấy vạt áo anh,anh đi tới nơi nào,cô liền đi theo nơi ấy,nói cái gì cũng không buông tay. Giống như chú gà con tìm được gà mái mẹ,theo sát phía sau anh. Bởi vì hôm nay bố tổ chức tiệc cưới,vì thế bọn họ cần hóa trang,thay quần áo thế nhưng Ôn Noãn Noãn cứ luôn theo Đằng Tại Hi,nói cái gì cũng không buông ra. Cho nên muốn cô buông tay đi thay quần áo phải hao tổn biết bao tâm tư Bấy giờ Đằng Thiến Thiến ở bên khuyên bảo:”Noãn Noãn à,em muốn làm cô dâu thì phải đi hóa trang chứ” Thế nhưng khi Đằng Thiến Thiến tới gần cô,cô liền sợ hãi ẩn núp sau lưng Đằng Tại Hi,gắt gao nhéo vạt áo anh không chịu buông tay. Đằng Thiến Thiến cũng hết cách,chị cũng khuyên cô lâu rồi,vậy mà cô chỉ dùng ánh mắt sợ sệt đó nhìn mình,chẳng nhẽ cô bé này không cần trang điểm trong ngày làm cô dâu sao? Lúc này,Đằng Tử Hạo đi tới,nói với Đằng Tại Hi:”Cậu à,cậu còn không mau đi thay quần áo đi?” Đằng Thiến Thiến oán trách Tử Hạo :” Aizz,vậy cháu trước hết đối phó với Noãn Noãn đi,con bé căn bản không thể buông cậu cháu ra,lại không cho chúng ta đến gần,nên làm thế nào đây?” Đằng Tử Hạo nghe vậy liền nhìn Ôn Noãn Noãn,quả nhiên thấy cô đang núp sau cậu mình,gắt gao nhéo y phục của cậu,không khỏi thở dài:”Làm gì thế này?Sắp đến giờ rồi,mau lên” Đằng Tại Hi xoay người đi chỗ khác,cúi đầu nhìn Ôn Noãn Noãn,nhẹ nhàng nói với cô:”Noãn Noãn ngoan nào,em để mọi người giúp em trang điểm được không,anh sẽ ở đây đợi em” Nói xong anh gạt tay Noãn Noãn ra,cô lập tức lộ vẻ cầu xin,cái miệng nhỏ la lên:”Em không muốn,không thích” Đằng Tại Hi nhìn đồng hồ,trấn an cô một hồi,cùng Đằng Tử Hạo đi khỏi,để cho Đằng Thiến Thién ở lại đây giúp Ôn Noãn Noãn hóa trang Nhìn Đằng Thiến Thiến trong tay cầm đồ trang điểm hướng đến chỗ mình,Ôn Noãn Noãn lui về phía sau,lớn tiếng hô:”A,tôi không thích,tôi không thích” “Noãn Noãn ngoan,tiểu cửu sẽ quay trở lại đây nhanh thôi” Đằng Thiến Thiến khuôn mặt dịu dàng,cười tươi nhìn cô,bảo người hầu đem cô đè trên ghế,để mình trang điểm cho cô. Nhưng khi người hầu đụng đến cô,cô nhất thời toàn thân run rẩy,con ngươi co rút,giãy dụa không ngừng:”Không,đừng đụng vào tôi,đừng đụng vào tôi” Người hầu bị phản ứng của cô làm cho hoảng sợ,ngay lập tức buông tay ra,chân tay luống cuống nhìn cô. “Ô ô…” Ôn Noãn Noãn ngồi xổm xuống,ôm chặt thân mình thế nhưng thân thể vẫn đang run rẩy,lạnh run,nước mắt dàn dụa tràn khỏi mi mắt. Đằng Thiến Thiến xoa xoa thái dương,thở dài một hơi,được rồi,cô không chịu,chị cũng chẳng có cách nào khác. Đằng Tại Hi nhanh chóng đổi xong lễ phục,đi đến,liền nhìn Ôn Noãn Noãn đang khóc rất thương tâm,chân mày lập tức nhíu lại,lãnh khốc trừng mắt với Đằng Thiến Thiến:”Ai bảo chị làm cho cô ấy khóc thế này?” “Này,chuyện này đâu có liên quan gì tới chị? Là người phụ nữ của em tự nhiên sợ hãi mà khóc thôi!Còn nữa,em đi mà trang điểm cho cô ấy,chị hết cách.” Đằng Thiến Thiến khoát khoát tay,vẻ mặt bất đắc dĩ. Đằng Tại Hi tới bên Ôn Noãn Noãn,Noãn Noãn lập tức như gặp được người cứu mạng,lại nắm y phục anh,nức nở:” Không được đi,không được rời khỏi em!” Đằng Tại Hi ôn nhu xoa tóc cô:”Ngoan,anh sẽ không rời xa em” Đằng Thiến Thiến cầm chiếc váy cưới màu hồng lên,nói với Tại Hi: ”Y phục của cô ấy vẫn chưa chịu mặc! Em lợi hại như vậy tự mình giúp cô ấy mặc đi!” Tiếp nhận chiếc váy cưới,Đằng Tại Hi nhíu mi lại,nói với Ôn Noãn Noãn:”Đến đây,em cầm y phục vào trong thay đi” “Vậy anh đi cùng em” Ôn Noãn Noãn chăm chú nhéo tay anh,nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn anh:” Em không dám đi một mình đâu” Sắc mặt Đằng Tại Hi khẽ biến,bên cạnh Đằng Tử Hạo cùng Đằng Thiến Thiến giương mắt chế nhạo,đành phải cùng cô đến phòng tắm thay quần áo! Đằng Tại Hi vẫn luôn cùng tự,cũng chẳng có vấn đề gì,nhìn một chút chắc không có gì đáng ngại! Nhưng lúc cô ở trước mặt anh cởi bỏ nội y,Đằng Tại Hi vẫn là không nhịn được quay đầu đi nơi khác,hầu kết lăn,cố gắng kìm nén cảm xúc. Ôn Noãn Noãn không để ý tới phản ứng của anh,cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều,chỉ ngoan ngoãn đem chiếc váy cưới kia mặc vào người sau đó cười xán lạn đối với bóng lưng anh:”Được rồi” Bây giờ Đằng Tại Hi mới quay đầu lại,nhìn chăm chú thân ảnh xinh đẹp trước mắt,khóe miệng cong lên,thỏa mãn gật gật đầu:” Qủa nhiên rất hợp với em!Cực kì xinh đẹp.” Ôn Noãn Noãn cười tủm tỉm nhìn Đằng Tại Hi,đi tới trước người anh,thân thủ lại kéo kéo y phục của anh,vẫn như cũ cười hì hì. Đằng Tại Hi vuốt vuốt tóc cô,sau đó kéo tay cô bước ra ngoài,Đằng Thiến Thiến chế nhạo em trai:” Tiểu cửu, cái này quả là tiện nghi quá đúng không?” Đằng Tại Hi liếc chị một cái,không nói gì cả,khóe miệng vẫn đọng lại dáng vẻ tươi cười ban nãy,cho thấy tâm tình anh bây giờ rất rất tốt. Trong bữa tiệc,ăn uống linh đình,nâng chén hát vang! Hiện tại,nơi đây không chỉ có rất nhiều người trong Đằng thị cùng sinh ý thượng đồng,ký giả dùng đèn flash chớp lóe không ngừng,tranh thủ đem tin tức cập nhập ra ngoài. Lúc này Đằng Tại Hi tay trong tay cùng Ôn Noãn Noãn đi ra. Ôn Noãn Noãn nhìn thấy xung quanh nhiều người như vậy,đột nhiên không tự chủ lui về sau,che đầu,trong con ngươi lan tràn vẻ sợ hãi,sự sợ hãi còn vây kín trái tim yếu đuối của cô. Cô cảm giác được bàn tay mình vẫn được bàn tay to của anh ấm áp nắm lấy,ngẩng đầu nhìn lên,đối diện với Đằng Tại Hi,trái tim thấp thỏm bất an cùng hồi lại nhịp đập bình thường,nở nụ cười với anh! Đằng Tại Hi dựa bên tai cô,nhẹ giọng nói:”Đừng sợ,đã có anh ở bên.” Nói xong anh cùng cô đi về phía chủ tịch trên khán đài,nói với người dưới khán đài:”Rất cảm ơn các vị đã nể mặt quang lâm đến dự tiệc cưới của chúng tôi ngày hôm nay,vợ chồng chúng tôi chân thành cảm ơn. Còn nữa chính là,tôi muốn các vị ký giả ở đây biết rõ,quý cô đây chính là người phụ nữ của Đằng Tại Hi tôi,vì thế đừng đem cô ấy gắn với người đàn ông khác” “Thế nhưng,trên mạng đã từng công bố quý phu nhân đây cùng Triển Lệ Ương chụp ảnh tương đối thân mật,hai người bọn họ thực sự không có quan hệ gì sao?Còn việc quý phu nhân gặp chuyện không may đêm kia,không phải còn cùng Triển Lệ Ương khiêu vũ trong đêm party mừng giáng sinh sao?” Một ký giả trong số đó bén nhọn hỏi. Đằng Tại Hi bỗng dưng nheo con ngươi đen,mâu quang sắc bén nhất thời trừng về phía tên ký giả kia,tên ký giả kia liền rụt cổ lại,đột nhiên cảm giác mình đưa thân vào chỗ nguy hiểm,hối hận vì đã yêu cầu ra vấn đề kia. Đằng Tại Hi lại bất ngờ nở nụ cười,ôm chiếc eo thon nhỏ của Ôn Noãn Noãn,trầm thấp nói:” Nếu các người đã hỏi đến vấn đề này,vậy tôi trả lời một lần rõ ràng cho các người!Triển Lệ Ương cùng cô ấy chỉ là quan hệ tiền bối hậu bối trong trường học,khiêu vũ gì gì đó cùng là chuyện rất thường tình!Còn nữa,ảnh chụp gì gì đó,tôi nghĩ mọi người đều biết,góc độ bất đồng liền không cùng hiệu quả xuất hiện!Vì thế,tôi lặp lại một lần nữa,Ôn Noãn Noãn là người của tôi” Ký giả chẳng còn dám hỏi vấn đề gì khác,chỉ sợ Đằng Tại Hi xúc động,bị anh văng ra,có một số việc trong lòng biết rõ ràng là tốt rồi. Nói xong những lời này,Đằng Tại Hi để bữa tiệc tiếp tục tiến hành,mà anh lại lôi kéo Ôn Noãn Noãn ngồi ở một bên,vui vẻ nói chuyện với nhau. Chợt anh nhíu mày,lúc này Ôn Bảo Bôí cũng phát hiện ra anh,lập tức hài lòng hô to:”Cha,cha đến rồi” Nói xong Ôn Bảo Bối muốn ôm Đằng Tại Hi một cái,thế nhưng Đằng Tại Hi lại chợt lóe lên,thân thể né tránh con bé,sau đó đi tới trước mặt Ôn Noãn Noãn,từ trên cao nhìn xuống,trầm giọng hỏi:”Ôn Noãn Noãn,em không phải rất sợ người khác tiếp cận sao?Vì sao bây giờ không sợ cái đồ kia?” Ôn Noãn Noãn lộ vẻ mặt vô tội nhìn anh,kêu Ôn Bảo Bối tới bên cạnh cô,ôm chặt con bé,nhẹ giọng nói:”Bảo Bối chính là người thân của em” Đằng Tại Hi nhất thời nhíu chặt chân mày,tuy vấn:”Em nhớ ra rồi sao? Còn nghĩ được chuyện này sao?” Ôn Noãn Noãn có vẻ mơ hồ,nghiêng đầu nhỏ vẻ mặt vô tri:” Nhớ tới?Nhớ tới cái gì? Bảo Bôí vốn đã là người thân của em mà” “Em nhớ rõ con bé sao!” Đằng Tại Hi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô,trên mặt anh lại có chút biểu tình:” Em không có gì tự nhiên lại nhớ lại sao? Anh là ai em không nhớ ư?” Ôn Noãn Noãn nháy nháy đôi mắt,nghiêng đâu vẻ mặt đầy mê hoặc,Ôn Bảo Bối lập tức nói với cô:”Dì ơi,dì không nhớ rõ cha sao?” “Cha?” Ôn Noãn Noãn vén vén tóc,liếc nhìn vể phía sau Ôn Bảo Bối,thấy Đằng Tại Hi,đột nhiên khuôn mặt lộ vẻ thống khổ:”Không,không,tôi không biết” Ôn Bảo Bối hoang mang nhìn dì của mình:”Dì ơi,dì làm sao vậy?” Đằng Tại Hi mâu quang chợt lóe,lập tức chạy đến,đem cô ôm chặt vào ngực,nhẹ giọng nói:” Được rồi,không biết cũng không sao,đừng nghĩ đến nữa” Ôn Noãn Noãn đem mình chôn chặt ở lồng ngực của anh,chăm chú nắm y phục của anh,khẽ gật đầu! Đằng Tại Hi biết cô sợ ở chỗ đông người nên để Ôn Bảo Bối ở đây cùng cô,còn anh ra ngoài chào hỏi khách khứa. Đằng Tại Hi vừa đi khỏi,Ôn Bảo Bối liền nhảy toán loạn đi tới trước mặt cô,cười hì hì nhìn cô:”Dì,dì thực sự kết hôn với cha con sao? Vậy sau này con có thể gọi dì là mẹ rồi” Vẻ mặt Ôn Noãn Noãn đầy mê hoặc:” Kết hôn?Kết hôn cái gì?” “Dì không cùng cha kết hôn ư?Con nghe Bát di di bọn họ là cái dạng này nói a” Nhìn thấy vẻ mơ hồ của Ôn Noãn Noãn,Ôn Bảo Bối không khỏi nhíu mày, chẳng nhẽ bọn họ không kết hôn sao? Đây chẳng phải tiệc cưới thì là gì? Ôn Noãn Noãn lắc đầu,vẻ mặt uể oải:”Dì không biết!Dì cái gì cũng không thể nhớ nổi” Nhìn bộ dạng này của dì,Ôn Noãn Noãn an ủi dì:”Dì ơi,nghĩ không ra cũng không sao hết,dù sao cha vẫn yêu dì mà,dì đừng sợ” “Anh ấy sẽ yêu dì sao? Anh ấy sẽ không chán ghét bộ dạng này của dì chứ? Đến anh ấy dì cũng không nhớ nổi.” Ôn Noãn thở dài,trong trí não bây giờ chỉ còn lại sự trống rỗng,không nhớ nổi điều gì,chỉ nhớ rõ mình bị một người dùng gậy đánh,sau đó liền quên hết tất cả. “Đương nhiên rồi! Cha nhất định sẽ không chán ghét dì đâu.” Lấy cái ghế đén ngồi bên cạnh dì,Ôn Bảo Bối cười cười nói nói với dì. Đằng kia dù cùng người bên cạnh đàm tiếu nhưng tầm mắt của Đằng Tại Hi vẫn luôn chăm chú hướng về phía Ôn Noãn Noãn,khi thấy cô đang cười,chính bản thân anh cũng không tự chủ cười theo,tâm tình vô cùng tốt. Đằng phu nhân cũng đang tiếp khách quý,dù không bao giờ thỏa mãn với đứa con dâu này nhưng hiện tại chuyện đã thế này,bà cũng chỉ còn cách tiếp nhận mà thôi. Lúc này Tiếu Tiêu đi đến,lập tức đi tới bên cạnh bà,con ngươi đỏ hoa kéo cánh tay Đằng phu nhân,nức nở nói:” Bác gái,Tại Hi thực sự cùng nữ sinh kia kết hôn sao?” Đằng phu nhân nghe thế liền thở dài,vỗ vô tay cô,an ủi nói:”Tiếu Tiêu à,bác cũng rất mong cháu trở thành con dâu bác,nhưng mọi sự đã trở nên thế này,bác cũng không còn cách nào khác.” Tiếu Tiêu bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Đằng Tại Hi,không khỏi cắn chặt môi dưới,nước mắt ngưng tụ trong con ngươi:”Vì sao Tại Hi lại muốn muốn kết hôn với nữ sinh kia chứ?Kia rõ ràng chỉ là một con nhóc mà thôi,cháu đâu có kém cô ta điểm gì?” “Chúng ta biết Tiếu Tiêu cái gì cũng tốt,Noãn Noãn so ra đều kém con mọi phần,thế nhưng Tại Hi lại muốn kết hôn với nó,chúng ta cũng không còn cách nào khác,Tiếu Tiêu à,con hãy quên Tại Hi nhà chúng ta đi!Bác tin trên thế giới này còn có rất nhiều người con trai tốt,Tại Hi nhà ta không có phúc phận lấy con làm vợ” Tiếu Tiêu gắt gao trừng mắt nhìn Đằng Tại Hi,lau nước mắt trên mặt mình sau đó đi tới. Đằng phu nhân nhất thời cả kinh,còn tưởng rằng cô muốn làm gì nhưng cô dùng cử chỉ nhã nhắn tới bên Tại Hi,nói với anh:” Đằng Tại Hi,chúc mừng anh” Đằng Tại Hi cười nói:” Nếu như lời cô nói là thật lòng,tôi xin nhận.” Tiếu Tiêu vẫn như cũ nhìn anh chằm chằm,đột nhiên lại hỏi:” Anh thích cô ta đến vậy sao?Thích đến nỗi muốn kết hôn với cô ta?” “Không” Đằng Tại Hi cười cười phủ nhận.